古诗词

览镜七首

陶望龄

春风濠上始观濩,秋雨檐前又醉沤。chūn fēng háo shàng shǐ guān huò,qiū yǔ yán qián yòu zuì ōu。
万事总如僧剃发,一生偏爱黍垂头。wàn shì zǒng rú sēng tì fā,yī shēng piān ài shǔ chuí tóu。
嵚崎历落真堪笑,宠辱升沉定不忧。qīn qí lì luò zhēn kān xiào,chǒng rǔ shēng chén dìng bù yōu。
试向唐生问身事,骑牛跃马竟谁优。shì xiàng táng shēng wèn shēn shì,qí niú yuè mǎ jìng shuí yōu。

陶望龄

陶望龄,字周望,号石篑,明会稽(今浙江绍兴)人。明万历十七年(1589),他以会试第一、廷试第三的成绩,做了翰林院编修,参与编纂国史;曾升待讲,主管考试,后被诏为国子监祭酒。陶望龄为官刚直廉洁,不受滋垢。
一生清真恬淡,以治学为最大乐事。他把做学问也当作息歇,并用“歇庵”二字名其居室,学人有时也称他为歇庵先生。陶望龄生平笃信王守仁“自得于心”的学说,认为这是最切实际的“著名深切之教”。工诗善文,著有《制草》若干卷、《歇庵集》20卷、《解庄》12卷、《天水阁集》13卷。 陶望龄的作品>>

猜您喜欢

怀昭素

陶望龄

良会不可值,我行何所之。liáng huì bù kě zhí,wǒ xíng hé suǒ zhī。
疾如临老别,愁问隔年期。jí rú lín lǎo bié,chóu wèn gé nián qī。
霜落开帆重,天寒去雁迟。shuāng luò kāi fān zhòng,tiān hán qù yàn chí。
殷勤驿楼月,得似汉京时。yīn qín yì lóu yuè,dé shì hàn jīng shí。

过何泰华园分韵二首

陶望龄

花事殊堪谱,鱼群似可名。huā shì shū kān pǔ,yú qún shì kě míng。
凉风吹蔓影,急雨打荷声。liáng fēng chuī màn yǐng,jí yǔ dǎ hé shēng。
清簟便慵卧,朱栏傍晚行。qīng diàn biàn yōng wò,zhū lán bàng wǎn xíng。
尝新北泉冷,重为煮沙瓶。cháng xīn běi quán lěng,zhòng wèi zhǔ shā píng。

过何泰华园分韵二首

陶望龄

今日何园句,能无忆少陵。jīn rì hé yuán jù,néng wú yì shǎo líng。
迷人寄生酒,匝地月支藤。mí rén jì shēng jiǔ,zā dì yuè zhī téng。
莲褪鱼吹粉,苔深石减棱。lián tuì yú chuī fěn,tái shēn shí jiǎn léng。
轩窗随面面,寒竹影层层。xuān chuāng suí miàn miàn,hán zhú yǐng céng céng。

小园

陶望龄

满窗烟翠镜湖南,隐士图书海岳庵。mǎn chuāng yān cuì jìng hú nán,yǐn shì tú shū hǎi yuè ān。
书艇故教藏五柳,啼莺频与唤双柑。shū tǐng gù jiào cáng wǔ liǔ,tí yīng pín yǔ huàn shuāng gān。
泥人山似当春睡,中酒花仍白昼酣。ní rén shān shì dāng chūn shuì,zhōng jiǔ huā réng bái zhòu hān。
已插疏篱护芳草,更添微径拟三三。yǐ chā shū lí hù fāng cǎo,gèng tiān wēi jìng nǐ sān sān。

寄怀袁伯修

陶望龄

楚袁萧洒似庞公,十载交游伯仲中。chǔ yuán xiāo sǎ shì páng gōng,shí zài jiāo yóu bó zhòng zhōng。
尺素怀人劳强饭,一瓶饷远笑擎空。chǐ sù huái rén láo qiáng fàn,yī píng xiǎng yuǎn xiào qíng kōng。
总无儿女谋身易,示有威仪与俗同。zǒng wú ér nǚ móu shēn yì,shì yǒu wēi yí yǔ sú tóng。
苦忆西郊共携手,江南今已楝花风。kǔ yì xī jiāo gòng xié shǒu,jiāng nán jīn yǐ liàn huā fēng。

览镜七首

陶望龄

三十七年聊把玩,峻坡驰马只轮飞。sān shí qī nián liáo bǎ wán,jùn pō chí mǎ zhǐ lún fēi。
陶潜官罢知今是,梵志人归叹昔非。táo qián guān bà zhī jīn shì,fàn zhì rén guī tàn xī fēi。
白骨观成看世妄,青山招隐与心违。bái gǔ guān chéng kàn shì wàng,qīng shān zhāo yǐn yǔ xīn wéi。
桃花一雨平湖满,且乞长竿守钓矶。táo huā yī yǔ píng hú mǎn,qiě qǐ zhǎng gān shǒu diào jī。

览镜七首

陶望龄

说法从人诮马留,似猴良亦胜真猴。shuō fǎ cóng rén qiào mǎ liú,shì hóu liáng yì shèng zhēn hóu。
牵丝刻木浑儿戏,断水残山足梦游。qiān sī kè mù hún ér xì,duàn shuǐ cán shān zú mèng yóu。
溪潦旋添菱女枻,霜痕欲上橘奴洲。xī lǎo xuán tiān líng nǚ yì,shuāng hén yù shàng jú nú zhōu。
此中纶笠真吾事,为写渔装著钓舟。cǐ zhōng lún lì zhēn wú shì,wèi xiě yú zhuāng zhù diào zhōu。

览镜七首

陶望龄

食柏生香事有征,吾生物化岂无凭。shí bǎi shēng xiāng shì yǒu zhēng,wú shēng wù huà qǐ wú píng。
笋乡嗜久枯同竹,梵夹翻多瘦亦僧。sǔn xiāng shì jiǔ kū tóng zhú,fàn jiā fān duō shòu yì sēng。
荤血断来余紫蓼,衣冠抛尽只朱藤。hūn xuè duàn lái yú zǐ liǎo,yī guān pāo jǐn zhǐ zhū téng。
荒芜田业关何事,已种南湖十亩菱。huāng wú tián yè guān hé shì,yǐ zhǒng nán hú shí mǔ líng。

览镜七首

陶望龄

镜里容颜颇自知,须知元颍即吾师。jìng lǐ róng yán pǒ zì zhī,xū zhī yuán yǐng jí wú shī。
持筹讵免揶揄笑,顾影行遭罔两疑。chí chóu jù miǎn yé yú xiào,gù yǐng xíng zāo wǎng liǎng yí。
薄相苦无蚕室妇,贫身半属债家儿。báo xiāng kǔ wú cán shì fù,pín shēn bàn shǔ zhài jiā ér。
生来百丑鬷明面,可独穷人尽是诗。shēng lái bǎi chǒu zōng míng miàn,kě dú qióng rén jǐn shì shī。

览镜七首

陶望龄

莫怪年时爱道装,姓名久已隶空王。mò guài nián shí ài dào zhuāng,xìng míng jiǔ yǐ lì kōng wáng。
六时自礼莲花漏,每日亲拈印字香。liù shí zì lǐ lián huā lòu,měi rì qīn niān yìn zì xiāng。
诗景天和邀客和,衡门草长与人长。shī jǐng tiān hé yāo kè hé,héng mén cǎo zhǎng yǔ rén zhǎng。
夜灯点罢仍朝梵,静业山中也觉忙。yè dēng diǎn bà réng cháo fàn,jìng yè shān zhōng yě jué máng。

览镜七首

陶望龄

季主诚贤术未奇,子卿巧中亦吾欺。jì zhǔ chéng xián shù wèi qí,zi qīng qiǎo zhōng yì wú qī。
岂如明月盘龙镜,解照清霜病鹤姿。qǐ rú míng yuè pán lóng jìng,jiě zhào qīng shuāng bìng hè zī。
萝葛攀援秋欲断,鱼龙蛰伏冷相宜。luó gé pān yuán qiū yù duàn,yú lóng zhé fú lěng xiāng yí。
可怜憔悴东阳守,老病临头带孔移。kě lián qiáo cuì dōng yáng shǒu,lǎo bìng lín tóu dài kǒng yí。

湖上新屋成向有山居之意故云然

陶望龄

东西坊本依城市,大小山今有弟兄。dōng xī fāng běn yī chéng shì,dà xiǎo shān jīn yǒu dì xiōng。
拟卜幽栖分岭翠,好凭竹阁听泉声。nǐ bo yōu qī fēn lǐng cuì,hǎo píng zhú gé tīng quán shēng。
倦同飞鸟投林急,慵爱蜗牛戴屋行。juàn tóng fēi niǎo tóu lín jí,yōng ài wō niú dài wū xíng。
湖上一椽聊尔尔,扶犁权与老农耕。hú shàng yī chuán liáo ěr ěr,fú lí quán yǔ lǎo nóng gēng。

读华严合论

陶望龄

禅心端合一生休,偈价真堪万死酬。chán xīn duān hé yī shēng xiū,jì jià zhēn kān wàn sǐ chóu。
虚有身形似腰鼓,愧无手指发箜篌。xū yǒu shēn xíng shì yāo gǔ,kuì wú shǒu zhǐ fā kōng hóu。
谩翻小本《华严论》,为送初凉叶落秋。mán fān xiǎo běn huá yán lùn,wèi sòng chū liáng yè luò qiū。
顶发欲斑除未得,只应枯瘦拟比丘。dǐng fā yù bān chú wèi dé,zhǐ yīng kū shòu nǐ bǐ qiū。

陈侍御西湖庄

陶望龄

名场羡尔一身收,墨诏新衔拜醉侯。míng chǎng xiàn ěr yī shēn shōu,mò zhào xīn xián bài zuì hóu。
艇子旧装莲叶样,吴儿殊有串珠喉。tǐng zi jiù zhuāng lián yè yàng,wú ér shū yǒu chuàn zhū hóu。
轻舆软径花间驭,晚翠朝烟水上楼。qīng yú ruǎn jìng huā jiān yù,wǎn cuì cháo yān shuǐ shàng lóu。
我有清狂公记取,十旬三度净慈游。wǒ yǒu qīng kuáng gōng jì qǔ,shí xún sān dù jìng cí yóu。

送詹生

陶望龄

了无经术只甘眠,且免门人笑腹便。le wú jīng shù zhǐ gān mián,qiě miǎn mén rén xiào fù biàn。
隔岁岂堪翻旧历,废琴端为发新弦。gé suì qǐ kān fān jiù lì,fèi qín duān wèi fā xīn xián。
低头我已推东野,高足谁能似郑玄。dī tóu wǒ yǐ tuī dōng yě,gāo zú shuí néng shì zhèng xuán。
莫惜湖亭暂时语,夜潮偏送上滩船。mò xī hú tíng zàn shí yǔ,yè cháo piān sòng shàng tān chuán。
501234