古诗词

再作太白山人歌

邵宝

吾闻太白之山倚西极,华岳崚嶒势相敌。wú wén tài bái zhī shān yǐ xī jí,huá yuè léng céng shì xiāng dí。
上凌刚风太古雪尚寒,下抚苍茫鸟无力。shàng líng gāng fēng tài gǔ xuě shàng hán,xià fǔ cāng máng niǎo wú lì。
吁嗟兹山有径不与终南通,士将避世往往游其中,超历万壑巢云松。xū jiē zī shān yǒu jìng bù yǔ zhōng nán tōng,shì jiāng bì shì wǎng wǎng yóu qí zhōng,chāo lì wàn hè cháo yún sōng。
伊昔丈人负刍者,危言曾动河汾公,至今谈麈流清风。yī xī zhàng rén fù chú zhě,wēi yán céng dòng hé fén gōng,zhì jīn tán zhǔ liú qīng fēng。
孙君关中豪,仰止兹山高。sūn jūn guān zhōng háo,yǎng zhǐ zī shān gāo。
自称山人巾葛白布袍,入山静坐观众妙,出指八极将翔翱。zì chēng shān rén jīn gé bái bù páo,rù shān jìng zuò guān zhòng miào,chū zhǐ bā jí jiāng xiáng áo。
胸有五色文,眼底无青紫。xiōng yǒu wǔ sè wén,yǎn dǐ wú qīng zǐ。
名家自视出杜陵,走笔题诗乃如史。míng jiā zì shì chū dù líng,zǒu bǐ tí shī nǎi rú shǐ。
子长有语称董生,季主何心讥贾子。zi zhǎng yǒu yǔ chēng dǒng shēng,jì zhǔ hé xīn jī jiǎ zi。
迩来五见江东春,南寻禹穴能知津。ěr lái wǔ jiàn jiāng dōng chūn,nán xún yǔ xué néng zhī jīn。
相逢下我东野拜,何人复谓秦无人。xiāng féng xià wǒ dōng yě bài,hé rén fù wèi qín wú rén。
我作山人歌,物色其柰山人何。wǒ zuò shān rén gē,wù sè qí nài shān rén hé。
山林岁年晚,江海风雨多。shān lín suì nián wǎn,jiāng hǎi fēng yǔ duō。
山人不归太白空嵯峨。shān rén bù guī tài bái kōng cuó é。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

云溪卷

邵宝

半为溪水半为云,元是山中一气分。bàn wèi xī shuǐ bàn wèi yún,yuán shì shān zhōng yī qì fēn。
莫道无心时出岫,沧浪歌似有心闻。mò dào wú xīn shí chū xiù,cāng làng gē shì yǒu xīn wén。

过冯公岭

邵宝

衣湿才知马入云,隔峰人语半相闻。yī shī cái zhī mǎ rù yún,gé fēng rén yǔ bàn xiāng wén。
前行共指桃花砦,巨石如碑不见文。qián xíng gòng zhǐ táo huā zhài,jù shí rú bēi bù jiàn wén。

将至安仁秦择之来迓

邵宝

沧浪水清濯我缨,隔江如听棹歌声。cāng làng shuǐ qīng zhuó wǒ yīng,gé jiāng rú tīng zhào gē shēng。
故人相见笑相问,一夜月明三载情。gù rén xiāng jiàn xiào xiāng wèn,yī yè yuè míng sān zài qíng。

将至广信寄娄诚善

邵宝

二月书来自蔡登,南楼病榻几青灯。èr yuè shū lái zì cài dēng,nán lóu bìng tà jǐ qīng dēng。
灵山雨后明如许,渴思令人一夜增。líng shān yǔ hòu míng rú xǔ,kě sī lìng rén yī yè zēng。

将至广信寄娄诚善

邵宝

溪晴数日觉滩多,坐听潺湲和棹歌。xī qíng shù rì jué tān duō,zuò tīng chán yuán hé zhào gē。
却到安流山有月,独吟如此晚凉何。què dào ān liú shān yǒu yuè,dú yín rú cǐ wǎn liáng hé。

都昌瞻陶母像

邵宝

穷巷欣来长者车,淹留深愧食无鱼。qióng xiàng xīn lái zhǎng zhě chē,yān liú shēn kuì shí wú yú。
青丝一缕并刀下,挽得中原九鼎馀。qīng sī yī lǚ bìng dāo xià,wǎn dé zhōng yuán jiǔ dǐng yú。

泊储潭

邵宝

储潭庙前春水深,春云带雨昼阴阴。chǔ tán miào qián chūn shuǐ shēn,chūn yún dài yǔ zhòu yīn yīn。
撞钟击鼓礼神去,一十八滩行路心。zhuàng zhōng jī gǔ lǐ shén qù,yī shí bā tān xíng lù xīn。

花石潭阻雨

邵宝

南方多雨北多风,风雨多时各恼公。nán fāng duō yǔ běi duō fēng,fēng yǔ duō shí gè nǎo gōng。
二十年来南北路,几回风雨忆江东。èr shí nián lái nán běi lù,jǐ huí fēng yǔ yì jiāng dōng。

题余立夫扇次企斋

邵宝

乞得尘途未老闲,却因多病负看山。qǐ dé chén tú wèi lǎo xián,què yīn duō bìng fù kàn shān。
春来拟作吟诗社,一月同君十往还。chūn lái nǐ zuò yín shī shè,yī yuè tóng jūn shí wǎng hái。

次见素翁送子

邵宝

雪馀诗到病夫惊,素老丰姿纸上盈。xuě yú shī dào bìng fū jīng,sù lǎo fēng zī zhǐ shàng yíng。
笑折梅花伴孤咏,海风吹月不胜清。xiào zhé méi huā bàn gū yǒng,hǎi fēng chuī yuè bù shèng qīng。

次见素翁送子

邵宝

爱才成癖谓公偏,吐握曾闻古下贤。ài cái chéng pǐ wèi gōng piān,tǔ wò céng wén gǔ xià xián。
嗟我怀人无所报,一罂将汲惠山泉。jiē wǒ huái rén wú suǒ bào,yī yīng jiāng jí huì shān quán。

次见素翁送子

邵宝

劝驾南来雪满山,到吴先慰病中闲。quàn jià nán lái xuě mǎn shān,dào wú xiān wèi bìng zhōng xián。
而翁爱我时飞札,更有清言在梦间。ér wēng ài wǒ shí fēi zhá,gèng yǒu qīng yán zài mèng jiān。

次见素翁送子

邵宝

庭训看来字字真,老于吟咏转精神。tíng xùn kàn lái zì zì zhēn,lǎo yú yín yǒng zhuǎn jīng shén。
沧洲吾道平生语,不道苍生望在身。cāng zhōu wú dào píng shēng yǔ,bù dào cāng shēng wàng zài shēn。

次见素翁送子

邵宝

策名方际风云会,问道须从水陆宜。cè míng fāng jì fēng yún huì,wèn dào xū cóng shuǐ lù yí。
山下出泉庭训在,百回千折定东之。shān xià chū quán tíng xùn zài,bǎi huí qiān zhé dìng dōng zhī。

次见素翁送子

邵宝

久矣闻君一见之,雪消东渚晚舟移。jiǔ yǐ wén jūn yī jiàn zhī,xuě xiāo dōng zhǔ wǎn zhōu yí。
百年家学重敷对,臣子孤忠天地知。bǎi nián jiā xué zhòng fū duì,chén zi gū zhōng tiān dì zhī。