古诗词

夏仲昭画竹为吴进士题

张弼

君不见辋川王郎铁钩锁,渔阳尘飞竟摧堕。jūn bù jiàn wǎng chuān wáng láng tiě gōu suǒ,yú yáng chén fēi jìng cuī duò。
君不见江南李主金错刀,澄心堂纸同烟销。jūn bù jiàn jiāng nán lǐ zhǔ jīn cuò dāo,chéng xīn táng zhǐ tóng yān xiāo。
宋家写竹文与苏,不求文字称士夫。sòng jiā xiě zhú wén yǔ sū,bù qiú wén zì chēng shì fū。
息斋板刻不足数,房山尚书特奇古。xī zhāi bǎn kè bù zú shù,fáng shān shàng shū tè qí gǔ。
俱随物改世见稀,我朝好手尚属谁。jù suí wù gǎi shì jiàn xī,wǒ cháo hǎo shǒu shàng shǔ shuí。
九龙山人王友石,毫素争先化工力。jiǔ lóng shān rén wáng yǒu shí,háo sù zhēng xiān huà gōng lì。
当时挥洒未足珍,于今一纸千金值。dāng shí huī sǎ wèi zú zhēn,yú jīn yī zhǐ qiān jīn zhí。
太常清卿得真传,风流潚洒与差肩。tài cháng qīng qīng dé zhēn chuán,fēng liú sù sǎ yǔ chà jiān。
宛如指活妙书法,阳冰古劲张旭颠。wǎn rú zhǐ huó miào shū fǎ,yáng bīng gǔ jìn zhāng xù diān。
紫宸朝回写此幅,远近纵横万枝玉。zǐ chén cháo huí xiě cǐ fú,yuǎn jìn zòng héng wàn zhī yù。
鹧鸪吟雨下江皋,猿猱号烟度岩曲。zhè gū yín yǔ xià jiāng gāo,yuán náo hào yān dù yán qū。
湘灵瑶瑟廿五弦,凄凄切切如流泉。xiāng líng yáo sè niàn wǔ xián,qī qī qiè qiè rú liú quán。
长日相看竟忘寐,个中妙趣言难传。zhǎng rì xiāng kàn jìng wàng mèi,gè zhōng miào qù yán nán chuán。
乃知此老真奇绝,饱弄清风与明月。nǎi zhī cǐ lǎo zhēn qí jué,bǎo nòng qīng fēng yǔ míng yuè。
古来数辈皆其俦,兴酣还陋芭蕉雪。gǔ lái shù bèi jiē qí chóu,xīng hān hái lòu bā jiāo xuě。
镡津进士吴延陵,冲襟素抱天下清。chán jīn jìn shì wú yán líng,chōng jīn sù bào tiān xià qīng。
得之不啻如拱璧,一洗东华尘梦醒。dé zhī bù chì rú gǒng bì,yī xǐ dōng huá chén mèng xǐng。
持来索我为题品,务令满帧烟云横。chí lái suǒ wǒ wèi tí pǐn,wù lìng mǎn zhēn yān yún héng。
我辞鄙朴我手拙,那能垂世称三绝。wǒ cí bǐ pǔ wǒ shǒu zhuō,nà néng chuí shì chēng sān jué。
恰有紫醪双玉瓶,九京唤起李骑鲸。qià yǒu zǐ láo shuāng yù píng,jiǔ jīng huàn qǐ lǐ qí jīng。
剡溪锦笺三十丈,稿草还须张伯英。shàn xī jǐn jiān sān shí zhàng,gǎo cǎo hái xū zhāng bó yīng。
呜呼若人不可作,浩荡高怀竟何托。wū hū ruò rén bù kě zuò,hào dàng gāo huái jìng hé tuō。
反覆卫公淇澳诗,目送翩翩海天鹤。fǎn fù wèi gōng qí ào shī,mù sòng piān piān hǎi tiān hè。

张弼

明松江府华亭人,字汝弼,号东海。成化二年进士。久任兵部郎,议论无所顾忌。出为南安知府,律己爱物,大得民和。少善草书,工诗文,自言吾书不如诗,诗不如文。有《鹤城稿》、《东海稿》等。 张弼的作品>>

猜您喜欢

舞剑

张弼

高台舞长剑,扫尽万山尘。gāo tái wǔ zhǎng jiàn,sǎo jǐn wàn shān chén。
不似鸿门宴,空怀猜忌人。bù shì hóng mén yàn,kōng huái cāi jì rén。

赠张汝钦

张弼

孤舟泊柳阴,邂逅一论心。gū zhōu pō liǔ yīn,xiè hòu yī lùn xīn。
玉带河头水,此情应共深。yù dài hé tóu shuǐ,cǐ qíng yīng gòng shēn。

寄张茂兰

张弼

别离无远近,不见只生愁。bié lí wú yuǎn jìn,bù jiàn zhǐ shēng chóu。
安得青云路,常时并辔游。ān dé qīng yún lù,cháng shí bìng pèi yóu。

吉安郡赴范别驾宴

张弼

尽君一夕欢,滞我三百里。jǐn jūn yī xī huān,zhì wǒ sān bǎi lǐ。
风波仕路间,相知亦能几。fēng bō shì lù jiān,xiāng zhī yì néng jǐ。

失题

张弼

归舟独宿剑滩滨,梦想明窗一□尘。guī zhōu dú sù jiàn tān bīn,mèng xiǎng míng chuāng yī chén。
寄语金陵李太白,醉披宫锦共何人。jì yǔ jīn líng lǐ tài bái,zuì pī gōng jǐn gòng hé rén。

寄金陵王尚文

张弼

司谏王郎我旧知,薛逢诗句李憨棋。sī jiàn wáng láng wǒ jiù zhī,xuē féng shī jù lǐ hān qí。
曾从虎口中间过,赢得归来两鬓丝。céng cóng hǔ kǒu zhōng jiān guò,yíng dé guī lái liǎng bìn sī。

芥辣鸡口占

张弼

狸膏金距斗风流,输却山东百二州。lí gāo jīn jù dòu fēng liú,shū què shān dōng bǎi èr zhōu。
不若委身辛辣地,先生扶醉注春秋。bù ruò wěi shēn xīn là dì,xiān shēng fú zuì zhù chūn qiū。

送赵弘济春试

张弼

闻说桃花竞笑春,玄都道士又更新。wén shuō táo huā jìng xiào chūn,xuán dōu dào shì yòu gèng xīn。
好携三尺青鸾尾,去扫平津阁上尘。hǎo xié sān chǐ qīng luán wěi,qù sǎo píng jīn gé shàng chén。

寄锡山邹逸人

张弼

歌吹当时上凤台,忽惊三十五年来。gē chuī dāng shí shàng fèng tái,hū jīng sān shí wǔ nián lái。
题诗欲问城南杏,肯为诗翁白发开。tí shī yù wèn chéng nán xìng,kěn wèi shī wēng bái fā kāi。

台城

张弼

不舍奸雄却舍身,下愚愚甚甚商辛。bù shě jiān xióng què shě shēn,xià yú yú shén shén shāng xīn。
佛家多少波罗蜜,不救台城荷荷人。fú jiā duō shǎo bō luó mì,bù jiù tái chéng hé hé rén。

谢郭总戎惠海味

张弼

东海先生久住人,品尝识得味偏真。dōng hǎi xiān shēng jiǔ zhù rén,pǐn cháng shí dé wèi piān zhēn。
爬沙跋浪横行者,都作将军瓮盎珍。pá shā bá làng héng xíng zhě,dōu zuò jiāng jūn wèng àng zhēn。

谢人遗鹤

张弼

将军不遣鹤乘轩,却送书闱墨沼边。jiāng jūn bù qiǎn hè chéng xuān,què sòng shū wéi mò zhǎo biān。
老我归来静相对,洛阳长叹最堪怜。lǎo wǒ guī lái jìng xiāng duì,luò yáng zhǎng tàn zuì kān lián。

舟中与司马侍御夜话

张弼

短烛清尊话世情,几回失笑几回惊。duǎn zhú qīng zūn huà shì qíng,jǐ huí shī xiào jǐ huí jīng。
黄梅积雨今宵霁,犹有行人恶月明。huáng méi jī yǔ jīn xiāo jì,yóu yǒu xíng rén è yuè míng。

送张秀才虞咨之京

张弼

东楼风雨杏花寒,狼籍春衫酒未干。dōng lóu fēng yǔ xìng huā hán,láng jí chūn shān jiǔ wèi gàn。
醉里催诗惊远别,凭将此去报平安。zuì lǐ cuī shī jīng yuǎn bié,píng jiāng cǐ qù bào píng ān。

送张维亨之沂州

张弼

琅琊台下看新晴,听得阳关第四声。láng yá tái xià kàn xīn qíng,tīng dé yáng guān dì sì shēng。
千树梅花满地雪,也应难比使君清。qiān shù méi huā mǎn dì xuě,yě yīng nán bǐ shǐ jūn qīng。