古诗词

邻女有自经者不晓何因而里媪述其光艳皎洁阅日不变且以中夜起自结束选彩而衣配花而戴绾髻涂妆膏唇耀首以至约缣迫袜皆着意精好尽态极妍而始毕命焉其所悬之带以润州朱丝数百条长九尺许为十股细辫手自盘制逾月甫成同伴以为缠腰物也而不知其用意至此为诗以吊之

王彦泓

明姿靓服严妆乍,垂手亭亭俨图画。míng zī jìng fú yán zhuāng zhà,chuí shǒu tíng tíng yǎn tú huà。
女伴当窗唤不应,还疑背面秋千下。nǚ bàn dāng chuāng huàn bù yīng,hái yí bèi miàn qiū qiān xià。
娇痴小妹忽惊啼,懊恼春宵睡似泥。jiāo chī xiǎo mèi hū jīng tí,ào nǎo chūn xiāo shuì shì ní。
何刻停灯开钿匣,几时响屟度楼梯。hé kè tíng dēng kāi diàn xiá,jǐ shí xiǎng xiè dù lóu tī。
肌肤到此真冰雪,颓玉俄俄扶不得。jī fū dào cǐ zhēn bīng xuě,tuí yù é é fú bù dé。
素颈何曾著啮痕,却教反缚同心结。sù jǐng hé céng zhù niè hén,què jiào fǎn fù tóng xīn jié。
红丝交结为谁容,约髻安花次第工。hóng sī jiāo jié wèi shuí róng,yuē jì ān huā cì dì gōng。
应爱自看妆镜里,岂须人见影堂中。yīng ài zì kàn zhuāng jìng lǐ,qǐ xū rén jiàn yǐng táng zhōng。
千春不改凝酥面,媚眼微舒若流盼。qiān chūn bù gǎi níng sū miàn,mèi yǎn wēi shū ruò liú pàn。
侯娘怨句鬼先知,玉儿艳质人犹羡。hóu niáng yuàn jù guǐ xiān zhī,yù ér yàn zhì rén yóu xiàn。
当时犀纛定沉埋,绣袜何人拾马嵬。dāng shí xī dào dìng chén mái,xiù wà hé rén shí mǎ wéi。
乞取卿家通替样,许盛银液看千回。qǐ qǔ qīng jiā tōng tì yàng,xǔ shèng yín yè kàn qiān huí。
万转千回负此生,枉将偷嫁占虚名。wàn zhuǎn qiān huí fù cǐ shēng,wǎng jiāng tōu jià zhàn xū míng。
周郎已误难重顾,哭煞厨东阮步兵。zhōu láng yǐ wù nán zhòng gù,kū shā chú dōng ruǎn bù bīng。

王彦泓

明镇江府金坛人,字次回。以岁贡为松江府华亭县训导,卒于官。博学好古,喜作艳体小诗,格调似韩偓。词不多作,而善改昔人词,有加毫颊上之致。有《疑雨集》。 王彦泓的作品>>

猜您喜欢

踏春词偕云客孝先韬仲作

王彦泓

何处堪携手,南塘碧树边。hé chù kān xié shǒu,nán táng bì shù biān。
有心同皎日,无胆似非烟。yǒu xīn tóng jiǎo rì,wú dǎn shì fēi yān。
暗影乌龙觉,乖音鸩鸟传。àn yǐng wū lóng jué,guāi yīn zhèn niǎo chuán。
匆匆拣不尽,当面付红笺。cōng cōng jiǎn bù jǐn,dāng miàn fù hóng jiān。

踏春词偕云客孝先韬仲作

王彦泓

孀艳松根哭,重泉听得无。shuāng yàn sōng gēn kū,zhòng quán tīng dé wú。
野风吹缟袂,坟草溅啼珠。yě fēng chuī gǎo mèi,fén cǎo jiàn tí zhū。
出郭初迷路,回房定向隅。chū guō chū mí lù,huí fáng dìng xiàng yú。
伤心蝼蚁穴,命薄不前驱。shāng xīn lóu yǐ xué,mìng báo bù qián qū。

踏春词偕云客孝先韬仲作

王彦泓

画壁前朝寺,阴森夹径松。huà bì qián cháo sì,yīn sēn jiā jìng sōng。
偶来双骑白,时度一衫红。ǒu lái shuāng qí bái,shí dù yī shān hóng。
脱钏供香像,悬翻绣毒龙。tuō chuàn gōng xiāng xiàng,xuán fān xiù dú lóng。
那堪歌舞席,近在讲堂东。nà kān gē wǔ xí,jìn zài jiǎng táng dōng。

踏春词偕云客孝先韬仲作

王彦泓

风日薰南浦,魂消瑟瑟波。fēng rì xūn nán pǔ,hún xiāo sè sè bō。
被留青翰宿,香待博山过。bèi liú qīng hàn sù,xiāng dài bó shān guò。
幽意春前积,佳游水上多。yōu yì chūn qián jī,jiā yóu shuǐ shàng duō。
从来悲喜并,牛女在明河。cóng lái bēi xǐ bìng,niú nǚ zài míng hé。

踏春词偕云客孝先韬仲作

王彦泓

鸂鶒斜飞处,云阴日半塘。xī chì xié fēi chù,yún yīn rì bàn táng。
渔郎歌倚棹,蚕妾笑提筐。yú láng gē yǐ zhào,cán qiè xiào tí kuāng。
鬓湿簪花露,裙沾斗草香。bìn shī zān huā lù,qún zhān dòu cǎo xiāng。
同行暂犹好,归路莫嫌长。tóng xíng zàn yóu hǎo,guī lù mò xián zhǎng。

踏春词偕云客孝先韬仲作

王彦泓

卸却吴绫重,宽衫奈瘦何。xiè què wú líng zhòng,kuān shān nài shòu hé。
偶随啼鸟听,竟踏落花过。ǒu suí tí niǎo tīng,jìng tà luò huā guò。
玛瑙春云寺,胭脂夕照坡。mǎ nǎo chūn yún sì,yān zhī xī zhào pō。
画船何处去,烟外响吴歌。huà chuán hé chù qù,yān wài xiǎng wú gē。

踏春词偕云客孝先韬仲作

王彦泓

锁钥岩城早,难拚是夕晖。suǒ yào yán chéng zǎo,nán pàn shì xī huī。
水心初潋潋,楼角更依依。shuǐ xīn chū liàn liàn,lóu jiǎo gèng yī yī。
蹋鞠争先入,胡琴落后归。tà jū zhēng xiān rù,hú qín luò hòu guī。
不妨南市过,月下独来稀。bù fáng nán shì guò,yuè xià dú lái xī。

和同舟单兄韵三首其一

王彦泓

车骑敢闲都,羸装泣阮途。chē qí gǎn xián dōu,léi zhuāng qì ruǎn tú。
茶香经雨歇,花事过淮无。chá xiāng jīng yǔ xiē,huā shì guò huái wú。
削迹应疑虎,能言实愧鲋。xuē jì yīng yí hǔ,néng yán shí kuì fù。
惟师嵇叔夜,痛饮为狂奴。wéi shī jī shū yè,tòng yǐn wèi kuáng nú。

无题四首

王彦泓

弄玉当年未嫁时,徘徊好影自矜持。nòng yù dāng nián wèi jià shí,pái huái hǎo yǐng zì jīn chí。
几从画府回娇靥,羞向花间曳绮綦。jǐ cóng huà fǔ huí jiāo yè,xiū xiàng huā jiān yè qǐ qí。
千蝶帐深萦短梦,九雏钗重闲初笄。qiān dié zhàng shēn yíng duǎn mèng,jiǔ chú chāi zhòng xián chū jī。
朝回夫婿鸣驺去,下却珠帘不肯窥。cháo huí fū xù míng zōu qù,xià què zhū lián bù kěn kuī。

无题四首

王彦泓

学书不学卫夫人,度曲惟教唱柳君。xué shū bù xué wèi fū rén,dù qū wéi jiào chàng liǔ jūn。
鹦鹉自将新律教,猧儿闲取练香熏。yīng wǔ zì jiāng xīn lǜ jiào,wō ér xián qǔ liàn xiāng xūn。
镜中铸就娇颜色,帐里惊回好梦魂。jìng zhōng zhù jiù jiāo yán sè,zhàng lǐ jīng huí hǎo mèng hún。
一榻茶烟清似水,金钗划作断肠纹。yī tà chá yān qīng shì shuǐ,jīn chāi huà zuò duàn cháng wén。

无题四首

王彦泓

琼树瑶枝分外清,雒川应是旧仪形。qióng shù yáo zhī fēn wài qīng,luò chuān yīng shì jiù yí xíng。
阁中碧玉谁人识,楼上罗敷只自名。gé zhōng bì yù shuí rén shí,lóu shàng luó fū zhǐ zì míng。
二尺吐云嫌髻短,五铢含雾喜身轻。èr chǐ tǔ yún xián jì duǎn,wǔ zhū hán wù xǐ shēn qīng。
从来不作多情调,羞读关雎第四声。cóng lái bù zuò duō qíng diào,xiū dú guān jū dì sì shēng。

无题四首

王彦泓

栽培艳质向瑶阶,取次帘栊不放开。zāi péi yàn zhì xiàng yáo jiē,qǔ cì lián lóng bù fàng kāi。
裹手倩人收宝钿,含颦拣样画香煤。guǒ shǒu qiàn rén shōu bǎo diàn,hán pín jiǎn yàng huà xiāng méi。
腰肢未许同行拟,性格还从夫婿猜。yāo zhī wèi xǔ tóng xíng nǐ,xìng gé hái cóng fū xù cāi。
阿母错怜教不嫁,几回偷看画图来。ā mǔ cuò lián jiào bù jià,jǐ huí tōu kàn huà tú lái。

入吴访贺无因

王彦泓

心期如水较清深,未许湘波隔桂林。xīn qī rú shuǐ jiào qīng shēn,wèi xǔ xiāng bō gé guì lín。
胜赏每邀雌霓句,壮情时警怒蛙吟。shèng shǎng měi yāo cí ní jù,zhuàng qíng shí jǐng nù wā yín。
机边手爪欢何似,镜里头颅叹不禁。jī biān shǒu zhǎo huān hé shì,jìng lǐ tóu lú tàn bù jìn。
此夕吴装冷烟月,横塘清啸一相寻。cǐ xī wú zhuāng lěng yān yuè,héng táng qīng xiào yī xiāng xún。

昆季避暑分韵得清字

王彦泓

大地炎埃隙地清,乌衣游集葛衣新。dà dì yán āi xì dì qīng,wū yī yóu jí gé yī xīn。
已随雁序流三雅,更倚篪音奏四声。yǐ suí yàn xù liú sān yǎ,gèng yǐ chí yīn zòu sì shēng。
慕寂夫能蠲尘拂,凌寒河事慰棋枰。mù jì fū néng juān chén fú,líng hán hé shì wèi qí píng。
阿连更借幽心句,一夕西堂梦草生。ā lián gèng jiè yōu xīn jù,yī xī xī táng mèng cǎo shēng。

无题

王彦泓

玉壶传点出花丛,青鸟衔笺尚未通。yù hú chuán diǎn chū huā cóng,qīng niǎo xián jiān shàng wèi tōng。
砌就银湾乌不度,筑成瑶圃鹤难逢。qì jiù yín wān wū bù dù,zhù chéng yáo pǔ hè nán féng。
春浓逗梦三千里,路暗迷人十二峰。chūn nóng dòu mèng sān qiān lǐ,lù àn mí rén shí èr fēng。
蜡照渐微香灺冷,佩声才达画堂东。là zhào jiàn wēi xiāng xiè lěng,pèi shēng cái dá huà táng dōng。
7281234567»