古诗词

寄吴廷圭

王淮

雁叫新霜九月时,客边情况日凄其。yàn jiào xīn shuāng jiǔ yuè shí,kè biān qíng kuàng rì qī qí。
枯风败叶藤缠屋,细雨疏花豆压篱。kū fēng bài yè téng chán wū,xì yǔ shū huā dòu yā lí。
鸡嫩蟹肥村店酒,鹭闲鸥淡野桥诗。jī nèn xiè féi cūn diàn jiǔ,lù xián ōu dàn yě qiáo shī。
待君流水柴门下,共醉斜阳倒接䍦。dài jūn liú shuǐ chái mén xià,gòng zuì xié yáng dào jiē lí。

王淮

王准(1126年—1189年),字季海,金华城区人。南宋名相。绍兴十五年(1145年)考中进士,授临海尉。历任监察御史、右正言、秘书少监兼恭王府直讲、太常少卿、中书舍人。官至左丞相,封鲁国公。淳熙十六年(1189年)卒,赠少师,谥文定。 王淮的作品>>

猜您喜欢

游东林山

王淮

具锦峰头搷下菰,睢雄树底数荣枯。jù jǐn fēng tóu tián xià gū,suī xióng shù dǐ shù róng kū。
落花烟冷烧丹灶,芳草云深卖酒垆。luò huā yān lěng shāo dān zào,fāng cǎo yún shēn mài jiǔ lú。
高塔守灯留独鹤,败祠衔鼓失群乌。gāo tǎ shǒu dēng liú dú hè,bài cí xián gǔ shī qún wū。
秋风一片榴皮迹,零落祇园壁上图。qiū fēng yī piàn liú pí jì,líng luò qí yuán bì shàng tú。

旅馆书怀次韵

王淮

吹断金猊一缕烟,凄风忽到鬓毛边。chuī duàn jīn ní yī lǚ yān,qī fēng hū dào bìn máo biān。
出门叹有千歧路,负郭惭无二顷田。chū mén tàn yǒu qiān qí lù,fù guō cán wú èr qǐng tián。
浅水干芦秋雨雁,荒村病柳夕阳蝉。qiǎn shuǐ gàn lú qiū yǔ yàn,huāng cūn bìng liǔ xī yáng chán。
空窗独掩黄昏后,半壁寒灯对榻燃。kōng chuāng dú yǎn huáng hūn hòu,bàn bì hán dēng duì tà rán。

张道玄天师画降龙图

王淮

老龙不识天有数,刚要为霖触天怒。lǎo lóng bù shí tiān yǒu shù,gāng yào wèi lín chù tiān nù。
天呼六丁驱下来,不容驻脚天街路。tiān hū liù dīng qū xià lái,bù róng zhù jiǎo tiān jiē lù。
雷神伐鼓云扬旗,火鞭乱打列缺驰。léi shén fá gǔ yún yáng qí,huǒ biān luàn dǎ liè quē chí。
海波起立一千丈,阳侯叫噪冯夷嘻。hǎi bō qǐ lì yī qiān zhàng,yáng hóu jiào zào féng yí xī。
泥鳅土蟮妖鬼技,侧睨坳洼务得志。ní qiū tǔ shàn yāo guǐ jì,cè nì ào wā wù dé zhì。
那知龙抱九土忧,弭角摧鳞潜出涕。nà zhī lóng bào jiǔ tǔ yōu,mǐ jiǎo cuī lín qián chū tì。
哀哉九土毛骨焦,虾蟆蜥蜴担工劳。āi zāi jiǔ tǔ máo gǔ jiāo,xiā má xī yì dān gōng láo。
尔龙稳稳卧海窟,再莫多事生惊涛。ěr lóng wěn wěn wò hǎi kū,zài mò duō shì shēng jīng tāo。
海中虽无五花树,海中绰有宽闲地。hǎi zhōng suī wú wǔ huā shù,hǎi zhōng chuò yǒu kuān xián dì。
朝吐扶桑白日光,暮吞细柳赪霞气。cháo tǔ fú sāng bái rì guāng,mù tūn xì liǔ chēng xiá qì。
我闻北周是太荒,一团阴气余无阳。wǒ wén běi zhōu shì tài huāng,yī tuán yīn qì yú wú yáng。
何不衔取玉烛上天去,晒破鳌足八极俱辉光。hé bù xián qǔ yù zhú shàng tiān qù,shài pò áo zú bā jí jù huī guāng。

钱舜举画花石子母鸡图

王淮

落红香散东风软,灵岩络翠苔纹浅。luò hóng xiāng sàn dōng fēng ruǎn,líng yán luò cuì tái wén qiǎn。
闲庭昼永日当空,花影团团移未转。xián tíng zhòu yǒng rì dāng kōng,huā yǐng tuán tuán yí wèi zhuǎn。
两鸡不识春意佳,栖迟也傍庭前花。liǎng jī bù shí chūn yì jiā,qī chí yě bàng tíng qián huā。
父鸡昂然气雄壮,独立峰颠发高唱。fù jī áng rán qì xióng zhuàng,dú lì fēng diān fā gāo chàng。
母鸡喈喈领七雏,且行且逐鸣相呼。mǔ jī jiē jiē lǐng qī chú,qiě xíng qiě zhú míng xiāng hū。
两雏依依挟母腋,母力已劳儿自得。liǎng chú yī yī xié mǔ yè,mǔ lì yǐ láo ér zì dé。
两雏啾啾趋母前,有如娇儿听母言。liǎng chú jiū jiū qū mǔ qián,yǒu rú jiāo ér tīng mǔ yán。
两雏唧唧随母后,呼之不前不停口。liǎng chú jī jī suí mǔ hòu,hū zhī bù qián bù tíng kǒu。
一雏引首接母虫,儿腹已饱母腹空。yī chú yǐn shǒu jiē mǔ chóng,ér fù yǐ bǎo mǔ fù kōng。
嗟尔爱雏乃如此,不知尔雏何报尔。jiē ěr ài chú nǎi rú cǐ,bù zhī ěr chú hé bào ěr。
钱翁摹此悦生意,我独观之暗流涕。qián wēng mó cǐ yuè shēng yì,wǒ dú guān zhī àn liú tì。
劬劳难报慈母恩,漂泊江湖复何济。qú láo nán bào cí mǔ ēn,piāo pō jiāng hú fù hé jì。
展图三叹重摩挲,鸡乎鸡乎奈尔何!zhǎn tú sān tàn zhòng mó sā,jī hū jī hū nài ěr hé!

刘阮天台谣

王淮

天台山,乃在钱塘之南,瓯越之间。tiān tái shān,nǎi zài qián táng zhī nán,ōu yuè zhī jiān。
上有撑云挂日千丈高峰挺岌,下有奔雷喷雪万仞深壑流潺湲。shàng yǒu chēng yún guà rì qiān zhàng gāo fēng tǐng jí,xià yǒu bēn léi pēn xuě wàn rèn shēn hè liú chán yuán。
银河倒泻石梁滑,自非仙风道骨谁能攀。yín hé dào xiè shí liáng huá,zì fēi xiān fēng dào gǔ shuí néng pān。
紫芝吹香绿烟暖,碧桃影锁青霞闲。zǐ zhī chuī xiāng lǜ yān nuǎn,bì táo yǐng suǒ qīng xiá xián。
是为上清玉平洞天府,楼阁十二神仙寰。shì wèi shàng qīng yù píng dòng tiān fǔ,lóu gé shí èr shén xiān huán。
中有绰约两姝子,玉为肌肤花为颜。zhōng yǒu chuò yuē liǎng shū zi,yù wèi jī fū huā wèi yán。
壶里乾坤贮甲子,鼎中龙虎烧灵丹。hú lǐ qián kūn zhù jiǎ zi,dǐng zhōng lóng hǔ shāo líng dān。
彼美刘阮郎,采药于此携倾筐。bǐ měi liú ruǎn láng,cǎi yào yú cǐ xié qīng kuāng。
幽寻远去不知极,遂使归路迷羊肠。yōu xún yuǎn qù bù zhī jí,suì shǐ guī lù mí yáng cháng。
载饥载渴日云暮,欲进不进徒彷徨。zài jī zài kě rì yún mù,yù jìn bù jìn tú páng huáng。
且攀桃实当饥粮,且掬涧泉为渴浆。qiě pān táo shí dāng jī liáng,qiě jū jiàn quán wèi kě jiāng。
一瓢何处忽流出,知有人家居上方。yī piáo hé chù hū liú chū,zhī yǒu rén jiā jū shàng fāng。
再涉一水盘一冈,可人正见双姝行。zài shè yī shuǐ pán yī gāng,kě rén zhèng jiàn shuāng shū xíng。
双姝笑相迎,喜气回春阳。shuāng shū xiào xiāng yíng,xǐ qì huí chūn yáng。
问郎来何晚,邀郎归洞房。wèn láng lái hé wǎn,yāo láng guī dòng fáng。
先呼小玉排金门,推锁窗,水晶钩挂珊瑚帐,云母屏开玳瑁床。xiān hū xiǎo yù pái jīn mén,tuī suǒ chuāng,shuǐ jīng gōu guà shān hú zhàng,yún mǔ píng kāi dài mào chuáng。
与郎夙世有缘契,愿郎结作双鸳鸯。yǔ láng sù shì yǒu yuán qì,yuàn láng jié zuò shuāng yuān yāng。
四邻仙客来相贺,手持七宝玻璃觞。sì lín xiān kè lái xiāng hè,shǒu chí qī bǎo bō lí shāng。
酌郎酒,劝郎尝,愿郎慎勿思故乡。zhuó láng jiǔ,quàn láng cháng,yuàn láng shèn wù sī gù xiāng。
烧凤烛,坰龙香,五云绚烂流祥光。shāo fèng zhú,jiōng lóng xiāng,wǔ yún xuàn làn liú xiáng guāng。
青鸾歌,白鹤舞,金童吹箫玉女鼓。qīng luán gē,bái hè wǔ,jīn tóng chuī xiāo yù nǚ gǔ。
胡麻饭,山羊脯,劝郎饱餐心勿苦。hú má fàn,shān yáng pú,quàn láng bǎo cān xīn wù kǔ。
尤云殢雨昏复晨,天家日月四时春。yóu yún tì yǔ hūn fù chén,tiān jiā rì yuè sì shí chūn。
翠禽何事苦饶隔,窗舌唤醒思归人。cuì qín hé shì kǔ ráo gé,chuāng shé huàn xǐng sī guī rén。
郎思归心何切切,只为尘根难断绝。láng sī guī xīn hé qiè qiè,zhǐ wèi chén gēn nán duàn jué。
留郎不住送郎行,袖罗掩面难为情。liú láng bù zhù sòng láng xíng,xiù luó yǎn miàn nán wèi qíng。
携手行行出洞天,归寻旧迹都茫然。xié shǒu xíng xíng chū dòng tiān,guī xún jiù jì dōu máng rán。
但见崩城败郭惨淡照斜日,荒林故陇萧瑟凝寒烟。dàn jiàn bēng chéng bài guō cǎn dàn zhào xié rì,huāng lín gù lǒng xiāo sè níng hán yān。
甫欲询子孙,子孙已是七叶传。fǔ yù xún zi sūn,zi sūn yǐ shì qī yè chuán。
甫欲询故人,故人枯骨消黄泉。fǔ yù xún gù rén,gù rén kū gǔ xiāo huáng quán。
只道山中才半载,岂知世上成千年。zhǐ dào shān zhōng cái bàn zài,qǐ zhī shì shàng chéng qiān nián。
进无所依退无据,却忆仙家游乐处。jìn wú suǒ yī tuì wú jù,què yì xiān jiā yóu lè chù。
抚心惆怅欲往从,奈此万壑千峰隔云树。fǔ xīn chóu chàng yù wǎng cóng,nài cǐ wàn hè qiān fēng gé yún shù。
仙姝有约不负人,到头毕竟还相遇。xiān shū yǒu yuē bù fù rén,dào tóu bì jìng hái xiāng yù。
何人貌此仙家踪,缟素淅淅回灵风。hé rén mào cǐ xiān jiā zōng,gǎo sù xī xī huí líng fēng。
黄绢索我写新句,惜无健笔为形容。huáng juàn suǒ wǒ xiě xīn jù,xī wú jiàn bǐ wèi xíng róng。
举头遥望天台路,赤城霞气横天东。jǔ tóu yáo wàng tiān tái lù,chì chéng xiá qì héng tiān dōng。
神仙之说未必无,但恨凡胎俗骨难轻逢。shén xiān zhī shuō wèi bì wú,dàn hèn fán tāi sú gǔ nán qīng féng。