古诗词

望东山

刘瑞葵

望望东山岑,乔松十里阴。wàng wàng dōng shān cén,qiáo sōng shí lǐ yīn。
神游历其巅,白云振孤襟。shén yóu lì qí diān,bái yún zhèn gū jīn。
有客仙者流,坐抚云门琴。yǒu kè xiān zhě liú,zuò fǔ yún mén qín。
空山多木叶,流水无古今。kōng shān duō mù yè,liú shuǐ wú gǔ jīn。
回头顾予笑,高谊予所钦。huí tóu gù yǔ xiào,gāo yì yǔ suǒ qīn。
饮我紫霞杯,杯尽辄复斟。yǐn wǒ zǐ xiá bēi,bēi jǐn zhé fù zhēn。
惠我千金言,不殊鸾凤音。huì wǒ qiān jīn yán,bù shū luán fèng yīn。
泠然沃心骨,缅邈忘华簪。líng rán wò xīn gǔ,miǎn miǎo wàng huá zān。
日夕寻归路,回望烟霞深。rì xī xún guī lù,huí wàng yān xiá shēn。

刘瑞葵

刘瑞葵,字世贞,一字原向。潮阳人。明武宗正德五年(一五一〇)举人。授安乡教谕,晋绍兴教授,升耒阳知县。学者称其为碧山先生。有《碧山漫稿》。明隆庆《潮阳县志》卷一二、清康熙《潮州府志》卷九上、清道光《广东通志》卷二九三有传。 刘瑞葵的作品>>

猜您喜欢

与王思夜坐

刘瑞葵

太乙来过子政家,贫居何物是生涯。tài yǐ lái guò zi zhèng jiā,pín jū hé wù shì shēng yá。
杖端吹著青藜火,照见寒梅一树花。zhàng duān chuī zhù qīng lí huǒ,zhào jiàn hán méi yī shù huā。