古诗词

闺词

苏仲

妾本名家女,生长不出门。qiè běn míng jiā nǚ,shēng zhǎng bù chū mén。
严慈有训诫,讽诵常书绅。yán cí yǒu xùn jiè,fěng sòng cháng shū shēn。
坤道本巽顺,女德在守身。kūn dào běn xùn shùn,nǚ dé zài shǒu shēn。
习成礼义性,自觉芝兰薰。xí chéng lǐ yì xìng,zì jué zhī lán xūn。
年当十四五,偶值数厄屯。nián dāng shí sì wǔ,ǒu zhí shù è tún。
有斧柯不伐,有媒不成亲。yǒu fǔ kē bù fá,yǒu méi bù chéng qīn。
自甘不偶分,宁为摽梅嗔。zì gān bù ǒu fēn,níng wèi biāo méi chēn。
深闺弄针线,绣出鸳鸯裙。shēn guī nòng zhēn xiàn,xiù chū yuān yāng qún。
开奁对妆镜,髻抹巫山云。kāi lián duì zhuāng jìng,jì mǒ wū shān yún。
悠悠过白日,堂堂背青春。yōu yōu guò bái rì,táng táng bèi qīng chūn。
馀龄四十外,黄气眉头新。yú líng sì shí wài,huáng qì méi tóu xīn。
蛛丝知有喜,鳷鹊能通神。zhū sī zhī yǒu xǐ,zhī què néng tōng shén。
结缡遂夙愿,一朝嫁良人。jié lí suì sù yuàn,yī cháo jià liáng rén。
相看各妩媚,和气成氤氲。xiāng kàn gè wǔ mèi,hé qì chéng yīn yūn。
鹤鸣而子和,恩义鱼水敦。hè míng ér zi hé,ēn yì yú shuǐ dūn。
纫兰已成佩,制锦将为纹。rèn lán yǐ chéng pèi,zhì jǐn jiāng wèi wén。
岂知人心异,背面楚与秦。qǐ zhī rén xīn yì,bèi miàn chǔ yǔ qín。
旧人渐失爱,新者转殷勤。jiù rén jiàn shī ài,xīn zhě zhuǎn yīn qín。
冬裘切肌骨,秋扇生埃尘。dōng qiú qiè jī gǔ,qiū shàn shēng āi chén。
我不为参商,胡为各升沉。wǒ bù wèi cān shāng,hú wèi gè shēng chén。
我不为草木,胡为异兰芬。wǒ bù wèi cǎo mù,hú wèi yì lán fēn。
我但知有天,胡天不我闻。wǒ dàn zhī yǒu tiān,hú tiān bù wǒ wén。
耳目各有别,视听良非真。ěr mù gè yǒu bié,shì tīng liáng fēi zhēn。
谓深非瀚海,谓高非昆仑。wèi shēn fēi hàn hǎi,wèi gāo fēi kūn lún。
钟鼎无铢两,一羽成千钧。zhōng dǐng wú zhū liǎng,yī yǔ chéng qiān jūn。
蛙鸣等鼓吹,蝉噪愈箫笙。wā míng děng gǔ chuī,chán zào yù xiāo shēng。
纸窗粉难白,茜裙染不殷。zhǐ chuāng fěn nán bái,qiàn qún rǎn bù yīn。
辨冰不作水,未必知寒温。biàn bīng bù zuò shuǐ,wèi bì zhī hán wēn。
语雾良非烟,气类实有分。yǔ wù liáng fēi yān,qì lèi shí yǒu fēn。
差之忽毫厘,缪以千里云。chà zhī hū háo lí,móu yǐ qiān lǐ yún。
愿夫回此心,更期推至仁。yuàn fū huí cǐ xīn,gèng qī tuī zhì rén。
妾心本无薄,妾貌光燐燐。qiè xīn běn wú báo,qiè mào guāng lín lín。
眉宇自神彩,岂效西施颦。méi yǔ zì shén cǎi,qǐ xiào xī shī pín。
嗟哉甘落寞,异室隔朝昏。jiē zāi gān luò mò,yì shì gé cháo hūn。
残灯对长夜,寒瓢守孤贫。cán dēng duì zhǎng yè,hán piáo shǒu gū pín。
病驱不举首,孤鹤长惊魂。bìng qū bù jǔ shǒu,gū hè zhǎng jīng hún。
长门有遗恨,空托相如文。zhǎng mén yǒu yí hèn,kōng tuō xiāng rú wén。
班姬寄心迹,作赋聊自陈。bān jī jì xīn jì,zuò fù liáo zì chén。
妾身芥可比,妾命毛可伦。qiè shēn jiè kě bǐ,qiè mìng máo kě lún。
敢望黄金室,为我烹羔豚。gǎn wàng huáng jīn shì,wèi wǒ pēng gāo tún。
敢冀白玉堂,为我开芳尊。gǎn jì bái yù táng,wèi wǒ kāi fāng zūn。
时兮不我住,日月如飞轮。shí xī bù wǒ zhù,rì yuè rú fēi lún。
我命终不良,我生胡不辰。wǒ mìng zhōng bù liáng,wǒ shēng hú bù chén。
但祈垂旧念,无俾竟沈沦。dàn qí chuí jiù niàn,wú bǐ jìng shěn lún。
得如狗马愿,伏枥羁残生。dé rú gǒu mǎ yuàn,fú lì jī cán shēng。

苏仲

苏仲,任广西象州知州。九年,退居归田。十四年,卒于家。有《古愚集》,诗三卷,文一卷。清康熙《顺德县志》卷七有传。其来孙天琦又有《奉直大夫象州知州前户部主事古愚公传》,见《古愚集》卷首。苏仲诗,以清光绪七年(一八八一)顺德苏仲德堂藏板重刻本《古愚集》为底本。 苏仲的作品>>

猜您喜欢

忆归二首

苏仲

名忝甲科非易得,官登别驾不为卑。míng tiǎn jiǎ kē fēi yì dé,guān dēng bié jià bù wèi bēi。
十年食禄知逾分,两考无功敢自欺。shí nián shí lù zhī yú fēn,liǎng kǎo wú gōng gǎn zì qī。
驽马只应贪栈豆,鹪鹩敢拟到天池。nú mǎ zhǐ yīng tān zhàn dòu,jiāo liáo gǎn nǐ dào tiān chí。
薄田可了山中事,行路高低各自宜。báo tián kě le shān zhōng shì,xíng lù gāo dī gè zì yí。

到象州

苏仲

山荒溪曲鸟啼频,日午层峦锁瘴云。shān huāng xī qū niǎo tí pín,rì wǔ céng luán suǒ zhàng yún。
城市近知官有法,峒蛮甘与兽为群。chéng shì jìn zhī guān yǒu fǎ,dòng mán gān yǔ shòu wèi qún。
杀人有约偿牛马,疗病无医扣鬼神。shā rén yǒu yuē cháng niú mǎ,liáo bìng wú yī kòu guǐ shén。
到处土丁来问候,不通言语自谆谆。dào chù tǔ dīng lái wèn hòu,bù tōng yán yǔ zì zhūn zhūn。

寓象州九日二首

苏仲

水寒山瘦雁来天,发短皮枯客老年。shuǐ hán shān shòu yàn lái tiān,fā duǎn pí kū kè lǎo nián。
有酒莫虚时节过,无诗其奈菊花妍。yǒu jiǔ mò xū shí jié guò,wú shī qí nài jú huā yán。
象台月好留光景,龙石风高洗瘴烟。xiàng tái yuè hǎo liú guāng jǐng,lóng shí fēng gāo xǐ zhàng yān。
歌笑一场浑未了,明朝尘鞅又依然。gē xiào yī chǎng hún wèi le,míng cháo chén yāng yòu yī rán。

寓象州九日二首

苏仲

西风吹鬓落尘沙,偶向天涯漫忆家。xī fēng chuī bìn luò chén shā,ǒu xiàng tiān yá màn yì jiā。
九日登高凭绿酒,一年归兴负黄花。jiǔ rì dēng gāo píng lǜ jiǔ,yī nián guī xīng fù huáng huā。
爱名偶尔同陶令,落帽忘怀想孟嘉。ài míng ǒu ěr tóng táo lìng,luò mào wàng huái xiǎng mèng jiā。
乘兴却忘人老大,贪看山水不知遐。chéng xīng què wàng rén lǎo dà,tān kàn shān shuǐ bù zhī xiá。

新春试笔

苏仲

半百光阴又八年,春风吹面只依然。bàn bǎi guāng yīn yòu bā nián,chūn fēng chuī miàn zhǐ yī rán。
怒蛙气忾本如昔,老马驱驰不似前。nù wā qì kài běn rú xī,lǎo mǎ qū chí bù shì qián。
曲意媚人甘老拙,谋生无术任连颠。qū yì mèi rén gān lǎo zhuō,móu shēng wú shù rèn lián diān。
寸功未遂空回首,下愧人寰上愧天。cùn gōng wèi suì kōng huí shǒu,xià kuì rén huán shàng kuì tiān。

陋亭

苏仲

剪草除荒著一窝,两行苍翠护云萝。jiǎn cǎo chú huāng zhù yī wō,liǎng xíng cāng cuì hù yún luó。
虽无画栋雕梁巧,犹胜巢居穴处多。suī wú huà dòng diāo liáng qiǎo,yóu shèng cháo jū xué chù duō。
敢与尧阶争气味,偶于颜巷得同科。gǎn yǔ yáo jiē zhēng qì wèi,ǒu yú yán xiàng dé tóng kē。
消闲老子时来坐,一笑江山鬓已皤。xiāo xián lǎo zi shí lái zuò,yī xiào jiāng shān bìn yǐ pó。

象州写怀二首

苏仲

一片荒山锁瘴烟,黄茅千里断还连。yī piàn huāng shān suǒ zhàng yān,huáng máo qiān lǐ duàn hái lián。
蛇蟠古洞潭生毒,蚓结春沙水似涎。shé pán gǔ dòng tán shēng dú,yǐn jié chūn shā shuǐ shì xián。
鼓角喧天人送鬼,松灯照屋夜防蚿。gǔ jiǎo xuān tiān rén sòng guǐ,sōng dēng zhào wū yè fáng xián。
自怜老子何为者,共对荒凉过老年。zì lián lǎo zi hé wèi zhě,gòng duì huāng liáng guò lǎo nián。

象州写怀二首

苏仲

古城荒莽枕沧洲,地僻天高草木愁。gǔ chéng huāng mǎng zhěn cāng zhōu,dì pì tiān gāo cǎo mù chóu。
老吏短衣迎马首,蛮郎赤脚拜沙头。lǎo lì duǎn yī yíng mǎ shǒu,mán láng chì jiǎo bài shā tóu。
逢春乱鸟啼无断,傍午岚烟湿未收。féng chūn luàn niǎo tí wú duàn,bàng wǔ lán yān shī wèi shōu。
抚景独怜衰病久,不胜憔悴海天陬。fǔ jǐng dú lián shuāi bìng jiǔ,bù shèng qiáo cuì hǎi tiān zōu。

求闲有作二首

苏仲

意我前生是所狂,逢人安敢说行藏。yì wǒ qián shēng shì suǒ kuáng,féng rén ān gǎn shuō xíng cáng。
无端岁月头颅改,其奈江湖梦寐长。wú duān suì yuè tóu lú gǎi,qí nài jiāng hú mèng mèi zhǎng。
短径久荒黄菊瘦,白云深处紫芝香。duǎn jìng jiǔ huāng huáng jú shòu,bái yún shēn chù zǐ zhī xiāng。
老牛不受人拘管,为爱春沙水草芳。lǎo niú bù shòu rén jū guǎn,wèi ài chūn shā shuǐ cǎo fāng。

求闲有作二首

苏仲

老病相寻万事阑,春风魂梦只家山。lǎo bìng xiāng xún wàn shì lán,chūn fēng hún mèng zhǐ jiā shān。
乾坤可爱惟安分,台鼎无心亦等闲。qián kūn kě ài wéi ān fēn,tái dǐng wú xīn yì děng xián。
海味甘人堪白首,松根随我枕苍颜。hǎi wèi gān rén kān bái shǒu,sōng gēn suí wǒ zhěn cāng yán。
朝端赖有诸贤在,容我痴愚早放还。cháo duān lài yǒu zhū xián zài,róng wǒ chī yú zǎo fàng hái。

甲戌除夕和梁应和韵四首

苏仲

屠苏饮罢客迟回,旧事新怀百未开。tú sū yǐn bà kè chí huí,jiù shì xīn huái bǎi wèi kāi。
坐到子时留不住,便添寅月送将来。zuò dào zi shí liú bù zhù,biàn tiān yín yuè sòng jiāng lái。
年光每去如流转,春事无端好鸟催。nián guāng měi qù rú liú zhuǎn,chūn shì wú duān hǎo niǎo cuī。
投老山林安我分,送穷文字愧韩才。tóu lǎo shān lín ān wǒ fēn,sòng qióng wén zì kuì hán cái。

甲戌除夕和梁应和韵四首

苏仲

山梅带雪映山亭,我爱梅馨雪亦馨。shān méi dài xuě yìng shān tíng,wǒ ài méi xīn xuě yì xīn。
光景几何期月过,酒杯不放片时醒。guāng jǐng jǐ hé qī yuè guò,jiǔ bēi bù fàng piàn shí xǐng。
莺儿过腊声先变,柳□随春眼欲青。yīng ér guò là shēng xiān biàn,liǔ suí chūn yǎn yù qīng。
老矣痴愚无用世,几年奔走为虚名。lǎo yǐ chī yú wú yòng shì,jǐ nián bēn zǒu wèi xū míng。

甲戌除夕和梁应和韵四首

苏仲

山堂人老夜灯辉,坐觉风寒酒力微。shān táng rén lǎo yè dēng huī,zuò jué fēng hán jiǔ lì wēi。
守岁客喧催急鼓,贺正人起换新衣。shǒu suì kè xuān cuī jí gǔ,hè zhèng rén qǐ huàn xīn yī。
门前好事鹊迎客,屋角晚晴蛛吐丝。mén qián hǎo shì què yíng kè,wū jiǎo wǎn qíng zhū tǔ sī。
愿祝升平千万载,年年花酒为君期。yuàn zhù shēng píng qiān wàn zài,nián nián huā jiǔ wèi jūn qī。

甲戌除夕和梁应和韵四首

苏仲

腊残风力阁寒衣,人到衰年酒盏知。là cán fēng lì gé hán yī,rén dào shuāi nián jiǔ zhǎn zhī。
稚子夜深还听镜,老夫春到漫裁诗。zhì zi yè shēn hái tīng jìng,lǎo fū chūn dào màn cái shī。
百千好事了不得,六十齐头老敢辞。bǎi qiān hǎo shì le bù dé,liù shí qí tóu lǎo gǎn cí。
且看斗柄天上转,一年生意是初时。qiě kàn dòu bǐng tiān shàng zhuǎn,yī nián shēng yì shì chū shí。

立春

苏仲

寂寂山居睡正醒,土牛鞭动万山青。jì jì shān jū shuì zhèng xǐng,tǔ niú biān dòng wàn shān qīng。
心闲有酒不知醉,貌老逢春亦觉荣。xīn xián yǒu jiǔ bù zhī zuì,mào lǎo féng chūn yì jué róng。
有子敢言万事足,无官真是一身轻。yǒu zi gǎn yán wàn shì zú,wú guān zhēn shì yī shēn qīng。
园林转眼皆成趣,开过桃花李又明。yuán lín zhuǎn yǎn jiē chéng qù,kāi guò táo huā lǐ yòu míng。