古诗词

狮林灵泉

徐宏祖

千穟明珠孰为探,灵源绝顶见灵龛。qiān suì míng zhū shú wèi tàn,líng yuán jué dǐng jiàn líng kān。
湛摇松影雪千尺,冷浸梅花月一潭。zhàn yáo sōng yǐng xuě qiān chǐ,lěng jìn méi huā yuè yī tán。
碧玉眼中丹透液,青莲舌上露成甘。bì yù yǎn zhōng dān tòu yè,qīng lián shé shàng lù chéng gān。
满林不乏人天供,洒作天花润法昙。mǎn lín bù fá rén tiān gōng,sǎ zuò tiān huā rùn fǎ tán。
猜您喜欢

赋得孤云独往还楞伽山中同石斋先生分韵

徐宏祖

秋空净无极,兀兀片云孤。qiū kōng jìng wú jí,wù piàn yún gū。
不与风同驶,遥令雨自苏。bù yǔ fēng tóng shǐ,yáo lìng yǔ zì sū。
卷舒如有约,尺寸岂随肤。juǎn shū rú yǒu yuē,chǐ cùn qǐ suí fū。
我欲神相倚,因之径转无。wǒ yù shén xiāng yǐ,yīn zhī jìng zhuǎn wú。

赋得孤云独往还楞伽山中同石斋先生分韵

徐宏祖

为霾并为电,弥天总是云。wèi mái bìng wèi diàn,mí tiān zǒng shì yún。
谁能绘霄汉,了不作氤氲。shuí néng huì xiāo hàn,le bù zuò yīn yūn。
捧日开朝霁,飞霞散夕曛。pěng rì kāi cháo jì,fēi xiá sàn xī xūn。
此中无一系,何处著纷纷。cǐ zhōng wú yī xì,hé chù zhù fēn fēn。

赋得孤云独往还楞伽山中同石斋先生分韵

徐宏祖

出岫何幽独,悠然扬碧空。chū xiù hé yōu dú,yōu rán yáng bì kōng。
遥分秋水影,忽度夕阳风。yáo fēn qiū shuǐ yǐng,hū dù xī yáng fēng。
长天不留迹,冷月若为容。zhǎng tiān bù liú jì,lěng yuè ruò wèi róng。
归宿应何在,崆峒第一峰。guī sù yīng hé zài,kōng dòng dì yī fēng。

赋得孤云独往还楞伽山中同石斋先生分韵

徐宏祖

彩霞竟何往,苍狗自徜佯。cǎi xiá jìng hé wǎng,cāng gǒu zì cháng yáng。
出没千峰迥,夷犹一壑长。chū méi qiān fēng jiǒng,yí yóu yī hè zhǎng。
鹜飞难做伴,龙跃岂相忘。wù fēi nán zuò bàn,lóng yuè qǐ xiāng wàng。
不待为霖日,方令天汉章。bù dài wèi lín rì,fāng lìng tiān hàn zhāng。

赋得孤云独往还楞伽山中同石斋先生分韵

徐宏祖

舒卷有妙理,谁云倦始还。shū juǎn yǒu miào lǐ,shuí yún juàn shǐ hái。
垂天宁幻态,触石岂无关。chuí tiān níng huàn tài,chù shí qǐ wú guān。
神远群俱涣,情空迹自闲。shén yuǎn qún jù huàn,qíng kōng jì zì xián。
始知能体物,造化掌中删。shǐ zhī néng tǐ wù,zào huà zhǎng zhōng shān。

狮林灵泉

徐宏祖

静里泉流石忽穿,峰头明月斗娟娟。jìng lǐ quán liú shí hū chuān,fēng tóu míng yuè dòu juān juān。
窍通骨节凉生髓,源自头颅玉作涎。qiào tōng gǔ jié liáng shēng suǐ,yuán zì tóu lú yù zuò xián。
只道醍醐天上落,直将沆瀣掌中悬。zhǐ dào tí hú tiān shàng luò,zhí jiāng hàng xiè zhǎng zhōng xuán。
青衣丹凤寻常事,谁解灵源此更偏。qīng yī dān fèng xún cháng shì,shuí jiě líng yuán cǐ gèng piān。

哭静闻禅侣

徐宏祖

晓共云关暮共龛,梵音镫影对偏安。xiǎo gòng yún guān mù gòng kān,fàn yīn dèng yǐng duì piān ān。
禅销白骨空馀梦,瘦比黄花不耐寒。chán xiāo bái gǔ kōng yú mèng,shòu bǐ huáng huā bù nài hán。
西望有山生死共,东瞻无侣去来难。xī wàng yǒu shān shēng sǐ gòng,dōng zhān wú lǚ qù lái nán。
故乡只道登高少,魂断天涯只独看。gù xiāng zhǐ dào dēng gāo shǎo,hún duàn tiān yá zhǐ dú kàn。

哭静闻禅侣

徐宏祖

崎岖千水复千山,戒染清流忍垢颜。qí qū qiān shuǐ fù qiān shān,jiè rǎn qīng liú rěn gòu yán。
鱼腹卧舟宁众谪,龙华寄榻转孤潸。yú fù wò zhōu níng zhòng zhé,lóng huá jì tà zhuǎn gū shān。
可怜濒死人先别,未必浮生我独还。kě lián bīn sǐ rén xiān bié,wèi bì fú shēng wǒ dú hái。
含泪痛君仍自痛,存亡分影不分关。hán lèi tòng jūn réng zì tòng,cún wáng fēn yǐng bù fēn guān。

哭静闻禅侣

徐宏祖

客里仍离病里人,别时还忆昔时身。kè lǐ réng lí bìng lǐ rén,bié shí hái yì xī shí shēn。
死生忽地分今日,聚散经年共此晨。sǐ shēng hū dì fēn jīn rì,jù sàn jīng nián gòng cǐ chén。
发足已拌随壑转,到头空唤过河频。fā zú yǐ bàn suí hè zhuǎn,dào tóu kōng huàn guò hé pín。
半生瓢饮千山屐,断送枯骸瘴海滨。bàn shēng piáo yǐn qiān shān jī,duàn sòng kū hái zhàng hǎi bīn。

哭静闻禅侣

徐宏祖

同向西南浪泊间,忽看仙侣坠飞鸢。tóng xiàng xī nán làng pō jiān,hū kàn xiān lǚ zhuì fēi yuān。
不毛尚与名山隔,裹革难随故国旋。bù máo shàng yǔ míng shān gé,guǒ gé nán suí gù guó xuán。
黄菊泪分千里道,白茅魂断五花烟。huáng jú lèi fēn qiān lǐ dào,bái máo hún duàn wǔ huā yān。
别君已许携君骨,夜夜空山泣杜鹃。bié jūn yǐ xǔ xié jūn gǔ,yè yè kōng shān qì dù juān。

哭静闻禅侣

徐宏祖

鹤影萍踪总莫凭,浮生谁为证三生。hè yǐng píng zōng zǒng mò píng,fú shēng shuí wèi zhèng sān shēng。
护经白刃身俱赘,守律清流唾不轻。hù jīng bái rèn shēn jù zhuì,shǒu lǜ qīng liú tuò bù qīng。
一篑难将馀骨补,半涂空托寸心盟。yī kuì nán jiāng yú gǔ bǔ,bàn tú kōng tuō cùn xīn méng。
别时已恐无时见,几度临行未肯行。bié shí yǐ kǒng wú shí jiàn,jǐ dù lín xíng wèi kěn xíng。

哭静闻禅侣

徐宏祖

一番魔障一番憨,梦寐名山亦是贪。yī fān mó zhàng yī fān hān,mèng mèi míng shān yì shì tān。
井不及泉无论九,河难问渡尚呼三。jǐng bù jí quán wú lùn jiǔ,hé nán wèn dù shàng hū sān。
疲津此子心惟佛,移谷愚公骨作男。pí jīn cǐ zi xīn wéi fú,yí gǔ yú gōng gǔ zuò nán。
幻聚幻离俱幻相,好将生死梦同参。huàn jù huàn lí jù huàn xiāng,hǎo jiāng shēng sǐ mèng tóng cān。

补小香山梅花堂诗

徐宏祖

佳迹空山漫记吴,幽人逸兴寄髯苏。jiā jì kōng shān màn jì wú,yōu rén yì xīng jì rán sū。
种来香雾三千界,削就云根第一株。zhǒng lái xiāng wù sān qiān jiè,xuē jiù yún gēn dì yī zhū。
水月遥分大士供,阴晴递换小山图。shuǐ yuè yáo fēn dà shì gōng,yīn qíng dì huàn xiǎo shān tú。
片时脱尽尘凡梦,鹤骨森寒对玉壶。piàn shí tuō jǐn chén fán mèng,hè gǔ sēn hán duì yù hú。

补小香山梅花堂诗

徐宏祖

幻出烟萝傍玉京,须知片石是三生。huàn chū yān luó bàng yù jīng,xū zhī piàn shí shì sān shēng。
春随香草千年艳,人与梅花一样清。chūn suí xiāng cǎo qiān nián yàn,rén yǔ méi huā yī yàng qīng。
混沌凿开云上下,崆峒坐倚月纵横。hùn dùn záo kāi yún shàng xià,kōng dòng zuò yǐ yuè zòng héng。
峰头且莫骑黄鹤,留遍江城铁笛声。fēng tóu qiě mò qí huáng hè,liú biàn jiāng chéng tiě dí shēng。

鸡山十景绝顶四观

徐宏祖

芙蓉万仞削中天,抟捥乾坤面面悬。fú róng wàn rèn xuē zhōng tiān,tuán wàn qián kūn miàn miàn xuán。
势压东溟日半夜,天连北极雪千年。shì yā dōng míng rì bàn yè,tiān lián běi jí xuě qiān nián。
晴光西洱摇金镜,瑞色南云列绮筵。qíng guāng xī ěr yáo jīn jìng,ruì sè nán yún liè qǐ yán。
奇观尽收今古胜,帝庭呼吸独为偏。qí guān jǐn shōu jīn gǔ shèng,dì tíng hū xī dú wèi piān。
33123