古诗词

丐妪叹

苏仲

北风气寒天雨雪,老妪向人频泣血。běi fēng qì hán tiān yǔ xuě,lǎo yù xiàng rén pín qì xuè。
我心恻然一问之,收泪含悲来景说。wǒ xīn cè rán yī wèn zhī,shōu lèi hán bēi lái jǐng shuō。
妪身本是良家人,出门三十夫从军。yù shēn běn shì liáng jiā rén,chū mén sān shí fū cóng jūn。
夫遭瘴疠死逆旅,无何已作他乡魂。fū zāo zhàng lì sǐ nì lǚ,wú hé yǐ zuò tā xiāng hún。
自从夫没家窘索,有女无男自织作。zì cóng fū méi jiā jiǒng suǒ,yǒu nǚ wú nán zì zhī zuò。
养成小女二八年,颜彩明珠照秋洛。yǎng chéng xiǎo nǚ èr bā nián,yán cǎi míng zhū zhào qiū luò。
富室有儿求为婚,我道前缘天作合。fù shì yǒu ér qiú wèi hūn,wǒ dào qián yuán tiān zuò hé。
遣媒问我竟何须,愿言于我终身托。qiǎn méi wèn wǒ jìng hé xū,yuàn yán yú wǒ zhōng shēn tuō。
眼中小女幸有孙,我拜皇天生死乐。yǎn zhōng xiǎo nǚ xìng yǒu sūn,wǒ bài huáng tiān shēng sǐ lè。
岂期婿死孙承家,视我不顾如泥沙。qǐ qī xù sǐ sūn chéng jiā,shì wǒ bù gù rú ní shā。
开门逐我出郊野,草眠露宿惊虫蛇。kāi mén zhú wǒ chū jiāo yě,cǎo mián lù sù jīng chóng shé。
气疲力乏眼昏黑,道旁丐食无人嗟。qì pí lì fá yǎn hūn hēi,dào páng gài shí wú rén jiē。
老夫闻说空叹息,母氏劬劳真罔极。lǎo fū wén shuō kōng tàn xī,mǔ shì qú láo zhēn wǎng jí。
母氏何从得此身,太母不是天涯人。mǔ shì hé cóng dé cǐ shēn,tài mǔ bù shì tiān yá rén。
爱母不爱母之母,但知有干不有根。ài mǔ bù ài mǔ zhī mǔ,dàn zhī yǒu gàn bù yǒu gēn。
推恩至近乃如此,心肝岂死何湮沦。tuī ēn zhì jìn nǎi rú cǐ,xīn gān qǐ sǐ hé yān lún。
木落犹能粪其本,兔悲狐死伤其邻。mù luò yóu néng fèn qí běn,tù bēi hú sǐ shāng qí lín。
孙有太母不能养,岂徒义薄如秋云。sūn yǒu tài mǔ bù néng yǎng,qǐ tú yì báo rú qiū yún。
襟裾马牛不足比,直与枭獍为等伦。jīn jū mǎ niú bù zú bǐ,zhí yǔ xiāo jìng wèi děng lún。
是儿是儿谁与群,我言可鄙终可闻。shì ér shì ér shuí yǔ qún,wǒ yán kě bǐ zhōng kě wén。
万一天地能回春,收拾此妪多殷勤。wàn yī tiān dì néng huí chūn,shōu shí cǐ yù duō yīn qín。
桑榆竟可收馀曛,未必李密专其仁。sāng yú jìng kě shōu yú xūn,wèi bì lǐ mì zhuān qí rén。

苏仲

苏仲,任广西象州知州。九年,退居归田。十四年,卒于家。有《古愚集》,诗三卷,文一卷。清康熙《顺德县志》卷七有传。其来孙天琦又有《奉直大夫象州知州前户部主事古愚公传》,见《古愚集》卷首。苏仲诗,以清光绪七年(一八八一)顺德苏仲德堂藏板重刻本《古愚集》为底本。 苏仲的作品>>

猜您喜欢

早朝

苏仲

鼓角惊残梦,催衣上道频。gǔ jiǎo jīng cán mèng,cuī yī shàng dào pín。
雁声横帽顶,马背数星辰。yàn shēng héng mào dǐng,mǎ bèi shù xīng chén。
恋阙心常切,安邦策未陈。liàn quē xīn cháng qiè,ān bāng cè wèi chén。
孤危能自立,安敢负吾君。gū wēi néng zì lì,ān gǎn fù wú jūn。

试院中送边太守赴总制府赞理戎务

苏仲

乾坤交义重,杯酒笑谈频。qián kūn jiāo yì zhòng,bēi jiǔ xiào tán pín。
作郡年华妙,工诗格调新。zuò jùn nián huá miào,gōng shī gé diào xīn。
江山才驻马,草木已回春。jiāng shān cái zhù mǎ,cǎo mù yǐ huí chūn。
领檄辕门去,人夸策有神。lǐng xí yuán mén qù,rén kuā cè yǒu shén。

送刘同年奉使浙西造坟

苏仲

玉阙颁新命,金符重旧臣。yù quē bān xīn mìng,jīn fú zhòng jiù chén。
壮心持使节,枯骨感皇仁。zhuàng xīn chí shǐ jié,kū gǔ gǎn huáng rén。
草树连云远,旌幢映日新。cǎo shù lián yún yuǎn,jīng chuáng yìng rì xīn。
祖筵歌赠别,分手几同寅。zǔ yán gē zèng bié,fēn shǒu jǐ tóng yín。

挽徐良佐正郎

苏仲

运斤才放手,游刃欲通神。yùn jīn cái fàng shǒu,yóu rèn yù tōng shén。
烂熳花经雨,圆光镜掩尘。làn màn huā jīng yǔ,yuán guāng jìng yǎn chén。
遗芳留太史,馀燄照苍旻。yí fāng liú tài shǐ,yú yàn zhào cāng mín。
岂学夸毗子,甘同草木春。qǐ xué kuā pí zi,gān tóng cǎo mù chūn。

有怀诸会友

苏仲

世路疏投分,天涯未了心。shì lù shū tóu fēn,tiān yá wèi le xīn。
看云思往论,乘月谩闲吟。kàn yún sī wǎng lùn,chéng yuè mán xián yín。
别久何年约,归期是处寻。bié jiǔ hé nián yuē,guī qī shì chù xún。
江湖身万里,终是少知音。jiāng hú shēn wàn lǐ,zhōng shì shǎo zhī yīn。

对花

苏仲

亭前方丈地,犹种几株花。tíng qián fāng zhàng dì,yóu zhǒng jǐ zhū huā。
暖日麻姑酒,春风陆羽茶。nuǎn rì má gū jiǔ,chūn fēng lù yǔ chá。
芳容朝锁雾,艳色晚薰霞。fāng róng cháo suǒ wù,yàn sè wǎn xūn xiá。
最爱春晴好,长看兴未涯。zuì ài chūn qíng hǎo,zhǎng kàn xīng wèi yá。

读红鹦鹉偶作

苏仲

美质生应异,红衣独擅名。měi zhì shēng yīng yì,hóng yī dú shàn míng。
能言机便巧,学语性玄灵。néng yán jī biàn qiǎo,xué yǔ xìng xuán líng。
定忆朱为喙,多疑血染翎。dìng yì zhū wèi huì,duō yí xuè rǎn líng。
我惭非祢子,挥管赋难成。wǒ cán fēi mí zi,huī guǎn fù nán chéng。

对雪

苏仲

冻苦燕门地,冬初雪蔽空。dòng kǔ yàn mén dì,dōng chū xuě bì kōng。
严凝毡毳薄,冷颤鬓毛蓬。yán níng zhān cuì báo,lěng chàn bìn máo péng。
玉树擎龙势,瑶阶失蚁封。yù shù qíng lóng shì,yáo jiē shī yǐ fēng。
无钱难觅酒,访戴兴徒浓。wú qián nán mì jiǔ,fǎng dài xīng tú nóng。

责子赋此自解

苏仲

不为痴顽怒,那知气数穷。bù wèi chī wán nù,nà zhī qì shù qióng。
省躬虽老子,得性自天公。shěng gōng suī lǎo zi,dé xìng zì tiān gōng。
每见黎民变,难教圣子聪。měi jiàn lí mín biàn,nán jiào shèng zi cōng。
顾非湖海地,安得有鱼龙。gù fēi hú hǎi dì,ān dé yǒu yú lóng。

承檄往夷中途次二首

苏仲

混沌初开后,风烟各自分。hùn dùn chū kāi hòu,fēng yān gè zì fēn。
山中荒境界,世外小乾坤。shān zhōng huāng jìng jiè,shì wài xiǎo qián kūn。
居近狐狸穴,人同犬豕群。jū jìn hú lí xué,rén tóng quǎn shǐ qún。
自从归圣化,方得染尧仁。zì cóng guī shèng huà,fāng dé rǎn yáo rén。

承檄往夷中途次二首

苏仲

徼外夷人境,溪流一线通。jiǎo wài yí rén jìng,xī liú yī xiàn tōng。
山峰银笔架,石壁锦屏风。shān fēng yín bǐ jià,shí bì jǐn píng fēng。
雾隐千岩暗,霜凋万木红。wù yǐn qiān yán àn,shuāng diāo wàn mù hóng。
土丁相打话,似笑白头翁。tǔ dīng xiāng dǎ huà,shì xiào bái tóu wēng。

游君山二首

苏仲

浅水停舟楫,轻衣渡石关。qiǎn shuǐ tíng zhōu jí,qīng yī dù shí guān。
烟光浮晚峒,云影出秋湾。yān guāng fú wǎn dòng,yún yǐng chū qiū wān。
寺古佛亦古,僧闲犬更闲。sì gǔ fú yì gǔ,sēng xián quǎn gèng xián。
落霞连老树,霜叶斗红殷。luò xiá lián lǎo shù,shuāng yè dòu hóng yīn。

游君山二首

苏仲

老眼看山惯,羸躯渡险难。lǎo yǎn kàn shān guàn,léi qū dù xiǎn nán。
日低啼鸟倦,霜重野花残。rì dī tí niǎo juàn,shuāng zhòng yě huā cán。
落叶随风舞,浓烟锁涧寒。luò yè suí fēng wǔ,nóng yān suǒ jiàn hán。
不愁归路晚,天际有飞翰。bù chóu guī lù wǎn,tiān jì yǒu fēi hàn。

金山寺

苏仲

片石生鳌背,孤汀碍水流。piàn shí shēng áo bèi,gū tīng ài shuǐ liú。
亭台先见月,风雨早惊秋。tíng tái xiān jiàn yuè,fēng yǔ zǎo jīng qiū。
敲板江鼋出,闻钟海鹤收。qiāo bǎn jiāng yuán chū,wén zhōng hǎi hè shōu。
停桡添逸兴,真是称心游。tíng ráo tiān yì xīng,zhēn shì chēng xīn yóu。

竹夫人

苏仲

刷竹工倕巧,胚胎结搆成。shuā zhú gōng chuí qiǎo,pēi tāi jié gòu chéng。
混然无具体,徒尔有虚名。hùn rán wú jù tǐ,tú ěr yǒu xū míng。
雅可供高卧,难堪托世情。yǎ kě gōng gāo wò,nán kān tuō shì qíng。
炎凉随用舍,终是一团清。yán liáng suí yòng shě,zhōng shì yī tuán qīng。
2931234567»