古诗词

种花

苏仲

灼灼园中花,念我初种植。zhuó zhuó yuán zhōng huā,niàn wǒ chū zhǒng zhí。
杖藜遍九垓,搜捡穷目力。zhàng lí biàn jiǔ gāi,sōu jiǎn qióng mù lì。
偶自赤城回,沿山看苍壁。ǒu zì chì chéng huí,yán shān kàn cāng bì。
山中草木荒,百卉无颜色。shān zhōng cǎo mù huāng,bǎi huì wú yán sè。
因过山人家,山人供酒食。yīn guò shān rén jiā,shān rén gōng jiǔ shí。
出自傍舍花,有眼初未识。chū zì bàng shě huā,yǒu yǎn chū wèi shí。
异香世不传,秀色天上觅。yì xiāng shì bù chuán,xiù sè tiān shàng mì。
回视桃李姿,相去岂千亿。huí shì táo lǐ zī,xiāng qù qǐ qiān yì。
徘徊举相赠,得之如珙璧。pái huái jǔ xiāng zèng,dé zhī rú gǒng bì。
持携自千里,敢为辛苦惜。chí xié zì qiān lǐ,gǎn wèi xīn kǔ xī。
开我南山囿,甃以端溪石。kāi wǒ nán shān yòu,zhòu yǐ duān xī shí。
树之白玉盘,摩挲自朝夕。shù zhī bái yù pán,mó sā zì cháo xī。
栽培任沃瀼,灌溉还膏液。zāi péi rèn wò ráng,guàn gài hái gāo yè。
生意初勃然,月异而岁易。shēng yì chū bó rán,yuè yì ér suì yì。
垂青两相顾,长寸犹望尺。chuí qīng liǎng xiāng gù,zhǎng cùn yóu wàng chǐ。
视彼若忻然,谓我得所宅。shì bǐ ruò xīn rán,wèi wǒ dé suǒ zhái。
期以百年间,相看共头白。qī yǐ bǎi nián jiān,xiāng kàn gòng tóu bái。
那知如愿少,至宝难收拾。nà zhī rú yuàn shǎo,zhì bǎo nán shōu shí。
慢藏终诲盗,毒手劳相逼。màn cáng zhōng huì dào,dú shǒu láo xiāng bī。
去时若低回,出门若珠滴。qù shí ruò dī huí,chū mén ruò zhū dī。
无情亦有情,入念已切骨。wú qíng yì yǒu qíng,rù niàn yǐ qiè gǔ。
一朝远别离,谁能灭心迹。yī cháo yuǎn bié lí,shuí néng miè xīn jì。
望望不复回,行行竟悽恻。wàng wàng bù fù huí,xíng xíng jìng qī cè。
可怜天上姿,今作人间物。kě lián tiān shàng zī,jīn zuò rén jiān wù。
百草同妖妍,众芳等俦匹。bǎi cǎo tóng yāo yán,zhòng fāng děng chóu pǐ。
摩尼委粪坑,沆瀣投沟洫。mó ní wěi fèn kēng,hàng xiè tóu gōu xù。
天亦不管人,浮云变苍黑。tiān yì bù guǎn rén,fú yún biàn cāng hēi。
嗟哉此何言,老矣中怀窄。jiē zāi cǐ hé yán,lǎo yǐ zhōng huái zhǎi。

苏仲

苏仲,任广西象州知州。九年,退居归田。十四年,卒于家。有《古愚集》,诗三卷,文一卷。清康熙《顺德县志》卷七有传。其来孙天琦又有《奉直大夫象州知州前户部主事古愚公传》,见《古愚集》卷首。苏仲诗,以清光绪七年(一八八一)顺德苏仲德堂藏板重刻本《古愚集》为底本。 苏仲的作品>>

猜您喜欢

送庞节推升任和柳中丞韵二首

苏仲

两朝声价独君优,岂意南来共此州。liǎng cháo shēng jià dú jūn yōu,qǐ yì nán lái gòng cǐ zhōu。
杯酒笑谈浑未了,江湖踪迹又分游。bēi jiǔ xiào tán hún wèi le,jiāng hú zōng jì yòu fēn yóu。
德安人慰云霓望,岳郡谁分士女忧。dé ān rén wèi yún ní wàng,yuè jùn shuí fēn shì nǚ yōu。
去住匪轻君自爱,季文皮里有春秋。qù zhù fěi qīng jūn zì ài,jì wén pí lǐ yǒu chūn qiū。

之平江宿净住寺二首

苏仲

白云深处瑞烟浮,到此方知古寺幽。bái yún shēn chù ruì yān fú,dào cǐ fāng zhī gǔ sì yōu。
世外有天开日月,洞中无历自春秋。shì wài yǒu tiān kāi rì yuè,dòng zhōng wú lì zì chūn qiū。
岩花照水红如醉,古柏淩烟翠欲流。yán huā zhào shuǐ hóng rú zuì,gǔ bǎi líng yān cuì yù liú。
爱杀闲僧如我愿,不知人世有王侯。ài shā xián sēng rú wǒ yuàn,bù zhī rén shì yǒu wáng hóu。

之平江宿净住寺二首

苏仲

洞渺云深客到稀,野僧三五自相依。dòng miǎo yún shēn kè dào xī,yě sēng sān wǔ zì xiāng yī。
烟消竹径阴连屋,雨过苔阶绿染衣。yān xiāo zhú jìng yīn lián wū,yǔ guò tái jiē lǜ rǎn yī。
白日正长山鸟弄,红尘不到野花飞。bái rì zhèng zhǎng shān niǎo nòng,hóng chén bù dào yě huā fēi。
偶因领得园林趣,醉倒东风不记归。ǒu yīn lǐng dé yuán lín qù,zuì dào dōng fēng bù jì guī。

慰柳中丞失宠二首

苏仲

几斛明珠买笑休,百年遗恨水东流。jǐ hú míng zhū mǎi xiào xiū,bǎi nián yí hèn shuǐ dōng liú。
魂归落日阳台路,泪洒西风燕子楼。hún guī luò rì yáng tái lù,lèi sǎ xī fēng yàn zi lóu。
鸾镜不开虚白昼,花钿留得照清秋。luán jìng bù kāi xū bái zhòu,huā diàn liú dé zhào qīng qiū。
丈夫志气横天地,一笑长歌万恨收。zhàng fū zhì qì héng tiān dì,yī xiào zhǎng gē wàn hèn shōu。

慰柳中丞失宠二首

苏仲

当时共和阳春调,此日休闻楚些声。dāng shí gòng hé yáng chūn diào,cǐ rì xiū wén chǔ xiē shēng。
燕子归来人不见,凤雏飞去月空明。yàn zi guī lái rén bù jiàn,fèng chú fēi qù yuè kōng míng。
花开花落年年景,人去人来世世情。huā kāi huā luò nián nián jǐng,rén qù rén lái shì shì qíng。
酌酒为君歌一曲,水光山色岳阳城。zhuó jiǔ wèi jūn gē yī qū,shuǐ guāng shān sè yuè yáng chéng。

吴大参登岳阳楼和陈柳二公近作韵予亦赓和二首

苏仲

翚飞凤翥驾层空,入望湖山几处同。huī fēi fèng zhù jià céng kōng,rù wàng hú shān jǐ chù tóng。
千古逐臣怜我老,一时游客是谁雄。qiān gǔ zhú chén lián wǒ lǎo,yī shí yóu kè shì shuí xióng。
铿锵独有中丞句,法律元从杜老中。kēng qiāng dú yǒu zhōng chéng jù,fǎ lǜ yuán cóng dù lǎo zhōng。
敛衽几回看不厌,避人三舍敢争功。liǎn rèn jǐ huí kàn bù yàn,bì rén sān shě gǎn zhēng gōng。

吴大参登岳阳楼和陈柳二公近作韵予亦赓和二首

苏仲

倚天楼阁岳之城,胜概无边眼底生。yǐ tiān lóu gé yuè zhī chéng,shèng gài wú biān yǎn dǐ shēng。
都宪有诗为世重,大参赓调本非轻。dōu xiàn yǒu shī wèi shì zhòng,dà cān gēng diào běn fēi qīng。
范公素抱忧民志,别驾非无用世情。fàn gōng sù bào yōu mín zhì,bié jià fēi wú yòng shì qíng。
一曲遏云歌未了,几人从此继馀声。yī qū è yún gē wèi le,jǐ rén cóng cǐ jì yú shēng。

到便民仓

苏仲

三间草舍竹篱围,十数人家傍草池。sān jiān cǎo shě zhú lí wéi,shí shù rén jiā bàng cǎo chí。
遍井有蛙长聒耳,古廒无米半颓基。biàn jǐng yǒu wā zhǎng guā ěr,gǔ áo wú mǐ bàn tuí jī。
溪湾野骛随流转,日暖山鸡绕竹飞。xī wān yě wù suí liú zhuǎn,rì nuǎn shān jī rào zhú fēi。
嗟我催科无善政,道傍犹有客啼饥。jiē wǒ cuī kē wú shàn zhèng,dào bàng yóu yǒu kè tí jī。

九日与庞太守赏菊于吕仙亭三首

苏仲

每遇秋光兴便多,偷闲随意入烟萝。měi yù qiū guāng xīng biàn duō,tōu xián suí yì rù yān luó。
云山洞里无拘系,羽客祠前任笑歌。yún shān dòng lǐ wú jū xì,yǔ kè cí qián rèn xiào gē。
花酒可怜如我老,簿书忘却奈人何。huā jiǔ kě lián rú wǒ lǎo,bù shū wàng què nài rén hé。
黄堂太守情偏远,兴比龙山十倍过。huáng táng tài shǒu qíng piān yuǎn,xīng bǐ lóng shān shí bèi guò。

九日与庞太守赏菊于吕仙亭三首

苏仲

节到重阳敢放过,吕仙亭上客情多。jié dào zhòng yáng gǎn fàng guò,lǚ xiān tíng shàng kè qíng duō。
莫嫌老态簪花丑,其奈歌童劝酒何。mò xián lǎo tài zān huā chǒu,qí nài gē tóng quàn jiǔ hé。
对面君山藏暮景,卷帘秋水漾清波。duì miàn jūn shān cáng mù jǐng,juǎn lián qiū shuǐ yàng qīng bō。
醉来逐客忘归路,醉倚江天双鬓皤。zuì lái zhú kè wàng guī lù,zuì yǐ jiāng tiān shuāng bìn pó。

九日与庞太守赏菊于吕仙亭三首

苏仲

仙客祠前古木阴,黄花有约共相寻。xiān kè cí qián gǔ mù yīn,huáng huā yǒu yuē gòng xiāng xún。
虚教太守多情分,堪叹中丞抱恨深。xū jiào tài shǒu duō qíng fēn,kān tàn zhōng chéng bào hèn shēn。
酌酒共谁争好兴,登山无伴废长吟。zhuó jiǔ gòng shuí zhēng hǎo xīng,dēng shān wú bàn fèi zhǎng yín。
迢迢匹马空回首,独倚西风冷透襟。tiáo tiáo pǐ mǎ kōng huí shǒu,dú yǐ xī fēng lěng tòu jīn。

庚午除夕写怀二首

苏仲

碌碌天涯走只身,一生行止任天真。lù lù tiān yá zǒu zhǐ shēn,yī shēng xíng zhǐ rèn tiān zhēn。
极知直道难容世,敢更低头学媚人。jí zhī zhí dào nán róng shì,gǎn gèng dī tóu xué mèi rén。
天地几翻成又败,龙蛇须看蛰还伸。tiān dì jǐ fān chéng yòu bài,lóng shé xū kàn zhé hái shēn。
茫茫世路无知己,欲访渔翁楚水滨。máng máng shì lù wú zhī jǐ,yù fǎng yú wēng chǔ shuǐ bīn。

庚午除夕写怀二首

苏仲

满城箫鼓送年光,我自焚香坐小堂。mǎn chéng xiāo gǔ sòng nián guāng,wǒ zì fén xiāng zuò xiǎo táng。
迁客久知才力薄,老年争得簿书忙。qiān kè jiǔ zhī cái lì báo,lǎo nián zhēng dé bù shū máng。
功名恁是浮萍草,世事无过块垒场。gōng míng nèn shì fú píng cǎo,shì shì wú guò kuài lěi chǎng。
明日春风频引望,岳阳楼下水茫茫。míng rì chūn fēng pín yǐn wàng,yuè yáng lóu xià shuǐ máng máng。

辛未一日试笔

苏仲

烛影摇红拜圣君,两朝臣子受深恩。zhú yǐng yáo hóng bài shèng jūn,liǎng cháo chén zi shòu shēn ēn。
眼看几百年前事,身过五十六回春。yǎn kàn jǐ bǎi nián qián shì,shēn guò wǔ shí liù huí chūn。
门地雅看无改旧,桃符空换一番新。mén dì yǎ kàn wú gǎi jiù,táo fú kōng huàn yī fān xīn。
醉来感慨多时事,青草湖边看白云。zuì lái gǎn kǎi duō shí shì,qīng cǎo hú biān kàn bái yún。

得何侍御宗泽书

苏仲

落落湖湘度几秋,天涯身远易生愁。luò luò hú xiāng dù jǐ qiū,tiān yá shēn yuǎn yì shēng chóu。
自甘薄分无青眼,谁向荒陬问白头。zì gān báo fēn wú qīng yǎn,shuí xiàng huāng zōu wèn bái tóu。
扣户忽惊巴蜀客,飞缄光照岳阳楼。kòu hù hū jīng bā shǔ kè,fēi jiān guāng zhào yuè yáng lóu。
开封细阅行行意,始信人间有旧游。kāi fēng xì yuè xíng xíng yì,shǐ xìn rén jiān yǒu jiù yóu。