古诗词

题赤壁图为钱景和赋

倪谦

坡仙豪气隘八荒,絷羁天脱神龙骧。pō xiān háo qì ài bā huāng,zhí jī tiān tuō shén lóng xiāng。
思如百川赴东海,嬉笑怒骂皆文章。sī rú bǎi chuān fù dōng hǎi,xī xiào nù mà jiē wén zhāng。
天门萋菲多鬼蜮,放浪远投云水乡。tiān mén qī fēi duō guǐ yù,fàng làng yuǎn tóu yún shuǐ xiāng。
江山如此良不恶,况有赤壁临沧浪。jiāng shān rú cǐ liáng bù è,kuàng yǒu chì bì lín cāng làng。
天存此景似相待,新秋灏气传清商。tiān cún cǐ jǐng shì xiāng dài,xīn qiū hào qì chuán qīng shāng。
老仙载酒赤壁下,烟波万顷一苇航。lǎo xiān zài jiǔ chì bì xià,yān bō wàn qǐng yī wěi háng。
是时东山月始出,浩歌棹雪迎流光。shì shí dōng shān yuè shǐ chū,hào gē zhào xuě yíng liú guāng。
清风徐来水波静,毛骨飒爽生微凉。qīng fēng xú lái shuǐ bō jìng,máo gǔ sà shuǎng shēng wēi liáng。
凭虚浩浩不知止,空明坐击淩苍茫。píng xū hào hào bù zhī zhǐ,kōng míng zuò jī líng cāng máng。
水天一色粲星斗,恍若有路通银潢。shuǐ tiān yī sè càn xīng dòu,huǎng ruò yǒu lù tōng yín huáng。
座中何人吹紫玉,呜呜怨泣孤舟孀。zuò zhōng hé rén chuī zǐ yù,wū wū yuàn qì gū zhōu shuāng。
倚歌相和豁襟抱,拊景慷慨悲兴亡。yǐ gē xiāng hé huō jīn bào,fǔ jǐng kāng kǎi bēi xīng wáng。
山川千古留霸迹,东望夏口西武昌。shān chuān qiān gǔ liú bà jì,dōng wàng xià kǒu xī wǔ chāng。
昔当曹瞒顺流下,舳舻千里旌旗扬。xī dāng cáo mán shùn liú xià,zhú lú qiān lǐ jīng qí yáng。
临江洒酒气何壮,傲睨已灭孙吴疆。lín jiāng sǎ jiǔ qì hé zhuàng,ào nì yǐ miè sūn wú jiāng。
东风一炬悉灰烬,庙算岂料输周郎。dōng fēng yī jù xī huī jìn,miào suàn qǐ liào shū zhōu láng。
只今英雄果何在,惟剩山色摩青苍。zhǐ jīn yīng xióng guǒ hé zài,wéi shèng shān sè mó qīng cāng。
寓形宇内海一粟,日月苦短江流长。yù xíng yǔ nèi hǎi yī sù,rì yuè kǔ duǎn jiāng liú zhǎng。
游挟飞仙不可得,有酒且共浇诗肠。yóu xié fēi xiān bù kě dé,yǒu jiǔ qiě gòng jiāo shī cháng。
江风山月不须买,匏尊相属乐未央。jiāng fēng shān yuè bù xū mǎi,páo zūn xiāng shǔ lè wèi yāng。
洗盏更酌醒复醉,枕罍颓卧夫何妨。xǐ zhǎn gèng zhuó xǐng fù zuì,zhěn léi tuí wò fū hé fáng。
后此时维冬十月,重继斯游从雪堂。hòu cǐ shí wéi dōng shí yuè,zhòng jì sī yóu cóng xuě táng。
仙魂化去邈千载,独遗二赋铿琳琅。xiān hún huà qù miǎo qiān zài,dú yí èr fù kēng lín láng。
我曾奉使向荆楚,扁舟载月经蕲黄。wǒ céng fèng shǐ xiàng jīng chǔ,biǎn zhōu zài yuè jīng qí huáng。
醉呼坡仙酹赤壁,招魂拟欲凭巫阳。zuì hū pō xiān lèi chì bì,zhāo hún nǐ yù píng wū yáng。
横江尚见旧孤鹤,掠舟西去蹁玄裳。héng jiāng shàng jiàn jiù gū hè,lüè zhōu xī qù pián xuán shang。
愧无词赋续高兴,梦想风流今几霜。kuì wú cí fù xù gāo xīng,mèng xiǎng fēng liú jīn jǐ shuāng。
良工意匠有深趣,笔妙不让顾长康。liáng gōng yì jiàng yǒu shēn qù,bǐ miào bù ràng gù zhǎng kāng。
平生于公想兴慕,爱貌此景归毫芒。píng shēng yú gōng xiǎng xīng mù,ài mào cǐ jǐng guī háo máng。
一朝眼底且惊见,仿佛坐我尊俎傍。yī cháo yǎn dǐ qiě jīng jiàn,fǎng fú zuò wǒ zūn zǔ bàng。
始知人生贵适意,何用屑屑嗟行藏。shǐ zhī rén shēng guì shì yì,hé yòng xiè xiè jiē xíng cáng。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

和内阁李学士赏花诗

倪谦

少年曾探杏园芳,今见名花忆往常。shǎo nián céng tàn xìng yuán fāng,jīn jiàn míng huā yì wǎng cháng。
彩襭蒸霞浓有态,玉杯擎露淡无妆。cǎi xié zhēng xiá nóng yǒu tài,yù bēi qíng lù dàn wú zhuāng。
华筵欢赏倾醽醁,佳句赓吟写硬黄。huá yán huān shǎng qīng líng lù,jiā jù gēng yín xiě yìng huáng。
气运隆昌吾道泰,静观物理谩传觞。qì yùn lóng chāng wú dào tài,jìng guān wù lǐ mán chuán shāng。

和内阁李学士赏花诗

倪谦

兆协文明夏始芳,昔贤何乃视为常。zhào xié wén míng xià shǐ fāng,xī xián hé nǎi shì wèi cháng。
凤池培得千金种,鳌禁堆成百宝妆。fèng chí péi dé qiān jīn zhǒng,áo jìn duī chéng bǎi bǎo zhuāng。
近侍曾闻亚姚魏,品题今喜赖苏黄。jìn shì céng wén yà yáo wèi,pǐn tí jīn xǐ lài sū huáng。
调高春雪知难和,引兴还须釂巨觞。diào gāo chūn xuě zhī nán hé,yǐn xīng hái xū jiào jù shāng。

和内阁李学士赏花诗

倪谦

四朵围金昔吐芳,八花簇锦胜闲常。sì duǒ wéi jīn xī tǔ fāng,bā huā cù jǐn shèng xián cháng。
梅询谩说薰香袖,何晏徒劳傅粉妆。méi xún mán shuō xūn xiāng xiù,hé yàn tú láo fù fěn zhuāng。
地切清华依日月,气钟灵异本玄黄。dì qiè qīng huá yī rì yuè,qì zhōng líng yì běn xuán huáng。
不须远论韩公事,千载能无慕此觞。bù xū yuǎn lùn hán gōng shì,qiān zài néng wú mù cǐ shāng。

和内阁李学士赏花诗

倪谦

太史挥毫纪异方,意同麟简不书常。tài shǐ huī háo jì yì fāng,yì tóng lín jiǎn bù shū cháng。
数符元恺知呈瑞,会集夔龙为洗妆。shù fú yuán kǎi zhī chéng ruì,huì jí kuí lóng wèi xǐ zhuāng。
内省花容真富贵,词林才气总骊黄。nèi shěng huā róng zhēn fù guì,cí lín cái qì zǒng lí huáng。
吟安独愧偏疏拙,举白堪浮绿蚁觞。yín ān dú kuì piān shū zhuō,jǔ bái kān fú lǜ yǐ shāng。

和内阁李学士赏花诗

倪谦

省药元超百卉芳,几年寥落喜归常。shěng yào yuán chāo bǎi huì fāng,jǐ nián liáo luò xǐ guī cháng。
士逢圣主垂情眷,花被天工着意妆。shì féng shèng zhǔ chuí qíng juàn,huā bèi tiān gōng zhe yì zhuāng。
壶谱雅歌鸣鲁薛,诗盟高会及江黄。hú pǔ yǎ gē míng lǔ xuē,shī méng gāo huì jí jiāng huáng。
太平宰辅仙儒辈,自合公馀醉玉觞。tài píng zǎi fǔ xiān rú bèi,zì hé gōng yú zuì yù shāng。

和内阁李学士赏花诗

倪谦

艺苑英华久漱芳,连篇捧诵句超常。yì yuàn yīng huá jiǔ shù fāng,lián piān pěng sòng jù chāo cháng。
不资诗伯风骚体,争慰花神锦绣妆。bù zī shī bó fēng sāo tǐ,zhēng wèi huā shén jǐn xiù zhuāng。
玉液满斟恩露渥,紫微高应德星黄。yù yè mǎn zhēn ēn lù wò,zǐ wēi gāo yīng dé xīng huáng。
时和已卜丰年象,后乐何妨各尽觞。shí hé yǐ bo fēng nián xiàng,hòu lè hé fáng gè jǐn shāng。

和内阁李学士赏花诗

倪谦

胜日追陪与宴芳,会开真率具家常。shèng rì zhuī péi yǔ yàn fāng,huì kāi zhēn lǜ jù jiā cháng。
畅怀内酒频斟酌,照眼仙姿任点妆。chàng huái nèi jiǔ pín zhēn zhuó,zhào yǎn xiān zī rèn diǎn zhuāng。
宝篆当筵焚吐白,玉瓶堆案拆封黄。bǎo zhuàn dāng yán fén tǔ bái,yù píng duī àn chāi fēng huáng。
明年此际期重盛,问讯花神酹一觞。míng nián cǐ jì qī zhòng shèng,wèn xùn huā shén lèi yī shāng。

赠朝鲜陪臣工曹判书朴元亨还国

倪谦

曾于文字久相知,赋敌杨雄思不羁。céng yú wén zì jiǔ xiāng zhī,fù dí yáng xióng sī bù jī。
楚国包茆频入贡,虞廷彩凤喜来仪。chǔ guó bāo máo pín rù gòng,yú tíng cǎi fèng xǐ lái yí。
东藩地远山川隔,北阙天低雨露垂。dōng fān dì yuǎn shān chuān gé,běi quē tiān dī yǔ lù chuí。
归去观光知有得,襟怀应负子长奇。guī qù guān guāng zhī yǒu dé,jīn huái yīng fù zi zhǎng qí。

夏日游宣府李挥使北园席上步于景瞻韵二首时天顺庚辰六月也

倪谦

野花园草竞芬芳,坐爱南薰透葛凉。yě huā yuán cǎo jìng fēn fāng,zuò ài nán xūn tòu gé liáng。
饮量任开千日酝,醉魂犹到五云乡。yǐn liàng rèn kāi qiān rì yùn,zuì hún yóu dào wǔ yún xiāng。
原思自信贫非病,杜甫谁知老更狂。yuán sī zì xìn pín fēi bìng,dù fǔ shuí zhī lǎo gèng kuáng。
倒着接䍦浑不省,路人争说自高阳。dào zhe jiē lí hún bù shěng,lù rén zhēng shuō zì gāo yáng。

夏日游宣府李挥使北园席上步于景瞻韵二首时天顺庚辰六月也

倪谦

绮席风生酒气芳,清酣何必按伊凉。qǐ xí fēng shēng jiǔ qì fāng,qīng hān hé bì àn yī liáng。
得朋自喜皆同志,为客宁愁在异乡。dé péng zì xǐ jiē tóng zhì,wèi kè níng chóu zài yì xiāng。
归思空怀弘景逸,行歌堪叹接舆狂。guī sī kōng huái hóng jǐng yì,xíng gē kān tàn jiē yú kuáng。
举头瞻望长安近,一片丹心独向阳。jǔ tóu zhān wàng zhǎng ān jìn,yī piàn dān xīn dú xiàng yáng。

锦衣狱中有作追录于此

倪谦

不才自保一生无,祸中阴谋恣矫诬。bù cái zì bǎo yī shēng wú,huò zhōng yīn móu zì jiǎo wū。
贡院本期登俊造,圜扉何意齿囚徒。gòng yuàn běn qī dēng jùn zào,huán fēi hé yì chǐ qiú tú。
通宵不寐更三鼓,终日相亲火一炉。tōng xiāo bù mèi gèng sān gǔ,zhōng rì xiāng qīn huǒ yī lú。
圣德好生疏禁网,肯令冤滥及非辜。shèng dé hǎo shēng shū jìn wǎng,kěn lìng yuān làn jí fēi gū。

和韩都宪诗

倪谦

身婴缧械出君门,远谪穷边泪暗吞。shēn yīng léi xiè chū jūn mén,yuǎn zhé qióng biān lèi àn tūn。
触祸只应当薄命,含污何以雪沈冤。chù huò zhǐ yīng dāng báo mìng,hán wū hé yǐ xuě shěn yuān。
未言息壤宜投杼,欲诉旻天惜戴盆。wèi yán xī rǎng yí tóu zhù,yù sù mín tiān xī dài pén。
感荷力全垂死际,拊心恒愧莫酬恩。gǎn hé lì quán chuí sǐ jì,fǔ xīn héng kuì mò chóu ēn。

和韩都宪诗

倪谦

肯为权奸启幸门,祸机阴中只声吞。kěn wèi quán jiān qǐ xìng mén,huò jī yīn zhōng zhǐ shēng tūn。
南冠独受羁囚苦,东海谁明孝妇冤。nán guān dú shòu jī qiú kǔ,dōng hǎi shuí míng xiào fù yuān。
直道不容还似柳,小才见杀已如盆。zhí dào bù róng hái shì liǔ,xiǎo cái jiàn shā yǐ rú pén。
丈人何幸怜枯鲋,呴沫时沾勺水恩。zhàng rén hé xìng lián kū fù,xǔ mò shí zhān sháo shuǐ ēn。

再和前韵答韩都宪

倪谦

昔承诏狱下黄门,五百严刑气若吞。xī chéng zhào yù xià huáng mén,wǔ bǎi yán xíng qì ruò tūn。
虐焰相陵将致死,皇威虽近敢称冤。nüè yàn xiāng líng jiāng zhì sǐ,huáng wēi suī jìn gǎn chēng yuān。
女生不见门悬帨,妾殒空怜坐鼓盆。nǚ shēng bù jiàn mén xuán shuì,qiè yǔn kōng lián zuò gǔ pén。
幸得投荒离虎口,北行深荷九重恩。xìng dé tóu huāng lí hǔ kǒu,běi xíng shēn hé jiǔ zhòng ēn。

再和前韵答韩都宪

倪谦

边塞穷居荜作门,举家脱粟强须吞。biān sāi qióng jū bì zuò mén,jǔ jiā tuō sù qiáng xū tūn。
千金剑利甘遭折,六月霜飞苦抱冤。qiān jīn jiàn lì gān zāo zhé,liù yuè shuāng fēi kǔ bào yuān。
堕地何殊星化石,洗天惟待雨倾盆。duò dì hé shū xīng huà shí,xǐ tiān wéi dài yǔ qīng pén。
安能释系归田里,没齿衡茅颂圣恩。ān néng shì xì guī tián lǐ,méi chǐ héng máo sòng shèng ēn。