古诗词

闺词

苏仲

妾本名家女,生长不出门。qiè běn míng jiā nǚ,shēng zhǎng bù chū mén。
严慈有训诫,讽诵常书绅。yán cí yǒu xùn jiè,fěng sòng cháng shū shēn。
坤道本巽顺,女德在守身。kūn dào běn xùn shùn,nǚ dé zài shǒu shēn。
习成礼义性,自觉芝兰薰。xí chéng lǐ yì xìng,zì jué zhī lán xūn。
年当十四五,偶值数厄屯。nián dāng shí sì wǔ,ǒu zhí shù è tún。
有斧柯不伐,有媒不成亲。yǒu fǔ kē bù fá,yǒu méi bù chéng qīn。
自甘不偶分,宁为摽梅嗔。zì gān bù ǒu fēn,níng wèi biāo méi chēn。
深闺弄针线,绣出鸳鸯裙。shēn guī nòng zhēn xiàn,xiù chū yuān yāng qún。
开奁对妆镜,髻抹巫山云。kāi lián duì zhuāng jìng,jì mǒ wū shān yún。
悠悠过白日,堂堂背青春。yōu yōu guò bái rì,táng táng bèi qīng chūn。
馀龄四十外,黄气眉头新。yú líng sì shí wài,huáng qì méi tóu xīn。
蛛丝知有喜,鳷鹊能通神。zhū sī zhī yǒu xǐ,zhī què néng tōng shén。
结缡遂夙愿,一朝嫁良人。jié lí suì sù yuàn,yī cháo jià liáng rén。
相看各妩媚,和气成氤氲。xiāng kàn gè wǔ mèi,hé qì chéng yīn yūn。
鹤鸣而子和,恩义鱼水敦。hè míng ér zi hé,ēn yì yú shuǐ dūn。
纫兰已成佩,制锦将为纹。rèn lán yǐ chéng pèi,zhì jǐn jiāng wèi wén。
岂知人心异,背面楚与秦。qǐ zhī rén xīn yì,bèi miàn chǔ yǔ qín。
旧人渐失爱,新者转殷勤。jiù rén jiàn shī ài,xīn zhě zhuǎn yīn qín。
冬裘切肌骨,秋扇生埃尘。dōng qiú qiè jī gǔ,qiū shàn shēng āi chén。
我不为参商,胡为各升沉。wǒ bù wèi cān shāng,hú wèi gè shēng chén。
我不为草木,胡为异兰芬。wǒ bù wèi cǎo mù,hú wèi yì lán fēn。
我但知有天,胡天不我闻。wǒ dàn zhī yǒu tiān,hú tiān bù wǒ wén。
耳目各有别,视听良非真。ěr mù gè yǒu bié,shì tīng liáng fēi zhēn。
谓深非瀚海,谓高非昆仑。wèi shēn fēi hàn hǎi,wèi gāo fēi kūn lún。
钟鼎无铢两,一羽成千钧。zhōng dǐng wú zhū liǎng,yī yǔ chéng qiān jūn。
蛙鸣等鼓吹,蝉噪愈箫笙。wā míng děng gǔ chuī,chán zào yù xiāo shēng。
纸窗粉难白,茜裙染不殷。zhǐ chuāng fěn nán bái,qiàn qún rǎn bù yīn。
辨冰不作水,未必知寒温。biàn bīng bù zuò shuǐ,wèi bì zhī hán wēn。
语雾良非烟,气类实有分。yǔ wù liáng fēi yān,qì lèi shí yǒu fēn。
差之忽毫厘,缪以千里云。chà zhī hū háo lí,móu yǐ qiān lǐ yún。
愿夫回此心,更期推至仁。yuàn fū huí cǐ xīn,gèng qī tuī zhì rén。
妾心本无薄,妾貌光燐燐。qiè xīn běn wú báo,qiè mào guāng lín lín。
眉宇自神彩,岂效西施颦。méi yǔ zì shén cǎi,qǐ xiào xī shī pín。
嗟哉甘落寞,异室隔朝昏。jiē zāi gān luò mò,yì shì gé cháo hūn。
残灯对长夜,寒瓢守孤贫。cán dēng duì zhǎng yè,hán piáo shǒu gū pín。
病驱不举首,孤鹤长惊魂。bìng qū bù jǔ shǒu,gū hè zhǎng jīng hún。
长门有遗恨,空托相如文。zhǎng mén yǒu yí hèn,kōng tuō xiāng rú wén。
班姬寄心迹,作赋聊自陈。bān jī jì xīn jì,zuò fù liáo zì chén。
妾身芥可比,妾命毛可伦。qiè shēn jiè kě bǐ,qiè mìng máo kě lún。
敢望黄金室,为我烹羔豚。gǎn wàng huáng jīn shì,wèi wǒ pēng gāo tún。
敢冀白玉堂,为我开芳尊。gǎn jì bái yù táng,wèi wǒ kāi fāng zūn。
时兮不我住,日月如飞轮。shí xī bù wǒ zhù,rì yuè rú fēi lún。
我命终不良,我生胡不辰。wǒ mìng zhōng bù liáng,wǒ shēng hú bù chén。
但祈垂旧念,无俾竟沈沦。dàn qí chuí jiù niàn,wú bǐ jìng shěn lún。
得如狗马愿,伏枥羁残生。dé rú gǒu mǎ yuàn,fú lì jī cán shēng。

苏仲

苏仲,任广西象州知州。九年,退居归田。十四年,卒于家。有《古愚集》,诗三卷,文一卷。清康熙《顺德县志》卷七有传。其来孙天琦又有《奉直大夫象州知州前户部主事古愚公传》,见《古愚集》卷首。苏仲诗,以清光绪七年(一八八一)顺德苏仲德堂藏板重刻本《古愚集》为底本。 苏仲的作品>>

猜您喜欢

谒范文正公祠

苏仲

停骖道左谒公祠,读尽磨崖想旧时。tíng cān dào zuǒ yè gōng cí,dú jǐn mó yá xiǎng jiù shí。
终岁庙堂无驻足,百年功业竟西陲。zhōng suì miào táng wú zhù zú,bǎi nián gōng yè jìng xī chuí。
事方诸葛人犹讶,世不商周我自知。shì fāng zhū gé rén yóu yà,shì bù shāng zhōu wǒ zì zhī。
千载汗青如日月,只缘夷简半公私。qiān zài hàn qīng rú rì yuè,zhǐ yuán yí jiǎn bàn gōng sī。

闻举黜陟之典自谓幽辱无疑不意圣恩广大留佐辰府过望之外喜而有作

苏仲

久矣痴顽混世贤,五年官守愧皇天。jiǔ yǐ chī wán hùn shì xián,wǔ nián guān shǒu kuì huáng tiān。
极知瓦砾难酬世,敢谓驽骀可著鞭。jí zhī wǎ lì nán chóu shì,gǎn wèi nú dài kě zhù biān。
孤立每凭公道出,菲才仍得圣恩怜。gū lì měi píng gōng dào chū,fēi cái réng dé shèng ēn lián。
明朝笑抱春风去,冲破湖湘万里烟。míng cháo xiào bào chūn fēng qù,chōng pò hú xiāng wàn lǐ yān。

到辰州寄故乡诸友

苏仲

眼中辰水又辰山,有分年来伴笑颜。yǎn zhōng chén shuǐ yòu chén shān,yǒu fēn nián lái bàn xiào yán。
官到左迁来客少,地逢荒落得书悭。guān dào zuǒ qiān lái kè shǎo,dì féng huāng luò dé shū qiān。
羁怀寂寞湖湘境,梦寐寻常岭海关。jī huái jì mò hú xiāng jìng,mèng mèi xún cháng lǐng hǎi guān。
深夜月明眠不稳,浪声风急起前滩。shēn yè yuè míng mián bù wěn,làng shēng fēng jí qǐ qián tān。

承檄往夷中至北口有作

苏仲

辰州别驾小苏翁,履历溪山老病聋。chén zhōu bié jià xiǎo sū wēng,lǚ lì xī shān lǎo bìng lóng。
官府本无三异政,野人犹习五溪风。guān fǔ běn wú sān yì zhèng,yě rén yóu xí wǔ xī fēng。
寰中草木愁荒旱,化外夷人乐战攻。huán zhōng cǎo mù chóu huāng hàn,huà wài yí rén lè zhàn gōng。
倅郡未多头半白,江山应笑我无功。cuì jùn wèi duō tóu bàn bái,jiāng shān yīng xiào wǒ wú gōng。

过凤滩

苏仲

怪石纵横剑戟开,喷天风浪响春雷。guài shí zòng héng jiàn jǐ kāi,pēn tiān fēng làng xiǎng chūn léi。
凤山高引云中去,滩水元从天上来。fèng shān gāo yǐn yún zhōng qù,tān shuǐ yuán cóng tiān shàng lái。
万壑生风闻虎啸,两崖斜日有猿哀。wàn hè shēng fēng wén hǔ xiào,liǎng yá xié rì yǒu yuán āi。
瘴烟毒雾夷人境,老子平生有分该。zhàng yān dú wù yí rén jìng,lǎo zi píng shēng yǒu fēn gāi。

过狮滩

苏仲

险恶狮滩旧有名,舟人到此亦先惊。xiǎn è shī tān jiù yǒu míng,zhōu rén dào cǐ yì xiān jīng。
巉岩乱石剑戟立,奔激急湍雷鼓鸣。chán yán luàn shí jiàn jǐ lì,bēn jī jí tuān léi gǔ míng。
云洞幽深蛇鼠怪,岩崖险峻虎狼争。yún dòng yōu shēn shé shǔ guài,yán yá xiǎn jùn hǔ láng zhēng。
游人到此高翘首,莫听号猿有泪零。yóu rén dào cǐ gāo qiào shǒu,mò tīng hào yuán yǒu lèi líng。

过夷中途次四首

苏仲

渺渺舟航不计程,夷中山水未通名。miǎo miǎo zhōu háng bù jì chéng,yí zhōng shān shuǐ wèi tōng míng。
千形万状争呈怪,吐雾兴云显厥灵。qiān xíng wàn zhuàng zhēng chéng guài,tǔ wù xīng yún xiǎn jué líng。
箫鼓绕船溪子笑,衣冠过峡野人惊。xiāo gǔ rào chuán xī zi xiào,yī guān guò xiá yě rén jīng。
全凭信义为戈甲,不怕夷酋胆不倾。quán píng xìn yì wèi gē jiǎ,bù pà yí qiú dǎn bù qīng。

过夷中途次四首

苏仲

平生行止只由天,敢把头颅歏老年。píng shēng xíng zhǐ zhǐ yóu tiān,gǎn bǎ tóu lú jìn lǎo nián。
云树两崖遮日月,关山千里冒风烟。yún shù liǎng yá zhē rì yuè,guān shān qiān lǐ mào fēng yān。
蛮郎赤脚争来迓,麋鹿窥人不近前。mán láng chì jiǎo zhēng lái yà,mí lù kuī rén bù jìn qián。
莫道老夫非铁汉,寸心非铁不如坚。mò dào lǎo fū fēi tiě hàn,cùn xīn fēi tiě bù rú jiān。

过夷中途次四首

苏仲

迢迢来路奈渠何,一棹风烟两鬓皤。tiáo tiáo lái lù nài qú hé,yī zhào fēng yān liǎng bìn pó。
百转溪通夷獠境,万重山隔犬羊窝。bǎi zhuǎn xī tōng yí liáo jìng,wàn zhòng shān gé quǎn yáng wō。
潭深滩急长蛟占,树古崖高怪鸟歌。tán shēn tān jí zhǎng jiāo zhàn,shù gǔ yá gāo guài niǎo gē。
跋涉不愁人笑我,聊因跋涉得诗多。bá shè bù chóu rén xiào wǒ,liáo yīn bá shè dé shī duō。

过夷中途次四首

苏仲

眼底风光可纵观,舟人容我暂盘桓。yǎn dǐ fēng guāng kě zòng guān,zhōu rén róng wǒ zàn pán huán。
云烟断锁千山外,天地重开一境宽。yún yān duàn suǒ qiān shān wài,tiān dì zhòng kāi yī jìng kuān。
豺虎远潜惊鼓角,夷蛮相率拜衣冠。chái hǔ yuǎn qián jīng gǔ jiǎo,yí mán xiāng lǜ bài yī guān。
生平不接怀金客,明月清风载满船。shēng píng bù jiē huái jīn kè,míng yuè qīng fēng zài mǎn chuán。

归自夷中书所见

苏仲

衰颜白发去还回,冒雨冲岚仗酒杯。shuāi yán bái fā qù hái huí,mào yǔ chōng lán zhàng jiǔ bēi。
万仞高冈无见凤,满山荒棘有寒梅。wàn rèn gāo gāng wú jiàn fèng,mǎn shān huāng jí yǒu hán méi。
栖岩虎豹纵横出,古洞猿猴日夜哀。qī yán hǔ bào zòng héng chū,gǔ dòng yuán hóu rì yè āi。
嗟我风云尘外客,溪头鸥鸟莫相猜。jiē wǒ fēng yún chén wài kè,xī tóu ōu niǎo mò xiāng cāi。

登岳阳楼陪宴诸公赋此见意

苏仲

危楼突兀倚巴东,山色湖光指顾中。wēi lóu tū wù yǐ bā dōng,shān sè hú guāng zhǐ gù zhōng。
千古笑谈无俗客,一时英迈有诸公。qiān gǔ xiào tán wú sú kè,yī shí yīng mài yǒu zhū gōng。
弦歌响振飞云白,杯酒倾残落日红。xián gē xiǎng zhèn fēi yún bái,bēi jiǔ qīng cán luò rì hóng。
我自低头看范老,一碑高揭海天雄。wǒ zì dī tóu kàn fàn lǎo,yī bēi gāo jiē hǎi tiān xióng。

次日复登岳阳楼

苏仲

乾坤从古重斯楼,占尽湖湘景物幽。qián kūn cóng gǔ zhòng sī lóu,zhàn jǐn hú xiāng jǐng wù yōu。
北望几行吴树渺,南来一片楚天浮。běi wàng jǐ xíng wú shù miǎo,nán lái yī piàn chǔ tiān fú。
湘君庙古风烟冷,屈子坟荒草木愁。xiāng jūn miào gǔ fēng yān lěng,qū zi fén huāng cǎo mù chóu。
迁客偶因怀往事,不胜清泪洒江流。qiān kè ǒu yīn huái wǎng shì,bù shèng qīng lèi sǎ jiāng liú。

拜岳王祠

苏仲

铁马金戈血战秋,逼人腥气满神州。tiě mǎ jīn gē xuè zhàn qiū,bī rén xīng qì mǎn shén zhōu。
气吞胡虏中原近,剑指湖湘海贼收。qì tūn hú lǔ zhōng yuán jìn,jiàn zhǐ hú xiāng hǎi zéi shōu。
龙驭未归千古笑,狐妖遗孽几人忧。lóng yù wèi guī qiān gǔ xiào,hú yāo yí niè jǐ rén yōu。
至今逐客祠前过,云水沧茫恨未休。zhì jīn zhú kè cí qián guò,yún shuǐ cāng máng hèn wèi xiū。

送庞节推升任和柳中丞韵二首

苏仲

气吞云梦自优优,骥足三年滞一州。qì tūn yún mèng zì yōu yōu,jì zú sān nián zhì yī zhōu。
失水暂罹蝼蚁困,抟风终起大鹏游。shī shuǐ zàn lí lóu yǐ kùn,tuán fēng zhōng qǐ dà péng yóu。
酒杯不向离筵减,湖海深悬赤子忧。jiǔ bēi bù xiàng lí yán jiǎn,hú hǎi shēn xuán chì zi yōu。
明日滩头君去也,一声孤鹤海天秋。míng rì tān tóu jūn qù yě,yī shēng gū hè hǎi tiān qiū。