古诗词

夏仲昭画竹为吴进士题

张弼

君不见辋川王郎铁钩锁,渔阳尘飞竟摧堕。jūn bù jiàn wǎng chuān wáng láng tiě gōu suǒ,yú yáng chén fēi jìng cuī duò。
君不见江南李主金错刀,澄心堂纸同烟销。jūn bù jiàn jiāng nán lǐ zhǔ jīn cuò dāo,chéng xīn táng zhǐ tóng yān xiāo。
宋家写竹文与苏,不求文字称士夫。sòng jiā xiě zhú wén yǔ sū,bù qiú wén zì chēng shì fū。
息斋板刻不足数,房山尚书特奇古。xī zhāi bǎn kè bù zú shù,fáng shān shàng shū tè qí gǔ。
俱随物改世见稀,我朝好手尚属谁。jù suí wù gǎi shì jiàn xī,wǒ cháo hǎo shǒu shàng shǔ shuí。
九龙山人王友石,毫素争先化工力。jiǔ lóng shān rén wáng yǒu shí,háo sù zhēng xiān huà gōng lì。
当时挥洒未足珍,于今一纸千金值。dāng shí huī sǎ wèi zú zhēn,yú jīn yī zhǐ qiān jīn zhí。
太常清卿得真传,风流潚洒与差肩。tài cháng qīng qīng dé zhēn chuán,fēng liú sù sǎ yǔ chà jiān。
宛如指活妙书法,阳冰古劲张旭颠。wǎn rú zhǐ huó miào shū fǎ,yáng bīng gǔ jìn zhāng xù diān。
紫宸朝回写此幅,远近纵横万枝玉。zǐ chén cháo huí xiě cǐ fú,yuǎn jìn zòng héng wàn zhī yù。
鹧鸪吟雨下江皋,猿猱号烟度岩曲。zhè gū yín yǔ xià jiāng gāo,yuán náo hào yān dù yán qū。
湘灵瑶瑟廿五弦,凄凄切切如流泉。xiāng líng yáo sè niàn wǔ xián,qī qī qiè qiè rú liú quán。
长日相看竟忘寐,个中妙趣言难传。zhǎng rì xiāng kàn jìng wàng mèi,gè zhōng miào qù yán nán chuán。
乃知此老真奇绝,饱弄清风与明月。nǎi zhī cǐ lǎo zhēn qí jué,bǎo nòng qīng fēng yǔ míng yuè。
古来数辈皆其俦,兴酣还陋芭蕉雪。gǔ lái shù bèi jiē qí chóu,xīng hān hái lòu bā jiāo xuě。
镡津进士吴延陵,冲襟素抱天下清。chán jīn jìn shì wú yán líng,chōng jīn sù bào tiān xià qīng。
得之不啻如拱璧,一洗东华尘梦醒。dé zhī bù chì rú gǒng bì,yī xǐ dōng huá chén mèng xǐng。
持来索我为题品,务令满帧烟云横。chí lái suǒ wǒ wèi tí pǐn,wù lìng mǎn zhēn yān yún héng。
我辞鄙朴我手拙,那能垂世称三绝。wǒ cí bǐ pǔ wǒ shǒu zhuō,nà néng chuí shì chēng sān jué。
恰有紫醪双玉瓶,九京唤起李骑鲸。qià yǒu zǐ láo shuāng yù píng,jiǔ jīng huàn qǐ lǐ qí jīng。
剡溪锦笺三十丈,稿草还须张伯英。shàn xī jǐn jiān sān shí zhàng,gǎo cǎo hái xū zhāng bó yīng。
呜呼若人不可作,浩荡高怀竟何托。wū hū ruò rén bù kě zuò,hào dàng gāo huái jìng hé tuō。
反覆卫公淇澳诗,目送翩翩海天鹤。fǎn fù wèi gōng qí ào shī,mù sòng piān piān hǎi tiān hè。

张弼

明松江府华亭人,字汝弼,号东海。成化二年进士。久任兵部郎,议论无所顾忌。出为南安知府,律己爱物,大得民和。少善草书,工诗文,自言吾书不如诗,诗不如文。有《鹤城稿》、《东海稿》等。 张弼的作品>>

猜您喜欢

王中舍蕴和所画团扇

张弼

素纨团扇王郎画,竹石霜柯惨淡中。sù wán tuán shàn wáng láng huà,zhú shí shuāng kē cǎn dàn zhōng。
谓是谁家旧时物,几回烈日几凉风。wèi shì shuí jiā jiù shí wù,jǐ huí liè rì jǐ liáng fēng。

题画

张弼

江上新凉霁色开,绿云树杪见楼台。jiāng shàng xīn liáng jì sè kāi,lǜ yún shù miǎo jiàn lóu tái。
老渔未肯抛蓑笠,还恐轻雷送雨来。lǎo yú wèi kěn pāo suō lì,hái kǒng qīng léi sòng yǔ lái。

题画

张弼

石磴萦纡直又斜,上方台殿隔烟霞。shí dèng yíng yū zhí yòu xié,shàng fāng tái diàn gé yān xiá。
孤舟倚岸无人渡,啼鸟声中自落花。gū zhōu yǐ àn wú rén dù,tí niǎo shēng zhōng zì luò huā。

题画

张弼

云杉如荠屋如蚶,诘曲溪流泻碧潭。yún shān rú jì wū rú hān,jí qū xī liú xiè bì tán。
独立小桥吟不尽,插天晴翠太湖南。dú lì xiǎo qiáo yín bù jǐn,chā tiān qíng cuì tài hú nán。

题画赠张宪副廷芳

张弼

山水情怀轩冕身,抗尘终不混流尘。shān shuǐ qíng huái xuān miǎn shēn,kàng chén zhōng bù hùn liú chén。
西湖十里梅花月,来伴扁舟载鹤人。xī hú shí lǐ méi huā yuè,lái bàn biǎn zhōu zài hè rén。

题画赠张宪副廷芳

张弼

云山蒙董石陂陀,闲坐船头看绿波。yún shān méng dǒng shí bēi tuó,xián zuò chuán tóu kàn lǜ bō。
怅望佳人渺何许,竹枝声断夕阳多。chàng wàng jiā rén miǎo hé xǔ,zhú zhī shēng duàn xī yáng duō。

下第次姚公绶春兴杂咏韵九首春月

张弼

卷幔闲看月满轮,海棠枝上一钩银。juǎn màn xián kàn yuè mǎn lún,hǎi táng zhī shàng yī gōu yín。
黛眉画得浑相似,只恐嫦娥解妒人。dài méi huà dé hún xiāng shì,zhǐ kǒng cháng é jiě dù rén。

下第次姚公绶春兴杂咏韵九首春月

张弼

柳眼花腮湿暗添,无边青紫竞秾纤。liǔ yǎn huā sāi shī àn tiān,wú biān qīng zǐ jìng nóng xiān。
茂陵谁解相如渴,未赐金茎一滴沾。mào líng shuí jiě xiāng rú kě,wèi cì jīn jīng yī dī zhān。

下第次姚公绶春兴杂咏韵九首春月

张弼

半亭凉月落花香,剪剪轻风飐烛光。bàn tíng liáng yuè luò huā xiāng,jiǎn jiǎn qīng fēng zhǎn zhú guāng。
杜宇一声春梦醒,乡心千里客愁长。dù yǔ yī shēng chūn mèng xǐng,xiāng xīn qiān lǐ kè chóu zhǎng。

下第次姚公绶春兴杂咏韵九首春月

张弼

落花飞絮促光阴,倚遍东风伤客心。luò huā fēi xù cù guāng yīn,yǐ biàn dōng fēng shāng kè xīn。
欲试青衫无酒伴,城南草色自深深。yù shì qīng shān wú jiǔ bàn,chéng nán cǎo sè zì shēn shēn。

下第次姚公绶春兴杂咏韵九首春月

张弼

青染螺鬟春又归,岩花径草霭斜晖。qīng rǎn luó huán chūn yòu guī,yán huā jìng cǎo ǎi xié huī。
谢公自有登山屐,谁向闲门踏藓衣。xiè gōng zì yǒu dēng shān jī,shuí xiàng xián mén tà xiǎn yī。

下第次姚公绶春兴杂咏韵九首春月

张弼

摇曳东风百尺丝,多情浑不系分离。yáo yè dōng fēng bǎi chǐ sī,duō qíng hún bù xì fēn lí。
明朝走马天涯去,谁向邮城折一枝。míng cháo zǒu mǎ tiān yá qù,shuí xiàng yóu chéng zhé yī zhī。

下第次姚公绶春兴杂咏韵九首春月

张弼

春雨秋风底事忙,栖身自欲向昭阳。chūn yǔ qiū fēng dǐ shì máng,qī shēn zì yù xiàng zhāo yáng。
谁怜江外初归日,巢垒未成空绕梁。shuí lián jiāng wài chū guī rì,cháo lěi wèi chéng kōng rào liáng。

下第次姚公绶春兴杂咏韵九首春月

张弼

曾向滕王画里寻,春园一见动人心。céng xiàng téng wáng huà lǐ xún,chūn yuán yī jiàn dòng rén xīn。
东风吹醒南华梦,翘首天涯忆故人。dōng fēng chuī xǐng nán huá mèng,qiào shǒu tiān yá yì gù rén。

下第次姚公绶春兴杂咏韵九首春月

张弼

带雨和烟色更深,天涯游子思难禁。dài yǔ hé yān sè gèng shēn,tiān yá yóu zi sī nán jìn。
弟兄况隔一千里,梦绕池塘夜夜心。dì xiōng kuàng gé yī qiān lǐ,mèng rào chí táng yè yè xīn。