古诗词

拟会真三十六韵

王彦泓

少小娴针绣,生成俨画图。shǎo xiǎo xián zhēn xiù,shēng chéng yǎn huà tú。
影形看镜喜,名字拣香呼。yǐng xíng kàn jìng xǐ,míng zì jiǎn xiāng hū。
玄鬓辞膏沐,琼姿厌粉污。xuán bìn cí gāo mù,qióng zī yàn fěn wū。
怕闻灯气息,不受浴沾濡。pà wén dēng qì xī,bù shòu yù zhān rú。
瞥见长陵市,重逢狭路隅。piē jiàn zhǎng líng shì,zhòng féng xiá lù yú。
未成窥宋玉,随遣嫁秋胡。wèi chéng kuī sòng yù,suí qiǎn jià qiū hú。
忍下针心棘,难求役豆符。rěn xià zhēn xīn jí,nán qiú yì dòu fú。
微生甘作鬼,国士愿为奴。wēi shēng gān zuò guǐ,guó shì yuàn wèi nú。
湖上羹鱼嫂,池西斗鸭姑。hú shàng gēng yú sǎo,chí xī dòu yā gū。
传来通德语,笑煞彦回愚。chuán lái tōng dé yǔ,xiào shā yàn huí yú。
绮阁花间敞,修廊竹外纡。qǐ gé huā jiān chǎng,xiū láng zhú wài yū。
挂香明路径,卮酒酪门枢。guà xiāng míng lù jìng,zhī jiǔ lào mén shū。
月暗欹鸳枕,寒轻拥兽炉。yuè àn yī yuān zhěn,hán qīng yōng shòu lú。
梦回闻至矣,喜极欲仙乎。mèng huí wén zhì yǐ,xǐ jí yù xiān hū。
衫袖俱飘动,眉心乍展舒。shān xiù jù piāo dòng,méi xīn zhà zhǎn shū。
径贪因艳冶,亲炙觉清癯。jìng tān yīn yàn yě,qīn zhì jué qīng qú。
对袖笼双钏,单衫卸五铢。duì xiù lóng shuāng chuàn,dān shān xiè wǔ zhū。
唯闻香汤越,只恨烛模糊。wéi wén xiāng tāng yuè,zhǐ hèn zhú mó hú。
羞涩屏前视,摧颓帐外扶。xiū sè píng qián shì,cuī tuí zhàng wài fú。
还拚梭掷否,仍肯扇遮无。hái pàn suō zhì fǒu,réng kěn shàn zhē wú。
滑簟推腰褥,华茵妥髻珠。huá diàn tuī yāo rù,huá yīn tuǒ jì zhū。
芳津甘齿颊,柔汗沁肌肤。fāng jīn gān chǐ jiá,róu hàn qìn jī fū。
怨啮蝤蛴颈,羸擎燕子躯。yuàn niè qiú qí jǐng,léi qíng yàn zi qū。
斜眸终腼腆,低黛忽愁吁。xié móu zhōng miǎn tiǎn,dī dài hū chóu xū。
胆悸金铃吠,心忪碧树乌。dǎn jì jīn líng fèi,xīn sōng bì shù wū。
乍尝惊颤味,陡随爱迷途。zhà cháng jīng chàn wèi,dǒu suí ài mí tú。
青眼三生契,丹诚一昔输。qīng yǎn sān shēng qì,dān chéng yī xī shū。
隐赐怜我解,绝色厌人谀。yǐn cì lián wǒ jiě,jué sè yàn rén yú。
落魄惊伤悼,微词得厚诬。luò pò jīng shāng dào,wēi cí dé hòu wū。
年华潘岳老,风调谢鲲粗。nián huá pān yuè lǎo,fēng diào xiè kūn cū。
谬辱求诗带,宁嫌卖酒炉。miù rǔ qiú shī dài,níng xián mài jiǔ lú。
狂襟终有托,兴赏未全孤。kuáng jīn zhōng yǒu tuō,xīng shǎng wèi quán gū。
慰胜登高第,欢逾读异书。wèi shèng dēng gāo dì,huān yú dú yì shū。
镇须行坐并,准与笑啼俱。zhèn xū xíng zuò bìng,zhǔn yǔ xiào tí jù。
雪砌飘灯赴,花阶刬袜趋。xuě qì piāo dēng fù,huā jiē chǎn wà qū。
百年今夕始,非乞暂时娱。bǎi nián jīn xī shǐ,fēi qǐ zàn shí yú。

王彦泓

明镇江府金坛人,字次回。以岁贡为松江府华亭县训导,卒于官。博学好古,喜作艳体小诗,格调似韩偓。词不多作,而善改昔人词,有加毫颊上之致。有《疑雨集》。 王彦泓的作品>>

猜您喜欢

效元相体

王彦泓

梨花淡淡玉亭亭,忆得双文缟素晶。lí huā dàn dàn yù tíng tíng,yì dé shuāng wén gǎo sù jīng。
最是镜前欢喜处,断红蛾绿越分明。zuì shì jìng qián huān xǐ chù,duàn hóng é lǜ yuè fēn míng。

效元相体

王彦泓

香丝压枕落玫瑰,忆得双文睡脸回。xiāng sī yā zhěn luò méi guī,yì dé shuāng wén shuì liǎn huí。
底事沉吟又如笑,与君刚在梦中来。dǐ shì chén yín yòu rú xiào,yǔ jūn gāng zài mèng zhōng lái。

病中柬友

王彦泓

忆别江皋酒半酣,病身全似再眠蚕。yì bié jiāng gāo jiǔ bàn hān,bìng shēn quán shì zài mián cán。
维摩斗室经旬掩,愿接枚生一快谈。wéi mó dòu shì jīng xún yǎn,yuàn jiē méi shēng yī kuài tán。

衢州见桔树累累

王彦泓

笑蹙长蛾熨齿酸,酒阑常记手掺掺。xiào cù zhǎng é yùn chǐ suān,jiǔ lán cháng jì shǒu càn càn。
车边碧树垂朱颗,谁为天涯寄合欢。chē biān bì shù chuí zhū kē,shuí wèi tiān yá jì hé huān。

日日有雨

王彦泓

望见乡山一抹青,霎时风雨暗前汀。wàng jiàn xiāng shān yī mǒ qīng,shà shí fēng yǔ àn qián tīng。
天公也似人哀怨,每到斜阳一泪零。tiān gōng yě shì rén āi yuàn,měi dào xié yáng yī lèi líng。

死别

王彦泓

三年珍重感怜才,此别应须到夜台。sān nián zhēn zhòng gǎn lián cái,cǐ bié yīng xū dào yè tái。
中路相抛悲复愧,几时还望墓田来。zhōng lù xiāng pāo bēi fù kuì,jǐ shí hái wàng mù tián lái。

山行慰肩舆者

王彦泓

崚嶒石路悯舆徒,犹喜羸形似鹤癯。léng céng shí lù mǐn yú tú,yóu xǐ léi xíng shì hè qú。
只恨载将愁万斛,无由轻卸却何如。zhǐ hèn zài jiāng chóu wàn hú,wú yóu qīng xiè què hé rú。

归途自叹

王彦泓

画屏人去锦鳞稀,愁见啼红染客衣。huà píng rén qù jǐn lín xī,chóu jiàn tí hóng rǎn kè yī。
纵使到家仍是客,迢迢乡路为谁归。zòng shǐ dào jiā réng shì kè,tiáo tiáo xiāng lù wèi shuí guī。

索笑

王彦泓

索笑追欢意不穷,风流日日事重重。suǒ xiào zhuī huān yì bù qióng,fēng liú rì rì shì zhòng zhòng。
人间花草真堪爱,遇着春风尽向东。rén jiān huā cǎo zhēn kān ài,yù zhe chūn fēng jǐn xiàng dōng。

岁除日即事

王彦泓

浮尘扰扰一身闲,独看城南雪后山。fú chén rǎo rǎo yī shēn xián,dú kàn chéng nán xuě hòu shān。
却笑孤鸿也辛苦,晓云飞出暮云还。què xiào gū hóng yě xīn kǔ,xiǎo yún fēi chū mù yún hái。

岁除日即事

王彦泓

典衣沽得看山杯,一醉聊为避债台。diǎn yī gū dé kàn shān bēi,yī zuì liáo wèi bì zhài tái。
惭愧青枫根下客,爷娘犹送纸钱来。cán kuì qīng fēng gēn xià kè,yé niáng yóu sòng zhǐ qián lái。

和孝仪看灯词十二首

王彦泓

帘外晴阴几遍探,侍儿犹恐意难堪。lián wài qíng yīn jǐ biàn tàn,shì ér yóu kǒng yì nán kān。
虽然残雪消还有,且喜今朝尚十三。suī rán cán xuě xiāo hái yǒu,qiě xǐ jīn cháo shàng shí sān。

和孝仪看灯词十二首

王彦泓

灯街试走断红颦,新嫁桥南第几晨。dēng jiē shì zǒu duàn hóng pín,xīn jià qiáo nán dì jǐ chén。
夫婿却扶佯不要,一回低媚一回嗔。fū xù què fú yáng bù yào,yī huí dī mèi yī huí chēn。

和孝仪看灯词十二首

王彦泓

青油车子过斜阳,风扬湘帘出画裳。qīng yóu chē zi guò xié yáng,fēng yáng xiāng lián chū huà shang。
曾在石家筵上见,是谁香气试猜详。céng zài shí jiā yán shàng jiàn,shì shuí xiāng qì shì cāi xiáng。

和孝仪看灯词十二首

王彦泓

步向庭梅绕几巡,莫愁家月倍堪珍。bù xiàng tíng méi rào jǐ xún,mò chóu jiā yuè bèi kān zhēn。
何须更看花灯去,若个灯人似个人。hé xū gèng kàn huā dēng qù,ruò gè dēng rén shì gè rén。