古诗词

襄阳乐

张宁

襄阳女儿夜行游,牵衣把袂大堤头。xiāng yáng nǚ ér yè xíng yóu,qiān yī bǎ mèi dà dī tóu。
歌声未歇笑声起,唱处无情闻处愁。gē shēng wèi xiē xiào shēng qǐ,chàng chù wú qíng wén chù chóu。
珠榼玉佩摇春绿,北渚南湖相间属。zhū kē yù pèi yáo chūn lǜ,běi zhǔ nán hú xiāng jiān shǔ。
至今荆楚宦游人,犹唱襄阳《大堤曲》。zhì jīn jīng chǔ huàn yóu rén,yóu chàng xiāng yáng dà dī qū。

张宁

明浙江海盐人,字靖之,号方洲。景泰五年进士。授礼科给事中,擢都给事中。言京卫武职,人员既众,又多老弱,宜严加考核。格不行。宪宗时出为汀州知府,以简静为治。以病免归。致仕后家居三十年,累荐不起。工书画,能诗。有《方洲杂言》、《奉使录》、《方洲集》。 张宁的作品>>

猜您喜欢

满江红·题碧梧翠竹送李阳春

张宁

一曲清商,人别后、故园几度。yī qū qīng shāng,rén bié hòu gù yuán jǐ dù。
想翠竹、碧梧风采,旧游何处。xiǎng cuì zhú bì wú fēng cǎi,jiù yóu hé chù。
三径西风秋共老,满庭疏雨春都过。sān jìng xī fēng qiū gòng lǎo,mǎn tíng shū yǔ chūn dōu guò。
看苍苔、白石易黄昏,愁无数。kàn cāng tái bái shí yì huáng hūn,chóu wú shù。
峄山畔,淇泉路;空回首,佳期误。yì shān pàn,qí quán lù;kōng huí shǒu,jiā qī wù。
叹舞鸾鸣凤,归来迟暮。tàn wǔ luán míng fèng,guī lái chí mù。
冷淡还如西草,凄迷番作江东树。lěng dàn hái rú xī cǎo,qī mí fān zuò jiāng dōng shù。
且留他、素管候冰丝,重相和。qiě liú tā sù guǎn hòu bīng sī,zhòng xiāng hé。

题姚公绶山水

张宁

幽意写不尽,万山深更深。yōu yì xiě bù jǐn,wàn shān shēn gèng shēn。
白云无出处,绿树漫成林。bái yún wú chū chù,lǜ shù màn chéng lín。
啼鸟醒人梦,流泉净客心。tí niǎo xǐng rén mèng,liú quán jìng kè xīn。
何当随钓艇,看弈草堂阴。hé dāng suí diào tǐng,kàn yì cǎo táng yīn。

重游金粟寺有作

张宁

溪深通小艇,山峻露层台。xī shēn tōng xiǎo tǐng,shān jùn lù céng tái。
林叶经霜尽,河冰近午开。lín yè jīng shuāng jǐn,hé bīng jìn wǔ kāi。
闲云僧出定,旧雨客重来。xián yún sēng chū dìng,jiù yǔ kè zhòng lái。
扰扰浮生路,经过知几回。rǎo rǎo fú shēng lù,jīng guò zhī jǐ huí。

士女图

张宁

吴城士女越样妆,笼冠盘髻销金裳。wú chéng shì nǚ yuè yàng zhuāng,lóng guān pán jì xiāo jīn shang。
东风淡荡桃李月,看花不语情何长。dōng fēng dàn dàng táo lǐ yuè,kàn huā bù yǔ qíng hé zhǎng。
女伴相将牵稚子,庭院无人花正芳。nǚ bàn xiāng jiāng qiān zhì zi,tíng yuàn wú rén huā zhèng fāng。
阳春宛宛白日暮,空抱花枝归洞房。yáng chūn wǎn wǎn bái rì mù,kōng bào huā zhī guī dòng fáng。

送史明古过访还吴江

张宁

一灯新火映邻扉,话尽残更未解衣。yī dēng xīn huǒ yìng lín fēi,huà jǐn cán gèng wèi jiě yī。
元亮老嗟芜业改,无功生怯醉乡非。yuán liàng lǎo jiē wú yè gǎi,wú gōng shēng qiè zuì xiāng fēi。
天孤远雁和云断,风急春潮带雨飞。tiān gū yuǎn yàn hé yún duàn,fēng jí chūn cháo dài yǔ fēi。
暂尔相逢便相别,只应清梦送君归。zàn ěr xiāng féng biàn xiāng bié,zhǐ yīng qīng mèng sòng jūn guī。

题伍公炬桂林别意册后

张宁

五岭行云七泽风,东将入海泛鸿蒙。wǔ lǐng xíng yún qī zé fēng,dōng jiāng rù hǎi fàn hóng méng。
生还却笑征南老,往事空惊塞上翁。shēng hái què xiào zhēng nán lǎo,wǎng shì kōng jīng sāi shàng wēng。
万里归心孤碛雁,廿年春梦五更钟。wàn lǐ guī xīn gū qì yàn,niàn nián chūn mèng wǔ gèng zhōng。
曲江院里看花伴,物色于今尽不同。qū jiāng yuàn lǐ kàn huā bàn,wù sè yú jīn jǐn bù tóng。

感事二首

张宁

羽书昨夜报居庸,百万雄师下九重。yǔ shū zuó yè bào jū yōng,bǎi wàn xióng shī xià jiǔ zhòng。
天子垂衣临大漠,群臣端笏扈元戎。tiān zi chuí yī lín dà mò,qún chén duān hù hù yuán róng。
禁中已乏回天谏,阃外谁成辟地功。jìn zhōng yǐ fá huí tiān jiàn,kǔn wài shuí chéng pì dì gōng。
千古澶渊扶日毂,令人长忆寇莱公。qiān gǔ chán yuān fú rì gǔ,lìng rén zhǎng yì kòu lái gōng。

感事二首

张宁

宝马朱轮接上游,时危谁解奉天忧。bǎo mǎ zhū lún jiē shàng yóu,shí wēi shuí jiě fèng tiān yōu。
鼎湖龙去英雄尽,剑阁云深日月愁。dǐng hú lóng qù yīng xióng jǐn,jiàn gé yún shēn rì yuè chóu。
玉辇已随胡地草,青山依旧汉宫秋。yù niǎn yǐ suí hú dì cǎo,qīng shān yī jiù hàn gōng qiū。
元勋野死潼关破,误国何人更首丘?yuán xūn yě sǐ tóng guān pò,wù guó hé rén gèng shǒu qiū?

莫愁乐

张宁

金雀玉搔头,生来唤莫愁。jīn què yù sāo tóu,shēng lái huàn mò chóu。
自从欢去后,不出石城游。zì cóng huān qù hòu,bù chū shí chéng yóu。