古诗词

丐妪叹

苏仲

北风气寒天雨雪,老妪向人频泣血。běi fēng qì hán tiān yǔ xuě,lǎo yù xiàng rén pín qì xuè。
我心恻然一问之,收泪含悲来景说。wǒ xīn cè rán yī wèn zhī,shōu lèi hán bēi lái jǐng shuō。
妪身本是良家人,出门三十夫从军。yù shēn běn shì liáng jiā rén,chū mén sān shí fū cóng jūn。
夫遭瘴疠死逆旅,无何已作他乡魂。fū zāo zhàng lì sǐ nì lǚ,wú hé yǐ zuò tā xiāng hún。
自从夫没家窘索,有女无男自织作。zì cóng fū méi jiā jiǒng suǒ,yǒu nǚ wú nán zì zhī zuò。
养成小女二八年,颜彩明珠照秋洛。yǎng chéng xiǎo nǚ èr bā nián,yán cǎi míng zhū zhào qiū luò。
富室有儿求为婚,我道前缘天作合。fù shì yǒu ér qiú wèi hūn,wǒ dào qián yuán tiān zuò hé。
遣媒问我竟何须,愿言于我终身托。qiǎn méi wèn wǒ jìng hé xū,yuàn yán yú wǒ zhōng shēn tuō。
眼中小女幸有孙,我拜皇天生死乐。yǎn zhōng xiǎo nǚ xìng yǒu sūn,wǒ bài huáng tiān shēng sǐ lè。
岂期婿死孙承家,视我不顾如泥沙。qǐ qī xù sǐ sūn chéng jiā,shì wǒ bù gù rú ní shā。
开门逐我出郊野,草眠露宿惊虫蛇。kāi mén zhú wǒ chū jiāo yě,cǎo mián lù sù jīng chóng shé。
气疲力乏眼昏黑,道旁丐食无人嗟。qì pí lì fá yǎn hūn hēi,dào páng gài shí wú rén jiē。
老夫闻说空叹息,母氏劬劳真罔极。lǎo fū wén shuō kōng tàn xī,mǔ shì qú láo zhēn wǎng jí。
母氏何从得此身,太母不是天涯人。mǔ shì hé cóng dé cǐ shēn,tài mǔ bù shì tiān yá rén。
爱母不爱母之母,但知有干不有根。ài mǔ bù ài mǔ zhī mǔ,dàn zhī yǒu gàn bù yǒu gēn。
推恩至近乃如此,心肝岂死何湮沦。tuī ēn zhì jìn nǎi rú cǐ,xīn gān qǐ sǐ hé yān lún。
木落犹能粪其本,兔悲狐死伤其邻。mù luò yóu néng fèn qí běn,tù bēi hú sǐ shāng qí lín。
孙有太母不能养,岂徒义薄如秋云。sūn yǒu tài mǔ bù néng yǎng,qǐ tú yì báo rú qiū yún。
襟裾马牛不足比,直与枭獍为等伦。jīn jū mǎ niú bù zú bǐ,zhí yǔ xiāo jìng wèi děng lún。
是儿是儿谁与群,我言可鄙终可闻。shì ér shì ér shuí yǔ qún,wǒ yán kě bǐ zhōng kě wén。
万一天地能回春,收拾此妪多殷勤。wàn yī tiān dì néng huí chūn,shōu shí cǐ yù duō yīn qín。
桑榆竟可收馀曛,未必李密专其仁。sāng yú jìng kě shōu yú xūn,wèi bì lǐ mì zhuān qí rén。

苏仲

苏仲,任广西象州知州。九年,退居归田。十四年,卒于家。有《古愚集》,诗三卷,文一卷。清康熙《顺德县志》卷七有传。其来孙天琦又有《奉直大夫象州知州前户部主事古愚公传》,见《古愚集》卷首。苏仲诗,以清光绪七年(一八八一)顺德苏仲德堂藏板重刻本《古愚集》为底本。 苏仲的作品>>

猜您喜欢

春日访山家三首

苏仲

脚根随拄杖,古洞杳青烟。jiǎo gēn suí zhǔ zhàng,gǔ dòng yǎo qīng yān。
草屋依岩绿,苔阶积雨鲜。cǎo wū yī yán lǜ,tái jiē jī yǔ xiān。
茶烹山顶叶,井汲涧边泉。chá pēng shān dǐng yè,jǐng jí jiàn biān quán。
欲问逍遥事,相看□不言。yù wèn xiāo yáo shì,xiāng kàn bù yán。

春日访山家三首

苏仲

山人山不远,望望隔云烟。shān rén shān bù yuǎn,wàng wàng gé yún yān。
曲径穿林密,危桥渡涧缠。qū jìng chuān lín mì,wēi qiáo dù jiàn chán。
舍旁鸡犬散,墙外竹松连。shě páng jī quǎn sàn,qiáng wài zhú sōng lián。
喜客开新酿,盆中水蕨鲜。xǐ kè kāi xīn niàng,pén zhōng shuǐ jué xiān。

春日访山家三首

苏仲

谁是山中主,看山有宿缘。shuí shì shān zhōng zhǔ,kàn shān yǒu sù yuán。
白云封洞口,绿树荫塘前。bái yún fēng dòng kǒu,lǜ shù yīn táng qián。
问客儿先出,烹茶妇就煎。wèn kè ér xiān chū,pēng chá fù jiù jiān。
岭西将落日,绕屋有啼猿。lǐng xī jiāng luò rì,rào wū yǒu tí yuán。

己巳春日试笔二首

苏仲

春到园林媚,云深引步迟。chūn dào yuán lín mèi,yún shēn yǐn bù chí。
柳娇莺细掷,花好蝶先知。liǔ jiāo yīng xì zhì,huā hǎo dié xiān zhī。
草软牛羊饱,枝危鹳鹤依。cǎo ruǎn niú yáng bǎo,zhī wēi guàn hè yī。
凭谁高着眼,杯酒洗肝脾。píng shuí gāo zhe yǎn,bēi jiǔ xǐ gān pí。

己巳春日试笔二首

苏仲

时物随风转,和风拂面来。shí wù suí fēng zhuǎn,hé fēng fú miàn lái。
蛰虫穿地拆,芽笋闯墙开。zhé chóng chuān dì chāi,yá sǔn chuǎng qiáng kāi。
梅笑寒塘角,鱼依浅水隈。méi xiào hán táng jiǎo,yú yī qiǎn shuǐ wēi。
杖藜还老脚,诗酒共徘徊。zhàng lí hái lǎo jiǎo,shī jiǔ gòng pái huái。

哭陈公晦二首

苏仲

白屋遭穷命,青云未致身。bái wū zāo qióng mìng,qīng yún wèi zhì shēn。
琴书遗旧业,笔砚已封尘。qín shū yí jiù yè,bǐ yàn yǐ fēng chén。
仗义心犹在,工诗世已闻。zhàng yì xīn yóu zài,gōng shī shì yǐ wén。
归山何日是,絮酒奠苍坟。guī shān hé rì shì,xù jiǔ diàn cāng fén。

哭陈公晦二首

苏仲

青眼于君独,丹心傍我真。qīng yǎn yú jūn dú,dān xīn bàng wǒ zhēn。
百年交义重,三载讲堂亲。bǎi nián jiāo yì zhòng,sān zài jiǎng táng qīn。
宝剑犹埋狱,奇葩未遇春。bǎo jiàn yóu mái yù,qí pā wèi yù chūn。
有怀空仰望,挥泪洒穹旻。yǒu huái kōng yǎng wàng,huī lèi sǎ qióng mín。

对雪二首

苏仲

六出偏奇绝,玄机可复论。liù chū piān qí jué,xuán jī kě fù lùn。
夜晴添月色,春早助梅神。yè qíng tiān yuè sè,chūn zǎo zhù méi shén。
伫望诗情远,孤斟酒兴频。zhù wàng shī qíng yuǎn,gū zhēn jiǔ xīng pín。
交加双柏树,仿佛玉龙颜。jiāo jiā shuāng bǎi shù,fǎng fú yù lóng yán。

对雪二首

苏仲

入户溶溶落,飘帘片片轻。rù hù róng róng luò,piāo lián piàn piàn qīng。
乍疑留鹤毳,错认剪鹅翎。zhà yí liú hè cuì,cuò rèn jiǎn é líng。
著物无声臭,淩空似战争。zhù wù wú shēng chòu,líng kōng shì zhàn zhēng。
楼台曾引望,诗思满江城。lóu tái céng yǐn wàng,shī sī mǎn jiāng chéng。

春日到农家

苏仲

豆秸檐前积,藤蓑屋角悬。dòu jiē yán qián jī,téng suō wū jiǎo xuán。
竹篱驯犬睡,水草老牛眠。zhú lí xùn quǎn shuì,shuǐ cǎo lǎo niú mián。
儿壮添农具,年丰益社钱。ér zhuàng tiān nóng jù,nián fēng yì shè qián。
县官颁历日,相率数流年。xiàn guān bān lì rì,xiāng lǜ shù liú nián。

铁线牡丹

苏仲

元非花异品,何处得名扬。yuán fēi huā yì pǐn,hé chù dé míng yáng。
附势随枝曲,贪高引蔓长。fù shì suí zhī qū,tān gāo yǐn màn zhǎng。
敢当倾国色,徒窈媚人妆。gǎn dāng qīng guó sè,tú yǎo mèi rén zhuāng。
惹得痴蜂蝶,纷纷过粉墙。rě dé chī fēng dié,fēn fēn guò fěn qiáng。

夜中闻雪

苏仲

纸窗吹朔雪,琴瑟有馀音。zhǐ chuāng chuī shuò xuě,qín sè yǒu yú yīn。
寒气潜欺枕,清声实到襟。hán qì qián qī zhěn,qīng shēng shí dào jīn。
拥炉添逸兴,烧烛纵长吟。yōng lú tiān yì xīng,shāo zhú zòng zhǎng yín。
唤起痴童子,烹茶坐夜深。huàn qǐ chī tóng zi,pēng chá zuò yè shēn。

和陈祐卿主事病中见寄时予亦有宿疾

苏仲

两年襟枕病魔留,几度春风不上楼。liǎng nián jīn zhěn bìng mó liú,jǐ dù chūn fēng bù shàng lóu。
梦逐老牛依水草,盟寒南海钓鱼舟。mèng zhú lǎo niú yī shuǐ cǎo,méng hán nán hǎi diào yú zhōu。
园林明媚花争晓,水阁清光月爱秋。yuán lín míng mèi huā zhēng xiǎo,shuǐ gé qīng guāng yuè ài qiū。
好景易过人易老,是谁先我得遨游。hǎo jǐng yì guò rén yì lǎo,shì shuí xiān wǒ dé áo yóu。

病中闻前堂花盛开

苏仲

种花无病病花开,老眼何堪紫翠堆。zhǒng huā wú bìng bìng huā kāi,lǎo yǎn hé kān zǐ cuì duī。
满座香风无我分,一帘春色为谁来。mǎn zuò xiāng fēng wú wǒ fēn,yī lián chūn sè wèi shuí lái。
皱眉刺手看藜杖,忍气吞声负酒杯。zhòu méi cì shǒu kàn lí zhàng,rěn qì tūn shēng fù jiǔ bēi。
花若可留人不死,月明深夜共徘徊。huā ruò kě liú rén bù sǐ,yuè míng shēn yè gòng pái huái。

久病公事分累同寅赋此谢之

苏仲

自怜贫病两攻身,买药无钱敢叩神。zì lián pín bìng liǎng gōng shēn,mǎi yào wú qián gǎn kòu shén。
忍痛自甘唯薄分,分劳深愧累同寅。rěn tòng zì gān wéi báo fēn,fēn láo shēn kuì lèi tóng yín。
极知义重诸贤辈,果尔恩垂不报人。jí zhī yì zhòng zhū xián bèi,guǒ ěr ēn chuí bù bào rén。
他日沈屙如可起,得容残喘拜车尘。tā rì shěn ē rú kě qǐ,dé róng cán chuǎn bài chē chén。
2931234567»