古诗词

粤王台

何荆玉

黄屋长闻杰海滨,紫泥宁忆下枫宸。huáng wū zhǎng wén jié hǎi bīn,zǐ ní níng yì xià fēng chén。
沛公不得更秦吏,文帝偏能换汉臣。pèi gōng bù dé gèng qín lì,wén dì piān néng huàn hàn chén。
地绝南溟归骨远,天连北斗举头频。dì jué nán míng guī gǔ yuǎn,tiān lián běi dòu jǔ tóu pín。
白云黄木今如故,即是高台万古新。bái yún huáng mù jīn rú gù,jí shì gāo tái wàn gǔ xīn。

何荆玉

何荆玉,字体孚,一字扶阳。东莞人。明神宗万历二十二年(一五九四)举人。有《学吟稿》。清温汝能《粤东诗海》卷四二有传。 何荆玉的作品>>

猜您喜欢

幕南庭

何荆玉

六郡良家卷地来,匈奴行殿尽成灰。liù jùn liáng jiā juǎn dì lái,xiōng nú xíng diàn jǐn chéng huī。
虽还汉女和亲驾,弗见朝郎助费财。suī hái hàn nǚ hé qīn jià,fú jiàn cháo láng zhù fèi cái。
是日将军犹出塞,何年天子再登台。shì rì jiāng jūn yóu chū sāi,hé nián tiān zi zài dēng tái。
凭君莫羡空庭绩,愿闭关门永不开。píng jūn mò xiàn kōng tíng jì,yuàn bì guān mén yǒng bù kāi。

钓台

何荆玉

附凤攀龙俱壮哉,羊裘甘着隐尘埃。fù fèng pān lóng jù zhuàng zāi,yáng qiú gān zhe yǐn chén āi。
烟霞不放声名出,雨露谁将物色来。yān xiá bù fàng shēng míng chū,yǔ lù shuí jiāng wù sè lái。
九鼎欲教高士重,一丝须系客星回。jiǔ dǐng yù jiào gāo shì zhòng,yī sī xū xì kè xīng huí。
茫茫今古乾坤里,弗见云台见钓台。máng máng jīn gǔ qián kūn lǐ,fú jiàn yún tái jiàn diào tái。

寿亭侯

何荆玉

三分鼎足久荒凉,犹有将军激烈肠。sān fēn dǐng zú jiǔ huāng liáng,yóu yǒu jiāng jūn jī liè cháng。
达旦烛悬天地昼,斫颜刀下岁寒霜。dá dàn zhú xuán tiān dì zhòu,zhuó yán dāo xià suì hán shuāng。
蛟龙不必悲荆楚,麋鹿终令恨许昌。jiāo lóng bù bì bēi jīng chǔ,mí lù zhōng lìng hèn xǔ chāng。
从挹英风何处是,衡阳高耸大江长。cóng yì yīng fēng hé chù shì,héng yáng gāo sǒng dà jiāng zhǎng。

铜雀台

何荆玉

雄剑埋光宝匣销,邺城风日色无聊。xióng jiàn mái guāng bǎo xiá xiāo,yè chéng fēng rì sè wú liáo。
接来乱命惟空教,锁住高台不是桥。jiē lái luàn mìng wéi kōng jiào,suǒ zhù gāo tái bù shì qiáo。
草履织成和泪鬻,馀香分得带愁烧。cǎo lǚ zhī chéng hé lèi yù,yú xiāng fēn dé dài chóu shāo。
西陵松柏无多地,谁道游魂有梦遥。xī líng sōng bǎi wú duō dì,shuí dào yóu hún yǒu mèng yáo。

金谷

何荆玉

谁将消息问虚盈,金谷荒凉感慨生。shuí jiāng xiāo xī wèn xū yíng,jīn gǔ huāng liáng gǎn kǎi shēng。
锦绣已收悬处色,珊瑚犹想碎来声。jǐn xiù yǐ shōu xuán chù sè,shān hú yóu xiǎng suì lái shēng。
楼成沧海无园战,人学飞花堕地轻。lóu chéng cāng hǎi wú yuán zhàn,rén xué fēi huā duò dì qīng。
自是不关奴辈妒,从来殊质解倾城。zì shì bù guān nú bèi dù,cóng lái shū zhì jiě qīng chéng。

换马妾

何荆玉

拭泪辞君下绮帷,心中如捣暗寻思。shì lèi cí jūn xià qǐ wéi,xīn zhōng rú dǎo àn xún sī。
空教柳叶生眉巧,弗做桃花喷污奇。kōng jiào liǔ yè shēng méi qiǎo,fú zuò táo huā pēn wū qí。
鸢梦易随千里远,鸾交难许四蹄追。yuān mèng yì suí qiān lǐ yuǎn,luán jiāo nán xǔ sì tí zhuī。
流苏帐冷秦筝歇,不信犹如按辔时。liú sū zhàng lěng qín zhēng xiē,bù xìn yóu rú àn pèi shí。

闺怨

何荆玉

玉颜长日带离忧,未写鸾笺泪已流。yù yán zhǎng rì dài lí yōu,wèi xiě luán jiān lèi yǐ liú。
不信今朝秋已尽,九边诸将尚防秋。bù xìn jīn cháo qiū yǐ jǐn,jiǔ biān zhū jiāng shàng fáng qiū。

闺怨

何荆玉

花才吐蕊偏宜露,柳正抽芽不任风。huā cái tǔ ruǐ piān yí lù,liǔ zhèng chōu yá bù rèn fēng。
未到春光成烂漫,已先羞绿更憎红。wèi dào chūn guāng chéng làn màn,yǐ xiān xiū lǜ gèng zēng hóng。

闺怨

何荆玉

每愁长夏每思秋,及至秋来亦是愁。měi chóu zhǎng xià měi sī qiū,jí zhì qiū lái yì shì chóu。
眉学卧蚕低不起,泪如江水只知流。méi xué wò cán dī bù qǐ,lèi rú jiāng shuǐ zhǐ zhī liú。

闺怨

何荆玉

软草芳郊绿吐茵,邻娃相约去寻春。ruǎn cǎo fāng jiāo lǜ tǔ yīn,lín wá xiāng yuē qù xún chūn。
寻春最怕逢桃树,桃叶桃根尽恼人。xún chūn zuì pà féng táo shù,táo yè táo gēn jǐn nǎo rén。

闺怨

何荆玉

银汉初斜玉漏迢,兽炉犹有篆烟飘。yín hàn chū xié yù lòu tiáo,shòu lú yóu yǒu zhuàn yān piāo。
可怜明月凉如水,闲却秦楼引凤箫。kě lián míng yuè liáng rú shuǐ,xián què qín lóu yǐn fèng xiāo。

闺怨

何荆玉

人在妆楼镜不开,楼高堪作望夫台。rén zài zhuāng lóu jìng bù kāi,lóu gāo kān zuò wàng fū tái。
银钩莫把流苏下,怕有还家梦到来。yín gōu mò bǎ liú sū xià,pà yǒu hái jiā mèng dào lái。

闺怨

何荆玉

花覆墙头昼掩扉,梁间亲见燕交飞。huā fù qiáng tóu zhòu yǎn fēi,liáng jiān qīn jiàn yàn jiāo fēi。
行人不及随春燕,一度春来一度归。xíng rén bù jí suí chūn yàn,yī dù chūn lái yī dù guī。

飞燕

何荆玉

朝飞燕,暮飞燕,出入雕梁人莫见。cháo fēi yàn,mù fēi yàn,chū rù diāo liáng rén mò jiàn。
常托平阳公主家,偶然飞入昭阳殿。cháng tuō píng yáng gōng zhǔ jiā,ǒu rán fēi rù zhāo yáng diàn。
青锁犹惭柳作腰,建章差可花为面。qīng suǒ yóu cán liǔ zuò yāo,jiàn zhāng chà kě huā wèi miàn。
弱舞惊风掌上回,清歌欺雪喉中转。ruò wǔ jīng fēng zhǎng shàng huí,qīng gē qī xuě hóu zhōng zhuǎn。
日上金砖未起来,昨宵长夜曾开宴。rì shàng jīn zhuān wèi qǐ lái,zuó xiāo zhǎng yè céng kāi yàn。
日去朝来乐未央,转日为年犹恨短。rì qù cháo lái lè wèi yāng,zhuǎn rì wèi nián yóu hèn duǎn。
无复阶前笑却车,或闻箧里悲捐扇。wú fù jiē qián xiào què chē,huò wén qiè lǐ bēi juān shàn。
不愁宠有别人争,只怕恩为亲娣换。bù chóu chǒng yǒu bié rén zhēng,zhǐ pà ēn wèi qīn dì huàn。
愿效双头取并怜,难教并蒂成双恋。yuàn xiào shuāng tóu qǔ bìng lián,nán jiào bìng dì chéng shuāng liàn。
兄弟新欢未见加,夫妻旧爱俄惊断。xiōng dì xīn huān wèi jiàn jiā,fū qī jiù ài é jīng duàn。
世上人情最易更,浮云不足方其变。shì shàng rén qíng zuì yì gèng,fú yún bù zú fāng qí biàn。
泰山作势片时颓,沧海为波一朝浅。tài shān zuò shì piàn shí tuí,cāng hǎi wèi bō yī cháo qiǎn。
昨日欢成今日悲,九回肠起千回怨。zuó rì huān chéng jīn rì bēi,jiǔ huí cháng qǐ qiān huí yuàn。
秋水凝时望眼悬,春山低处愁眉敛。qiū shuǐ níng shí wàng yǎn xuán,chūn shān dī chù chóu méi liǎn。
脂销馀粉腻全乾,泪界残妆痕一线。zhī xiāo yú fěn nì quán qián,lèi jiè cán zhuāng hén yī xiàn。
锦茵寂寞梦初回,玉漏迢遥夜方半。jǐn yīn jì mò mèng chū huí,yù lòu tiáo yáo yè fāng bàn。
已恨秋宵永似年,岂堪秋月明如练。yǐ hèn qiū xiāo yǒng shì nián,qǐ kān qiū yuè míng rú liàn。
御辇明朝或复来,一朝辄去惊奔电。yù niǎn míng cháo huò fù lái,yī cháo zhé qù jīng bēn diàn。
未到长门绝幸时,已成金屋稀恩渐。wèi dào zhǎng mén jué xìng shí,yǐ chéng jīn wū xī ēn jiàn。
莫言骨肉聚来欢,骨肉虽欢情意闷。mò yán gǔ ròu jù lái huān,gǔ ròu suī huān qíng yì mèn。
专房之地无至亲,妒宠之情能杀眷。zhuān fáng zhī dì wú zhì qīn,dù chǒng zhī qíng néng shā juàn。
寄语今朝长信人,区区陌路何难贱。jì yǔ jīn cháo zhǎng xìn rén,qū qū mò lù hé nán jiàn。

太极图

何荆玉

混混本一圈,一圈亦无迹。hùn hùn běn yī quān,yī quān yì wú jì。
何者为万声,希之于至寂。hé zhě wèi wàn shēng,xī zhī yú zhì jì。
何者为万营,依之于共息。hé zhě wèi wàn yíng,yī zhī yú gòng xī。
太素为之君,八采何曾色。tài sù wèi zhī jūn,bā cǎi hé céng sè。
至淡涵在中,五味何曾职。zhì dàn hán zài zhōng,wǔ wèi hé céng zhí。
有物未分人,有人未生识。yǒu wù wèi fēn rén,yǒu rén wèi shēng shí。
亏却古羲皇,费力加一画。kuī què gǔ xī huáng,fèi lì jiā yī huà。
一画既已多,三画如之何。yī huà jì yǐ duō,sān huà rú zhī hé。
展转相寻六十四,百千亿万从兹起。zhǎn zhuǎn xiāng xún liù shí sì,bǎi qiān yì wàn cóng zī qǐ。
解散燧人绳,制成仓颉字。jiě sàn suì rén shéng,zhì chéng cāng jié zì。
字既成,书迭兴。zì jì chéng,shū dié xīng。
绥柔以道德,服猛以刀兵。suí róu yǐ dào dé,fú měng yǐ dāo bīng。
野鹿垂裳而戴弁,标枝作邑而分城。yě lù chuí shang ér dài biàn,biāo zhī zuò yì ér fēn chéng。
尧其咨,舜号泣。yáo qí zī,shùn hào qì。
禹胼胝,汤战伐。yǔ pián zhī,tāng zhàn fá。
文武拮据周召成,仲尼作经孟轲述。wén wǔ jié jù zhōu zhào chéng,zhòng ní zuò jīng mèng kē shù。
太宝之殿,望夷之宫。tài bǎo zhī diàn,wàng yí zhī gōng。
水不及收,粟难为舂。shuǐ bù jí shōu,sù nán wèi chōng。
殽函会上,马陵道中。xiáo hán huì shàng,mǎ líng dào zhōng。
前者既如此,后来纷未已。qián zhě jì rú cǐ,hòu lái fēn wèi yǐ。
禽兽羞为群,覆载岂包汝。qín shòu xiū wèi qún,fù zài qǐ bāo rǔ。
安得圣贤更复生,尽泻银河洗天地。ān dé shèng xián gèng fù shēng,jǐn xiè yín hé xǐ tiān dì。
马体中间净一毛,蜗头左角清千里。mǎ tǐ zhōng jiān jìng yī máo,wō tóu zuǒ jiǎo qīng qiān lǐ。
寂叫嚣,扫尘垢。jì jiào xiāo,sǎo chén gòu。
睐离朱之目,桎工倕之手。lài lí zhū zhī mù,zhì gōng chuí zhī shǒu。
掩子野之耳,塞惠施之口。yǎn zi yě zhī ěr,sāi huì shī zhī kǒu。
栖虑于恬夷,寄迹于无有。qī lǜ yú tián yí,jì jì yú wú yǒu。
小圈既廓,大圈总空。xiǎo quān jì kuò,dà quān zǒng kōng。
万川映月,依旧元同。wàn chuān yìng yuè,yī jiù yuán tóng。
周濂溪,非创始,觅得一圈周易里。zhōu lián xī,fēi chuàng shǐ,mì dé yī quān zhōu yì lǐ。
明括帝王万代基,空空填作圈中地。míng kuò dì wáng wàn dài jī,kōng kōng tián zuò quān zhōng dì。
默取圣贤六部经,空空涵作圈中意。mò qǔ shèng xián liù bù jīng,kōng kōng hán zuò quān zhōng yì。
1612