古诗词

厓山二首其二

张诩

可怜汉烬不重炎,寰宇腥风忽被渐。kě lián hàn jìn bù zhòng yán,huán yǔ xīng fēng hū bèi jiàn。
沧海亢龙犹驻跸,荒崖落月更垂帘。cāng hǎi kàng lóng yóu zhù bì,huāng yá luò yuè gèng chuí lián。
虎头将士时存几,牛角山河日入尖。hǔ tóu jiāng shì shí cún jǐ,niú jiǎo shān hé rì rù jiān。
龙驭中原知不返,旄头当宁倩谁歼。lóng yù zhōng yuán zhī bù fǎn,máo tóu dāng níng qiàn shuí jiān。
群雄捧日功何补,竟岁奔波突不黔。qún xióng pěng rì gōng hé bǔ,jìng suì bēn bō tū bù qián。
生死到头宁有别,熊鱼自古不能兼。shēng sǐ dào tóu níng yǒu bié,xióng yú zì gǔ bù néng jiān。
仓皇战守终成拙,瞬息存亡岂假占。cāng huáng zhàn shǒu zhōng chéng zhuō,shùn xī cún wáng qǐ jiǎ zhàn。
战败孤兵探虎穴,朝来只手挽龙髯。zhàn bài gū bīng tàn hǔ xué,cháo lái zhǐ shǒu wǎn lóng rán。
燕山囚虏生宁诎,柴市从容死不嫌。yàn shān qiú lǔ shēng níng qū,chái shì cóng róng sǐ bù xián。
楚玉几人还免玷,胡尘到此不教沾。chǔ yù jǐ rén hái miǎn diàn,hú chén dào cǐ bù jiào zhān。
此心白日应同照,大节秋霜未比严。cǐ xīn bái rì yīng tóng zhào,dà jié qiū shuāng wèi bǐ yán。
砥柱要将东逝激,还丹端为积屙砭。dǐ zhù yào jiāng dōng shì jī,hái dān duān wèi jī ē biān。
无才似贾吾还吊,有笔如杠史发潜。wú cái shì jiǎ wú hái diào,yǒu bǐ rú gāng shǐ fā qián。
香火大忠祠近设,慈元全节庙宜添。xiāng huǒ dà zhōng cí jìn shè,cí yuán quán jié miào yí tiān。
大明一出群迷启,乔岳重开百代瞻。dà míng yī chū qún mí qǐ,qiáo yuè zhòng kāi bǎi dài zhān。
长句敢因孤愤泄,瓣香聊为数公拈。zhǎng jù gǎn yīn gū fèn xiè,bàn xiāng liáo wèi shù gōng niān。

张诩

明广东南海人,字廷实,号东所。师事陈献章。成化二十年进士。授户部主事,丁忧后,隐居不仕,累荐不起。正德中召为南京通政司参议,谒孝陵而归。其学以自然为宗,求“忘己”、“无欲”,即心观妙,以揆圣人之用。有《白沙遗言纂要》、《南海杂咏》、《东所文集》。 张诩的作品>>

猜您喜欢

拱北楼

张诩

十州地数广州雄,一上高楼思不穷。shí zhōu dì shù guǎng zhōu xióng,yī shàng gāo lóu sī bù qióng。
顶上有星皆拱北,眼前无水不朝东。dǐng shàng yǒu xīng jiē gǒng běi,yǎn qián wú shuǐ bù cháo dōng。
四时鼓角晨昏定,是处人烟水陆通。sì shí gǔ jiǎo chén hūn dìng,shì chù rén yān shuǐ lù tōng。
爱杀岭南风土好,满城蕉荔绿阴浓。ài shā lǐng nán fēng tǔ hǎo,mǎn chéng jiāo lì lǜ yīn nóng。

浴日亭

张诩

赤日初出扶胥口,长风为扫黄木湾。chì rì chū chū fú xū kǒu,zhǎng fēng wèi sǎo huáng mù wān。
试问渔翁钓南海,何如孔子登东山。shì wèn yú wēng diào nán hǎi,hé rú kǒng zi dēng dōng shān。
已有佳山藏白首,岂无大药驻红颜。yǐ yǒu jiā shān cáng bái shǒu,qǐ wú dà yào zhù hóng yán。
亭前撞著纯阳子,指点蓬莱水月间。tíng qián zhuàng zhù chún yáng zi,zhǐ diǎn péng lái shuǐ yuè jiān。

月华寺

张诩

连海幽人此系舟,百年身世顿忘忧。lián hǎi yōu rén cǐ xì zhōu,bǎi nián shēn shì dùn wàng yōu。
辞兼楚客无双技,诗压唐人第一流。cí jiān chǔ kè wú shuāng jì,shī yā táng rén dì yī liú。
古博山川看似画,月华风景淡于秋。gǔ bó shān chuān kàn shì huà,yuè huá fēng jǐng dàn yú qiū。
翻低四皓商颜里,一局残棋着未休。fān dī sì hào shāng yán lǐ,yī jú cán qí zhe wèi xiū。

光孝寺

张诩

诸寺东南此寺雄,千秋万岁祝皇躬。zhū sì dōng nán cǐ sì xióng,qiān qiū wàn suì zhù huáng gōng。
风光缅想虞翻圃,明月曾来建德宫。fēng guāng miǎn xiǎng yú fān pǔ,míng yuè céng lái jiàn dé gōng。
笔授佳名流载籍,菩提古色上金容。bǐ shòu jiā míng liú zài jí,pú tí gǔ sè shàng jīn róng。
风幡一味禅和诀,世没卢能谁指踪。fēng fān yī wèi chán hé jué,shì méi lú néng shuí zhǐ zōng。

碧虚观

张诩

碧云锁断此青山,遥望琳宫杳霭间。bì yún suǒ duàn cǐ qīng shān,yáo wàng lín gōng yǎo ǎi jiān。
青牛过去遗道德,黄鹤飞来问大还。qīng niú guò qù yí dào dé,huáng hè fēi lái wèn dà hái。
却笑捕风遗玉舄,何如束帛走商山。què xiào bǔ fēng yí yù xì,hé rú shù bó zǒu shāng shān。
今人点检前人事,依旧邯郸梦未阑。jīn rén diǎn jiǎn qián rén shì,yī jiù hán dān mèng wèi lán。

海珠寺

张诩

中流砥柱差堪拟,沧海遗珠亦浪猜。zhōng liú dǐ zhù chà kān nǐ,cāng hǎi yí zhū yì làng cāi。
隐约龙宫开栋宇,分明弱水限蓬莱。yǐn yuē lóng gōng kāi dòng yǔ,fēn míng ruò shuǐ xiàn péng lái。
诗人错咏金山寺,佛子惟登般若台。shī rén cuò yǒng jīn shān sì,fú zi wéi dēng bān ruò tái。
来往莫愁风浪恶,禅林自有渡僧杯。lái wǎng mò chóu fēng làng è,chán lín zì yǒu dù sēng bēi。

慈应寺

张诩

大川东下水茫茫,隔水松篁是上方。dà chuān dōng xià shuǐ máng máng,gé shuǐ sōng huáng shì shàng fāng。
烟雨远连沧海外,龙光直射斗牛傍。yān yǔ yuǎn lián cāng hǎi wài,lóng guāng zhí shè dòu niú bàng。
空中宴坐诸魔灭,天际浮杯一练长。kōng zhōng yàn zuò zhū mó miè,tiān jì fú bēi yī liàn zhǎng。
谁把桃花源比并,落红津畔引渔郎。shuí bǎ táo huā yuán bǐ bìng,luò hóng jīn pàn yǐn yú láng。

悼君实

张诩

扈跸南奔泊海崖,拍天风浪更何之。hù bì nán bēn pō hǎi yá,pāi tiān fēng làng gèng hé zhī。
托孤三尺鬼神鉴,报国一心天地知。tuō gū sān chǐ guǐ shén jiàn,bào guó yī xīn tiān dì zhī。
持重犹能怀信玺,颠危永不竖降旗。chí zhòng yóu néng huái xìn xǐ,diān wēi yǒng bù shù jiàng qí。
君臣同葬江鱼腹,百万苍生不尽悲。jūn chén tóng zàng jiāng yú fù,bǎi wàn cāng shēng bù jǐn bēi。

答刘内翰见寄

张诩

万事足无梦,一身轻亦夸。wàn shì zú wú mèng,yī shēn qīng yì kuā。
醉狂扶杖起,细数上篱花。zuì kuáng fú zhàng qǐ,xì shù shàng lí huā。

别刘公奇宪副二首

张诩

东溟春浪晓,迥映豸衣明。dōng míng chūn làng xiǎo,jiǒng yìng zhì yī míng。
安得杯如瓠,同斟万顷清。ān dé bēi rú hù,tóng zhēn wàn qǐng qīng。

别刘公奇宪副二首

张诩

渔翁渔海上,愧负百年心。yú wēng yú hǎi shàng,kuì fù bǎi nián xīn。
乍别同心友,离情海未深。zhà bié tóng xīn yǒu,lí qíng hǎi wèi shēn。

赠李士达进士

张诩

北来汉使者,秋枉粤山人。běi lái hàn shǐ zhě,qiū wǎng yuè shān rén。
遥指飞霞上,青松挂月新。yáo zhǐ fēi xiá shàng,qīng sōng guà yuè xīn。

赠郭生祐民大行刘德义甥

张诩

岭海炎蒸地,谁来访病龛。lǐng hǎi yán zhēng dì,shuí lái fǎng bìng kān。
无缘起安石,空复见羊昙。wú yuán qǐ ān shí,kōng fù jiàn yáng tán。

安期升仙台

张诩

白日登宸去,三珠几度花。bái rì dēng chén qù,sān zhū jǐ dù huā。
秦皇无觅处,第见枣如瓜。qín huáng wú mì chù,dì jiàn zǎo rú guā。

赋归亭

张诩

陆贾通南越,黄金满橐回。lù jiǎ tōng nán yuè,huáng jīn mǎn tuó huí。
而今腰纵折,谁肯赋归来。ér jīn yāo zòng zhé,shuí kěn fù guī lái。