古诗词

定风波·镨月十二日即事

龚自珍

十里榴花一色裙。shí lǐ liú huā yī sè qún。
三吴争赛楚灵均。sān wú zhēng sài chǔ líng jūn。
吴舞传芭如楚舞。wú wǔ chuán bā rú chǔ wǔ。
儿女。ér nǚ。
中流箫管正纷纷。zhōng liú xiāo guǎn zhèng fēn fēn。
别有高楼人一个。bié yǒu gāo lóu rén yī gè。
独坐。dú zuò。
背灯偷学制回文。bèi dēng tōu xué zhì huí wén。
许我幽寻凉月下。xǔ wǒ yōu xún liáng yuè xià。
闲话。xián huà。
去年今日未逢君。qù nián jīn rì wèi féng jūn。
龚自珍

龚自珍

龚自珍(1792年8月22日~1841年9月26日)清代思想家、文学家及改良主义的先驱者。27岁中举人,38岁中进士。曾任内阁中书、宗人府主事和礼部主事等官职。主张革除弊政,抵制外国侵略,曾全力支持林则徐禁除鸦片。48岁辞官南归,次年暴卒于江苏丹阳云阳书院。他的诗文主张“更法”、“改图”,揭露清统治者的腐朽,洋溢着爱国热情,被柳亚子誉为“三百年来第一流”。著有《定庵文集》,留存文章300余篇,诗词近800首,今人辑为《龚自珍全集》。著名诗作《己亥杂诗》共315首。 龚自珍的作品>>

猜您喜欢

减兰

龚自珍

人天无据。rén tiān wú jù。
被侬留得香魂住。bèi nóng liú dé xiāng hún zhù。
如梦如烟。rú mèng rú yān。
枝上花开又十年。zhī shàng huā kāi yòu shí nián。
十年千里。shí nián qiān lǐ。
风痕雨点斓斑里。fēng hén yǔ diǎn lán bān lǐ。
莫怪怜他。mò guài lián tā。
身世依然是落花。shēn shì yī rán shì luò huā。

长相思

龚自珍

海棠丝。hǎi táng sī。
杨柳丝。yáng liǔ sī。
小别风丝雨也丝。xiǎo bié fēng sī yǔ yě sī。
春愁乱几丝。chūn chóu luàn jǐ sī。
早寒时。zǎo hán shí。
暮寒时。mù hán shí。
江上春潮平岸时。jiāng shàng chūn cháo píng àn shí。
谢庭书到时。xiè tíng shū dào shí。

满江红·代家大人题苏刑部寒山奉使卷子

龚自珍

草白云黄,壁立起,塞山青陡。cǎo bái yún huáng,bì lì qǐ,sāi shān qīng dǒu。
谁貌取、书生骨相,健儿身手。shuí mào qǔ shū shēng gǔ xiāng,jiàn ér shēn shǒu。
地拱龙兴犄角壮,时清鹭斥消烽久。dì gǒng lóng xīng jī jiǎo zhuàng,shí qīng lù chì xiāo fēng jiǔ。
仗征人,笛里叫春回,歌杨柳。zhàng zhēng rén,dí lǐ jiào chūn huí,gē yáng liǔ。
飞鸿去,泥踪旧。fēi hóng qù,ní zōng jiù。
奇文在,佳儿守。qí wén zài,jiā ér shǒu。
问摩挲三五,龙泉在否。wèn mó sā sān wǔ,lóng quán zài fǒu。
我亦高秋三扈跸,穹庐落日鞭丝骤。wǒ yì gāo qiū sān hù bì,qióng lú luò rì biān sī zhòu。
对西风,挂起北征图,沾双袖。duì xī fēng,guà qǐ běi zhēng tú,zhān shuāng xiù。

台城路

龚自珍

城西一角临官柳,阴阴画楼低护。chéng xī yī jiǎo lín guān liǔ,yīn yīn huà lóu dī hù。
冶叶倡条,年年见惯,露里风中无数。yě yè chàng tiáo,nián nián jiàn guàn,lù lǐ fēng zhōng wú shù。
谁家怨女。shuí jiā yuàn nǚ。
有一种工愁,天然眉妩。yǒu yī zhǒng gōng chóu,tiān rán méi wǔ。
红烛欢场,惺忪敛袖正无语。hóng zhú huān chǎng,xīng sōng liǎn xiù zhèng wú yǔ。
相逢纵教迟暮。xiāng féng zòng jiào chí mù。
者春潮别馆,牢记迎汝。zhě chūn cháo bié guǎn,láo jì yíng rǔ。
我亦频年,弹琴说剑,憔悴江东风雨。wǒ yì pín nián,dàn qín shuō jiàn,qiáo cuì jiāng dōng fēng yǔ。
烦卿低诉。fán qīng dī sù。
怕女伴回眸,晓人心绪。pà nǚ bàn huí móu,xiǎo rén xīn xù。
归去啼痕,夜灯瞧见否。guī qù tí hén,yè dēng qiáo jiàn fǒu。

百字令锠腢大琴南

龚自珍

深情似海,问相逢初度,是何年纪。shēn qíng shì hǎi,wèn xiāng féng chū dù,shì hé nián jì。
依约而今还记取,不是前生夙世。yī yuē ér jīn hái jì qǔ,bù shì qián shēng sù shì。
放学花前,题诗石上,春水园亭里。fàng xué huā qián,tí shī shí shàng,chūn shuǐ yuán tíng lǐ。
逢君一笑,人间无此欢喜。féng jūn yī xiào,rén jiān wú cǐ huān xǐ。
无奈苍狗看云,红羊数劫,惘惘休提起。wú nài cāng gǒu kàn yún,hóng yáng shù jié,wǎng wǎng xiū tí qǐ。
客气渐多真气少,汩没心灵何已。kè qì jiàn duō zhēn qì shǎo,gǔ méi xīn líng hé yǐ。
千古声名,百年担负,事事违初意。qiān gǔ shēng míng,bǎi nián dān fù,shì shì wéi chū yì。
心头阁住,儿时那种情味。xīn tóu gé zhù,ér shí nà zhǒng qíng wèi。

金缕曲·怠亍生

龚自珍

海上云萍遇。hǎi shàng yún píng yù。
笑频年、开樽说剑,登楼选赋。xiào pín nián kāi zūn shuō jiàn,dēng lóu xuǎn fù。
十万狂花如梦寐,梦里花还如雾。shí wàn kuáng huā rú mèng mèi,mèng lǐ huā hái rú wù。
问醒眼、看时何许。wèn xǐng yǎn kàn shí hé xǔ。
侬已独醒醒不惯,悔黄金、何不教歌舞。nóng yǐ dú xǐng xǐng bù guàn,huǐ huáng jīn hé bù jiào gē wǔ。
明月外,思清苦。míng yuè wài,sī qīng kǔ。
奇才未必天俱妒。qí cái wèi bì tiān jù dù。
只君家、通眉长爪,偶然仙去。zhǐ jūn jiā tōng méi zhǎng zhǎo,ǒu rán xiān qù。
花月湖山骄冶甚,一种三生谁付。huā yuè hú shān jiāo yě shén,yī zhǒng sān shēng shuí fù。
只片语、告君休怒。zhǐ piàn yǔ gào jūn xiū nù。
收拾狂名须趁早,鬓星星、渐近中年路。shōu shí kuáng míng xū chèn zǎo,bìn xīng xīng jiàn jìn zhōng nián lù。
容傍我,佛灯住。róng bàng wǒ,fú dēng zhù。

虞美人

龚自珍

江湖听雨归来客。jiāng hú tīng yǔ guī lái kè。
手剪吴淞碧。shǒu jiǎn wú sōng bì。
笛声叫起倦魂时。dí shēng jiào qǐ juàn hún shí。
飞过蒙蒙香雪一千枝。fēi guò méng méng xiāng xuě yī qiān zhī。
少年多少熏兰麝。shǎo nián duō shǎo xūn lán shè。
金凤钗梁挂。jīn fèng chāi liáng guà。
年来我但写莲经。nián lái wǒ dàn xiě lián jīng。
要伴荒庵一粟夜灯青。yào bàn huāng ān yī sù yè dēng qīng。

湘月戌春泛舟西湖赋此

龚自珍

湖云如梦,记前年此地,垂杨系马。hú yún rú mèng,jì qián nián cǐ dì,chuí yáng xì mǎ。
一抹春山螺子黛,对我轻颦姚冶。yī mǒ chūn shān luó zi dài,duì wǒ qīng pín yáo yě。
苏小魂香,钱王气短,俊笔连朝写。sū xiǎo hún xiāng,qián wáng qì duǎn,jùn bǐ lián cháo xiě。
乡邦如此,几人名姓传者。xiāng bāng rú cǐ,jǐ rén míng xìng chuán zhě。
平生沈俊如侬,前贤倘作,有臂和谁把。píng shēng shěn jùn rú nóng,qián xián tǎng zuò,yǒu bì hé shuí bǎ。
问取山灵浑不语,且自徘徊其下。wèn qǔ shān líng hún bù yǔ,qiě zì pái huái qí xià。
幽草黏天,绿荫送客,冉冉将初夏。yōu cǎo nián tiān,lǜ yīn sòng kè,rǎn rǎn jiāng chū xià。
流光容易,暂时着意潇洒。liú guāng róng yì,zàn shí zhe yì xiāo sǎ。

水调歌头

龚自珍

落日万艘下,气象一何多。luò rì wàn sōu xià,qì xiàng yī hé duō。
何人轻掷纱帽,帆影掠天过。hé rén qīng zhì shā mào,fān yǐng lüè tiān guò。
鄃上通侯如彼,江左夷吾若此,不奈怒鲸何。shū shàng tōng hóu rú bǐ,jiāng zuǒ yí wú ruò cǐ,bù nài nù jīng hé。
挥手谢公等,径欲卧烟萝。huī shǒu xiè gōng děng,jìng yù wò yān luó。
当局者,问何似,此高歌。dāng jú zhě,wèn hé shì,cǐ gāo gē。
著书传满宾客,馀事貌渔蓑。zhù shū chuán mǎn bīn kè,yú shì mào yú suō。
贱子平生出处,虽则闲鸥野鹭,十五度黄河。jiàn zi píng shēng chū chù,suī zé xián ōu yě lù,shí wǔ dù huáng hé。
面皱怕窥景,狂论亦消磨。miàn zhòu pà kuī jǐng,kuáng lùn yì xiāo mó。

水调歌头

龚自珍

当局荐公起,清望益嵯峨。dāng jú jiàn gōng qǐ,qīng wàng yì cuó é。
旌旗者番南下,百骑照涛波。jīng qí zhě fān nán xià,bǎi qí zhào tāo bō。
帝念东南民瘼,一发牵之头动,亲问六州鹾。dì niàn dōng nán mín mò,yī fā qiān zhī tóu dòng,qīn wèn liù zhōu cuó。
宾客故人喜,愁绪恐公多。bīn kè gù rén xǐ,chóu xù kǒng gōng duō。
公此去,令公喜,法如何。gōng cǐ qù,lìng gōng xǐ,fǎ rú hé。
金钱少府百万,挽入鲁阳戈。jīn qián shǎo fǔ bǎi wàn,wǎn rù lǔ yáng gē。
公是登场鲍老,莫遣登场郭老,辩口尚悬河。gōng shì dēng chǎng bào lǎo,mò qiǎn dēng chǎng guō lǎo,biàn kǒu shàng xuán hé。
猿鹤北山下,一任檄文过。yuán hè běi shān xià,yī rèn xí wén guò。

菩萨蛮·汉宫薰炉

龚自珍

冶蓝活翠沈沈碧。yě lán huó cuì shěn shěn bì。
人间无此消魂色。rén jiān wú cǐ xiāo hún sè。
谁爇此炉香。shuí ruò cǐ lú xiāng。
才人居未央。cái rén jū wèi yāng。
摩挲还未忍。mó sā hái wèi rěn。
心上温黁肯。xīn shàng wēn nún kěn。
梦到古长安。mèng dào gǔ zhǎng ān。
茂陵春雨寒。mào líng chūn yǔ hán。

洞仙歌

龚自珍

江东猿鹤,识人间花事。jiāng dōng yuán hè,shí rén jiān huā shì。
十丈辛夷着花未。shí zhàng xīn yí zhe huā wèi。
忆春分尚早,梅信才完,花开了、狂蝶痴莺都睡。yì chūn fēn shàng zǎo,méi xìn cái wán,huā kāi le kuáng dié chī yīng dōu shuì。
此花开近处,不是朱楼,杰阁三层绝依倚。cǐ huā kāi jìn chù,bù shì zhū lóu,jié gé sān céng jué yī yǐ。
高与玉山齐,露下遥天,定敕令、井桃回避。gāo yǔ yù shān qí,lù xià yáo tiān,dìng chì lìng jǐng táo huí bì。
又七载、低颜软尘红,向金马词场,讯他荣悴。yòu qī zài dī yán ruǎn chén hóng,xiàng jīn mǎ cí chǎng,xùn tā róng cuì。

洞仙歌

龚自珍

香车枉顾,记临风一面,赠与琅玕簇如箭。xiāng chē wǎng gù,jì lín fēng yī miàn,zèng yǔ láng gān cù rú jiàn。
奈西风信早,北地寒多,埋没了、弹指芳华如电。nài xī fēng xìn zǎo,běi dì hán duō,mái méi le dàn zhǐ fāng huá rú diàn。
琴边空想像,陈迹难寻,谁料焦桐有人荐。qín biān kōng xiǎng xiàng,chén jì nán xún,shuí liào jiāo tóng yǒu rén jiàn。
甘受灶丁怜,紫玉无言,惭愧煞、主人相见。gān shòu zào dīng lián,zǐ yù wú yán,cán kuì shā zhǔ rén xiāng jiàn。
只未必、香魂夜归来,诉月下重逢,三生清怨。zhǐ wèi bì xiāng hún yè guī lái,sù yuè xià zhòng féng,sān shēng qīng yuàn。

江城子

龚自珍

不容红豆擅相思。bù róng hóng dòu shàn xiāng sī。
谢芳姿。xiè fāng zī。
嫁多髭。jià duō zī。
长爪仙人,化去已多时。zhǎng zhǎo xiān rén,huà qù yǐ duō shí。
屏角迷藏帘畔景,留客罢,怪来迟。píng jiǎo mí cáng lián pàn jǐng,liú kè bà,guài lái chí。
小窗梅雨浥空卮。xiǎo chuāng méi yǔ yì kōng zhī。
掬芳蕤。jū fāng ruí。
播幽篱。bō yōu lí。
疗可枯禅,难疗有情痴。liáo kě kū chán,nán liáo yǒu qíng chī。
各有伤心茶话在,各焙出,鬓边丝。gè yǒu shāng xīn chá huà zài,gè bèi chū,bìn biān sī。

百字令

龚自珍

江郎未老,尚追陪彩笔,多情俊侣。jiāng láng wèi lǎo,shàng zhuī péi cǎi bǐ,duō qíng jùn lǚ。
禁苑山光天尺五,西北朱甍无数。jìn yuàn shān guāng tiān chǐ wǔ,xī běi zhū méng wú shù。
珂佩晨闲,文章秋横,祓禊西山雨。kē pèi chén xián,wén zhāng qiū héng,fú xì xī shān yǔ。
尊前酹起,茶陵来和诗句。zūn qián lèi qǐ,chá líng lái hé shī jù。
猛记旧约湖山,长湾消夏,一舸寻幽去。měng jì jiù yuē hú shān,zhǎng wān xiāo xià,yī gě xún yōu qù。
裙褶留仙无处问,瑟瑟秋荷南浦。qún zhě liú xiān wú chù wèn,sè sè qiū hé nán pǔ。
易稳鸥眠,难消虹气,且合词场住。yì wěn ōu mián,nán xiāo hóng qì,qiě hé cí chǎng zhù。
桥名相似,吟鞭醉失归路。qiáo míng xiāng shì,yín biān zuì shī guī lù。
2601234567»