古诗词

守岁

黄圣年

于世原无术,生涯只自惊。yú shì yuán wú shù,shēng yá zhǐ zì jīng。
百年三纪去,两岁一宵争。bǎi nián sān jì qù,liǎng suì yī xiāo zhēng。
京洛尘堪倦,蓬蒿径未成。jīng luò chén kān juàn,péng hāo jìng wèi chéng。
却怜罗绮会,不待晓钟鸣。què lián luó qǐ huì,bù dài xiǎo zhōng míng。

黄圣年

黄圣年,字逢永,号石佣,又号大药山人。顺德人。维贵子。明神宗万历四十六年(一六一八)举人。授湖广当阳教谕。以足疾归。与陈子壮等十二人修复南园诗社。卒年六十二。生平好学能文,与其兄圣期少受庭训,著述甚富,尤工书法。有《墙东草》《壬游草》《薜蕊斋》等集。清温汝能《粤东诗海》卷四五有传。 黄圣年的作品>>

猜您喜欢

怀仙志

黄圣年

胜览何如此,临高一怆神。shèng lǎn hé rú cǐ,lín gāo yī chuàng shén。
谁知台下雨,故是梦中人。shuí zhī tái xià yǔ,gù shì mèng zhōng rén。
赋色今犹丽,游踪久已尘。fù sè jīn yóu lì,yóu zōng jiǔ yǐ chén。
楚宫亦烟灭,虚忆细腰春。chǔ gōng yì yān miè,xū yì xì yāo chūn。

黄圣年

忽觉空阶下,凉飙到叶声。hū jué kōng jiē xià,liáng biāo dào yè shēng。
似乘残雨入,时唤一虫鸣。shì chéng cán yǔ rù,shí huàn yī chóng míng。
楚曲青兰怨,吴衫白苎轻。chǔ qū qīng lán yuàn,wú shān bái zhù qīng。
所思千万里,萧飒最关情。suǒ sī qiān wàn lǐ,xiāo sà zuì guān qíng。

赋得秋闺月和家兄

黄圣年

长空一片月,飞向画楼前。zhǎng kōng yī piàn yuè,fēi xiàng huà lóu qián。
影共寒衣薄,愁将破镜悬。yǐng gòng hán yī báo,chóu jiāng pò jìng xuán。
凄清看枕簟,明白梦关边。qī qīng kàn zhěn diàn,míng bái mèng guān biān。
莫是征夫苦,秋风急上弦。mò shì zhēng fū kǔ,qiū fēng jí shàng xián。

答子明人日作

黄圣年

几度青阳雨,都沾紫陌尘。jǐ dù qīng yáng yǔ,dōu zhān zǐ mò chén。
最怜春作客,空惜日为人。zuì lián chūn zuò kè,kōng xī rì wèi rén。
漂泊曾谁问,莺花只自亲。piāo pō céng shuí wèn,yīng huā zhǐ zì qīn。
今朝落梅处,定有翠眉颦。jīn cháo luò méi chù,dìng yǒu cuì méi pín。

谷溪遣兴

黄圣年

新涨失江隈,轻阴向午开。xīn zhǎng shī jiāng wēi,qīng yīn xiàng wǔ kāi。
舟从叶底出,涛向树间来。zhōu cóng yè dǐ chū,tāo xiàng shù jiān lái。
杜若堪延伫,蒹葭宛溯洄。dù ruò kān yán zhù,jiān jiā wǎn sù huí。
吴吹空自好,未遣棹歌催。wú chuī kōng zì hǎo,wèi qiǎn zhào gē cuī。

九成台

黄圣年

一片韶阳石,空沿南狩文。yī piàn sháo yáng shí,kōng yán nán shòu wén。
薰风如再鼓,绝峤始应闻。xūn fēng rú zài gǔ,jué jiào shǐ yīng wén。
斑竹迷秋雨,苍梧断古云。bān zhú mí qiū yǔ,cāng wú duàn gǔ yún。
独将瑶瑟意,明月吊湘君。dú jiāng yáo sè yì,míng yuè diào xiāng jūn。

过光孝寺若惺禅室讲堂分赋

黄圣年

何年法性寺,重睹讲筵开。hé nián fǎ xìng sì,zhòng dǔ jiǎng yán kāi。
庐岳寻师去,曹溪乞法来。lú yuè xún shī qù,cáo xī qǐ fǎ lái。
一庵深借树,半偈了非台。yī ān shēn jiè shù,bàn jì le fēi tái。
犹幸钟声接,微言许往回。yóu xìng zhōng shēng jiē,wēi yán xǔ wǎng huí。

濠上新柳家大人命赋

黄圣年

阳回江上百花明,柳色先看弄晓晴。yáng huí jiāng shàng bǎi huā míng,liǔ sè xiān kàn nòng xiǎo qíng。
拂岸柔条堪系舸,傍檐纤叶待巢莺。fú àn róu tiáo kān xì gě,bàng yán xiān yè dài cháo yīng。
烟笼舞影当杯浅,雪拟飞花点席轻。yān lóng wǔ yǐng dāng bēi qiǎn,xuě nǐ fēi huā diǎn xí qīng。
自是柴桑归去早,春风门巷倍关情。zì shì chái sāng guī qù zǎo,chūn fēng mén xiàng bèi guān qíng。

陈顺虎郊园

黄圣年

披薜堪拚野兴赊,凌云赋色照京华。pī bì kān pàn yě xīng shē,líng yún fù sè zhào jīng huá。
衣冠世泽称韦曲,棋墅风流属谢家。yī guān shì zé chēng wéi qū,qí shù fēng liú shǔ xiè jiā。
渌水暗通舟似叶,碧阑深倚面如花。lù shuǐ àn tōng zhōu shì yè,bì lán shēn yǐ miàn rú huā。
清秋莫奏营前笛,吹落山庭片片霞。qīng qiū mò zòu yíng qián dí,chuī luò shān tíng piàn piàn xiá。

钱塘饮张梦得斋中

黄圣年

聚首堪悲碣石天,空囊还著远游篇。jù shǒu kān bēi jié shí tiān,kōng náng hái zhù yuǎn yóu piān。
书生忧国真无赖,倦客寻僧却有缘。shū shēng yōu guó zhēn wú lài,juàn kè xún sēng què yǒu yuán。
万里山河孤笑外,五年烽火醉吟边。wàn lǐ shān hé gū xiào wài,wǔ nián fēng huǒ zuì yín biān。
忽听急管催兰舸,愁绝西湖几瓣莲。hū tīng jí guǎn cuī lán gě,chóu jué xī hú jǐ bàn lián。

送何龙友太史还朝

黄圣年

河阳车骑散重阴,羽猎声华在上林。hé yáng chē qí sàn zhòng yīn,yǔ liè shēng huá zài shàng lín。
望阙几年沧海使,出关今见白云心。wàng quē jǐ nián cāng hǎi shǐ,chū guān jīn jiàn bái yún xīn。
梅花江国行频见,春色龙池到已深。méi huā jiāng guó xíng pín jiàn,chūn sè lóng chí dào yǐ shēn。
揽袂莫须三叠曲,垂裳方御五弦琴。lǎn mèi mò xū sān dié qū,chuí shang fāng yù wǔ xián qín。

净慧寺

黄圣年

得知谁是再来身,尚忆城中一法尘。dé zhī shuí shì zài lái shēn,shàng yì chéng zhōng yī fǎ chén。
九级弧棱回日月,半龛灯火开梁陈。jiǔ jí hú léng huí rì yuè,bàn kān dēng huǒ kāi liáng chén。
林分诃子僧无碍,坛接菩提佛有邻。lín fēn hē zi sēng wú ài,tán jiē pú tí fú yǒu lín。
共倚风蝉吟往迹,又将诗句种前因。gòng yǐ fēng chán yín wǎng jì,yòu jiāng shī jù zhǒng qián yīn。

三妇艳

黄圣年

初日煦煦照鸡豚,马牛服皂治田园。chū rì xù xù zhào jī tún,mǎ niú fú zào zhì tián yuán。
时清吏廉赋易简,丈人无事,修整闺门。shí qīng lì lián fù yì jiǎn,zhàng rén wú shì,xiū zhěng guī mén。
大儿授孝经,中子授论语。dà ér shòu xiào jīng,zhōng zi shòu lùn yǔ。
小者颇自负,诵诗能通韩氏故。xiǎo zhě pǒ zì fù,sòng shī néng tōng hán shì gù。
有时察举高宦,无事可以啜菽饮水乐儒素。yǒu shí chá jǔ gāo huàn,wú shì kě yǐ chuài shū yǐn shuǐ lè rú sù。
昨者少妇初上堂,先从中妇问公妪。zuó zhě shǎo fù chū shàng táng,xiān cóng zhōng fù wèn gōng yù。
中妇初时来,得之于大妇。zhōng fù chū shí lái,dé zhī yú dà fù。
我家诸妇诚易为,羹臛粗可办,织作不务绣与絺。wǒ jiā zhū fù chéng yì wèi,gēng huò cū kě bàn,zhī zuò bù wù xiù yǔ chī。
公妪日高坐,抱接孙雏嬉。gōng yù rì gāo zuò,bào jiē sūn chú xī。

芙蓉歌

黄圣年

唤侬玉芙蓉,爱侬面相似。huàn nóng yù fú róng,ài nóng miàn xiāng shì。
谁知山上峰,亦与侬同字。shuí zhī shān shàng fēng,yì yǔ nóng tóng zì。
山上芙蓉空嵯峨,水上芙蓉秋露多。shān shàng fú róng kōng cuó é,shuǐ shàng fú róng qiū lù duō。
面上芙蓉当若何。miàn shàng fú róng dāng ruò hé。

宗德诗

黄圣年

奕奕龙山,维乡之望。yì yì lóng shān,wéi xiāng zhī wàng。
宪宪我祖,实著其乡。xiàn xiàn wǒ zǔ,shí zhù qí xiāng。
殖于德仁,所牟匪利。zhí yú dé rén,suǒ móu fěi lì。
保艾我后,俎豆以治。bǎo ài wǒ hòu,zǔ dòu yǐ zhì。
猗我昭考,厥惟小宗。yī wǒ zhāo kǎo,jué wéi xiǎo zōng。
率承先德,聿隆厥躬。lǜ chéng xiān dé,yù lóng jué gōng。
受禄于朝,时用勿展。shòu lù yú cháo,shí yòng wù zhǎn。
贻我令名,亦孔之腆。yí wǒ lìng míng,yì kǒng zhī tiǎn。
伯也矫矫,蔚为邦英。bó yě jiǎo jiǎo,wèi wèi bāng yīng。
匪躬竭节,世其清贞。fěi gōng jié jié,shì qí qīng zhēn。
施则未光,志实靡晦。shī zé wèi guāng,zhì shí mí huì。
是训是绳,陟降斯在。shì xùn shì shéng,zhì jiàng sī zài。
1812