古诗词

题赤壁图为钱景和赋

倪谦

坡仙豪气隘八荒,絷羁天脱神龙骧。pō xiān háo qì ài bā huāng,zhí jī tiān tuō shén lóng xiāng。
思如百川赴东海,嬉笑怒骂皆文章。sī rú bǎi chuān fù dōng hǎi,xī xiào nù mà jiē wén zhāng。
天门萋菲多鬼蜮,放浪远投云水乡。tiān mén qī fēi duō guǐ yù,fàng làng yuǎn tóu yún shuǐ xiāng。
江山如此良不恶,况有赤壁临沧浪。jiāng shān rú cǐ liáng bù è,kuàng yǒu chì bì lín cāng làng。
天存此景似相待,新秋灏气传清商。tiān cún cǐ jǐng shì xiāng dài,xīn qiū hào qì chuán qīng shāng。
老仙载酒赤壁下,烟波万顷一苇航。lǎo xiān zài jiǔ chì bì xià,yān bō wàn qǐng yī wěi háng。
是时东山月始出,浩歌棹雪迎流光。shì shí dōng shān yuè shǐ chū,hào gē zhào xuě yíng liú guāng。
清风徐来水波静,毛骨飒爽生微凉。qīng fēng xú lái shuǐ bō jìng,máo gǔ sà shuǎng shēng wēi liáng。
凭虚浩浩不知止,空明坐击淩苍茫。píng xū hào hào bù zhī zhǐ,kōng míng zuò jī líng cāng máng。
水天一色粲星斗,恍若有路通银潢。shuǐ tiān yī sè càn xīng dòu,huǎng ruò yǒu lù tōng yín huáng。
座中何人吹紫玉,呜呜怨泣孤舟孀。zuò zhōng hé rén chuī zǐ yù,wū wū yuàn qì gū zhōu shuāng。
倚歌相和豁襟抱,拊景慷慨悲兴亡。yǐ gē xiāng hé huō jīn bào,fǔ jǐng kāng kǎi bēi xīng wáng。
山川千古留霸迹,东望夏口西武昌。shān chuān qiān gǔ liú bà jì,dōng wàng xià kǒu xī wǔ chāng。
昔当曹瞒顺流下,舳舻千里旌旗扬。xī dāng cáo mán shùn liú xià,zhú lú qiān lǐ jīng qí yáng。
临江洒酒气何壮,傲睨已灭孙吴疆。lín jiāng sǎ jiǔ qì hé zhuàng,ào nì yǐ miè sūn wú jiāng。
东风一炬悉灰烬,庙算岂料输周郎。dōng fēng yī jù xī huī jìn,miào suàn qǐ liào shū zhōu láng。
只今英雄果何在,惟剩山色摩青苍。zhǐ jīn yīng xióng guǒ hé zài,wéi shèng shān sè mó qīng cāng。
寓形宇内海一粟,日月苦短江流长。yù xíng yǔ nèi hǎi yī sù,rì yuè kǔ duǎn jiāng liú zhǎng。
游挟飞仙不可得,有酒且共浇诗肠。yóu xié fēi xiān bù kě dé,yǒu jiǔ qiě gòng jiāo shī cháng。
江风山月不须买,匏尊相属乐未央。jiāng fēng shān yuè bù xū mǎi,páo zūn xiāng shǔ lè wèi yāng。
洗盏更酌醒复醉,枕罍颓卧夫何妨。xǐ zhǎn gèng zhuó xǐng fù zuì,zhěn léi tuí wò fū hé fáng。
后此时维冬十月,重继斯游从雪堂。hòu cǐ shí wéi dōng shí yuè,zhòng jì sī yóu cóng xuě táng。
仙魂化去邈千载,独遗二赋铿琳琅。xiān hún huà qù miǎo qiān zài,dú yí èr fù kēng lín láng。
我曾奉使向荆楚,扁舟载月经蕲黄。wǒ céng fèng shǐ xiàng jīng chǔ,biǎn zhōu zài yuè jīng qí huáng。
醉呼坡仙酹赤壁,招魂拟欲凭巫阳。zuì hū pō xiān lèi chì bì,zhāo hún nǐ yù píng wū yáng。
横江尚见旧孤鹤,掠舟西去蹁玄裳。héng jiāng shàng jiàn jiù gū hè,lüè zhōu xī qù pián xuán shang。
愧无词赋续高兴,梦想风流今几霜。kuì wú cí fù xù gāo xīng,mèng xiǎng fēng liú jīn jǐ shuāng。
良工意匠有深趣,笔妙不让顾长康。liáng gōng yì jiàng yǒu shēn qù,bǐ miào bù ràng gù zhǎng kāng。
平生于公想兴慕,爱貌此景归毫芒。píng shēng yú gōng xiǎng xīng mù,ài mào cǐ jǐng guī háo máng。
一朝眼底且惊见,仿佛坐我尊俎傍。yī cháo yǎn dǐ qiě jīng jiàn,fǎng fú zuò wǒ zūn zǔ bàng。
始知人生贵适意,何用屑屑嗟行藏。shǐ zhī rén shēng guì shì yì,hé yòng xiè xiè jiē xíng cáng。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

乙酉元日立春试笔时五十一

倪谦

年华荏苒鬓如银,甲子今朝过五旬。nián huá rěn rǎn bìn rú yín,jiǎ zi jīn cháo guò wǔ xún。
成化新正初改岁,大钧元日正回春。chéng huà xīn zhèng chū gǎi suì,dà jūn yuán rì zhèng huí chūn。
九原先垄关心切,千里乡山入梦频。jiǔ yuán xiān lǒng guān xīn qiè,qiān lǐ xiāng shān rù mèng pín。
只待河开便归去,江村耕钓老吾身。zhǐ dài hé kāi biàn guī qù,jiāng cūn gēng diào lǎo wú shēn。

次金太守伯玉诗韵乡举后同赴京道中阻冻故云

倪谦

岁晚官河守冻时,宦途能起昔年思。suì wǎn guān hé shǒu dòng shí,huàn tú néng qǐ xī nián sī。
多君久荷分符宠,嗟我中遭失路悲。duō jūn jiǔ hé fēn fú chǒng,jiē wǒ zhōng zāo shī lù bēi。
故里相逢成老态,交情闲叙展愁眉。gù lǐ xiāng féng chéng lǎo tài,jiāo qíng xián xù zhǎn chóu méi。
如今有子俱登第,更羡贤郎早出奇。rú jīn yǒu zi jù dēng dì,gèng xiàn xián láng zǎo chū qí。

书怀

倪谦

世情宜假不宜真,齑臼功名只剩贫。shì qíng yí jiǎ bù yí zhēn,jī jiù gōng míng zhǐ shèng pín。
垂老独怜丹悃在,相知空叹白头新。chuí lǎo dú lián dān kǔn zài,xiāng zhī kōng tàn bái tóu xīn。
青蝇积毁能销骨,骍犊分甘足养身。qīng yíng jī huǐ néng xiāo gǔ,xīng dú fēn gān zú yǎng shēn。
长啸碧山宁负我,何如归去作闲人。zhǎng xiào bì shān níng fù wǒ,hé rú guī qù zuò xián rén。

和胡大宁悼亡诗韵

倪谦

瓶沉簪折事希奇,造物年来颇见欺。píng chén zān zhé shì xī qí,zào wù nián lái pǒ jiàn qī。
白发几茎添短鬓,青灯一点照孤帏。bái fā jǐ jīng tiān duǎn bìn,qīng dēng yī diǎn zhào gū wéi。
梨花梦断春归早,桃叶歌残月上迟。lí huā mèng duàn chūn guī zǎo,táo yè gē cán yuè shàng chí。
昨夜有人弹别鹤,隔墙粘弄不知谁。zuó yè yǒu rén dàn bié hè,gé qiáng zhān nòng bù zhī shuí。

乐清轩诗为沙士清题

倪谦

门枕清溪画不如,杜陵新卜浣花居。mén zhěn qīng xī huà bù rú,dù líng xīn bo huàn huā jū。
兰英绕砌清宜佩,柿叶垂檐绿可书。lán yīng rào qì qīng yí pèi,shì yè chuí yán lǜ kě shū。
磬折奴颜羞媚世,羽轻仙骨欲凭虚。qìng zhé nú yán xiū mèi shì,yǔ qīng xiān gǔ yù píng xū。
洛城多少行窝内,争候尧夫驻小车。luò chéng duō shǎo xíng wō nèi,zhēng hòu yáo fū zhù xiǎo chē。

乐清轩诗为沙士清题

倪谦

毂击蹄奔耳不闻,一轩幽僻离尘氛。gǔ jī tí bēn ěr bù wén,yī xuān yōu pì lí chén fēn。
吸残竹叶杯中月,梦断梅花帐底云。xī cán zhú yè bēi zhōng yuè,mèng duàn méi huā zhàng dǐ yún。
古画品高烦客定,新题韵险向人分。gǔ huà pǐn gāo fán kè dìng,xīn tí yùn xiǎn xiàng rén fēn。
年来久抱濂溪拙,谁读宗元乞巧文。nián lái jiǔ bào lián xī zhuō,shuí dú zōng yuán qǐ qiǎo wén。

乐清轩诗为沙士清题

倪谦

日出城东未启扃,卷帘山色送遥青。rì chū chéng dōng wèi qǐ jiōng,juǎn lián shān sè sòng yáo qīng。
萍池水暖鱼留子,苔径风暄鹤堕翎。píng chí shuǐ nuǎn yú liú zi,tái jìng fēng xuān hè duò líng。
角里高歌垂钓槛,子云晏坐草玄亭。jiǎo lǐ gāo gē chuí diào kǎn,zi yún yàn zuò cǎo xuán tíng。
只愁秋晚秦淮上,太史应占有客星。zhǐ chóu qiū wǎn qín huái shàng,tài shǐ yīng zhàn yǒu kè xīng。

乐清轩诗为沙士清题

倪谦

不是诗仙是酒仙,逍遥物外阅流年。bù shì shī xiān shì jiǔ xiān,xiāo yáo wù wài yuè liú nián。
累山移得云根石,凿沼分来竹里泉。lèi shān yí dé yún gēn shí,záo zhǎo fēn lái zhú lǐ quán。
袖手厌谈当世务,闭门闲著养生篇。xiù shǒu yàn tán dāng shì wù,bì mén xián zhù yǎng shēng piān。
支筇几度寻幽径,疑入蓬莱小有天。zhī qióng jǐ dù xún yōu jìng,yí rù péng lái xiǎo yǒu tiān。

乐清轩诗为沙士清题

倪谦

竹床高卧静无哗,谁识城中隐者家。zhú chuáng gāo wò jìng wú huā,shuí shí chéng zhōng yǐn zhě jiā。
棋局不收苍藓石,纶竿常占白鸥沙。qí jú bù shōu cāng xiǎn shí,lún gān cháng zhàn bái ōu shā。
短篱带露惟栽菊,碧碗抄云或饭麻。duǎn lí dài lù wéi zāi jú,bì wǎn chāo yún huò fàn má。
安得青囊医国手,为君痼疾起烟霞。ān dé qīng náng yī guó shǒu,wèi jūn gù jí qǐ yān xiá。

乐清轩诗为沙士清题

倪谦

敛迹销声乐道真,床头酿熟味偏醇。liǎn jì xiāo shēng lè dào zhēn,chuáng tóu niàng shú wèi piān chún。
还巢社燕如归客,窥榻寒蟾似故人。hái cháo shè yàn rú guī kè,kuī tà hán chán shì gù rén。
落落乾坤双短鬓,悠悠泉石一闲身。luò luò qián kūn shuāng duǎn bìn,yōu yōu quán shí yī xián shēn。
如今老我投簪绂,结个茅茨作近邻。rú jīn lǎo wǒ tóu zān fú,jié gè máo cí zuò jìn lín。

乐清轩诗为沙士清题

倪谦

平章风月信多能,佳趣秋来分外增。píng zhāng fēng yuè xìn duō néng,jiā qù qiū lái fēn wài zēng。
鹓鹭行中无梦到,凤凰台上有诗登。yuān lù xíng zhōng wú mèng dào,fèng huáng tái shàng yǒu shī dēng。
梅窗点易研溪露,棐几耽书费剡藤。méi chuāng diǎn yì yán xī lù,fěi jǐ dān shū fèi shàn téng。
已觉胸襟忘物我,萧然浑似了禅僧。yǐ jué xiōng jīn wàng wù wǒ,xiāo rán hún shì le chán sēng。

乐清轩诗为沙士清题

倪谦

抱膝长吟倚树根,肯为形役丧吾存。bào xī zhǎng yín yǐ shù gēn,kěn wèi xíng yì sàng wú cún。
采芝客去方欹枕,看竹人来又叩门。cǎi zhī kè qù fāng yī zhěn,kàn zhú rén lái yòu kòu mén。
春晚落花薰几席,夜深华月沁琴樽。chūn wǎn luò huā xūn jǐ xí,yè shēn huá yuè qìn qín zūn。
人生出处多关系,何日相从与细论。rén shēng chū chù duō guān xì,hé rì xiāng cóng yǔ xì lùn。

和高仲显送弟敬宰吉水

倪谦

出宰花封羡季方,烦君远送到江乡。chū zǎi huā fēng xiàn jì fāng,fán jūn yuǎn sòng dào jiāng xiāng。
青山影落朝移舫,白雨声喧晚对床。qīng shān yǐng luò cháo yí fǎng,bái yǔ shēng xuān wǎn duì chuáng。
满耳弦歌闻鲁邑,一襟风月付奚囊。mǎn ěr xián gē wén lǔ yì,yī jīn fēng yuè fù xī náng。
归来莫放秋容老,有待登高把菊觞。guī lái mò fàng qiū róng lǎo,yǒu dài dēng gāo bǎ jú shāng。

章方伯尚素家山十景之四堤流围玉

倪谦

游息闲亭结搆低,萦回流水漾玻璃。yóu xī xián tíng jié gòu dī,yíng huí liú shuǐ yàng bō lí。
圜桥有象清环璧,带玉无瑕净绕堤。huán qiáo yǒu xiàng qīng huán bì,dài yù wú xiá jìng rào dī。
五夜光芒粲星斗,三秋气焰吐虹霓。wǔ yè guāng máng càn xīng dòu,sān qiū qì yàn tǔ hóng ní。
渚莲汀蓼供吟赏,雅称幽怀取次题。zhǔ lián tīng liǎo gōng yín shǎng,yǎ chēng yōu huái qǔ cì tí。

章方伯尚素家山十景之四堤流围玉

倪谦

桃花渡接舜江潮,景态朝来未易描。táo huā dù jiē shùn jiāng cháo,jǐng tài cháo lái wèi yì miáo。
一片彩霞扶日上,万条金缕逐波摇。yī piàn cǎi xiá fú rì shàng,wàn tiáo jīn lǚ zhú bō yáo。
龙门鲤化翻朱鬣,蛟室人归弄绛绡。lóng mén lǐ huà fān zhū liè,jiāo shì rén guī nòng jiàng xiāo。
满目晴光观不尽,乘槎思泛海天遥。mǎn mù qíng guāng guān bù jǐn,chéng chá sī fàn hǎi tiān yáo。