古诗词

挽同学杨子常乃郎定夫

王彦泓

雀环名家清白后,才情德祖尤孤秀。què huán míng jiā qīng bái hòu,cái qíng dé zǔ yóu gū xiù。
石麟玉虎从天送,骥子龙驹堕地走。shí lín yù hǔ cóng tiān sòng,jì zi lóng jū duò dì zǒu。
安仁弱冠文如江,百斛龙文力可扛。ān rén ruò guān wén rú jiāng,bǎi hú lóng wén lì kě káng。
劫来云间一战霸,盗窃名字纷纷降。jié lái yún jiān yī zhàn bà,dào qiè míng zì fēn fēn jiàng。
几人昏暮叩剧孟,时复中分一囷赠。jǐ rén hūn mù kòu jù mèng,shí fù zhōng fēn yī qūn zèng。
老人留眼看升平,饥溺非君谁请命。lǎo rén liú yǎn kàn shēng píng,jī nì fēi jūn shuí qǐng mìng。
我以从游识阿戎,君亦折节交孔融。wǒ yǐ cóng yóu shí ā róng,jūn yì zhé jié jiāo kǒng róng。
文律周旋避锋锐,酒杯潦倒安疏慵。wén lǜ zhōu xuán bì fēng ruì,jiǔ bēi lǎo dào ān shū yōng。
心期已许尽千卷,腹痛仍要酹一钟。xīn qī yǐ xǔ jǐn qiān juǎn,fù tòng réng yào lèi yī zhōng。
归路方愁离别长,十日不见闻凶殃。guī lù fāng chóu lí bié zhǎng,shí rì bù jiàn wén xiōng yāng。
见说灯前转尘影,空无一念余榻床。jiàn shuō dēng qián zhuǎn chén yǐng,kōng wú yī niàn yú tà chuáng。
深闺欢眤屏绝迹,独乞黄面西方粮。shēn guī huān nì píng jué jì,dú qǐ huáng miàn xī fāng liáng。
眼暗西河十年痛,长将客抱啼清梦。yǎn àn xī hé shí nián tòng,zhǎng jiāng kè bào tí qīng mèng。
自得先生为弟昆,两何一瑴欣相共。zì dé xiān shēng wèi dì kūn,liǎng hé yī jué xīn xiāng gòng。
膝上摧龙掌碎珠,剪茅揉蕊芝兰枯。xī shàng cuī lóng zhǎng suì zhū,jiǎn máo róu ruǐ zhī lán kū。
文章气谊扫地尽,曷禁宇宙成榛芜。wén zhāng qì yì sǎo dì jǐn,hé jìn yǔ zhòu chéng zhēn wú。
莫怪两翁相视血,女未亡人男嗣绝。mò guài liǎng wēng xiāng shì xuè,nǚ wèi wáng rén nán sì jué。
零丁困苦巧相类,求取何方相解脱。líng dīng kùn kǔ qiǎo xiāng lèi,qiú qǔ hé fāng xiāng jiě tuō。

王彦泓

明镇江府金坛人,字次回。以岁贡为松江府华亭县训导,卒于官。博学好古,喜作艳体小诗,格调似韩偓。词不多作,而善改昔人词,有加毫颊上之致。有《疑雨集》。 王彦泓的作品>>

猜您喜欢

吴行纪事

王彦泓

尊前一笑两相同,烛映羞颜旖旎红。zūn qián yī xiào liǎng xiāng tóng,zhú yìng xiū yán yǐ nǐ hóng。
更有销魂人不见,断云零雨数声中。gèng yǒu xiāo hún rén bù jiàn,duàn yún líng yǔ shù shēng zhōng。

吴行纪事

王彦泓

爱弄黄金佛手香,不因清啭不轻尝。ài nòng huáng jīn fú shǒu xiāng,bù yīn qīng zhuàn bù qīng cháng。
从今夺取春莺舌,只辨双柑听绕梁。cóng jīn duó qǔ chūn yīng shé,zhǐ biàn shuāng gān tīng rào liáng。

吴行纪事

王彦泓

感郎珍重不能羞,夜浅香浓掩画楼。gǎn láng zhēn zhòng bù néng xiū,yè qiǎn xiāng nóng yǎn huà lóu。
翠涩乍慵花上蝶,红酣常湿雨中鸠。cuì sè zhà yōng huā shàng dié,hóng hān cháng shī yǔ zhōng jiū。

灯宵纪事

王彦泓

灯楼月沼映春云,箫鼓风前院院闻。dēng lóu yuè zhǎo yìng chūn yún,xiāo gǔ fēng qián yuàn yuàn wén。
但是酒旗歌板地,一时凄切想离群。dàn shì jiǔ qí gē bǎn dì,yī shí qī qiè xiǎng lí qún。

灯宵纪事

王彦泓

踏雾天街艳步狂,微风一道染衣香。tà wù tiān jiē yàn bù kuáng,wēi fēng yī dào rǎn yī xiāng。
游人暗逐芳尘去,拾得儿家紫佩囊。yóu rén àn zhú fāng chén qù,shí dé ér jiā zǐ pèi náng。

灯宵纪事

王彦泓

春空淡白照银纱,一径幽寻避月华。chūn kōng dàn bái zhào yín shā,yī jìng yōu xún bì yuè huá。
记得画桥南畔去,绿杨阴下是他家。jì dé huà qiáo nán pàn qù,lǜ yáng yīn xià shì tā jiā。

灯宵纪事

王彦泓

赵李钿车昔昔游,酒边灯下共迟留。zhào lǐ diàn chē xī xī yóu,jiǔ biān dēng xià gòng chí liú。
如何月照金堂夜,只有梅花伴莫愁。rú hé yuè zhào jīn táng yè,zhǐ yǒu méi huā bàn mò chóu。

王敬宏夫人

王彦泓

碧涧青林自掩关,调集朱粉傅双鬟。bì jiàn qīng lín zì yǎn guān,diào jí zhū fěn fù shuāng huán。
江陵隔岁书题绝,只道贪游未得闲。jiāng líng gé suì shū tí jué,zhǐ dào tān yóu wèi dé xián。

王敬宏夫人

王彦泓

为探雏凤过高斋,更恋新凉未即回。wèi tàn chú fèng guò gāo zhāi,gèng liàn xīn liáng wèi jí huí。
底事江陵经岁去,桓元只合买舟来。dǐ shì jiāng líng jīng suì qù,huán yuán zhǐ hé mǎi zhōu lái。

瞥见

王彦泓

别来清减转多姿,花影长廊瞥见时。bié lái qīng jiǎn zhuǎn duō zī,huā yǐng zhǎng láng piē jiàn shí。
双鬓淡烟双袖泪,偎人刚道莫相思。shuāng bìn dàn yān shuāng xiù lèi,wēi rén gāng dào mò xiāng sī。

咏史三首其二

王彦泓

冠剑纷纭出石城,偏从佳客问分明。guān jiàn fēn yún chū shí chéng,piān cóng jiā kè wèn fēn míng。
只应不避兰成妒,历历莺啼说太清。zhǐ yīng bù bì lán chéng dù,lì lì yīng tí shuō tài qīng。

咏史三首其二

王彦泓

花颜玉带拥高城,迢递情人到楚荆。huā yán yù dài yōng gāo chéng,tiáo dì qíng rén dào chǔ jīng。
此日清油开别榻,不知传酒属何人。cǐ rì qīng yóu kāi bié tà,bù zhī chuán jiǔ shǔ hé rén。

赠康元始归试云间

王彦泓

碧水东风雨脚斜,暮春离客似离家。bì shuǐ dōng fēng yǔ jiǎo xié,mù chūn lí kè shì lí jiā。
牛腰诗卷青舟载,龙腹才名白社夸。niú yāo shī juǎn qīng zhōu zài,lóng fù cái míng bái shè kuā。

重题

王彦泓

阶前漫有忘忧草,帐里空垂辟闷犀。jiē qián màn yǒu wàng yōu cǎo,zhàng lǐ kōng chuí pì mèn xī。
惟有相思助吟兴,一篇才了又重题。wéi yǒu xiāng sī zhù yín xīng,yī piān cái le yòu zhòng tí。

横塘

王彦泓

却持离泪下西轩,络纬秋声玉砌喧。què chí lí lèi xià xī xuān,luò wěi qiū shēng yù qì xuān。
行过回塘更添恨,绿荷犹自盖双鸳。xíng guò huí táng gèng tiān hèn,lǜ hé yóu zì gài shuāng yuān。