古诗词

厓山二首其二

张诩

可怜汉烬不重炎,寰宇腥风忽被渐。kě lián hàn jìn bù zhòng yán,huán yǔ xīng fēng hū bèi jiàn。
沧海亢龙犹驻跸,荒崖落月更垂帘。cāng hǎi kàng lóng yóu zhù bì,huāng yá luò yuè gèng chuí lián。
虎头将士时存几,牛角山河日入尖。hǔ tóu jiāng shì shí cún jǐ,niú jiǎo shān hé rì rù jiān。
龙驭中原知不返,旄头当宁倩谁歼。lóng yù zhōng yuán zhī bù fǎn,máo tóu dāng níng qiàn shuí jiān。
群雄捧日功何补,竟岁奔波突不黔。qún xióng pěng rì gōng hé bǔ,jìng suì bēn bō tū bù qián。
生死到头宁有别,熊鱼自古不能兼。shēng sǐ dào tóu níng yǒu bié,xióng yú zì gǔ bù néng jiān。
仓皇战守终成拙,瞬息存亡岂假占。cāng huáng zhàn shǒu zhōng chéng zhuō,shùn xī cún wáng qǐ jiǎ zhàn。
战败孤兵探虎穴,朝来只手挽龙髯。zhàn bài gū bīng tàn hǔ xué,cháo lái zhǐ shǒu wǎn lóng rán。
燕山囚虏生宁诎,柴市从容死不嫌。yàn shān qiú lǔ shēng níng qū,chái shì cóng róng sǐ bù xián。
楚玉几人还免玷,胡尘到此不教沾。chǔ yù jǐ rén hái miǎn diàn,hú chén dào cǐ bù jiào zhān。
此心白日应同照,大节秋霜未比严。cǐ xīn bái rì yīng tóng zhào,dà jié qiū shuāng wèi bǐ yán。
砥柱要将东逝激,还丹端为积屙砭。dǐ zhù yào jiāng dōng shì jī,hái dān duān wèi jī ē biān。
无才似贾吾还吊,有笔如杠史发潜。wú cái shì jiǎ wú hái diào,yǒu bǐ rú gāng shǐ fā qián。
香火大忠祠近设,慈元全节庙宜添。xiāng huǒ dà zhōng cí jìn shè,cí yuán quán jié miào yí tiān。
大明一出群迷启,乔岳重开百代瞻。dà míng yī chū qún mí qǐ,qiáo yuè zhòng kāi bǎi dài zhān。
长句敢因孤愤泄,瓣香聊为数公拈。zhǎng jù gǎn yīn gū fèn xiè,bàn xiāng liáo wèi shù gōng niān。

张诩

明广东南海人,字廷实,号东所。师事陈献章。成化二十年进士。授户部主事,丁忧后,隐居不仕,累荐不起。正德中召为南京通政司参议,谒孝陵而归。其学以自然为宗,求“忘己”、“无欲”,即心观妙,以揆圣人之用。有《白沙遗言纂要》、《南海杂咏》、《东所文集》。 张诩的作品>>

猜您喜欢

秋江

张诩

烟水西湖身日远,风云北阙梦长牵。yān shuǐ xī hú shēn rì yuǎn,fēng yún běi quē mèng zhǎng qiān。
木兰旧种千馀树,刳作秋江小渡船。mù lán jiù zhǒng qiān yú shù,kū zuò qiū jiāng xiǎo dù chuán。

小西湖竹林下偶成

张诩

行乐沿溪东复西,海风吹破薜罗衣。xíng lè yán xī dōng fù xī,hǎi fēng chuī pò bì luó yī。
台城无限相思意,绿遍蘼芜燕未归。tái chéng wú xiàn xiāng sī yì,lǜ biàn mí wú yàn wèi guī。

偶笔二首

张诩

秋入闲门静菊花,舞衣旋剪水边霞。qiū rù xián mén jìng jú huā,wǔ yī xuán jiǎn shuǐ biān xiá。
醉来不记当时态,枕断铁桥秋月斜。zuì lái bù jì dāng shí tài,zhěn duàn tiě qiáo qiū yuè xié。

偶笔二首

张诩

霏霏寒雨暗溪沙,瘦尽千峰菊始花。fēi fēi hán yǔ àn xī shā,shòu jǐn qiān fēng jú shǐ huā。
一月氤氲香不断,夜来都扑钓鱼槎。yī yuè yīn yūn xiāng bù duàn,yè lái dōu pū diào yú chá。

经彭烈女墓有感

张诩

玉颜一去无消息,玉骨空埋野土坡。yù yán yī qù wú xiāo xī,yù gǔ kōng mái yě tǔ pō。
谁为题名称烈女,至今馀韵感人多。shuí wèi tí míng chēng liè nǚ,zhì jīn yú yùn gǎn rén duō。

对酒

张诩

玄碧花前倾紫霞,曲江回首夕阳斜。xuán bì huā qián qīng zǐ xiá,qū jiāng huí shǒu xī yáng xié。
醉中童子问归去,遥指红云岛上家。zuì zhōng tóng zi wèn guī qù,yáo zhǐ hóng yún dǎo shàng jiā。

木犀花下怀石翁先生

张诩

木犀香透越山云,记得根从海上分。mù xī xiāng tòu yuè shān yún,jì dé gēn cóng hǎi shàng fēn。
恨杀西风夜来恶,一枝摧处正愁君。hèn shā xī fēng yè lái è,yī zhī cuī chù zhèng chóu jūn。

夏日偶成

张诩

五月松堂枕簟秋,一帘疏雨晚风收。wǔ yuè sōng táng zhěn diàn qiū,yī lián shū yǔ wǎn fēng shōu。
客知烟际来时路,先向江边问白鸥。kè zhī yān jì lái shí lù,xiān xiàng jiāng biān wèn bái ōu。

鸳鸯

张诩

占得寒塘宿又飞,碧芦秋水共依依。zhàn dé hán táng sù yòu fēi,bì lú qiū shuǐ gòng yī yī。
白头不遂同心愿,误杀平生是锦机。bái tóu bù suì tóng xīn yuàn,wù shā píng shēng shì jǐn jī。

啜武夷春芽怀督府林公竹田

张诩

仙家春茗摘鎗旗,盏水烹来是上池。xiān jiā chūn míng zhāi qiāng qí,zhǎn shuǐ pēng lái shì shàng chí。
如此精华如此味,玉川到死不曾知。rú cǐ jīng huá rú cǐ wèi,yù chuān dào sǐ bù céng zhī。

次韵九日写怀

张诩

仙轺一去何时回,又见篱边菊半开。xiān yáo yī qù hé shí huí,yòu jiàn lí biān jú bàn kāi。
未举重阳一杯酒,悲风断续自天来。wèi jǔ zhòng yáng yī bēi jiǔ,bēi fēng duàn xù zì tiān lái。

陆丞相秀夫墓

张诩

海上坟传陆侍郎,一碑谁为表忠良。hǎi shàng fén chuán lù shì láng,yī bēi shuí wèi biǎo zhōng liáng。
如今碑失坟何处,海水遗悲一样长。rú jīn bēi shī fén hé chù,hǎi shuǐ yí bēi yī yàng zhǎng。

卜园居二首

张诩

未老侵寻百病加,辟园还种邵平瓜。wèi lǎo qīn xún bǎi bìng jiā,pì yuán hái zhǒng shào píng guā。
人间膏火心消尽,底用松花啖一车。rén jiān gāo huǒ xīn xiāo jǐn,dǐ yòng sōng huā dàn yī chē。

卜园居二首

张诩

池亭清绝树交加,静爱园居长菜瓜。chí tíng qīng jué shù jiāo jiā,jìng ài yuán jū zhǎng cài guā。
饱食太平无一事,不妨闲驾白牛车。bǎo shí tài píng wú yī shì,bù fáng xián jià bái niú chē。

对菊

张诩

老去东篱感兴长,菊花还袭道袍香。lǎo qù dōng lí gǎn xīng zhǎng,jú huā hái xí dào páo xiāng。
独吟佳色秋风里,始信芙蓉不耐霜。dú yín jiā sè qiū fēng lǐ,shǐ xìn fú róng bù nài shuāng。