古诗词

邻女有自经者不晓何因而里媪述其光艳皎洁阅日不变且以中夜起自结束选彩而衣配花而戴绾髻涂妆膏唇耀首以至约缣迫袜皆着意精好尽态极妍而始毕命焉其所悬之带以润州朱丝数百条长九尺许为十股细辫手自盘制逾月甫成同伴以为缠腰物也而不知其用意至此为诗以吊之

王彦泓

明姿靓服严妆乍,垂手亭亭俨图画。míng zī jìng fú yán zhuāng zhà,chuí shǒu tíng tíng yǎn tú huà。
女伴当窗唤不应,还疑背面秋千下。nǚ bàn dāng chuāng huàn bù yīng,hái yí bèi miàn qiū qiān xià。
娇痴小妹忽惊啼,懊恼春宵睡似泥。jiāo chī xiǎo mèi hū jīng tí,ào nǎo chūn xiāo shuì shì ní。
何刻停灯开钿匣,几时响屟度楼梯。hé kè tíng dēng kāi diàn xiá,jǐ shí xiǎng xiè dù lóu tī。
肌肤到此真冰雪,颓玉俄俄扶不得。jī fū dào cǐ zhēn bīng xuě,tuí yù é é fú bù dé。
素颈何曾著啮痕,却教反缚同心结。sù jǐng hé céng zhù niè hén,què jiào fǎn fù tóng xīn jié。
红丝交结为谁容,约髻安花次第工。hóng sī jiāo jié wèi shuí róng,yuē jì ān huā cì dì gōng。
应爱自看妆镜里,岂须人见影堂中。yīng ài zì kàn zhuāng jìng lǐ,qǐ xū rén jiàn yǐng táng zhōng。
千春不改凝酥面,媚眼微舒若流盼。qiān chūn bù gǎi níng sū miàn,mèi yǎn wēi shū ruò liú pàn。
侯娘怨句鬼先知,玉儿艳质人犹羡。hóu niáng yuàn jù guǐ xiān zhī,yù ér yàn zhì rén yóu xiàn。
当时犀纛定沉埋,绣袜何人拾马嵬。dāng shí xī dào dìng chén mái,xiù wà hé rén shí mǎ wéi。
乞取卿家通替样,许盛银液看千回。qǐ qǔ qīng jiā tōng tì yàng,xǔ shèng yín yè kàn qiān huí。
万转千回负此生,枉将偷嫁占虚名。wàn zhuǎn qiān huí fù cǐ shēng,wǎng jiāng tōu jià zhàn xū míng。
周郎已误难重顾,哭煞厨东阮步兵。zhōu láng yǐ wù nán zhòng gù,kū shā chú dōng ruǎn bù bīng。

王彦泓

明镇江府金坛人,字次回。以岁贡为松江府华亭县训导,卒于官。博学好古,喜作艳体小诗,格调似韩偓。词不多作,而善改昔人词,有加毫颊上之致。有《疑雨集》。 王彦泓的作品>>

猜您喜欢

悲遣十三章

王彦泓

尸堂揭白写形模,几遍端相未是他。shī táng jiē bái xiě xíng mó,jǐ biàn duān xiāng wèi shì tā。
欲倩画工追笑靥,可堪连岁泣时多。yù qiàn huà gōng zhuī xiào yè,kě kān lián suì qì shí duō。

悲遣十三章

王彦泓

半月前还弄剪刀,剩抛金线几多条。bàn yuè qián hái nòng jiǎn dāo,shèng pāo jīn xiàn jǐ duō tiáo。
病中改出裙花样,为向灵筵挂几朝。bìng zhōng gǎi chū qún huā yàng,wèi xiàng líng yán guà jǐ cháo。

悲遣十三章

王彦泓

影堂灯火碧荧荧,消息都无去杳冥。yǐng táng dēng huǒ bì yíng yíng,xiāo xī dōu wú qù yǎo míng。
曾是向来行立处,纸钱灰烬满中庭。céng shì xiàng lái xíng lì chù,zhǐ qián huī jìn mǎn zhōng tíng。

悲遣十三章

王彦泓

悼亡非为爱缘牵,俨敬如宾近十年。dào wáng fēi wèi ài yuán qiān,yǎn jìng rú bīn jìn shí nián。
疏阔较多欢洽少,倍添今日泪绵绵。shū kuò jiào duō huān qià shǎo,bèi tiān jīn rì lèi mián mián。

悲遣十三章

王彦泓

为是妻言故未听,劳将曲蘖戒刘伶。wèi shì qī yán gù wèi tīng,láo jiāng qū niè jiè liú líng。
今年醉也无人管,一度持觞一涕零。jīn nián zuì yě wú rén guǎn,yī dù chí shāng yī tì líng。

悲遣十三章

王彦泓

醉时感慨醒来闷,贫用奔波病却眠。zuì shí gǎn kǎi xǐng lái mèn,pín yòng bēn bō bìng què mián。
白日无聊更无暇,黄昏独到穗帷前。bái rì wú liáo gèng wú xiá,huáng hūn dú dào suì wéi qián。

悲遣十三章

王彦泓

盂兰香食散河津,曾看莲灯出水新。yú lán xiāng shí sàn hé jīn,céng kàn lián dēng chū shuǐ xīn。
谁道沧桑一年事,施灯人作受灯人。shuí dào cāng sāng yī nián shì,shī dēng rén zuò shòu dēng rén。

悲遣十三章

王彦泓

幢翻收卷散花场,烧罢人间七七香。chuáng fān shōu juǎn sàn huā chǎng,shāo bà rén jiān qī qī xiāng。
净土天宫随意住,可知尘世独凄凉。jìng tǔ tiān gōng suí yì zhù,kě zhī chén shì dú qī liáng。

悲遣十三章

王彦泓

先行几步谅无多,究竟同归此逝波。xiān xíng jǐ bù liàng wú duō,jiū jìng tóng guī cǐ shì bō。
我已自知生趣短,暂停相待却如何。wǒ yǐ zì zhī shēng qù duǎn,zàn tíng xiāng dài què rú hé。

过妇家有感

王彦泓

谢家重见缟衣郎,群婢相看掩泪光。xiè jiā zhòng jiàn gǎo yī láng,qún bì xiāng kàn yǎn lèi guāng。
特送伤心小甥女,绕身啼唤觅姨娘。tè sòng shāng xīn xiǎo shēng nǚ,rào shēn tí huàn mì yí niáng。

过妇家有感

王彦泓

归宁去日泪痕浓,锁却妆楼第二重。guī níng qù rì lèi hén nóng,suǒ què zhuāng lóu dì èr zhòng。
空剩一行遗墨在,丙寅十月十三封。kōng shèng yī xíng yí mò zài,bǐng yín shí yuè shí sān fēng。

杂悲三首

王彦泓

旧碧罗衾旧茜衣,药痕和泪偏淋漓。jiù bì luó qīn jiù qiàn yī,yào hén hé lèi piān lín lí。
开箱瞥见心如捣,似见攒眉忍痛时。kāi xiāng piē jiàn xīn rú dǎo,shì jiàn zǎn méi rěn tòng shí。

杂悲三首

王彦泓

检得残笺两幅余,为将医药饷离居。jiǎn dé cán jiān liǎng fú yú,wèi jiāng yī yào xiǎng lí jū。
自言臂颤难成字,特为关心力疾书。zì yán bì chàn nán chéng zì,tè wèi guān xīn lì jí shū。

杂悲三首

王彦泓

泪寒鳏枕月来尽,记得前秋作伴时。lèi hán guān zhěn yuè lái jǐn,jì dé qián qiū zuò bàn shí。
痛剧夜分常隐忍,愁声不令醉人知。tòng jù yè fēn cháng yǐn rěn,chóu shēng bù lìng zuì rén zhī。

午节外母仍赐一缣泫然赋谢

王彦泓

念我无衣节贶添,感怀惟有泪痕淹。niàn wǒ wú yī jié kuàng tiān,gǎn huái wéi yǒu lèi hén yān。
羸形著惯当年素,虚赐精工一匹缣。léi xíng zhù guàn dāng nián sù,xū cì jīng gōng yī pǐ jiān。