古诗词

续冬青行

李昌祺

冬青枝,忆昔南渡升平时。dōng qīng zhī,yì xī nán dù shēng píng shí。
瑶阶左右两行植,信是阆苑仙宫移。yáo jiē zuǒ yòu liǎng xíng zhí,xìn shì láng yuàn xiān gōng yí。
亭亭碧玉作柯干,雨雾风晴总宜玩。tíng tíng bì yù zuò kē gàn,yǔ wù fēng qíng zǒng yí wán。
朝退旌旗拂叶低,细蕊轻飘雪零乱。cháo tuì jīng qí fú yè dī,xì ruǐ qīng piāo xuě líng luàn。
岂知事变大可哀,湖山歌舞尽荒苔。qǐ zhī shì biàn dà kě āi,hú shān gē wǔ jǐn huāng tái。
王气冰销兵气盛,玄扃不固六陵开。wáng qì bīng xiāo bīng qì shèng,xuán jiōng bù gù liù líng kāi。
六陵隧中龙凤骼,义士夜深偷拾得。liù líng suì zhōng lóng fèng gé,yì shì yè shēn tōu shí dé。
亲制衾裯裹碎琼,恭题谥号挥浓墨。qīn zhì qīn chóu guǒ suì qióng,gōng tí shì hào huī nóng mò。
捧向幽闲僻静冈,愁云惨淡月微茫。pěng xiàng yōu xián pì jìng gāng,chóu yún cǎn dàn yuè wēi máng。
神灵翕歘潜呵护,竁穴深沉谨瘗藏。shén líng xī chuā qián hē hù,cuì xué shēn chén jǐn yì cáng。
复恐后人迷此处,识以常朝殿前树。fù kǒng hòu rén mí cǐ chù,shí yǐ cháng cháo diàn qián shù。
翠盖阴笼土一抔,万年枝在人亡遽。cuì gài yīn lóng tǔ yī póu,wàn nián zhī zài rén wáng jù。
屈指于今二百秋,盛衰暗逐水东流。qū zhǐ yú jīn èr bǎi qiū,shèng shuāi àn zhú shuǐ dōng liú。
皇朝既监元朝失,青史曾如野史收。huáng cháo jì jiān yuán cháo shī,qīng shǐ céng rú yě shǐ shōu。
空馀孤塔钱塘浒,白发遗民忍瞻睹。kōng yú gū tǎ qián táng hǔ,bái fā yí mín rěn zhān dǔ。
天上威神固俨然,人间俯仰徒凄楚。tiān shàng wēi shén gù yǎn rán,rén jiān fǔ yǎng tú qī chǔ。
弗独欷歔叹宋亡,沧桑递阅俱堪伤。fú dú xī xū tàn sòng wáng,cāng sāng dì yuè jù kān shāng。
阿瞒奸计为疑冢,身死还将智力防。ā mán jiān jì wèi yí zhǒng,shēn sǐ hái jiāng zhì lì fáng。
浮世宁云盖棺定,十二重瞳犹未瞑。fú shì níng yún gài guān dìng,shí èr zhòng tóng yóu wèi míng。
大招酹酒续悲歌,唐公洒泪应来听。dà zhāo lèi jiǔ xù bēi gē,táng gōng sǎ lèi yīng lái tīng。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

杨柳枝

李昌祺

春来婀娜袅烟青,花落春江化作萍。chūn lái ē nà niǎo yān qīng,huā luò chūn jiāng huà zuò píng。
随水东流飘泊去,比郎踪迹更无凭。suí shuǐ dōng liú piāo pō qù,bǐ láng zōng jì gèng wú píng。

杨柳枝

李昌祺

参差几树瞰长河,树树垂金拂绿波。cān chà jǐ shù kàn zhǎng hé,shù shù chuí jīn fú lǜ bō。
不是秋来易零落,自缘人世别离多。bù shì qiū lái yì líng luò,zì yuán rén shì bié lí duō。

杨柳枝

李昌祺

细叶如眉绿未匀,修眉浑似带愁颦。xì yè rú méi lǜ wèi yún,xiū méi hún shì dài chóu pín。
输他桃杏东风里,不管南游北去人。shū tā táo xìng dōng fēng lǐ,bù guǎn nán yóu běi qù rén。

杨柳枝

李昌祺

摇青曳绿汴河边,浓比征袍色更鲜。yáo qīng yè lǜ biàn hé biān,nóng bǐ zhēng páo sè gèng xiān。
谩有柔条千万缕,如何不解系郎船。mán yǒu róu tiáo qiān wàn lǚ,rú hé bù jiě xì láng chuán。

柳梢青·题具庆堂

李昌祺

素发严亲,酡颜慈母,眉寿双全。sù fā yán qīn,tuó yán cí mǔ,méi shòu shuāng quán。
屋润家肥,儿恭妇顺,孙更能贤。wū rùn jiā féi,ér gōng fù shùn,sūn gèng néng xián。
夫妻快活团圆。fū qī kuài huó tuán yuán。
这想是、前生福缘。zhè xiǎng shì qián shēng fú yuán。
更积阴功,仍行好事,长享耆年。gèng jī yīn gōng,réng xíng hǎo shì,zhǎng xiǎng qí nián。

玉漏迟·庆表兄陈安行初度

李昌祺

水风萍末起。shuǐ fēng píng mò qǐ。
三庚乍退,新凉堪喜。sān gēng zhà tuì,xīn liáng kān xǐ。
玩竹吟翁,此日瑞呈弧矢。wán zhú yín wēng,cǐ rì ruì chéng hú shǐ。
阿母亲来庆寿,赐玉液、清香滑美。ā mǔ qīn lái qìng shòu,cì yù yè qīng xiāng huá měi。
端的延年却疾,颐神健体。duān de yán nián què jí,yí shén jiàn tǐ。
快饮不敢推辞,试跪啜才吞,六尘如洗。kuài yǐn bù gǎn tuī cí,shì guì chuài cái tūn,liù chén rú xǐ。
换骨更形,只消数瓯而已。huàn gǔ gèng xíng,zhǐ xiāo shù ōu ér yǐ。
自是长生有分,便可在地仙班里。zì shì zhǎng shēng yǒu fēn,biàn kě zài dì xiān bān lǐ。
却说道,人中再谁如你。què shuō dào,rén zhōng zài shuí rú nǐ。

归朝欢题送陈知府考满

李昌祺

灏气渐消三伏暑。hào qì jiàn xiāo sān fú shǔ。
商吹送凉侵白苎。shāng chuī sòng liáng qīn bái zhù。
驿亭张宴饯邦侯,管弦低处闻金缕。yì tíng zhāng yàn jiàn bāng hóu,guǎn xián dī chù wén jīn lǚ。
明月映鹤渚。míng yuè yìng hè zhǔ。
殷勤频劝杯中醑。yīn qín pín quàn bēi zhōng xǔ。
这九年,用心抚恤,百姓似儿女。zhè jiǔ nián,yòng xīn fǔ xù,bǎi xìng shì ér nǚ。
青云万里期高举。qīng yún wàn lǐ qī gāo jǔ。
第一功名端的取。dì yī gōng míng duān de qǔ。
曾覃惠泽及疲民,仍将忠爱酬明主。céng tán huì zé jí pí mín,réng jiāng zhōng ài chóu míng zhǔ。
临别听我语。lín bié tīng wǒ yǔ。
岩廊接武夔皋侣。yán láng jiē wǔ kuí gāo lǚ。
把仙瓢,好教泻尽,天下望霖雨。bǎ xiān piáo,hǎo jiào xiè jǐn,tiān xià wàng lín yǔ。

天仙子·题赵仲穆图

李昌祺

忆昔维舟湘水曲。yì xī wéi zhōu xiāng shuǐ qū。
露浥芳蕤飘远馥。lù yì fāng ruí piāo yuǎn fù。
褰裳徐步踏晴沙,东一簇。qiān shang xú bù tà qíng shā,dōng yī cù。
西一簇。xī yī cù。
尽日徘徊看不足。jǐn rì pái huái kàn bù zú。
叹息光阴如转毂。tàn xī guāng yīn rú zhuǎn gǔ。
老去观图揩病目。lǎo qù guān tú kāi bìng mù。
花绝俗。huā jué sú。
叶绝俗。yè jué sú。
想像王孙清似玉。xiǎng xiàng wáng sūn qīng shì yù。

天仙子·题赵仲穆图

李昌祺

公子才华偏蕴藉。gōng zi cái huá piān yùn jí。
九畹春光生笔下。jiǔ wǎn chūn guāng shēng bǐ xià。
幻成花叶恰如真,他看罢。huàn chéng huā yè qià rú zhēn,tā kàn bà。
咱看罢。zán kàn bà。
不信根苗原是画。bù xìn gēn miáo yuán shì huà。
醉眼摩挲惊复讶。zuì yǎn mó sā jīng fù yà。
端的人能移造化。duān de rén néng yí zào huà。
风不谢。fēng bù xiè。
雨不谢。yǔ bù xiè。
一任卷将堂上挂。yī rèn juǎn jiāng táng shàng guà。

临江仙·题墨菊送陈知府行

李昌祺

一段秋光新写就,盛开不待重阳。yī duàn qiū guāng xīn xiě jiù,shèng kāi bù dài zhòng yáng。
枝梢花叶互低昂。zhī shāo huā yè hù dī áng。
巧将篱下艳,幻作画中芳。qiǎo jiāng lí xià yàn,huàn zuò huà zhōng fāng。
为问渊明何独爱,爱他晚节寒香。wèi wèn yuān míng hé dú ài,ài tā wǎn jié hán xiāng。
从今移种上林旁。cóng jīn yí zhǒng shàng lín páng。
时时承雨露,岁岁傲风霜。shí shí chéng yǔ lù,suì suì ào fēng shuāng。

摸鱼儿·辛丑生朝自寿

李昌祺

笑吾生、为缘凡骨,神仙亲遇难度。xiào wú shēng wèi yuán fán gǔ,shén xiān qīn yù nán dù。
随群逐队埃尘里,年少遽成衰暮。suí qún zhú duì āi chén lǐ,nián shǎo jù chéng shuāi mù。
忙退步。máng tuì bù。
这凤翼、龙鳞老拙难攀附。zhè fèng yì lóng lín lǎo zhuō nán pān fù。
况当末路。kuàng dāng mò lù。
亟纳禄投闲,养疴延寿,随意做诗赋。jí nà lù tóu xián,yǎng kē yán shòu,suí yì zuò shī fù。
悬弧旦,罔极亲恩已负。xuán hú dàn,wǎng jí qīn ēn yǐ fù。
持身惟谨清素。chí shēn wéi jǐn qīng sù。
繁华易歇同朝露,叹几个人能悟。fán huá yì xiē tóng cháo lù,tàn jǐ gè rén néng wù。
非义富。fēi yì fù。
非义贵、石崇元载何须慕。fēi yì guì shí chóng yuán zài hé xū mù。
乘除有数。chéng chú yǒu shù。
全晚节尤难,粗衣淡饭,天自管分付。quán wǎn jié yóu nán,cū yī dàn fàn,tiān zì guǎn fēn fù。

沁园春·山庄即事

李昌祺

山是何名,族为甚姓,地本荒凉。shān shì hé míng,zú wèi shén xìng,dì běn huāng liáng。
水远土硗田狭,众人弃置,天教与我,卜筑成庄。shuǐ yuǎn tǔ qiāo tián xiá,zhòng rén qì zhì,tiān jiào yǔ wǒ,bo zhù chéng zhuāng。
岭月为朋,溪云当客,更有林风时送凉。lǐng yuè wèi péng,xī yún dāng kè,gèng yǒu lín fēng shí sòng liáng。
养衰病,惟静窥周孔,默契程张。yǎng shuāi bìng,wéi jìng kuī zhōu kǒng,mò qì chéng zhāng。
升沉宠辱都忘,且懵懵腾腾,醉几场。shēng chén chǒng rǔ dōu wàng,qiě měng měng téng téng,zuì jǐ chǎng。
到东门叹犬,华亭叹鹤,悔之晚矣,徒自悲伤。dào dōng mén tàn quǎn,huá tíng tàn hè,huǐ zhī wǎn yǐ,tú zì bēi shāng。
幻梦轩裳生涯笔,砚陵谷从他海复桑。huàn mèng xuān shang shēng yá bǐ,yàn líng gǔ cóng tā hǎi fù sāng。
幽闲处,谢天留老眼,坐阅兴亡。yōu xián chù,xiè tiān liú lǎo yǎn,zuò yuè xīng wáng。

玉漏迟·送费同知考满之京

李昌祺

螺川清彻底。luó chuān qīng chè dǐ。
地灵人杰,俗敦廉耻。dì líng rén jié,sú dūn lián chǐ。
阖郡民家,十有九家诗礼。hé jùn mín jiā,shí yǒu jiǔ jiā shī lǐ。
幸得循良二守,共抚字、政平讼理。xìng dé xún liáng èr shǒu,gòng fǔ zì zhèng píng sòng lǐ。
多少贫穷感戴章,逢称美倏。duō shǎo pín qióng gǎn dài zhāng,féng chēng měi shū。
忽乐及瓜期,看课最天官,上闻丹扆。hū lè jí guā qī,kàn kè zuì tiān guān,shàng wén dān yǐ。
不次超迁,位联六卿班里。bù cì chāo qiān,wèi lián liù qīng bān lǐ。
此际同寅北望,比别个倍增欢喜。cǐ jì tóng yín běi wàng,bǐ bié gè bèi zēng huān xǐ。
端的是。duān de shì。
人生似公有几。rén shēng shì gōng yǒu jǐ。

满庭芳·贺人生日四月年六十

李昌祺

梅弹垂金,柳绵飘雪,绿阴清昼偏长。méi dàn chuí jīn,liǔ mián piāo xuě,lǜ yīn qīng zhòu piān zhǎng。
画堂初晓,庆寿沸笙簧。huà táng chū xiǎo,qìng shòu fèi shēng huáng。
花甲从头再起,任教他、乌兔奔忙。huā jiǎ cóng tóu zài qǐ,rèn jiào tā wū tù bēn máng。
悬弧旦,才登耳顺,痛饮又何妨。xuán hú dàn,cái dēng ěr shùn,tòng yǐn yòu hé fáng。
年年逢此日,新茶新笋,件件堪尝。nián nián féng cǐ rì,xīn chá xīn sǔn,jiàn jiàn kān cháng。
喜子能,干蛊孙战文场。xǐ zi néng,gàn gǔ sūn zhàn wén chǎng。
那更闲身自在,且休论、紫绶金章。nà gèng xián shēn zì zài,qiě xiū lùn zǐ shòu jīn zhāng。
人都道,天留老眼,安坐阅沧桑。rén dōu dào,tiān liú lǎo yǎn,ān zuò yuè cāng sāng。

玉烛新寿舍弟昌明初度

李昌祺

春光忙似箭。chūn guāng máng shì jiàn。
又三月初三,牡丹开遍。yòu sān yuè chū sān,mǔ dān kāi biàn。
卯君初度,当今日、祝寿惟深缱绻。mǎo jūn chū dù,dāng jīn rì zhù shòu wéi shēn qiǎn quǎn。
八人同气,但只睹五人颜面。bā rén tóng qì,dàn zhǐ dǔ wǔ rén yán miàn。
我一个、分外龙钟,难似四人强健。wǒ yī gè fēn wài lóng zhōng,nán shì sì rén qiáng jiàn。
如今骨肉无多,但有兴能来,且休辞倦。rú jīn gǔ ròu wú duō,dàn yǒu xīng néng lái,qiě xiū cí juàn。
更教儿侄。gèng jiào ér zhí。
愿个个、努力圣经贤传。yuàn gè gè nǔ lì shèng jīng xián chuán。
空词一阕,笑写当、袖中鹅面。kōng cí yī què,xiào xiě dāng xiù zhōng é miàn。
期岁岁生朝,持杯乾劝。qī suì suì shēng cháo,chí bēi qián quàn。
6581234567»