古诗词

后和陶诗

童冀

朔土秋气高,日夕来凉幰。shuò tǔ qiū qì gāo,rì xī lái liáng xiǎn。
鸿雁已南乡,游子寒无衣。hóng yàn yǐ nán xiāng,yóu zi hán wú yī。
履霜戒坚冰,几者动之微。lǚ shuāng jiè jiān bīng,jǐ zhě dòng zhī wēi。
所以漆室女,浩叹忧园葵。suǒ yǐ qī shì nǚ,hào tàn yōu yuán kuí。
烨烨阶下兰,一夕遽变衰。yè yè jiē xià lán,yī xī jù biàn shuāi。
愁来谁与语,有酒聊自挥。chóu lái shuí yǔ yǔ,yǒu jiǔ liáo zì huī。
故乡岂不怀,我行尚迟迟。gù xiāng qǐ bù huái,wǒ xíng shàng chí chí。
百年同适客,何事主叹悲。bǎi nián tóng shì kè,hé shì zhǔ tàn bēi。

童冀

明浙江金华人,字中州。洪武时征入书馆。与宋濂、姚广孝等相唱和。出为全州教官,官至北平教授。以罪死。有《尚絅斋集》。 童冀的作品>>

猜您喜欢

冬日道中

童冀

日落疏林度小桥,天寒岁晚路迢遥。rì luò shū lín dù xiǎo qiáo,tiān hán suì wǎn lù tiáo yáo。
道人已是归心急,更为梅花住一宵。dào rén yǐ shì guī xīn jí,gèng wèi méi huā zhù yī xiāo。

杂诗二首其二

童冀

人生天地间,每向忧患老。rén shēng tiān dì jiān,měi xiàng yōu huàn lǎo。
自非秉明哲,盛名安足保。zì fēi bǐng míng zhé,shèng míng ān zú bǎo。
忆君堂前柏,我儿发未燥。yì jūn táng qián bǎi,wǒ ér fā wèi zào。
蹉跎两鬓衰,立身恨不早。cuō tuó liǎng bìn shuāi,lì shēn hèn bù zǎo。
而中恐无闻,柏今已合抱。ér zhōng kǒng wú wén,bǎi jīn yǐ hé bào。
草木本无情,此意向谁道。cǎo mù běn wú qíng,cǐ yì xiàng shuí dào。

效陶彭泽

童冀

少无簪组念,雅志在丘岑。shǎo wú zān zǔ niàn,yǎ zhì zài qiū cén。
结庐古涧阿,栖迹嘉树林。jié lú gǔ jiàn ā,qī jì jiā shù lín。
南轩纳朝阳,北牖延夕阴。nán xuān nà cháo yáng,běi yǒu yán xī yīn。
踵门无深辙,入室有鸣琴。zhǒng mén wú shēn zhé,rù shì yǒu míng qín。
良朋以时至,清坐谈古今。liáng péng yǐ shí zhì,qīng zuò tán gǔ jīn。
秫田秋向熟,浊醪行可斟。shú tián qiū xiàng shú,zhuó láo xíng kě zhēn。
顷筐撷园蔬,持竿钓清浔。qǐng kuāng xié yuán shū,chí gān diào qīng xún。
欢饮聊共适,过满非所钦。huān yǐn liáo gòng shì,guò mǎn fēi suǒ qīn。

读山海经二首

童冀

古来学仙者,汉武殊可怜。gǔ lái xué xiān zhě,hàn wǔ shū kě lián。
后宫降王母,东狩封泰山。hòu gōng jiàng wáng mǔ,dōng shòu fēng tài shān。
青鸟去不返,巨石乃能言。qīng niǎo qù bù fǎn,jù shí nǎi néng yán。
空留蟠桃核,谁能待千年。kōng liú pán táo hé,shuí néng dài qiān nián。

读山海经二首

童冀

白日出扶桑,流光丹若木。bái rì chū fú sāng,liú guāng dān ruò mù。
东西几万里,倒影射蒙谷。dōng xī jǐ wàn lǐ,dào yǐng shè méng gǔ。
尝闻瀛海上,半夜见日浴。cháng wén yíng hǎi shàng,bàn yè jiàn rì yù。
如何北荒外,乃有龙衔烛。rú hé běi huāng wài,nǎi yǒu lóng xián zhú。

杂诗二首其一

童冀

天运无停轨,寸管未易量。tiān yùn wú tíng guǐ,cùn guǎn wèi yì liàng。
适见牵牛中,短日已在房。shì jiàn qiān niú zhōng,duǎn rì yǐ zài fáng。
招摇指东壁,辽辽夜未央。zhāo yáo zhǐ dōng bì,liáo liáo yè wèi yāng。
忆昔初别君,春日甫载阳。yì xī chū bié jūn,chūn rì fǔ zài yáng。
徘徊岁云莫,郁结愁我肠。pái huái suì yún mò,yù jié chóu wǒ cháng。

后和陶诗

童冀

我昔少年日,无事幸休居。wǒ xī shǎo nián rì,wú shì xìng xiū jū。
佩弦戒性缓,每师董安于。pèi xián jiè xìng huǎn,měi shī dǒng ān yú。
迨兹桑榆景,始悟失东隅。dài zī sāng yú jǐng,shǐ wù shī dōng yú。
屡将孱弱躯,触冒风波途。lǚ jiāng càn ruò qū,chù mào fēng bō tú。
严冬朔风急,夜绝高邮湖。yán dōng shuò fēng jí,yè jué gāo yóu hú。
岂不幸利涉,为计良已疏。qǐ bù xìng lì shè,wèi jì liáng yǐ shū。
古人戒垂堂,况我疾病余。gǔ rén jiè chuí táng,kuàng wǒ jí bìng yú。
前途谅多险,欲悔将焉如。qián tú liàng duō xiǎn,yù huǐ jiāng yān rú。

后和陶诗

童冀

仲冬度长淮,滉荡迷所知。zhòng dōng dù zhǎng huái,huàng dàng mí suǒ zhī。
同行得佳侣,乃谐夙所期。tóng xíng dé jiā lǚ,nǎi xié sù suǒ qī。
忆昨辞京国,与子适同时。yì zuó cí jīng guó,yǔ zi shì tóng shí。
参差各首路,不谓会在兹。cān chà gè shǒu lù,bù wèi huì zài zī。
举觞更相属,满饮不须辞。jǔ shāng gèng xiāng shǔ,mǎn yǐn bù xū cí。
人生如浮萍,聚散安足疑。rén shēng rú fú píng,jù sàn ān zú yí。

后和陶诗

童冀

生世无百年,孰究天地终。shēng shì wú bǎi nián,shú jiū tiān dì zhōng。
宁知洛邑地,乃处陆浑戎。níng zhī luò yì dì,nǎi chù lù hún róng。
古来遗世士,守雌知其雄。gǔ lái yí shì shì,shǒu cí zhī qí xióng。
我生七九年,始识广莫风。wǒ shēng qī jiǔ nián,shǐ shí guǎng mò fēng。
朔土恒早寒,况乃岁律穷。shuò tǔ héng zǎo hán,kuàng nǎi suì lǜ qióng。
发春谅不远,行见星鸟中。fā chūn liàng bù yuǎn,xíng jiàn xīng niǎo zhōng。

后和陶诗

童冀

月落窗牖白,日出东南隅。yuè luò chuāng yǒu bái,rì chū dōng nán yú。
披衣茅檐下,稍觉四体舒。pī yī máo yán xià,shāo jué sì tǐ shū。
故山邈千里,永念先人庐。gù shān miǎo qiān lǐ,yǒng niàn xiān rén lú。
晨夕庇风雨,少小之所居。chén xī bì fēng yǔ,shǎo xiǎo zhī suǒ jū。
别去逾十年,岂但园田芜。bié qù yú shí nián,qǐ dàn yuán tián wú。
齿发日衰暮,天意谅何如。chǐ fā rì shuāi mù,tiān yì liàng hé rú。

后和陶诗

童冀

西京全盛时,金城高且完。xī jīng quán shèng shí,jīn chéng gāo qiě wán。
十二罗通衢,四方萃衣冠。shí èr luó tōng qú,sì fāng cuì yī guān。
金张贵公子,锦衣照朱颜。jīn zhāng guì gōng zi,jǐn yī zhào zhū yán。
甲第连云霄,车马塞城关。jiǎ dì lián yún xiāo,chē mǎ sāi chéng guān。
鸡鸣趋青琐,日晏下朝端。jī míng qū qīng suǒ,rì yàn xià cháo duān。
琼楼启华宴,瑶瑟发清弹。qióng lóu qǐ huá yàn,yáo sè fā qīng dàn。
吴娃引赵女,妙舞翔凤鸾。wú wá yǐn zhào nǚ,miào wǔ xiáng fèng luán。
亦知衡门下,士不免饥寒。yì zhī héng mén xià,shì bù miǎn jī hán。

后和陶诗

童冀

美玉韫荆璞,三献泣卞和。měi yù yùn jīng pú,sān xiàn qì biàn hé。
宁戚扣牛角,中夜犹商哥。níng qī kòu niú jiǎo,zhōng yè yóu shāng gē。
古来不遇士,蹭蹬良亦多。gǔ lái bù yù shì,cèng dēng liáng yì duō。
百年水上沤,万事风中花。bǎi nián shuǐ shàng ōu,wàn shì fēng zhōng huā。
且复对尊酒,不饮当如何。qiě fù duì zūn jiǔ,bù yǐn dāng rú hé。

后和陶诗

童冀

下士困形役,至人得天游。xià shì kùn xíng yì,zhì rén dé tiān yóu。
尸居一室间,心已历九州。shī jū yī shì jiān,xīn yǐ lì jiǔ zhōu。
所以驱牛翁,不肯饮下流。suǒ yǐ qū niú wēng,bù kěn yǐn xià liú。
翩翩九苞凤,饮啄昆仑丘。piān piān jiǔ bāo fèng,yǐn zhuó kūn lún qiū。
一飞下虞廷,再鸣止岐周。yī fēi xià yú tíng,zài míng zhǐ qí zhōu。
瑞物不世出,安用罗网求。ruì wù bù shì chū,ān yòng luó wǎng qiú。

后和陶诗

童冀

劳生无百年,知止乃逸豫。láo shēng wú bǎi nián,zhī zhǐ nǎi yì yù。
尺鴳聊自足,云鹏谩高翥。chǐ yàn liáo zì zú,yún péng mán gāo zhù。
所以邴曼容,位高即免去。suǒ yǐ bǐng màn róng,wèi gāo jí miǎn qù。
富贵岂不怀,能不为身虑。fù guì qǐ bù huái,néng bù wèi shēn lǜ。
君看嗜利徒,末路竟何如。jūn kàn shì lì tú,mò lù jìng hé rú。
驱车下峻坂,中路安得住。qū chē xià jùn bǎn,zhōng lù ān dé zhù。
康庄苟弗慎,宁非覆车处。kāng zhuāng gǒu fú shèn,níng fēi fù chē chù。
保生良有道,至要在戒惧。bǎo shēng liáng yǒu dào,zhì yào zài jiè jù。

后和陶诗

童冀

生世岂不长,少年忽已老。shēng shì qǐ bù zhǎng,shǎo nián hū yǐ lǎo。
况复涉忧患,余生仅能保。kuàng fù shè yōu huàn,yú shēng jǐn néng bǎo。
客乡风土殊,水火异湿燥。kè xiāng fēng tǔ shū,shuǐ huǒ yì shī zào。
百事每随人,五更起常早。bǎi shì měi suí rén,wǔ gèng qǐ cháng zǎo。
宁能逐声利,冰炭置怀抱。níng néng zhú shēng lì,bīng tàn zhì huái bào。
有酒陶一觞,身外无复道。yǒu jiǔ táo yī shāng,shēn wài wú fù dào。
3012