古诗词

丐妪叹

苏仲

北风气寒天雨雪,老妪向人频泣血。běi fēng qì hán tiān yǔ xuě,lǎo yù xiàng rén pín qì xuè。
我心恻然一问之,收泪含悲来景说。wǒ xīn cè rán yī wèn zhī,shōu lèi hán bēi lái jǐng shuō。
妪身本是良家人,出门三十夫从军。yù shēn běn shì liáng jiā rén,chū mén sān shí fū cóng jūn。
夫遭瘴疠死逆旅,无何已作他乡魂。fū zāo zhàng lì sǐ nì lǚ,wú hé yǐ zuò tā xiāng hún。
自从夫没家窘索,有女无男自织作。zì cóng fū méi jiā jiǒng suǒ,yǒu nǚ wú nán zì zhī zuò。
养成小女二八年,颜彩明珠照秋洛。yǎng chéng xiǎo nǚ èr bā nián,yán cǎi míng zhū zhào qiū luò。
富室有儿求为婚,我道前缘天作合。fù shì yǒu ér qiú wèi hūn,wǒ dào qián yuán tiān zuò hé。
遣媒问我竟何须,愿言于我终身托。qiǎn méi wèn wǒ jìng hé xū,yuàn yán yú wǒ zhōng shēn tuō。
眼中小女幸有孙,我拜皇天生死乐。yǎn zhōng xiǎo nǚ xìng yǒu sūn,wǒ bài huáng tiān shēng sǐ lè。
岂期婿死孙承家,视我不顾如泥沙。qǐ qī xù sǐ sūn chéng jiā,shì wǒ bù gù rú ní shā。
开门逐我出郊野,草眠露宿惊虫蛇。kāi mén zhú wǒ chū jiāo yě,cǎo mián lù sù jīng chóng shé。
气疲力乏眼昏黑,道旁丐食无人嗟。qì pí lì fá yǎn hūn hēi,dào páng gài shí wú rén jiē。
老夫闻说空叹息,母氏劬劳真罔极。lǎo fū wén shuō kōng tàn xī,mǔ shì qú láo zhēn wǎng jí。
母氏何从得此身,太母不是天涯人。mǔ shì hé cóng dé cǐ shēn,tài mǔ bù shì tiān yá rén。
爱母不爱母之母,但知有干不有根。ài mǔ bù ài mǔ zhī mǔ,dàn zhī yǒu gàn bù yǒu gēn。
推恩至近乃如此,心肝岂死何湮沦。tuī ēn zhì jìn nǎi rú cǐ,xīn gān qǐ sǐ hé yān lún。
木落犹能粪其本,兔悲狐死伤其邻。mù luò yóu néng fèn qí běn,tù bēi hú sǐ shāng qí lín。
孙有太母不能养,岂徒义薄如秋云。sūn yǒu tài mǔ bù néng yǎng,qǐ tú yì báo rú qiū yún。
襟裾马牛不足比,直与枭獍为等伦。jīn jū mǎ niú bù zú bǐ,zhí yǔ xiāo jìng wèi děng lún。
是儿是儿谁与群,我言可鄙终可闻。shì ér shì ér shuí yǔ qún,wǒ yán kě bǐ zhōng kě wén。
万一天地能回春,收拾此妪多殷勤。wàn yī tiān dì néng huí chūn,shōu shí cǐ yù duō yīn qín。
桑榆竟可收馀曛,未必李密专其仁。sāng yú jìng kě shōu yú xūn,wèi bì lǐ mì zhuān qí rén。

苏仲

苏仲,任广西象州知州。九年,退居归田。十四年,卒于家。有《古愚集》,诗三卷,文一卷。清康熙《顺德县志》卷七有传。其来孙天琦又有《奉直大夫象州知州前户部主事古愚公传》,见《古愚集》卷首。苏仲诗,以清光绪七年(一八八一)顺德苏仲德堂藏板重刻本《古愚集》为底本。 苏仲的作品>>

猜您喜欢

京师元夕

苏仲

市肆毬灯夜,楼台锦绣春。shì sì qiú dēng yè,lóu tái jǐn xiù chūn。
游人相竞逐,马动六街尘。yóu rén xiāng jìng zhú,mǎ dòng liù jiē chén。

出门

苏仲

出门还致语,谁不念恩私。chū mén hái zhì yǔ,shuí bù niàn ēn sī。
嫁女非无泪,其如已及时。jià nǚ fēi wú lèi,qí rú yǐ jí shí。

春日偶成

苏仲

闯地篁生笋,穿沙草有芽。chuǎng dì huáng shēng sǔn,chuān shā cǎo yǒu yá。
牛羊原上睡,春到野人家。niú yáng yuán shàng shuì,chūn dào yě rén jiā。

春日偶成

苏仲

绿树凉阴合,苍苔掩翠浓。lǜ shù liáng yīn hé,cāng tái yǎn cuì nóng。
共言春意好,都在满林红。gòng yán chūn yì hǎo,dōu zài mǎn lín hóng。

种蔬

苏仲

角豆穿篱石,丝瓜绕屋椽。jiǎo dòu chuān lí shí,sī guā rào wū chuán。
打畦分嫩韭,春雨翠呈鲜。dǎ qí fēn nèn jiǔ,chūn yǔ cuì chéng xiān。

喜晴

苏仲

风到轻云拂,天空夕照回。fēng dào qīng yún fú,tiān kōng xī zhào huí。
勃鸠啼绿树,对酒暂徘徊。bó jiū tí lǜ shù,duì jiǔ zàn pái huái。

偶成

苏仲

萝阴笼午日,鸟语响春山。luó yīn lóng wǔ rì,niǎo yǔ xiǎng chūn shān。
拄杖闲游乐,奚囊诗满还。zhǔ zhàng xián yóu lè,xī náng shī mǎn hái。

七月病中作

苏仲

药鼎烧烟白,茶炉拨火红。yào dǐng shāo yān bái,chá lú bō huǒ hóng。
淹留三伏久,禄命几时通。yān liú sān fú jiǔ,lù mìng jǐ shí tōng。

寓吴中西察院蔷薇花盛开

苏仲

带雨滋香淡,笼烟间浅红。dài yǔ zī xiāng dàn,lóng yān jiān qiǎn hóng。
客怀看不厌,杯酒傍柔丛。kè huái kàn bù yàn,bēi jiǔ bàng róu cóng。

莲花

苏仲

直干檠青盖,孤根出淤泥。zhí gàn qíng qīng gài,gū gēn chū yū ní。
得名君子列,谁敢诮濂溪。dé míng jūn zi liè,shuí gǎn qiào lián xī。

过湘水吊三闾大夫

苏仲

断冢苍烟蔽,荒祠碧草旋。duàn zhǒng cāng yān bì,huāng cí bì cǎo xuán。
汨罗千古吊,空负贾生篇。mì luó qiān gǔ diào,kōng fù jiǎ shēng piān。

途中值雨

苏仲

骤雨青山滑,危桥野水横。zhòu yǔ qīng shān huá,wēi qiáo yě shuǐ héng。
途穷何处宿,孤艇问渔灯。tú qióng hé chù sù,gū tǐng wèn yú dēng。

求闲

苏仲

白首消棋兴,黄花对酒颜。bái shǒu xiāo qí xīng,huáng huā duì jiǔ yán。
乞骸如可愿,何事利名关。qǐ hái rú kě yuàn,hé shì lì míng guān。

客至

苏仲

嫩韭犹堪剪,新醪不用沽。nèn jiǔ yóu kān jiǎn,xīn láo bù yòng gū。
且须闲一日,烂醉遣儿扶。qiě xū xián yī rì,làn zuì qiǎn ér fú。

钓月为梁秀夫题十首

苏仲

渭水流风远,严滩志节高。wèi shuǐ liú fēng yuǎn,yán tān zhì jié gāo。
沧洲明月底,老兴弄渔舠。cāng zhōu míng yuè dǐ,lǎo xīng nòng yú dāo。