古诗词

太平泾县大水

钟芳

岁直戊辰天下荒,宣城编户多流亡。suì zhí wù chén tiān xià huāng,xuān chéng biān hù duō liú wáng。
去年圩破水千尺,尽扫百谷生蒿稂。qù nián wéi pò shuǐ qiān chǐ,jǐn sǎo bǎi gǔ shēng hāo láng。
今年道泾历西原,正值洚水为民殃。jīn nián dào jīng lì xī yuán,zhèng zhí jiàng shuǐ wèi mín yāng。
源从石埭涉太平,校之宣城适相当。yuán cóng shí dài shè tài píng,xiào zhī xuān chéng shì xiāng dāng。
蛟螭翻腾鬼魅泣,沿溪四望皆沙场。jiāo chī fān téng guǐ mèi qì,yán xī sì wàng jiē shā chǎng。
室庐为桴陇为沼,泥浮树杪如涂黄。shì lú wèi fú lǒng wèi zhǎo,ní fú shù miǎo rú tú huáng。
荡析不辨土木偶,移易转徙归何方。dàng xī bù biàn tǔ mù ǒu,yí yì zhuǎn xǐ guī hé fāng。
我闻天地初,水火先胚胎。wǒ wén tiān dì chū,shuǐ huǒ xiān pēi tāi。
火生于无水生有,寒暑昼夜更相推。huǒ shēng yú wú shuǐ shēng yǒu,hán shǔ zhòu yè gèng xiāng tuī。
火极旱乃炽,焚灼无噍遗。huǒ jí hàn nǎi chì,fén zhuó wú jiào yí。
水盛肆冲溃,弥漫不可支。shuǐ shèng sì chōng kuì,mí màn bù kě zhī。
二行于物关大命,或若偏胜翻为菑。èr xíng yú wù guān dà mìng,huò ruò piān shèng fān wèi zāi。
况兹盛夏火司令,退怯失势诚堪哀。kuàng zī shèng xià huǒ sī lìng,tuì qiè shī shì chéng kān āi。
信知颛顼非能廉,逾等陵节恣雄猜。xìn zhī zhuān xū fēi néng lián,yú děng líng jié zì xióng cāi。
腾阴千里蔽白日,吞吐瘴疠生烟霾。téng yīn qiān lǐ bì bái rì,tūn tǔ zhàng lì shēng yān mái。
浸霪连月涨四壑,有似九河未决洪涛恶。jìn yín lián yuè zhǎng sì hè,yǒu shì jiǔ hé wèi jué hóng tāo è。
横逞凶顽犯阛阓,并包荒秽归囊橐。héng chěng xiōng wán fàn huán huì,bìng bāo huāng huì guī náng tuó。
羲和不忍炎光微,独驱火龙当天飞。xī hé bù rěn yán guāng wēi,dú qū huǒ lóng dāng tiān fēi。
融融一点破阴慝,窜伏散落愁诛夷。róng róng yī diǎn pò yīn tè,cuàn fú sàn luò chóu zhū yí。
顾此柔弱资,积党难推排。gù cǐ róu ruò zī,jī dǎng nán tuī pái。
尧时十日晒不焦,反以丁女为之妃。yáo shí shí rì shài bù jiāo,fǎn yǐ dīng nǚ wèi zhī fēi。
凭籍阳威蒸四渎,倏忽又乘山雨来。píng jí yáng wēi zhēng sì dú,shū hū yòu chéng shān yǔ lái。
或云水位坎,其神合龟蛇。huò yún shuǐ wèi kǎn,qí shén hé guī shé。
鳞甲光差差,交纠成一家。lín jiǎ guāng chà chà,jiāo jiū chéng yī jiā。
鹑鸟短尾飞跋剌,远避不敢角齿牙。chún niǎo duǎn wěi fēi bá lá,yuǎn bì bù gǎn jiǎo chǐ yá。
始信柔制刚,黄老非浮夸。shǐ xìn róu zhì gāng,huáng lǎo fēi fú kuā。
载稽方脉流,立论固殊差。zài jī fāng mài liú,lì lùn gù shū chà。
三才本同体,二气混无涯。sān cái běn tóng tǐ,èr qì hùn wú yá。
水德浮乾坤,升降随月华。shuǐ dé fú qián kūn,shēng jiàng suí yuè huá。
阳一阴乃二,易象无舛讹。yáng yī yīn nǎi èr,yì xiàng wú chuǎn é。
胡为人生具百脉,一水不胜二火耶。hú wèi rén shēng jù bǎi mài,yī shuǐ bù shèng èr huǒ yé。
北人苦燥南苦湿,虚实实虚在损益。běi rén kǔ zào nán kǔ shī,xū shí shí xū zài sǔn yì。
制量妙用存其人,一中自古难偏执。zhì liàng miào yòng cún qí rén,yī zhōng zì gǔ nán piān zhí。
谁负炎黄术,降为天地医。shuí fù yán huáng shù,jiàng wèi tiān dì yī。
浣肠洗髓千万遍,无俾相蚀恒相资。huàn cháng xǐ suǐ qiān wàn biàn,wú bǐ xiāng shí héng xiāng zī。
日丹炳炳司民命,幸有吾皇万年主此阴阳鼎。rì dān bǐng bǐng sī mín mìng,xìng yǒu wú huáng wàn nián zhǔ cǐ yīn yáng dǐng。

钟芳

明广东崖州人,改籍琼山,字仲实。正德三年进士。嘉靖中累官至户部右侍郎。有《皇极经世图赞》、《续古今纪要》、《崖志略》、《钟筠溪家藏集》。 钟芳的作品>>

猜您喜欢

和人择胜亭诗四首

钟芳

群峰拖翠叠云坰,下有涪翁一草亭。qún fēng tuō cuì dié yún jiōng,xià yǒu fú wēng yī cǎo tíng。
风送鸟声来枕细,水流松影出池清。fēng sòng niǎo shēng lái zhěn xì,shuǐ liú sōng yǐng chū chí qīng。
阳春到处恰盈掬,生意满前如列星。yáng chūn dào chù qià yíng jū,shēng yì mǎn qián rú liè xīng。
物外呶呶闲扫却,静焚兰茝诵心经。wù wài náo náo xián sǎo què,jìng fén lán chǎi sòng xīn jīng。

和人择胜亭诗四首

钟芳

诗坛鼓铎振中坚,翡翠兰苕未足传。shī tán gǔ duó zhèn zhōng jiān,fěi cuì lán sháo wèi zú chuán。
学苦固应成个是,数奇只合守吾玄。xué kǔ gù yīng chéng gè shì,shù qí zhǐ hé shǒu wú xuán。
谷风吹树花争笑,孤屿浮空月倒悬。gǔ fēng chuī shù huā zhēng xiào,gū yǔ fú kōng yuè dào xuán。
无事扶筇睇清昼,野田秋水落胎仙。wú shì fú qióng dì qīng zhòu,yě tián qiū shuǐ luò tāi xiān。

和人择胜亭诗四首

钟芳

漠漠江浔一小亭,谢官归老鬓星星。mò mò jiāng xún yī xiǎo tíng,xiè guān guī lǎo bìn xīng xīng。
梅和雪色侵闲幔,雁杂凫翁印浅汀。méi hé xuě sè qīn xián màn,yàn zá fú wēng yìn qiǎn tīng。
青紫千重身外物,乾坤一叶水中萍。qīng zǐ qiān zhòng shēn wài wù,qián kūn yī yè shuǐ zhōng píng。
眼前好景只须醉,不用玄霜衬鹤龄。yǎn qián hǎo jǐng zhǐ xū zuì,bù yòng xuán shuāng chèn hè líng。

和人择胜亭诗四首

钟芳

皤翁懒与世推移,结得山亭强自支。pó wēng lǎn yǔ shì tuī yí,jié dé shān tíng qiáng zì zhī。
倦对枫林高枕卧,兴穿杨径小车随。juàn duì fēng lín gāo zhěn wò,xīng chuān yáng jìng xiǎo chē suí。
天连碧沼云连壑,瓮有新醅案有诗。tiān lián bì zhǎo yún lián hè,wèng yǒu xīn pēi àn yǒu shī。
吟到兴亡凄切处,寒江沈檄吊鸱夷。yín dào xīng wáng qī qiè chù,hán jiāng shěn xí diào chī yí。

和石宗海进阶韵

钟芳

辞禄归来十数年,回看朝市隔天渊。cí lù guī lái shí shù nián,huí kàn cháo shì gé tiān yuān。
丘园独坐心如铁,杯酒半酣人似仙。qiū yuán dú zuò xīn rú tiě,bēi jiǔ bàn hān rén shì xiān。
蚤岁声名瞻北斗,老年词翰涌原泉。zǎo suì shēng míng zhān běi dòu,lǎo nián cí hàn yǒng yuán quán。
承恩长抱乌号痛,一诵宸章一惘然。chéng ēn zhǎng bào wū hào tòng,yī sòng chén zhāng yī wǎng rán。

送邓子几之南都刑部主事

钟芳

公署同君作比邻,爱君寥廓似秋旻。gōng shǔ tóng jūn zuò bǐ lín,ài jūn liáo kuò shì qiū mín。
马缘共牧浑忘主,仆为频来也觉亲。mǎ yuán gòng mù hún wàng zhǔ,pū wèi pín lái yě jué qīn。
清吹催人离凤阙,断云牵恨渡龙津。qīng chuī cuī rén lí fèng quē,duàn yún qiān hèn dù lóng jīn。
石头春暖圜扉静,独倚晴峦咏白蘋。shí tóu chūn nuǎn huán fēi jìng,dú yǐ qíng luán yǒng bái píng。

写怀

钟芳

进耽朝市疑徇物,退爱皋原为洁身。jìn dān cháo shì yí xùn wù,tuì ài gāo yuán wèi jié shēn。
遇主禹躬三过急,得师颜乐一瓢贫。yù zhǔ yǔ gōng sān guò jí,dé shī yán lè yī piáo pín。
世情似弈翻新局,牍案如麻积幻尘。shì qíng shì yì fān xīn jú,dú àn rú má jī huàn chén。
白首抱官成底事,故园桑梓正萧森。bái shǒu bào guān chéng dǐ shì,gù yuán sāng zǐ zhèng xiāo sēn。

偶咏

钟芳

案牍顿劳真俗务,精魂耗尽竟何功。àn dú dùn láo zhēn sú wù,jīng hún hào jǐn jìng hé gōng。
八千里外炎蒸地,五百年前烈士风。bā qiān lǐ wài yán zhēng dì,wǔ bǎi nián qián liè shì fēng。
失志文皇遗董贾,得时虞帝擢夔龙。shī zhì wén huáng yí dǒng jiǎ,dé shí yú dì zhuó kuí lóng。
伊谁卒负苍生望,咄咄还书几字空。yī shuí zú fù cāng shēng wàng,duō duō hái shū jǐ zì kōng。

偶咏

钟芳

颜乐轲忧久隐沦,关闽续后又荆榛。yán lè kē yōu jiǔ yǐn lún,guān mǐn xù hòu yòu jīng zhēn。
眼中人物有臧否,世上声名半假真。yǎn zhōng rén wù yǒu zāng fǒu,shì shàng shēng míng bàn jiǎ zhēn。
末学每因诗作累,苦心思与德为邻。mò xué měi yīn shī zuò lèi,kǔ xīn sī yǔ dé wèi lín。
梦醒刊落繁枝叶,一室愔愔玉自温。mèng xǐng kān luò fán zhī yè,yī shì yīn yīn yù zì wēn。

甲戌夏过潮州谒韩文公庙

钟芳

砥柱当年屹倒澜,一官遥谪瘴江干。dǐ zhù dāng nián yì dào lán,yī guān yáo zhé zhàng jiāng gàn。
臣身未死心终赤,佛法如灵骨不寒。chén shēn wèi sǐ xīn zhōng chì,fú fǎ rú líng gǔ bù hán。
逢乱常多逢治少,得民容易得君难。féng luàn cháng duō féng zhì shǎo,dé mín róng yì dé jūn nán。
津头落日天涯暮,敬为先生一驻骖。jīn tóu luò rì tiān yá mù,jìng wèi xiān shēng yī zhù cān。

和思抑韵

钟芳

清曹元自少拘牵,静掩重扉检故编。qīng cáo yuán zì shǎo jū qiān,jìng yǎn zhòng fēi jiǎn gù biān。
夜永短檠销烛泪,日高新火动榆烟。yè yǒng duǎn qíng xiāo zhú lèi,rì gāo xīn huǒ dòng yú yān。
春连四际江山好,人共一轩花鸟便。chūn lián sì jì jiāng shān hǎo,rén gòng yī xuān huā niǎo biàn。
芹曝何曾裨尺寸,只将丰稔祝尧天。qín pù hé céng bì chǐ cùn,zhǐ jiāng fēng rěn zhù yáo tiān。

和思抑韵

钟芳

刚肠不受百柔牵,今古兴亡手自编。gāng cháng bù shòu bǎi róu qiān,jīn gǔ xīng wáng shǒu zì biān。
洗髓元无丹灶术,照书旧有杖藜烟。xǐ suǐ yuán wú dān zào shù,zhào shū jiù yǒu zhàng lí yān。
醉依南斗皇风阔,坦向东溟腹笥便。zuì yī nán dòu huáng fēng kuò,tǎn xiàng dōng míng fù sì biàn。
万事只堪供一噱,不须搔首问苍天。wàn shì zhǐ kān gōng yī jué,bù xū sāo shǒu wèn cāng tiān。

和思抑韵

钟芳

柳外离旌渐觉遥,旅魂寥落为君销。liǔ wài lí jīng jiàn jué yáo,lǚ hún liáo luò wèi jūn xiāo。
贤科甲乙联双翮,世路升天共一条。xián kē jiǎ yǐ lián shuāng hé,shì lù shēng tiān gòng yī tiáo。
纶綍新从天上召,佩环重合殿东朝。lún fú xīn cóng tiān shàng zhào,pèi huán zhòng hé diàn dōng cháo。
祠曹好是如邮舍,藉此阶梯荐紫霄。cí cáo hǎo shì rú yóu shě,jí cǐ jiē tī jiàn zǐ xiāo。

乙亥春送上舍严仲弘归高明

钟芳

漠漠春云晓树苍,江东门外着归航。mò mò chūn yún xiǎo shù cāng,jiāng dōng mén wài zhe guī háng。
三年灯火金陵旧,二月风涛玉峡长。sān nián dēng huǒ jīn líng jiù,èr yuè fēng tāo yù xiá zhǎng。
乡国高垣遮牡蛎,野田新课入禾粱。xiāng guó gāo yuán zhē mǔ lì,yě tián xīn kè rù hé liáng。
到家随处堪行乐,身外浮名且未忙。dào jiā suí chù kān xíng lè,shēn wài fú míng qiě wèi máng。

春寒和林考功韵

钟芳

坐看炉火旋成灰,散帙离披懒自堆。zuò kàn lú huǒ xuán chéng huī,sàn zhì lí pī lǎn zì duī。
积块半干淩更合,顽阴未破雪重来。jī kuài bàn gàn líng gèng hé,wán yīn wèi pò xuě zhòng lái。
漏传高阁两三点,梦绕炎洲千百回。lòu chuán gāo gé liǎng sān diǎn,mèng rào yán zhōu qiān bǎi huí。
赖有罗浮春满瓮,便须沉醉莫停杯。lài yǒu luó fú chūn mǎn wèng,biàn xū chén zuì mò tíng bēi。