古诗词

再作太白山人歌

邵宝

吾闻太白之山倚西极,华岳崚嶒势相敌。wú wén tài bái zhī shān yǐ xī jí,huá yuè léng céng shì xiāng dí。
上凌刚风太古雪尚寒,下抚苍茫鸟无力。shàng líng gāng fēng tài gǔ xuě shàng hán,xià fǔ cāng máng niǎo wú lì。
吁嗟兹山有径不与终南通,士将避世往往游其中,超历万壑巢云松。xū jiē zī shān yǒu jìng bù yǔ zhōng nán tōng,shì jiāng bì shì wǎng wǎng yóu qí zhōng,chāo lì wàn hè cháo yún sōng。
伊昔丈人负刍者,危言曾动河汾公,至今谈麈流清风。yī xī zhàng rén fù chú zhě,wēi yán céng dòng hé fén gōng,zhì jīn tán zhǔ liú qīng fēng。
孙君关中豪,仰止兹山高。sūn jūn guān zhōng háo,yǎng zhǐ zī shān gāo。
自称山人巾葛白布袍,入山静坐观众妙,出指八极将翔翱。zì chēng shān rén jīn gé bái bù páo,rù shān jìng zuò guān zhòng miào,chū zhǐ bā jí jiāng xiáng áo。
胸有五色文,眼底无青紫。xiōng yǒu wǔ sè wén,yǎn dǐ wú qīng zǐ。
名家自视出杜陵,走笔题诗乃如史。míng jiā zì shì chū dù líng,zǒu bǐ tí shī nǎi rú shǐ。
子长有语称董生,季主何心讥贾子。zi zhǎng yǒu yǔ chēng dǒng shēng,jì zhǔ hé xīn jī jiǎ zi。
迩来五见江东春,南寻禹穴能知津。ěr lái wǔ jiàn jiāng dōng chūn,nán xún yǔ xué néng zhī jīn。
相逢下我东野拜,何人复谓秦无人。xiāng féng xià wǒ dōng yě bài,hé rén fù wèi qín wú rén。
我作山人歌,物色其柰山人何。wǒ zuò shān rén gē,wù sè qí nài shān rén hé。
山林岁年晚,江海风雨多。shān lín suì nián wǎn,jiāng hǎi fēng yǔ duō。
山人不归太白空嵯峨。shān rén bù guī tài bái kōng cuó é。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

过湖

邵宝

两洲相对五丈许,十里湾湾下湖水。liǎng zhōu xiāng duì wǔ zhàng xǔ,shí lǐ wān wān xià hú shuǐ。
借问舟人谁所为,年年水落长如此。jiè wèn zhōu rén shuí suǒ wèi,nián nián shuǐ luò zhǎng rú cǐ。

谢巡按使来问疾且惠米

邵宝

藜杖无如病足何,山中书枕两旬多。lí zhàng wú rú bìng zú hé,shān zhōng shū zhěn liǎng xún duō。
廪人忽致霜台贶,饭罢鱼羹一放歌。lǐn rén hū zhì shuāng tái kuàng,fàn bà yú gēng yī fàng gē。

观松雪书渊明饮酒诗

邵宝

墨花春洒水晶宫,漫写陶诗岂醉中。mò huā chūn sǎ shuǐ jīng gōng,màn xiě táo shī qǐ zuì zhōng。
莫道柴桑非我地,笔端真有晋人风。mò dào chái sāng fēi wǒ dì,bǐ duān zhēn yǒu jìn rén fēng。

奉次涯翁老师惠内法酒

邵宝

黄封瓮上又加封,珍赐由来出上供。huáng fēng wèng shàng yòu jiā fēng,zhēn cì yóu lái chū shàng gōng。
我愿慈颜如此酒,一番春色一番浓。wǒ yuàn cí yán rú cǐ jiǔ,yī fān chūn sè yī fān nóng。

寄莫如山二首

邵宝

八月风吹汉水槎,江东回首更思家。bā yuè fēng chuī hàn shuǐ chá,jiāng dōng huí shǒu gèng sī jiā。
南沙亭上人如玉,赋罢清秋菊有华。nán shā tíng shàng rén rú yù,fù bà qīng qiū jú yǒu huá。

寄莫如山二首

邵宝

亭倚南沙石作山,凤凰巢处竹斑斑。tíng yǐ nán shā shí zuò shān,fèng huáng cháo chù zhú bān bān。
执经时有门人到,万卷楼中不闭关。zhí jīng shí yǒu mén rén dào,wàn juǎn lóu zhōng bù bì guān。

小舟

邵宝

东海西陲震泽东,杏花雨过藕花风。dōng hǎi xī chuí zhèn zé dōng,xìng huā yǔ guò ǒu huā fēng。
世间多少江湖险,不到蓬窗午梦中。shì jiān duō shǎo jiāng hú xiǎn,bù dào péng chuāng wǔ mèng zhōng。

与客谈竹茶炉二首

邵宝

松下煎茶试古垆,涛声隐隐起风湖。sōng xià jiān chá shì gǔ lú,tāo shēng yǐn yǐn qǐ fēng hú。
老僧妙思禅机外,烧尽山泉竹未枯。lǎo sēng miào sī chán jī wài,shāo jǐn shān quán zhú wèi kū。

与客谈竹茶炉二首

邵宝

彭泽无弦浪抚琴,琅琊山水醉翁心。péng zé wú xián làng fǔ qín,láng yá shān shuǐ zuì wēng xīn。
漫将垆火论茶味,云隐松庵午梦深。màn jiāng lú huǒ lùn chá wèi,yún yǐn sōng ān wǔ mèng shēn。

谢浦文玉送黄雀及蟹

邵宝

芦花风送稻花香,湖上秋来味故长。lú huā fēng sòng dào huā xiāng,hú shàng qiū lái wèi gù zhǎng。
黄雀能黄蟹能紫,不知何地更鲈乡。huáng què néng huáng xiè néng zǐ,bù zhī hé dì gèng lú xiāng。

雨中偶成

邵宝

午听浪浪晚未休,萧然六月忽如秋。wǔ tīng làng làng wǎn wèi xiū,xiāo rán liù yuè hū rú qiū。
东曹吏散文书静,闲对阶除看水流。dōng cáo lì sàn wén shū jìng,xián duì jiē chú kàn shuǐ liú。

为华汝德题画二首

邵宝

小桥南北总春风,多少诗情杖屦中。xiǎo qiáo nán běi zǒng chūn fēng,duō shǎo shī qíng zhàng jù zhōng。
高阁卷帘还坐我,天涯芳草更无穷。gāo gé juǎn lián hái zuò wǒ,tiān yá fāng cǎo gèng wú qióng。

为华汝德题画二首

邵宝

山中云起不知山,坐听流泉尽日闲。shān zhōng yún qǐ bù zhī shān,zuò tīng liú quán jǐn rì xián。
短壑青松凉似水,却疑天上在人间。duǎn hè qīng sōng liáng shì shuǐ,què yí tiān shàng zài rén jiān。

奉和西涯先生春日书怀二绝

邵宝

游人竞逐赏花辰,却有西堂独卧身。yóu rén jìng zhú shǎng huā chén,què yǒu xī táng dú wò shēn。
江草江花春梦外,题诗聊遣梦中春。jiāng cǎo jiāng huā chūn mèng wài,tí shī liáo qiǎn mèng zhōng chūn。

奉和西涯先生春日书怀二绝

邵宝

江南春雨慰田家,夏雨如春免踏车。jiāng nán chūn yǔ wèi tián jiā,xià yǔ rú chūn miǎn tà chē。
梦到江南心亦到,不知春在紫薇花。mèng dào jiāng nán xīn yì dào,bù zhī chūn zài zǐ wēi huā。