古诗词

太平泾县大水

钟芳

岁直戊辰天下荒,宣城编户多流亡。suì zhí wù chén tiān xià huāng,xuān chéng biān hù duō liú wáng。
去年圩破水千尺,尽扫百谷生蒿稂。qù nián wéi pò shuǐ qiān chǐ,jǐn sǎo bǎi gǔ shēng hāo láng。
今年道泾历西原,正值洚水为民殃。jīn nián dào jīng lì xī yuán,zhèng zhí jiàng shuǐ wèi mín yāng。
源从石埭涉太平,校之宣城适相当。yuán cóng shí dài shè tài píng,xiào zhī xuān chéng shì xiāng dāng。
蛟螭翻腾鬼魅泣,沿溪四望皆沙场。jiāo chī fān téng guǐ mèi qì,yán xī sì wàng jiē shā chǎng。
室庐为桴陇为沼,泥浮树杪如涂黄。shì lú wèi fú lǒng wèi zhǎo,ní fú shù miǎo rú tú huáng。
荡析不辨土木偶,移易转徙归何方。dàng xī bù biàn tǔ mù ǒu,yí yì zhuǎn xǐ guī hé fāng。
我闻天地初,水火先胚胎。wǒ wén tiān dì chū,shuǐ huǒ xiān pēi tāi。
火生于无水生有,寒暑昼夜更相推。huǒ shēng yú wú shuǐ shēng yǒu,hán shǔ zhòu yè gèng xiāng tuī。
火极旱乃炽,焚灼无噍遗。huǒ jí hàn nǎi chì,fén zhuó wú jiào yí。
水盛肆冲溃,弥漫不可支。shuǐ shèng sì chōng kuì,mí màn bù kě zhī。
二行于物关大命,或若偏胜翻为菑。èr xíng yú wù guān dà mìng,huò ruò piān shèng fān wèi zāi。
况兹盛夏火司令,退怯失势诚堪哀。kuàng zī shèng xià huǒ sī lìng,tuì qiè shī shì chéng kān āi。
信知颛顼非能廉,逾等陵节恣雄猜。xìn zhī zhuān xū fēi néng lián,yú děng líng jié zì xióng cāi。
腾阴千里蔽白日,吞吐瘴疠生烟霾。téng yīn qiān lǐ bì bái rì,tūn tǔ zhàng lì shēng yān mái。
浸霪连月涨四壑,有似九河未决洪涛恶。jìn yín lián yuè zhǎng sì hè,yǒu shì jiǔ hé wèi jué hóng tāo è。
横逞凶顽犯阛阓,并包荒秽归囊橐。héng chěng xiōng wán fàn huán huì,bìng bāo huāng huì guī náng tuó。
羲和不忍炎光微,独驱火龙当天飞。xī hé bù rěn yán guāng wēi,dú qū huǒ lóng dāng tiān fēi。
融融一点破阴慝,窜伏散落愁诛夷。róng róng yī diǎn pò yīn tè,cuàn fú sàn luò chóu zhū yí。
顾此柔弱资,积党难推排。gù cǐ róu ruò zī,jī dǎng nán tuī pái。
尧时十日晒不焦,反以丁女为之妃。yáo shí shí rì shài bù jiāo,fǎn yǐ dīng nǚ wèi zhī fēi。
凭籍阳威蒸四渎,倏忽又乘山雨来。píng jí yáng wēi zhēng sì dú,shū hū yòu chéng shān yǔ lái。
或云水位坎,其神合龟蛇。huò yún shuǐ wèi kǎn,qí shén hé guī shé。
鳞甲光差差,交纠成一家。lín jiǎ guāng chà chà,jiāo jiū chéng yī jiā。
鹑鸟短尾飞跋剌,远避不敢角齿牙。chún niǎo duǎn wěi fēi bá lá,yuǎn bì bù gǎn jiǎo chǐ yá。
始信柔制刚,黄老非浮夸。shǐ xìn róu zhì gāng,huáng lǎo fēi fú kuā。
载稽方脉流,立论固殊差。zài jī fāng mài liú,lì lùn gù shū chà。
三才本同体,二气混无涯。sān cái běn tóng tǐ,èr qì hùn wú yá。
水德浮乾坤,升降随月华。shuǐ dé fú qián kūn,shēng jiàng suí yuè huá。
阳一阴乃二,易象无舛讹。yáng yī yīn nǎi èr,yì xiàng wú chuǎn é。
胡为人生具百脉,一水不胜二火耶。hú wèi rén shēng jù bǎi mài,yī shuǐ bù shèng èr huǒ yé。
北人苦燥南苦湿,虚实实虚在损益。běi rén kǔ zào nán kǔ shī,xū shí shí xū zài sǔn yì。
制量妙用存其人,一中自古难偏执。zhì liàng miào yòng cún qí rén,yī zhōng zì gǔ nán piān zhí。
谁负炎黄术,降为天地医。shuí fù yán huáng shù,jiàng wèi tiān dì yī。
浣肠洗髓千万遍,无俾相蚀恒相资。huàn cháng xǐ suǐ qiān wàn biàn,wú bǐ xiāng shí héng xiāng zī。
日丹炳炳司民命,幸有吾皇万年主此阴阳鼎。rì dān bǐng bǐng sī mín mìng,xìng yǒu wú huáng wàn nián zhǔ cǐ yīn yáng dǐng。

钟芳

明广东崖州人,改籍琼山,字仲实。正德三年进士。嘉靖中累官至户部右侍郎。有《皇极经世图赞》、《续古今纪要》、《崖志略》、《钟筠溪家藏集》。 钟芳的作品>>

猜您喜欢

乙亥十一月朔日食

钟芳

赫曦连碧净无垠,俄报亏痕一二分。hè xī lián bì jìng wú yín,é bào kuī hén yī èr fēn。
大造岂应丰厥蔀,宣尼何怪困于陈。dà zào qǐ yīng fēng jué bù,xuān ní hé guài kùn yú chén。
潜滋阴慝宁能久,同护阳精自有神。qián zī yīn tè níng néng jiǔ,tóng hù yáng jīng zì yǒu shén。
宝鼎香销金鼓罢,玉轮如旧倍光新。bǎo dǐng xiāng xiāo jīn gǔ bà,yù lún rú jiù bèi guāng xīn。

送许廷信司训武陵巘

钟芳

同是天涯旧布衣,拜官西去忍相违。tóng shì tiān yá jiù bù yī,bài guān xī qù rěn xiāng wéi。
临江已觉兰桡动,把酒休辞玉斝飞。lín jiāng yǐ jué lán ráo dòng,bǎ jiǔ xiū cí yù jiǎ fēi。
醉倚湖山歌舜禹,闲披经史聚匡韦。zuì yǐ hú shān gē shùn yǔ,xián pī jīng shǐ jù kuāng wéi。
儒官自足偿清兴,底必鸣珂入帝畿。rú guān zì zú cháng qīng xīng,dǐ bì míng kē rù dì jī。

和黄希斋才伯韵

钟芳

天涯游子抱瑶琴,指下难挑曲外音。tiān yá yóu zi bào yáo qín,zhǐ xià nán tiāo qū wài yīn。
寸草报春终有憾,浮云出岫本无心。cùn cǎo bào chūn zhōng yǒu hàn,fú yún chū xiù běn wú xīn。
寻幽喜癖陶潜径,茹糗羞谈季子金。xún yōu xǐ pǐ táo qián jìng,rú qiǔ xiū tán jì zi jīn。
老我正多盘谷兴,可能分榻坐浓阴。lǎo wǒ zhèng duō pán gǔ xīng,kě néng fēn tà zuò nóng yīn。

涂主政邦王以诗见赠

钟芳

行藏何意听苍天,白首丘园君独贤。xíng cáng hé yì tīng cāng tiān,bái shǒu qiū yuán jūn dú xián。
每混渔樵耽野况,顿忘宠辱觉神全。měi hùn yú qiáo dān yě kuàng,dùn wàng chǒng rǔ jué shén quán。
香分晴院疏帘外,春到寒塘秀竹边。xiāng fēn qíng yuàn shū lián wài,chūn dào hán táng xiù zhú biān。
却老有丹随处足,不须方外觅真传。què lǎo yǒu dān suí chù zú,bù xū fāng wài mì zhēn chuán。

还崖稿

钟芳

地尽东南是故庐,感情风物在乘除。dì jǐn dōng nán shì gù lú,gǎn qíng fēng wù zài chéng chú。
道旁尚忆莱公竹,陇上多增白氏渠。dào páng shàng yì lái gōng zhú,lǒng shàng duō zēng bái shì qú。
旧日主人今在少,同时僚友别来疏。jiù rì zhǔ rén jīn zài shǎo,tóng shí liáo yǒu bié lái shū。
到家童稚迎相笑,仍是天涯一腐儒。dào jiā tóng zhì yíng xiāng xiào,réng shì tiān yá yī fǔ rú。

渡儋州新昌海

钟芳

晚乘初霁渡新昌,潮落仍渐马腹强。wǎn chéng chū jì dù xīn chāng,cháo luò réng jiàn mǎ fù qiáng。
薄伐共惊殳蔓草,一方从此系苞桑。báo fá gòng jīng shū màn cǎo,yī fāng cóng cǐ xì bāo sāng。
张罝客椓林间杙,贡玉人通海上航。zhāng jū kè zhuó lín jiān yì,gòng yù rén tōng hǎi shàng háng。
旧感萦怀歌兴发,满天霜月散新凉。jiù gǎn yíng huái gē xīng fā,mǎn tiān shuāng yuè sàn xīn liáng。

节妇叹

钟芳

形容消瘦倦梳妆,点尽衣衾强自将。xíng róng xiāo shòu juàn shū zhuāng,diǎn jǐn yī qīn qiáng zì jiāng。
之死只知天可誓,此生长共影成双。zhī sǐ zhǐ zhī tiān kě shì,cǐ shēng zhǎng gòng yǐng chéng shuāng。
烟横春槛愁千结,雨滴寒更泪几行。yān héng chūn kǎn chóu qiān jié,yǔ dī hán gèng lèi jǐ xíng。
墓草不除门户落,谩劳青史志共姜。mù cǎo bù chú mén hù luò,mán láo qīng shǐ zhì gòng jiāng。

鳌山

钟芳

鹏咮高骞吸晓虹,却怜孤绝自为宗。péng zhòu gāo qiān xī xiǎo hóng,què lián gū jué zì wèi zōng。
舆图垂尽地十里,峰势半开波万重。yú tú chuí jǐn dì shí lǐ,fēng shì bàn kāi bō wàn zhòng。
华夏封疆分徼外,斗牛光焰直天中。huá xià fēng jiāng fēn jiǎo wài,dòu niú guāng yàn zhí tiān zhōng。
似嫌川渎涓流细,独向重离阅会同。shì xián chuān dú juān liú xì,dú xiàng zhòng lí yuè huì tóng。

宿归姜驿

钟芳

曙色熹微透壁光,披衣起坐竹窗凉。shǔ sè xī wēi tòu bì guāng,pī yī qǐ zuò zhú chuāng liáng。
秋山断处群鸦没,晓吹来时万萼香。qiū shān duàn chù qún yā méi,xiǎo chuī lái shí wàn è xiāng。
海曲孤云横白昼,邮亭清梦足黄粱。hǎi qū gū yún héng bái zhòu,yóu tíng qīng mèng zú huáng liáng。
儋城四望皆林莽,谁辨东坡载酒堂。dān chéng sì wàng jiē lín mǎng,shuí biàn dōng pō zài jiǔ táng。

始兴舟中

钟芳

章江秋半惨霜风,才过梅关便不同。zhāng jiāng qiū bàn cǎn shuāng fēng,cái guò méi guān biàn bù tóng。
浅濑渐乾舟易阁,亢阳转炽气如烘。qiǎn lài jiàn qián zhōu yì gé,kàng yáng zhuǎn chì qì rú hōng。
湘裙浣石溪边妇,葵翣挥云陌上翁。xiāng qún huàn shí xī biān fù,kuí shà huī yún mò shàng wēng。
怪底扶舆清淑隔,衡阳请看雁回峰。guài dǐ fú yú qīng shū gé,héng yáng qǐng kàn yàn huí fēng。

落笔洞

钟芳

悬崖点点堕球琅,似得春秋一脉长。xuán yá diǎn diǎn duò qiú láng,shì dé chūn qiū yī mài zhǎng。
浓醮风烟观颖脱,暗书今古爱珍藏。nóng jiào fēng yān guān yǐng tuō,àn shū jīn gǔ ài zhēn cáng。
阵挥拟涤千军忾,焰吐争摩列宿光。zhèn huī nǐ dí qiān jūn kài,yàn tǔ zhēng mó liè sù guāng。
曾是中书头已秃,不将词藻竞低昂。céng shì zhōng shū tóu yǐ tū,bù jiāng cí zǎo jìng dī áng。

挽蜀府陈长史

钟芳

谁信妖符降玉鱼,武林东望失文儒。shuí xìn yāo fú jiàng yù yú,wǔ lín dōng wàng shī wén rú。
曾师临胄微言析,再相藩王吃力扶。céng shī lín zhòu wēi yán xī,zài xiāng fān wáng chī lì fú。
五色文鸾承宠耀,半轩松鹤閟清癯。wǔ sè wén luán chéng chǒng yào,bàn xuān sōng hè bì qīng qú。
哀闻薇省肠应断,况是中天月色孤。āi wén wēi shěng cháng yīng duàn,kuàng shì zhōng tiān yuè sè gū。

过九龙岭

钟芳

南出通津度九龙,参差乱石滞行骢。nán chū tōng jīn dù jiǔ lóng,cān chà luàn shí zhì xíng cōng。
半晴山色犹衔雨,垂老花枝不耐风。bàn qíng shān sè yóu xián yǔ,chuí lǎo huā zhī bù nài fēng。
市僻故宜杯斝朴,民罢底用织纴工。shì pì gù yí bēi jiǎ pǔ,mín bà dǐ yòng zhī rèn gōng。
传经旧俗今皆变,惟是萑蒲未即功。chuán jīng jiù sú jīn jiē biàn,wéi shì huán pú wèi jí gōng。

古松

钟芳

桃李难同拟历年,秋光阅老更苍然。táo lǐ nán tóng nǐ lì nián,qiū guāng yuè lǎo gèng cāng rán。
霜根裂石蛟鼍伏,铁干擘云星斗悬。shuāng gēn liè shí jiāo tuó fú,tiě gàn bāi yún xīng dòu xuán。
自信美材遗远地,岂期旧物结新缘。zì xìn měi cái yí yuǎn dì,qǐ qī jiù wù jié xīn yuán。
他年龙化乘云去,犹有风声遍海天。tā nián lóng huà chéng yún qù,yóu yǒu fēng shēng biàn hǎi tiān。

桂江舟中次陈少参七星岩韵

钟芳

碧山缭绕石瑰奇,两岸繁阴薜荔垂。bì shān liáo rào shí guī qí,liǎng àn fán yīn bì lì chuí。
桂水岁寒收瘴霭,火田秋熟庆清夷。guì shuǐ suì hán shōu zhàng ǎi,huǒ tián qiū shú qìng qīng yí。
无名老树森森秀,得意幽禽翐翐飞。wú míng lǎo shù sēn sēn xiù,dé yì yōu qín zhì zhì fēi。
三百六滩天上落,险夷惟有宓神知。sān bǎi liù tān tiān shàng luò,xiǎn yí wéi yǒu mì shén zhī。