古诗词

拟会真三十六韵

王彦泓

少小娴针绣,生成俨画图。shǎo xiǎo xián zhēn xiù,shēng chéng yǎn huà tú。
影形看镜喜,名字拣香呼。yǐng xíng kàn jìng xǐ,míng zì jiǎn xiāng hū。
玄鬓辞膏沐,琼姿厌粉污。xuán bìn cí gāo mù,qióng zī yàn fěn wū。
怕闻灯气息,不受浴沾濡。pà wén dēng qì xī,bù shòu yù zhān rú。
瞥见长陵市,重逢狭路隅。piē jiàn zhǎng líng shì,zhòng féng xiá lù yú。
未成窥宋玉,随遣嫁秋胡。wèi chéng kuī sòng yù,suí qiǎn jià qiū hú。
忍下针心棘,难求役豆符。rěn xià zhēn xīn jí,nán qiú yì dòu fú。
微生甘作鬼,国士愿为奴。wēi shēng gān zuò guǐ,guó shì yuàn wèi nú。
湖上羹鱼嫂,池西斗鸭姑。hú shàng gēng yú sǎo,chí xī dòu yā gū。
传来通德语,笑煞彦回愚。chuán lái tōng dé yǔ,xiào shā yàn huí yú。
绮阁花间敞,修廊竹外纡。qǐ gé huā jiān chǎng,xiū láng zhú wài yū。
挂香明路径,卮酒酪门枢。guà xiāng míng lù jìng,zhī jiǔ lào mén shū。
月暗欹鸳枕,寒轻拥兽炉。yuè àn yī yuān zhěn,hán qīng yōng shòu lú。
梦回闻至矣,喜极欲仙乎。mèng huí wén zhì yǐ,xǐ jí yù xiān hū。
衫袖俱飘动,眉心乍展舒。shān xiù jù piāo dòng,méi xīn zhà zhǎn shū。
径贪因艳冶,亲炙觉清癯。jìng tān yīn yàn yě,qīn zhì jué qīng qú。
对袖笼双钏,单衫卸五铢。duì xiù lóng shuāng chuàn,dān shān xiè wǔ zhū。
唯闻香汤越,只恨烛模糊。wéi wén xiāng tāng yuè,zhǐ hèn zhú mó hú。
羞涩屏前视,摧颓帐外扶。xiū sè píng qián shì,cuī tuí zhàng wài fú。
还拚梭掷否,仍肯扇遮无。hái pàn suō zhì fǒu,réng kěn shàn zhē wú。
滑簟推腰褥,华茵妥髻珠。huá diàn tuī yāo rù,huá yīn tuǒ jì zhū。
芳津甘齿颊,柔汗沁肌肤。fāng jīn gān chǐ jiá,róu hàn qìn jī fū。
怨啮蝤蛴颈,羸擎燕子躯。yuàn niè qiú qí jǐng,léi qíng yàn zi qū。
斜眸终腼腆,低黛忽愁吁。xié móu zhōng miǎn tiǎn,dī dài hū chóu xū。
胆悸金铃吠,心忪碧树乌。dǎn jì jīn líng fèi,xīn sōng bì shù wū。
乍尝惊颤味,陡随爱迷途。zhà cháng jīng chàn wèi,dǒu suí ài mí tú。
青眼三生契,丹诚一昔输。qīng yǎn sān shēng qì,dān chéng yī xī shū。
隐赐怜我解,绝色厌人谀。yǐn cì lián wǒ jiě,jué sè yàn rén yú。
落魄惊伤悼,微词得厚诬。luò pò jīng shāng dào,wēi cí dé hòu wū。
年华潘岳老,风调谢鲲粗。nián huá pān yuè lǎo,fēng diào xiè kūn cū。
谬辱求诗带,宁嫌卖酒炉。miù rǔ qiú shī dài,níng xián mài jiǔ lú。
狂襟终有托,兴赏未全孤。kuáng jīn zhōng yǒu tuō,xīng shǎng wèi quán gū。
慰胜登高第,欢逾读异书。wèi shèng dēng gāo dì,huān yú dú yì shū。
镇须行坐并,准与笑啼俱。zhèn xū xíng zuò bìng,zhǔn yǔ xiào tí jù。
雪砌飘灯赴,花阶刬袜趋。xuě qì piāo dēng fù,huā jiē chǎn wà qū。
百年今夕始,非乞暂时娱。bǎi nián jīn xī shǐ,fēi qǐ zàn shí yú。

王彦泓

明镇江府金坛人,字次回。以岁贡为松江府华亭县训导,卒于官。博学好古,喜作艳体小诗,格调似韩偓。词不多作,而善改昔人词,有加毫颊上之致。有《疑雨集》。 王彦泓的作品>>

猜您喜欢

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

钟响来孤艇,渔歌入短垣。zhōng xiǎng lái gū tǐng,yú gē rù duǎn yuán。
山光杂湖影,摇荡画阑干。shān guāng zá hú yǐng,yáo dàng huà lán gàn。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

碧虹跨平湖,远岫参差映。bì hóng kuà píng hú,yuǎn xiù cān chà yìng。
门影入波圆,五十三明镜。mén yǐng rù bō yuán,wǔ shí sān míng jìng。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

身到山中几十回,山之面目求全开。shēn dào shān zhōng jǐ shí huí,shān zhī miàn mù qiú quán kāi。
如今山外看山里,始觉玲珑破碎来。rú jīn shān wài kàn shān lǐ,shǐ jué líng lóng pò suì lái。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

柳边渔艇罾罶歇,洲上人家约略斜。liǔ biān yú tǐng zēng liǔ xiē,zhōu shàng rén jiā yuē lüè xié。
落日雁行千片下,苍苍未见有芦花。luò rì yàn xíng qiān piàn xià,cāng cāng wèi jiàn yǒu lú huā。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

殿夹深林几岫青,门临流水两桥横。diàn jiā shēn lín jǐ xiù qīng,mén lín liú shuǐ liǎng qiáo héng。
何时杖策寻明月,来听莲花塔下经。hé shí zhàng cè xún míng yuè,lái tīng lián huā tǎ xià jīng。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

墙里双?杰插霄,重门朱殿闭牢牢。qiáng lǐ shuāng jié chā xiāo,zhòng mén zhū diàn bì láo láo。
凭谁启钥陈清醑,望见灵筵盏动摇。píng shuí qǐ yào chén qīng xǔ,wàng jiàn líng yán zhǎn dòng yáo。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

门内乔林门外溪,仰瞻才见及堂基。mén nèi qiáo lín mén wài xī,yǎng zhān cái jiàn jí táng jī。
应知不是吴宗庙,得赌雍容端委仪。yīng zhī bù shì wú zōng miào,dé dǔ yōng róng duān wěi yí。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

夏木千章厚影铺,澄湾楼阁杂芙蕖。xià mù qiān zhāng hòu yǐng pù,chéng wān lóu gé zá fú qú。
吴王魂魄应游此,可惜西施在五湖。wú wáng hún pò yīng yóu cǐ,kě xī xī shī zài wǔ hú。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

二公去后百年奇,庙貌蒸尝继有之。èr gōng qù hòu bǎi nián qí,miào mào zhēng cháng jì yǒu zhī。
为国为民谁与并,只应比颡过斯祠。wèi guó wèi mín shuí yǔ bìng,zhǐ yīng bǐ sǎng guò sī cí。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

缥缈空亭盖石梁,压村山色郁青苍。piāo miǎo kōng tíng gài shí liáng,yā cūn shān sè yù qīng cāng。
烟波一折南流去,便是吴王走狗塘。yān bō yī zhé nán liú qù,biàn shì wú wáng zǒu gǒu táng。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

百丈寒泉落寺门,琳宫迢递桂松深。bǎi zhàng hán quán luò sì mén,lín gōng tiáo dì guì sōng shēn。
鹤亭马石依然在,欲唤清谭支道林。hè tíng mǎ shí yī rán zài,yù huàn qīng tán zhī dào lín。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

飞磴长梁入寺深,朱廊迢递最高层。fēi dèng zhǎng liáng rù sì shēn,zhū láng tiáo dì zuì gāo céng。
游人曳杖寻何处,水竹山茶并有名。yóu rén yè zhàng xún hé chù,shuǐ zhú shān chá bìng yǒu míng。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

壁含雷雨气成霞,流下青莲几瓣花。bì hán léi yǔ qì chéng xiá,liú xià qīng lián jǐ bàn huā。
绝壑树深鸦噪处,两间茅屋汉卿家。jué hè shù shēn yā zào chù,liǎng jiān máo wū hàn qīng jiā。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

雪滩古木长桥外,烟岭湖光短榻前。xuě tān gǔ mù zhǎng qiáo wài,yān lǐng hú guāng duǎn tà qián。
虾菜鲈莼杞菊荐,可怜风味得同筵。xiā cài lú chún qǐ jú jiàn,kě lián fēng wèi dé tóng yán。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

栋宇都攒苍壁根,湖光万顷镜光分。dòng yǔ dōu zǎn cāng bì gēn,hú guāng wàn qǐng jìng guāng fēn。
题诗恰忆前年事,茶米鸡笼品白云。tí shī qià yì qián nián shì,chá mǐ jī lóng pǐn bái yún。