古诗词

太平泾县大水

钟芳

岁直戊辰天下荒,宣城编户多流亡。suì zhí wù chén tiān xià huāng,xuān chéng biān hù duō liú wáng。
去年圩破水千尺,尽扫百谷生蒿稂。qù nián wéi pò shuǐ qiān chǐ,jǐn sǎo bǎi gǔ shēng hāo láng。
今年道泾历西原,正值洚水为民殃。jīn nián dào jīng lì xī yuán,zhèng zhí jiàng shuǐ wèi mín yāng。
源从石埭涉太平,校之宣城适相当。yuán cóng shí dài shè tài píng,xiào zhī xuān chéng shì xiāng dāng。
蛟螭翻腾鬼魅泣,沿溪四望皆沙场。jiāo chī fān téng guǐ mèi qì,yán xī sì wàng jiē shā chǎng。
室庐为桴陇为沼,泥浮树杪如涂黄。shì lú wèi fú lǒng wèi zhǎo,ní fú shù miǎo rú tú huáng。
荡析不辨土木偶,移易转徙归何方。dàng xī bù biàn tǔ mù ǒu,yí yì zhuǎn xǐ guī hé fāng。
我闻天地初,水火先胚胎。wǒ wén tiān dì chū,shuǐ huǒ xiān pēi tāi。
火生于无水生有,寒暑昼夜更相推。huǒ shēng yú wú shuǐ shēng yǒu,hán shǔ zhòu yè gèng xiāng tuī。
火极旱乃炽,焚灼无噍遗。huǒ jí hàn nǎi chì,fén zhuó wú jiào yí。
水盛肆冲溃,弥漫不可支。shuǐ shèng sì chōng kuì,mí màn bù kě zhī。
二行于物关大命,或若偏胜翻为菑。èr xíng yú wù guān dà mìng,huò ruò piān shèng fān wèi zāi。
况兹盛夏火司令,退怯失势诚堪哀。kuàng zī shèng xià huǒ sī lìng,tuì qiè shī shì chéng kān āi。
信知颛顼非能廉,逾等陵节恣雄猜。xìn zhī zhuān xū fēi néng lián,yú děng líng jié zì xióng cāi。
腾阴千里蔽白日,吞吐瘴疠生烟霾。téng yīn qiān lǐ bì bái rì,tūn tǔ zhàng lì shēng yān mái。
浸霪连月涨四壑,有似九河未决洪涛恶。jìn yín lián yuè zhǎng sì hè,yǒu shì jiǔ hé wèi jué hóng tāo è。
横逞凶顽犯阛阓,并包荒秽归囊橐。héng chěng xiōng wán fàn huán huì,bìng bāo huāng huì guī náng tuó。
羲和不忍炎光微,独驱火龙当天飞。xī hé bù rěn yán guāng wēi,dú qū huǒ lóng dāng tiān fēi。
融融一点破阴慝,窜伏散落愁诛夷。róng róng yī diǎn pò yīn tè,cuàn fú sàn luò chóu zhū yí。
顾此柔弱资,积党难推排。gù cǐ róu ruò zī,jī dǎng nán tuī pái。
尧时十日晒不焦,反以丁女为之妃。yáo shí shí rì shài bù jiāo,fǎn yǐ dīng nǚ wèi zhī fēi。
凭籍阳威蒸四渎,倏忽又乘山雨来。píng jí yáng wēi zhēng sì dú,shū hū yòu chéng shān yǔ lái。
或云水位坎,其神合龟蛇。huò yún shuǐ wèi kǎn,qí shén hé guī shé。
鳞甲光差差,交纠成一家。lín jiǎ guāng chà chà,jiāo jiū chéng yī jiā。
鹑鸟短尾飞跋剌,远避不敢角齿牙。chún niǎo duǎn wěi fēi bá lá,yuǎn bì bù gǎn jiǎo chǐ yá。
始信柔制刚,黄老非浮夸。shǐ xìn róu zhì gāng,huáng lǎo fēi fú kuā。
载稽方脉流,立论固殊差。zài jī fāng mài liú,lì lùn gù shū chà。
三才本同体,二气混无涯。sān cái běn tóng tǐ,èr qì hùn wú yá。
水德浮乾坤,升降随月华。shuǐ dé fú qián kūn,shēng jiàng suí yuè huá。
阳一阴乃二,易象无舛讹。yáng yī yīn nǎi èr,yì xiàng wú chuǎn é。
胡为人生具百脉,一水不胜二火耶。hú wèi rén shēng jù bǎi mài,yī shuǐ bù shèng èr huǒ yé。
北人苦燥南苦湿,虚实实虚在损益。běi rén kǔ zào nán kǔ shī,xū shí shí xū zài sǔn yì。
制量妙用存其人,一中自古难偏执。zhì liàng miào yòng cún qí rén,yī zhōng zì gǔ nán piān zhí。
谁负炎黄术,降为天地医。shuí fù yán huáng shù,jiàng wèi tiān dì yī。
浣肠洗髓千万遍,无俾相蚀恒相资。huàn cháng xǐ suǐ qiān wàn biàn,wú bǐ xiāng shí héng xiāng zī。
日丹炳炳司民命,幸有吾皇万年主此阴阳鼎。rì dān bǐng bǐng sī mín mìng,xìng yǒu wú huáng wàn nián zhǔ cǐ yīn yáng dǐng。

钟芳

明广东崖州人,改籍琼山,字仲实。正德三年进士。嘉靖中累官至户部右侍郎。有《皇极经世图赞》、《续古今纪要》、《崖志略》、《钟筠溪家藏集》。 钟芳的作品>>

猜您喜欢

次罗绣衣坠马伤足韵

钟芳

贪看春光入草塘,玄黄羸马仆高冈。tān kàn chūn guāng rù cǎo táng,xuán huáng léi mǎ pū gāo gāng。
葵能自卫还伤足,花已分飞未下堂。kuí néng zì wèi hái shāng zú,huā yǐ fēn fēi wèi xià táng。
搏老偶同驴背堕,袁生常恐雪中僵。bó lǎo ǒu tóng lǘ bèi duò,yuán shēng cháng kǒng xuě zhōng jiāng。
游么不碍风翎劲,搏击层霄未可忘。yóu me bù ài fēng líng jìn,bó jī céng xiāo wèi kě wàng。

送欧赐之守金华

钟芳

联署输君早着鞭,和风吹旐发离筵。lián shǔ shū jūn zǎo zhe biān,hé fēng chuī zhào fā lí yán。
封疆喜接留都胜,箫鼓争迎太守贤。fēng jiāng xǐ jiē liú dōu shèng,xiāo gǔ zhēng yíng tài shǒu xián。
到处江山随指点,及时膏泽系颠连。dào chù jiāng shān suí zhǐ diǎn,jí shí gāo zé xì diān lián。
日薰晴屿棠阴遍,应有歌谣被管弦。rì xūn qíng yǔ táng yīn biàn,yīng yǒu gē yáo bèi guǎn xián。

游观音阁和思抑韵

钟芳

危楼登遍诗脾困,清酒高歌次第催。wēi lóu dēng biàn shī pí kùn,qīng jiǔ gāo gē cì dì cuī。
树拥空苍齐石壁,江瑶晴绿上琼杯。shù yōng kōng cāng qí shí bì,jiāng yáo qíng lǜ shàng qióng bēi。
老僧诵法鸣钟应,客子乘潮鼓棹回。lǎo sēng sòng fǎ míng zhōng yīng,kè zi chéng cháo gǔ zhào huí。
归路昏黄人已醉,万家灯火烛三台。guī lù hūn huáng rén yǐ zuì,wàn jiā dēng huǒ zhú sān tái。

游观音阁和思抑韵

钟芳

百丈禅林合素筵,意中飞鸟共翩翩。bǎi zhàng chán lín hé sù yán,yì zhōng fēi niǎo gòng piān piān。
不知有我还无我,却爱今贤似昔贤。bù zhī yǒu wǒ hái wú wǒ,què ài jīn xián shì xī xián。
半世烟霞方外客,一龛香火洞中天。bàn shì yān xiá fāng wài kè,yī kān xiāng huǒ dòng zhōng tiān。
角残远戍苍烟暮,并辔犹联马上篇。jiǎo cán yuǎn shù cāng yān mù,bìng pèi yóu lián mǎ shàng piān。

送少宗伯杨公正叔

钟芳

钟山行乐未渠央,徵诏俄看出建章。zhōng shān xíng lè wèi qú yāng,zhēng zhào é kàn chū jiàn zhāng。
奕世台衡关否泰,一时人物在低昂。yì shì tái héng guān fǒu tài,yī shí rén wù zài dī áng。
职司万国纲常重,位近中天日月光。zhí sī wàn guó gāng cháng zhòng,wèi jìn zhōng tiān rì yuè guāng。
勋业有期头尚黑,祖风君德肯相忘。xūn yè yǒu qī tóu shàng hēi,zǔ fēng jūn dé kěn xiāng wàng。

五日联句和韵四首

钟芳

城曲相从看彩舟,锦标争胜发清讴。chéng qū xiāng cóng kàn cǎi zhōu,jǐn biāo zhēng shèng fā qīng ōu。
诗篇约我频同和,江汉思君独远游。shī piān yuē wǒ pín tóng hé,jiāng hàn sī jūn dú yuǎn yóu。
流水不湔湘客恨,青山空负杞人忧。liú shuǐ bù jiān xiāng kè hèn,qīng shān kōng fù qǐ rén yōu。
壮怀此际全销铄,闲是闲非总谬悠。zhuàng huái cǐ jì quán xiāo shuò,xián shì xián fēi zǒng miù yōu。

五日联句和韵四首

钟芳

午日看山山更好,客子放歌飞羽觞。wǔ rì kàn shān shān gèng hǎo,kè zi fàng gē fēi yǔ shāng。
觞行深浅自随量,歌校短长殊未遑。shāng xíng shēn qiǎn zì suí liàng,gē xiào duǎn zhǎng shū wèi huáng。
坐久漏声沈鹤禁,雨馀凉气袭槐堂。zuò jiǔ lòu shēng shěn hè jìn,yǔ yú liáng qì xí huái táng。
偶然欢笑颓然醉,未学华仙已顿忘。ǒu rán huān xiào tuí rán zuì,wèi xué huá xiān yǐ dùn wàng。

五日联句和韵四首

钟芳

天上玉京楼十二,清光应许借清郎。tiān shàng yù jīng lóu shí èr,qīng guāng yīng xǔ jiè qīng láng。
同盟偶作衣裳会,得句全输锦绣章。tóng méng ǒu zuò yī shang huì,dé jù quán shū jǐn xiù zhāng。
谢老爱山成痼癖,杜陵伤酒露疏狂。xiè lǎo ài shān chéng gù pǐ,dù líng shāng jiǔ lù shū kuáng。
归来似觉形神瘁,净室明轩学坐忘。guī lái shì jué xíng shén cuì,jìng shì míng xuān xué zuò wàng。

五日联句和韵四首

钟芳

四子多情冒雨过,主人贪客醉还歌。sì zi duō qíng mào yǔ guò,zhǔ rén tān kè zuì hái gē。
情恬夜宴销华烛,辞迸寒芒逼太阿。qíng tián yè yàn xiāo huá zhú,cí bèng hán máng bī tài ā。
一笑碧山同驻马,十年青琐忆鸣珂。yī xiào bì shān tóng zhù mǎ,shí nián qīng suǒ yì míng kē。
菘葵著土皆成色,未信春光校孰多。sōng kuí zhù tǔ jiē chéng sè,wèi xìn chūn guāng xiào shú duō。

借山亭

钟芳

借山学士圣能诗,滚滚波涛入妙词。jiè shān xué shì shèng néng shī,gǔn gǔn bō tāo rù miào cí。
花外蝶魂迷客主,苑边蛙吹杂官私。huā wài dié hún mí kè zhǔ,yuàn biān wā chuī zá guān sī。
流云去宿青溪曲,过鸟来依碧树枝。liú yún qù sù qīng xī qū,guò niǎo lái yī bì shù zhī。
假许何曾输郑壁,对渠清赏莫停卮。jiǎ xǔ hé céng shū zhèng bì,duì qú qīng shǎng mò tíng zhī。

禁中春雪

钟芳

急柝疏钟促曙光,玉娥飞舞迓东皇。jí tuò shū zhōng cù shǔ guāng,yù é fēi wǔ yà dōng huáng。
寒欺御柳旋成幻,色衬宫梅欲堕香。hán qī yù liǔ xuán chéng huàn,sè chèn gōng méi yù duò xiāng。
万片袅烟迷太液,一时随辇赴昭阳。wàn piàn niǎo yān mí tài yè,yī shí suí niǎn fù zhāo yáng。
郊原已兆丰登候,猎骑犹闻献白狼。jiāo yuán yǐ zhào fēng dēng hòu,liè qí yóu wén xiàn bái láng。

四月雨至于六月和韵

钟芳

通宵淫雨湿衾床,起篝银缸强自将。tōng xiāo yín yǔ shī qīn chuáng,qǐ gōu yín gāng qiáng zì jiāng。
寒色上侵书幌润,溜声遥引玉壶长。hán sè shàng qīn shū huǎng rùn,liū shēng yáo yǐn yù hú zhǎng。
垂翎独坐莺先困,破垒无归燕亦忙。chuí líng dú zuò yīng xiān kùn,pò lěi wú guī yàn yì máng。
却爱诗人自豪宕,骚坛坚壁未曾降。què ài shī rén zì háo dàng,sāo tán jiān bì wèi céng jiàng。

四月雨至于六月和韵

钟芳

倦拥青奴卧竹床,不禁蒸郁病相将。juàn yōng qīng nú wò zhú chuáng,bù jìn zhēng yù bìng xiāng jiāng。
片云黔黯催诗急,积雨空蒙入梦长。piàn yún qián àn cuī shī jí,jī yǔ kōng méng rù mèng zhǎng。
比屋半颓嫠妇泣,野堤中溃百农忙。bǐ wū bàn tuí lí fù qì,yě dī zhōng kuì bǎi nóng máng。
鼓钟忽报新晴候,忧思忡忡觉顿降。gǔ zhōng hū bào xīn qíng hòu,yōu sī chōng chōng jué dùn jiàng。

四月雨至于六月和韵

钟芳

风雨连霄拟对床,诗成重遣仆夫将。fēng yǔ lián xiāo nǐ duì chuáng,shī chéng zhòng qiǎn pū fū jiāng。
知深却恨论交晚,情淡还输得味长。zhī shēn què hèn lùn jiāo wǎn,qíng dàn hái shū dé wèi zhǎng。
瑞世凤麟聊自惜,乘风鹏鹗底须忙。ruì shì fèng lín liáo zì xī,chéng fēng péng è dǐ xū máng。
笔端秀句如林出,任是曹刘亦乞降。bǐ duān xiù jù rú lín chū,rèn shì cáo liú yì qǐ jiàng。

四月雨至于六月和韵

钟芳

云在高楼风在床,羽觞飞动蔌满将。yún zài gāo lóu fēng zài chuáng,yǔ shāng fēi dòng sù mǎn jiāng。
思君不见渚花冷,吹笛未终山雨长。sī jūn bù jiàn zhǔ huā lěng,chuī dí wèi zhōng shān yǔ zhǎng。
鬓雪几茎催景短,词峰千丈逼人忙。bìn xuě jǐ jīng cuī jǐng duǎn,cí fēng qiān zhàng bī rén máng。
我诗自叹如曹郐,未接齐师已办降。wǒ shī zì tàn rú cáo kuài,wèi jiē qí shī yǐ bàn jiàng。