古诗词

寄内婉素

杨基

天寒思故衣,家贫思良妻。tiān hán sī gù yī,jiā pín sī liáng qī。
所以孟德耀,举案与眉齐。suǒ yǐ mèng dé yào,jǔ àn yǔ méi qí。
忆汝事我初,高楼映深闺。yì rǔ shì wǒ chū,gāo lóu yìng shēn guī。
珠钿照罗绮,簪佩摇玉犀。zhū diàn zhào luó qǐ,zān pèi yáo yù xī。
梳掠不待晓,妆成听鸣鸡。shū lüè bù dài xiǎo,zhuāng chéng tīng míng jī。
中吴昔丧乱,廿口各东西。zhōng wú xī sàng luàn,niàn kǒu gè dōng xī。
有母不得将,独汝与提携。yǒu mǔ bù dé jiāng,dú rǔ yǔ tí xié。
我复窜远方,送我当路啼。wǒ fù cuàn yuǎn fāng,sòng wǒ dāng lù tí。
纷纷道上人,无不为惨凄。fēn fēn dào shàng rén,wú bù wèi cǎn qī。
今年我还家,赤手无所赍。jīn nián wǒ hái jiā,chì shǒu wú suǒ jī。
汝亦遇多难,典卖罄珥笄。rǔ yì yù duō nán,diǎn mài qìng ěr jī。
朝炊粥一盂,暮食盐与齑。cháo chuī zhōu yī yú,mù shí yán yǔ jī。
堂有九十姑,时复羞豚蹄。táng yǒu jiǔ shí gū,shí fù xiū tún tí。
膏沐弗暇泽,发落瘦且黧。gāo mù fú xiá zé,fā luò shòu qiě lí。
别来复秋深,露下百草凄。bié lái fù qiū shēn,lù xià bǎi cǎo qī。
破碎要补缀,甘旨需酱醯。pò suì yào bǔ zhuì,gān zhǐ xū jiàng xī。
安贫兼养老,此事汝素稽。ān pín jiān yǎng lǎo,cǐ shì rǔ sù jī。
作诗远相寄,新月当窗低。zuò shī yuǎn xiāng jì,xīn yuè dāng chuāng dī。
杨基

杨基

杨基(1326~1378)元末明初诗人。字孟载,号眉庵。原籍嘉州(今四川乐山),大父仕江左,遂家吴中(今浙江湖州),“吴中四杰”之一。元末,曾入张士诚幕府,为丞相府记室,后辞去。明初为荥阳知县,累官至山西按察使,后被谗夺官,罚服劳役。死于工所。杨基诗风清俊纤巧,其中五言律诗《岳阳楼》境界开阔,时人称杨基为“五言射雕手”。少时曾著《论鉴》十万余言。又于杨维桢席上赋《铁笛》诗,当时维桢已成名流,对杨基倍加称赏:“吾意诗境荒矣,今当让子一头地。”杨基与高启、张羽、徐贲为诗友,时人称为“吴中四杰”。 杨基的作品>>

猜您喜欢

哭高季迪旧知

杨基

鹦鹉才高竟殒身,思君别我愈伤神。yīng wǔ cái gāo jìng yǔn shēn,sī jūn bié wǒ yù shāng shén。
每怜四海无知己,顿觉中年少故人。měi lián sì hǎi wú zhī jǐ,dùn jué zhōng nián shǎo gù rén。
祀托友生香稻糈,魂归丘陇杜鹃春。sì tuō yǒu shēng xiāng dào xǔ,hún guī qiū lǒng dù juān chūn。
文章穹壤成何用,哽咽东风泪满巾。wén zhāng qióng rǎng chéng hé yòng,gěng yàn dōng fēng lèi mǎn jīn。

梅杏桃李梅花

杨基

落莫香魂绕旧宫,讵知色相本来空。luò mò xiāng hún rào jiù gōng,jù zhī sè xiāng běn lái kōng。
笛声黄鹤高楼上,诗句孤山小店中。dí shēng huáng hè gāo lóu shàng,shī jù gū shān xiǎo diàn zhōng。
晓树烟霜千万点,晚篱松竹两三丛。xiǎo shù yān shuāng qiān wàn diǎn,wǎn lí sōng zhú liǎng sān cóng。
相思只尺凭谁寄,目断天南字字鸿。xiāng sī zhǐ chǐ píng shuí jì,mù duàn tiān nán zì zì hóng。

梅杏桃李梅花

杨基

当时庭馆醉春风,客里相逢意转浓。dāng shí tíng guǎn zuì chūn fēng,kè lǐ xiāng féng yì zhuǎn nóng。
只恐胭脂吹渐白,最怜春水照能红。zhǐ kǒng yān zhī chuī jiàn bái,zuì lián chūn shuǐ zhào néng hóng。
一枝争买珠帘外,千树遥看小店中。yī zhī zhēng mǎi zhū lián wài,qiān shù yáo kàn xiǎo diàn zhōng。
惆怅先生归去后,江南烟雨又蒙蒙。chóu chàng xiān shēng guī qù hòu,jiāng nán yān yǔ yòu méng méng。

梅杏桃李梅花

杨基

深深翠竹映婵娟,湘女梳妆立晓烟。shēn shēn cuì zhú yìng chán juān,xiāng nǚ shū zhuāng lì xiǎo yān。
流水落花成怅望,舞裙歌袖是因缘。liú shuǐ luò huā chéng chàng wàng,wǔ qún gē xiù shì yīn yuán。
也无人折休相妒,才有莺啼更可怜。yě wú rén zhé xiū xiāng dù,cái yǒu yīng tí gèng kě lián。
却忆东阑碧千叶,暖风香雨为谁妍。què yì dōng lán bì qiān yè,nuǎn fēng xiāng yǔ wèi shuí yán。

梅杏桃李梅花

杨基

忆与卢仝共看来,花光月色两徘徊。yì yǔ lú tóng gòng kàn lái,huā guāng yuè sè liǎng pái huái。
江村远处长相识,风雨寒时已早开。jiāng cūn yuǎn chù zhǎng xiāng shí,fēng yǔ hán shí yǐ zǎo kāi。
霁雪玲珑愁易湿,春冰轻薄笑难裁。jì xuě líng lóng chóu yì shī,chūn bīng qīng báo xiào nán cái。
江城二月城西路,谁惜柔香满翠苔。jiāng chéng èr yuè chéng xī lù,shuí xī róu xiāng mǎn cuì tái。

豫章早春

杨基

茸茸草色变枯荄,簌簌寒梅落径苔。rōng rōng cǎo sè biàn kū gāi,sù sù hán méi luò jìng tái。
山顶雪惟朝北在,水边风已自东来。shān dǐng xuě wéi cháo běi zài,shuǐ biān fēng yǐ zì dōng lái。
不须银管催莺出,便好珠帘为燕开。bù xū yín guǎn cuī yīng chū,biàn hǎo zhū lián wèi yàn kāi。
见说岭南春更早,桃花流水胜天台。jiàn shuō lǐng nán chūn gèng zǎo,táo huā liú shuǐ shèng tiān tái。

浦口逢春忆禁苑旧游

杨基

春冰消尽草生齐,细雨香融紫陌泥。chūn bīng xiāo jǐn cǎo shēng qí,xì yǔ xiāng róng zǐ mò ní。
花里小楼双燕入,柳边深巷一莺啼。huā lǐ xiǎo lóu shuāng yàn rù,liǔ biān shēn xiàng yī yīng tí。
坐临南浦弹流水,步逐东风唱大堤。zuò lín nán pǔ dàn liú shuǐ,bù zhú dōng fēng chàng dà dī。
还忆当年看花伴,锦衣骢马玉门西。hái yì dāng nián kàn huā bàn,jǐn yī cōng mǎ yù mén xī。

省垣对雨有怀方员外

杨基

煮得新醅滟滟红,省垣谁与晚樽同。zhǔ dé xīn pēi yàn yàn hóng,shěng yuán shuí yǔ wǎn zūn tóng。
人当暂别情偏恶,诗到无聊语更工。rén dāng zàn bié qíng piān è,shī dào wú liáo yǔ gèng gōng。
江浦荷花双鹭雨,驿亭杨柳一蝉风。jiāng pǔ hé huā shuāng lù yǔ,yì tíng yáng liǔ yī chán fēng。
论文若到虞杨地,应对清江忆范公。lùn wén ruò dào yú yáng dì,yīng duì qīng jiāng yì fàn gōng。

立秋日怀方员外

杨基

几日西清昼掩屏,绿尘幽藓遍闲厅。jǐ rì xī qīng zhòu yǎn píng,lǜ chén yōu xiǎn biàn xián tīng。
病中事少翻嫌健,醉里愁多只愿醒。bìng zhōng shì shǎo fān xián jiàn,zuì lǐ chóu duō zhǐ yuàn xǐng。
误响閤铃飞夜鹊,偶摊书卷落秋萤。wù xiǎng gé líng fēi yè què,ǒu tān shū juǎn luò qiū yíng。
萍踪已办东南别,风雨长更各自听。píng zōng yǐ bàn dōng nán bié,fēng yǔ zhǎng gèng gè zì tīng。

七月三十日祖母初度时年八十九

杨基

白发青瞳寿者身,每逢佳节话咸淳。bái fā qīng tóng shòu zhě shēn,měi féng jiā jié huà xián chún。
百年未尽四千日,来岁还周九十春。bǎi nián wèi jǐn sì qiān rì,lái suì hái zhōu jiǔ shí chūn。
迁客无家空望拜,孤臣有表竟谁陈。qiān kè wú jiā kōng wàng bài,gū chén yǒu biǎo jìng shuí chén。
今朝风雨茅茨底,应对儿孙说远人。jīn cháo fēng yǔ máo cí dǐ,yīng duì ér sūn shuō yuǎn rén。

谒小姑庙

杨基

月帔星冠敞翠屏,白腮红颊两眉青。yuè pèi xīng guān chǎng cuì píng,bái sāi hóng jiá liǎng méi qīng。
鱼鳞小殿波纹滑,龙尾长旗雨气腥。yú lín xiǎo diàn bō wén huá,lóng wěi zhǎng qí yǔ qì xīng。
巫女沉牛歌宛转,彭郎回马拜娉婷。wū nǚ chén niú gē wǎn zhuǎn,péng láng huí mǎ bài pīng tíng。
兰舟愿祝东风便,一夜夷犹过洞庭。lán zhōu yuàn zhù dōng fēng biàn,yī yè yí yóu guò dòng tíng。

晚泊湓浦逢冷节

杨基

小雨笼阴护晚霞,柳边停棹听啼鸦。xiǎo yǔ lóng yīn hù wǎn xiá,liǔ biān tíng zhào tīng tí yā。
湖光已绿皆春草,风信犹寒是杏花。hú guāng yǐ lǜ jiē chūn cǎo,fēng xìn yóu hán shì xìng huā。
到处青鞋随蛱蝶,谁家红袖泣琵琶。dào chù qīng xié suí jiá dié,shuí jiā hóng xiù qì pí pá。
匆匆客里逢佳节,那得行人鬓不华。cōng cōng kè lǐ féng jiā jié,nà dé xíng rén bìn bù huá。

舟中闻邻船吴歌有怀幼文来仪

杨基

轻帆短楫溯烟波,叠渚回舟奈远何。qīng fān duǎn jí sù yān bō,dié zhǔ huí zhōu nài yuǎn hé。
一路诗从愁里得,二分春向客中过。yī lù shī cóng chóu lǐ dé,èr fēn chūn xiàng kè zhōng guò。
江通汉水晴偏绿,山入湘云晚更多。jiāng tōng hàn shuǐ qíng piān lǜ,shān rù xiāng yún wǎn gèng duō。
何处思君肠欲断,楚妃祠下听吴歌。hé chù sī jūn cháng yù duàn,chǔ fēi cí xià tīng wú gē。

途次感秋

杨基

袅袅西风吹逝波,冥冥灏气逼星河。niǎo niǎo xī fēng chuī shì bō,míng míng hào qì bī xīng hé。
宣王石鼓青苔涩,武帝金盘白露多。xuān wáng shí gǔ qīng tái sè,wǔ dì jīn pán bái lù duō。
八阵云开屯虎豹,三江潮落见鼋鼍。bā zhèn yún kāi tún hǔ bào,sān jiāng cháo luò jiàn yuán tuó。
沅湘一带皆秋草,欲采芙蓉奈晚何。yuán xiāng yī dài jiē qiū cǎo,yù cǎi fú róng nài wǎn hé。

祁阳道中见海棠

杨基

桂阳江口望祁阳,叠叠烟云入渺茫。guì yáng jiāng kǒu wàng qí yáng,dié dié yān yún rù miǎo máng。
高树绿阴千嶂湿,野棠疏雨一篱香。gāo shù lǜ yīn qiān zhàng shī,yě táng shū yǔ yī lí xiāng。
纵无春在犹回首,况有鹃啼合断肠。zòng wú chūn zài yóu huí shǒu,kuàng yǒu juān tí hé duàn cháng。
惆怅东湖堤上柳,暖风轻絮正悠扬。chóu chàng dōng hú dī shàng liǔ,nuǎn fēng qīng xù zhèng yōu yáng。