古诗词

吴人姜谧

海瑞

海父真人杰,三朝第一臣。hǎi fù zhēn rén jié,sān cháo dì yī chén。
寸心惟为主,百计只安民。cùn xīn wéi wèi zhǔ,bǎi jì zhǐ ān mín。
折槛彰忠迹,埋轮雠佞人。zhé kǎn zhāng zhōng jì,mái lún chóu nìng rén。
最怜贫与独,青史泪痕新。zuì lián pín yǔ dú,qīng shǐ lèi hén xīn。
海瑞

海瑞

海瑞(1514年-1587年),字汝贤,号刚峰,海南琼山(今海口市)人。明朝著名清官。海瑞一生,经历了正德、嘉靖、隆庆、万历四朝。他打击豪强,疏浚河道,修筑水利工程,力主严惩贪官污吏,禁止循私受贿,并推行一条鞭法,强令贪官污吏退田还民,遂有“海青天”之誉。1587年(万历十五年),海瑞病死于南京官邸。赠太子太保,谥忠介。海瑞死后,关于他的传说故事,民间广为流传。 海瑞的作品>>

猜您喜欢

苏州府吴县叶于乔

海瑞

海上生人杰,才钟天下奇。hǎi shàng shēng rén jié,cái zhōng tiān xià qí。
諌书光日月,声价震华夷。dǒng shū guāng rì yuè,shēng jià zhèn huá yí。
孤介水如澈,寸忠山可移。gū jiè shuǐ rú chè,cùn zhōng shān kě yí。
公今骑鹤去,千载有馀师。gōng jīn qí hè qù,qiān zài yǒu yú shī。

吴县朱良性

海瑞

批鳞玉阙丈夫奇,正是风雷示变时。pī lín yù quē zhàng fū qí,zhèng shì fēng léi shì biàn shí。
万死一生千古事,孤忠独立寸心知。wàn sǐ yī shēng qiān gǔ shì,gū zhōng dú lì cùn xīn zhī。
神飞琼海乾坤老,泪满江南草木悲。shén fēi qióng hǎi qián kūn lǎo,lèi mǎn jiāng nán cǎo mù bēi。
幸有圣明公道在,会看殊典敕名祠。xìng yǒu shèng míng gōng dào zài,huì kàn shū diǎn chì míng cí。

苏州府吴县朱良知

海瑞

批鳞直夺比干志,苦节还同孤竹清。pī lín zhí duó bǐ gàn zhì,kǔ jié hái tóng gū zhú qīng。
龙隐海天云万里,鹤归华表月三更。lóng yǐn hǎi tiān yún wàn lǐ,hè guī huá biǎo yuè sān gèng。
萧条棺外无馀物,冷落灵前有菜羹。xiāo tiáo guān wài wú yú wù,lěng luò líng qián yǒu cài gēng。
说与傍人浑不信,山人亲见泪如倾。shuō yǔ bàng rén hún bù xìn,shān rén qīn jiàn lèi rú qīng。

苏州府吴县朱良知

海瑞

哲人逝矣泰山倾,载道弦歌总哭声。zhé rén shì yǐ tài shān qīng,zài dào xián gē zǒng kū shēng。
南国甘棠思德政,雷阳枯竹动民情。nán guó gān táng sī dé zhèng,léi yáng kū zhú dòng mín qíng。
忠扶社稷轻荣辱,功满乾坤任死生。zhōng fú shè jì qīng róng rǔ,gōng mǎn qián kūn rèn sǐ shēng。
屡疏承恩留白骨,英灵千载佐平成。lǚ shū chéng ēn liú bái gǔ,yīng líng qiān zài zuǒ píng chéng。

应天府生员许光祖

海瑞

江南十月雨如倾,总是悲号道路声。jiāng nán shí yuè yǔ rú qīng,zǒng shì bēi hào dào lù shēng。
云冻霜寒敷政肃,月溶水澈涖官清。yún dòng shuāng hán fū zhèng sù,yuè róng shuǐ chè lì guān qīng。
剑剜义胆言何壮,星殒忠魂气尚生。jiàn wān yì dǎn yán hé zhuàng,xīng yǔn zhōng hún qì shàng shēng。
谩道姓名光国史,于今草泽口碑成。mán dào xìng míng guāng guó shǐ,yú jīn cǎo zé kǒu bēi chéng。

苏州府学生凌霄汉

海瑞

生平正气肃朝端,胸次忠清世所难。shēng píng zhèng qì sù cháo duān,xiōng cì zhōng qīng shì suǒ nán。
忠似赤葵倾烈日,清如秋水挽狂澜。zhōng shì chì kuí qīng liè rì,qīng rú qiū shuǐ wǎn kuáng lán。
时多俊乂无尸諌,人有萋菲幸骨寒。shí duō jùn yì wú shī dǒng,rén yǒu qī fēi xìng gǔ hán。
千古芳名光史笔,应留精爽照长安。qiān gǔ fāng míng guāng shǐ bǐ,yīng liú jīng shuǎng zhào zhǎng ān。

苏州府吴县叶绪昌

海瑞

南都秉节望如山,总宪重来父老欢。nán dōu bǐng jié wàng rú shān,zǒng xiàn zhòng lái fù lǎo huān。
杨绾相唐骄侈格,长孺在汉觐觎寒。yáng wǎn xiāng táng jiāo chǐ gé,zhǎng rú zài hàn jìn yú hán。
功收治水三旬易,策救饥民十万难。gōng shōu zhì shuǐ sān xún yì,cè jiù jī mín shí wàn nán。
今日仙輀向琼海,野人酹酒泣江干。jīn rì xiān ér xiàng qióng hǎi,yě rén lèi jiǔ qì jiāng gàn。

吴县李文秀

海瑞

羲皇风度出明时,葵藿丹衷百世师。xī huáng fēng dù chū míng shí,kuí huò dān zhōng bǎi shì shī。
邦国乂安犹戮力,经纶未卷忽乘箕。bāng guó yì ān yóu lù lì,jīng lún wèi juǎn hū chéng jī。
琼崖白雪封茆土,柱石青天树羽仪。qióng yá bái xuě fēng máo tǔ,zhù shí qīng tiān shù yǔ yí。
昭代古良天下老,千年遗像镇华夷。zhāo dài gǔ liáng tiān xià lǎo,qiān nián yí xiàng zhèn huá yí。

吴人凌一鸾

海瑞

简命吴淞续禹功,顿令万派水朝宗。jiǎn mìng wú sōng xù yǔ gōng,dùn lìng wàn pài shuǐ cháo zōng。
力排豪贵驱妖鳄,为拯民穷副衮龙。lì pái háo guì qū yāo è,wèi zhěng mín qióng fù gǔn lóng。
疏抗三朝辞激烈,身经百折意从容。shū kàng sān cháo cí jī liè,shēn jīng bǎi zhé yì cóng róng。
圣明注念嘉忠直,会见恩光下九重。shèng míng zhù niàn jiā zhōng zhí,huì jiàn ēn guāng xià jiǔ zhòng。

吴民叶韶荪

海瑞

闻说童谣有海龙,公来胼胝浚吴淞。wén shuō tóng yáo yǒu hǎi lóng,gōng lái pián zhī jùn wú sōng。
孤忠独断群情靡,一凿能令万派从。gū zhōng dú duàn qún qíng mí,yī záo néng lìng wàn pài cóng。
星殒海天光耿耿,月沉秋水色溶溶。xīng yǔn hǎi tiān guāng gěng gěng,yuè chén qiū shuǐ sè róng róng。
应知仙梦游江上,千古烟寒锁曙钟。yīng zhī xiān mèng yóu jiāng shàng,qiān gǔ yān hán suǒ shǔ zhōng。

琼州府儒学训导戴应良

海瑞

中丞高冢麒麟卧,圣主殊恩雨露盈。zhōng chéng gāo zhǒng qí lín wò,shèng zhǔ shū ēn yǔ lù yíng。
直事三朝人共避,疏传千古气犹生。zhí shì sān cháo rén gòng bì,shū chuán qiān gǔ qì yóu shēng。
堂堂忠介垂天语,肃肃松楸拥地灵。táng táng zhōng jiè chuí tiān yǔ,sù sù sōng qiū yōng dì líng。
我亦微官系沧海,吊公不觉涕交零。wǒ yì wēi guān xì cāng hǎi,diào gōng bù jué tì jiāo líng。

春日同许给谏诸文学登明昌塔绝顶

海瑞

缥缈丹梯此共登,侧身云壑拟飞腾。piāo miǎo dān tī cǐ gòng dēng,cè shēn yún hè nǐ fēi téng。
天连沧海悬孤屿,人立青霄最上层。tiān lián cāng hǎi xuán gū yǔ,rén lì qīng xiāo zuì shàng céng。
望气几年逢尹喜,传衣何处是卢能。wàng qì jǐ nián féng yǐn xǐ,chuán yī hé chù shì lú néng。
摩空捧日属吾党,雁塔龙门次第升。mó kōng pěng rì shǔ wú dǎng,yàn tǎ lóng mén cì dì shēng。

谒先师顾洞阳公祠

海瑞

两朝崇祀庙谟新,抗疏名传骨鲠臣。liǎng cháo chóng sì miào mó xīn,kàng shū míng chuán gǔ gěng chén。
志矢回天曾叩马,功同浴日再批鳞。zhì shǐ huí tiān céng kòu mǎ,gōng tóng yù rì zài pī lín。
三生不改冰霜操,万死常留社稷身。sān shēng bù gǎi bīng shuāng cāo,wàn sǐ cháng liú shè jì shēn。
世德尚馀清白在,承家还见有麒鳞。shì dé shàng yú qīng bái zài,chéng jiā hái jiàn yǒu qí lín。

病中立秋

海瑞

伏三初收展病扉,夜深风露湿霏微。fú sān chū shōu zhǎn bìng fēi,yè shēn fēng lù shī fēi wēi。
碧梧巳应馀空落,大火新随斗柄飞。bì wú sì yīng yú kōng luò,dà huǒ xīn suí dòu bǐng fēi。
燕倦客思违绿野,违花老欲褪红衣。yàn juàn kè sī wéi lǜ yě,wéi huā lǎo yù tuì hóng yī。
玉箫万里堪肠断,何处沧洲映紫薇。yù xiāo wàn lǐ kān cháng duàn,hé chù cāng zhōu yìng zǐ wēi。

白下即事

海瑞

建康城垒旧邦畿,不断青山万国梯。jiàn kāng chéng lěi jiù bāng jī,bù duàn qīng shān wàn guó tī。
楼橹逼天寒月静,帆樯带雨暮云低。lóu lǔ bī tiān hán yuè jìng,fān qiáng dài yǔ mù yún dī。
北门宰相堪称钥,函谷将军罢请泥。běi mén zǎi xiāng kān chēng yào,hán gǔ jiāng jūn bà qǐng ní。
江上再来还走马,秋香千里逐归蹄。jiāng shàng zài lái hái zǒu mǎ,qiū xiāng qiān lǐ zhú guī tí。
2012