古诗词

呈聚伯沈座师

韩韬

剑古螭头脱,年深玉匣藏。jiàn gǔ chī tóu tuō,nián shēn yù xiá cáng。
不因君拂拭,何得露光芒。bù yīn jūn fú shì,hé dé lù guāng máng。

韩韬

韩韬,字仲六,号玉田。番禺人。韩上桂仲弟。明神宗万历三十四年(一六〇六)武举,未仕先卒。擅诗文,有《茹霞稿》。事见《韩节悯公遗稿》卷末附录。 韩韬的作品>>

猜您喜欢

呈倪二府

韩韬

先生词赋擅当场,磊落胸中迥莫方。xiān shēng cí fù shàn dāng chǎng,lěi luò xiōng zhōng jiǒng mò fāng。
调古文章追汉魏,官清瘴疠静江乡。diào gǔ wén zhāng zhuī hàn wèi,guān qīng zhàng lì jìng jiāng xiāng。
三城初透春风晓,八桂曾沾宿雨凉。sān chéng chū tòu chūn fēng xiǎo,bā guì céng zhān sù yǔ liáng。
共道郡中生意早,萧萧悴草亦依阳。gòng dào jùn zhōng shēng yì zǎo,xiāo xiāo cuì cǎo yì yī yáng。

秋日自端州早归

韩韬

凌晨鼓棹促归舟,峡里寒云淡欲流。líng chén gǔ zhào cù guī zhōu,xiá lǐ hán yún dàn yù liú。
枫露渐深蝉响绝,海天初曙火萤收。fēng lù jiàn shēn chán xiǎng jué,hǎi tiān chū shǔ huǒ yíng shōu。
惊人鸿雁双双起,趁水鸬鹚个个浮。jīng rén hóng yàn shuāng shuāng qǐ,chèn shuǐ lú cí gè gè fú。
凛冽鱼风吹客袂,满江秋色蓼花愁。lǐn liè yú fēng chuī kè mèi,mǎn jiāng qiū sè liǎo huā chóu。

京中有怀何年兄

韩韬

偶闻伐木晚丁丁,海内逢人忆弟兄。ǒu wén fá mù wǎn dīng dīng,hǎi nèi féng rén yì dì xiōng。
万里乡书裁过雁,半生旅思倦行旌。wàn lǐ xiāng shū cái guò yàn,bàn shēng lǚ sī juàn xíng jīng。
风尘荏苒同为客,世路崎岖独怆情。fēng chén rěn rǎn tóng wèi kè,shì lù qí qū dú chuàng qíng。
君向西江弟向越,月明何处望三城。jūn xiàng xī jiāng dì xiàng yuè,yuè míng hé chù wàng sān chéng。

呈聚伯沈座师

韩韬

骅骝虽伏枥,骏骨出风尘。huá liú suī fú lì,jùn gǔ chū fēng chén。
一顾将安报,恩深愧主人。yī gù jiāng ān bào,ēn shēn kuì zhǔ rén。