古诗词

题颜宗画

王渐逵

闲来尽识江山面,山水图看经欲遍。xián lái jǐn shí jiāng shān miàn,shān shuǐ tú kàn jīng yù biàn。
尤怜天下无化工,落笔意态俱凡庸。yóu lián tiān xià wú huà gōng,luò bǐ yì tài jù fán yōng。
神采不舒化工局,顿遣色相空皮肉。shén cǎi bù shū huà gōng jú,dùn qiǎn sè xiāng kōng pí ròu。
近时岭海闻颜宗,山水格韵称其雄。jìn shí lǐng hǎi wén yán zōng,shān shuǐ gé yùn chēng qí xióng。
丹青不施祇素墨,浓淡天然有其质。dān qīng bù shī qí sù mò,nóng dàn tiān rán yǒu qí zhì。
迩得林塘秋意图,笔痕日久皆芜糊。ěr dé lín táng qiū yì tú,bǐ hén rì jiǔ jiē wú hú。
形容剥落枯缣外,独有精神宛如在。xíng róng bō luò kū jiān wài,dú yǒu jīng shén wǎn rú zài。
云汀烟渚看渺茫,昏藤怪石储青苍。yún tīng yān zhǔ kàn miǎo máng,hūn téng guài shí chǔ qīng cāng。
眼前草木俱生意,鸟禽尽带清秋气。yǎn qián cǎo mù jù shēng yì,niǎo qín jǐn dài qīng qiū qì。
炎天毒热苦相关,爱尔一洗欣开颜。yán tiān dú rè kǔ xiāng guān,ài ěr yī xǐ xīn kāi yán。
飒飒凉风生栋牖,野色犹如袭襟袖。sà sà liáng fēng shēng dòng yǒu,yě sè yóu rú xí jīn xiù。
笔端造化真有神,颜宗之后夫何人。bǐ duān zào huà zhēn yǒu shén,yán zōng zhī hòu fū hé rén。
自怜质性偏林野,遍历江湖如传舍。zì lián zhì xìng piān lín yě,biàn lì jiāng hú rú chuán shě。
欲图海内名山容,来刻青萝万仞峰。yù tú hǎi nèi míng shān róng,lái kè qīng luó wàn rèn fēng。
恨却吾生后于汝,玄诠真匠堪谁与。hèn què wú shēng hòu yú rǔ,xuán quán zhēn jiàng kān shuí yǔ。

王渐逵

明广东番禺人,字用仪,一字鸿山,号青萝子、大隐山人。正德十二年进士,官刑部主事。以养母请告,家居十余年,后至广州,适有诏,养病逾三年者不复叙用。乃赴会稽,谒王阳明墓,与其门人讲学。久之乃归。后复被荐入京,言事不报,复乞归。嘉靖三十七年十二月卒。有《青萝文集》。 王渐逵的作品>>

猜您喜欢

山中苦雨

王渐逵

草暗松关樵迹稀,溟蒙山色障重帷。cǎo àn sōng guān qiáo jì xī,míng méng shān sè zhàng zhòng wéi。
行人不答中原望,尽向芳岩带雨归。xíng rén bù dá zhōng yuán wàng,jǐn xiàng fāng yán dài yǔ guī。

山中苦雨

王渐逵

厌扶蓑笠傍山台,石溜飞泉转涧雷。yàn fú suō lì bàng shān tái,shí liū fēi quán zhuǎn jiàn léi。
嬴得一番春意好,蕨薇深长丽花开。yíng dé yī fān chūn yì hǎo,jué wēi shēn zhǎng lì huā kāi。

山中苦雨

王渐逵

年来贫病苦相遭,老屋春深未缉茅。nián lái pín bìng kǔ xiāng zāo,lǎo wū chūn shēn wèi jī máo。
可是青山原有意,翠榕深护绿萝交。kě shì qīng shān yuán yǒu yì,cuì róng shēn hù lǜ luó jiāo。

山中苦雨

王渐逵

几旬不出意何穷,静检遗经较异同。jǐ xún bù chū yì hé qióng,jìng jiǎn yí jīng jiào yì tóng。
忽听儿童报晴霁,杖藜看日上孤峰。hū tīng ér tóng bào qíng jì,zhàng lí kàn rì shàng gū fēng。

送王一山还湖湘五首

王渐逵

岳麓斯文一脉长,圣贤宗派见朱张。yuè lù sī wén yī mài zhǎng,shèng xián zōng pài jiàn zhū zhāng。
何时杖履同登眺,还向南山语对床。hé shí zhàng lǚ tóng dēng tiào,hái xiàng nán shān yǔ duì chuáng。

送王一山还湖湘五首

王渐逵

自笑平生独好奇,廿年衡岳倍相思。zì xiào píng shēng dú hǎo qí,niàn nián héng yuè bèi xiāng sī。
重期羽驭烟霞外,岣嵝峰头读禹碑。zhòng qī yǔ yù yān xiá wài,gǒu lǒu fēng tóu dú yǔ bēi。

送王一山还湖湘五首

王渐逵

万顷烟波杳洞庭,岳阳楼上敞虚冥。wàn qǐng yān bō yǎo dòng tíng,yuè yáng lóu shàng chǎng xū míng。
扁舟何日遥相过,共看君山一点青。biǎn zhōu hé rì yáo xiāng guò,gòng kàn jūn shān yī diǎn qīng。

送王一山还湖湘五首

王渐逵

直须多载赤壁酒,岂期同食武昌鱼。zhí xū duō zài chì bì jiǔ,qǐ qī tóng shí wǔ chāng yú。
数声铁笛沧江静,黄鹤归采共卜居。shù shēng tiě dí cāng jiāng jìng,huáng hè guī cǎi gòng bo jū。

送王一山还湖湘五首

王渐逵

太和山顶肃清真,七十二峰高压云。tài hé shān dǐng sù qīng zhēn,qī shí èr fēng gāo yā yún。
天门晞发同翘首,九点齐州混世尘。tiān mén xī fā tóng qiào shǒu,jiǔ diǎn qí zhōu hùn shì chén。

谒象山书院

王渐逵

层荫控积翠,清芬敞遥阁。céng yīn kòng jī cuì,qīng fēn chǎng yáo gé。
昔闻象山翁,端居抱尊爵。xī wén xiàng shān wēng,duān jū bào zūn jué。
慧悟既凝性,顿超早成学。huì wù jì níng xìng,dùn chāo zǎo chéng xué。
众木扫秋飙,枝叶自刊落。zhòng mù sǎo qiū biāo,zhī yè zì kān luò。
千载沦其真,于焉再充拓。qiān zài lún qí zhēn,yú yān zài chōng tuò。
邈矣忆斯人,卓哉古先觉。miǎo yǐ yì sī rén,zhuó zāi gǔ xiān jué。

龟峰

王渐逵

遥望龟峰石,未到心已寄。yáo wàng guī fēng shí,wèi dào xīn yǐ jì。
碧霄驻华影,平厓郁佳气。bì xiāo zhù huá yǐng,píng yá yù jiā qì。
林深冠盖稀,日落樵人憩。lín shēn guān gài xī,rì luò qiáo rén qì。
谷口闻钟声,知有浮图氏。gǔ kǒu wén zhōng shēng,zhī yǒu fú tú shì。

感寓

王渐逵

累累河畔草,枝叶自萎黄。lèi lèi hé pàn cǎo,zhī yè zì wēi huáng。
春夏水泉鉴,泛啮以为常。chūn xià shuǐ quán jiàn,fàn niè yǐ wèi cháng。
何人悯其质,移之向丘冈。hé rén mǐn qí zhì,yí zhī xiàng qiū gāng。
丘冈亦自尔,紏结当路傍。qiū gāng yì zì ěr,tǒu jié dāng lù bàng。
牧竖倍戕毒,行人漫悽伤。mù shù bèi qiāng dú,xíng rén màn qī shāng。
幸不折斧斤,植性非所良。xìng bù zhé fǔ jīn,zhí xìng fēi suǒ liáng。
高高太华岑,悬厓入冥苍。gāo gāo tài huá cén,xuán yá rù míng cāng。
安得托孤根,岁晏相徜徉。ān dé tuō gū gēn,suì yàn xiāng cháng yáng。
下有云露滋,上有日月光。xià yǒu yún lù zī,shàng yǒu rì yuè guāng。
芬华吐瘦真,永以离世殃。fēn huá tǔ shòu zhēn,yǒng yǐ lí shì yāng。

偶成

王渐逵

江山不改色,草木不失性。jiāng shān bù gǎi sè,cǎo mù bù shī xìng。
如何世上人,蒙养犹未正。rú hé shì shàng rén,méng yǎng yóu wèi zhèng。
皇王既异治,帝伯不同政。huáng wáng jì yì zhì,dì bó bù tóng zhèng。
我欲观无始,端居执其柄。wǒ yù guān wú shǐ,duān jū zhí qí bǐng。

灵山

王渐逵

灵山高千仞,上有双叶茶。líng shān gāo qiān rèn,shàng yǒu shuāng yè chá。
云露互滋荫,阳春发其葩。yún lù hù zī yīn,yáng chūn fā qí pā。
馨香透齿颊,五内生英华。xīn xiāng tòu chǐ jiá,wǔ nèi shēng yīng huá。
安得陟其巅,满采青瑶花。ān dé zhì qí diān,mǎn cǎi qīng yáo huā。

怀玉山

王渐逵

我闻玉斗山,上与魁杓通。wǒ wén yù dòu shān,shàng yǔ kuí biāo tōng。
异光夜辉映,彩雾朝朦胧。yì guāng yè huī yìng,cǎi wù cháo méng lóng。
七蟠委纡郁,遥入天门峰。qī pán wěi yū yù,yáo rù tiān mén fēng。
时有九品莲,金鸡号瑶宫。shí yǒu jiǔ pǐn lián,jīn jī hào yáo gōng。
缅兹大洋坂,乃在玉琅东。miǎn zī dà yáng bǎn,nǎi zài yù láng dōng。
良田注泉露,旱暵寡所逢。liáng tián zhù quán lù,hàn hàn guǎ suǒ féng。
我欲家其巅,永为畎亩农。wǒ yù jiā qí diān,yǒng wèi quǎn mǔ nóng。