古诗词

寄赠卓火传传经堂歌

陈恭尹

卓侯寄我一尺书,细行小字千言馀。zhuó hóu jì wǒ yī chǐ shū,xì xíng xiǎo zì qiān yán yú。
开缄意气溢毫楮,烟云缭绕生吾庐。kāi jiān yì qì yì háo chǔ,yān yún liáo rào shēng wú lú。
鸟翼欲搏南溟浪,剑锋直射牛斗墟。niǎo yì yù bó nán míng làng,jiàn fēng zhí shè niú dòu xū。
不平之鸣有若此,何况龙光凤彩扬天衢。bù píng zhī míng yǒu ruò cǐ,hé kuàng lóng guāng fèng cǎi yáng tiān qú。
伊昔休明代,朝野交驩虞。yī xī xiū míng dài,cháo yě jiāo huān yú。
公卿折节下韦布,草野高谈皆庙谟。gōng qīng zhé jié xià wéi bù,cǎo yě gāo tán jiē miào mó。
天南地北未相见,一字若得隋侯珠。tiān nán dì běi wèi xiāng jiàn,yī zì ruò dé suí hóu zhū。
故家文献今未坠,君门累叶名通儒。gù jiā wén xiàn jīn wèi zhuì,jūn mén lèi yè míng tōng rú。
况闻忠烈有令祖,月黑归家夜骑虎。kuàng wén zhōng liè yǒu lìng zǔ,yuè hēi guī jiā yè qí hǔ。
燕山潜邸龙未飞,一流南移真逆睹。yàn shān qián dǐ lóng wèi fēi,yī liú nán yí zhēn nì dǔ。
终知神器固天授,不惜麋躯共殉主。zhōng zhī shén qì gù tiān shòu,bù xī mí qū gòng xùn zhǔ。
文皇儿戏视方黄,独谓先生言可取。wén huáng ér xì shì fāng huáng,dú wèi xiān shēng yán kě qǔ。
时殊世易三百年,儿孙尚守高曾矩。shí shū shì yì sān bǎi nián,ér sūn shàng shǒu gāo céng jǔ。
堂开吴越号传经,四方投赠诗盈庭。táng kāi wú yuè hào chuán jīng,sì fāng tóu zèng shī yíng tíng。
吾闻六经之传有明晦,时晦则晦明而明。wú wén liù jīng zhī chuán yǒu míng huì,shí huì zé huì míng ér míng。
壁于秦火出于汉,蝌蚪尽作丝竹声,至今大义如日星。bì yú qín huǒ chū yú hàn,kē dǒu jǐn zuò sī zhú shēng,zhì jīn dà yì rú rì xīng。
善传善述必有以,请君为我侧耳听,请君为我侧耳听。shàn chuán shàn shù bì yǒu yǐ,qǐng jūn wèi wǒ cè ěr tīng,qǐng jūn wèi wǒ cè ěr tīng。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

秋夕过湛泉长同贤从迪周饮于荷舫

陈恭尹

宅边池馆似舟居,布置溪桥亦自如。zhái biān chí guǎn shì zhōu jū,bù zhì xī qiáo yì zì rú。
疏树映门凉雨后,曲栏涵水夜星初。shū shù yìng mén liáng yǔ hòu,qū lán hán shuǐ yè xīng chū。
秋来算亩收黄菊,烛下轮刀鲙白鱼。qiū lái suàn mǔ shōu huáng jú,zhú xià lún dāo kuài bái yú。
酒罢分题群从散,新篇相许寄吾庐。jiǔ bà fēn tí qún cóng sàn,xīn piān xiāng xǔ jì wú lú。

月夜同湛用喈过泉长纵饮梅花下

陈恭尹

似云孤起鹤孤飞,一片空明立小池。shì yún gū qǐ hè gū fēi,yī piàn kōng míng lì xiǎo chí。
过客只惭依玉树,见花何必羡琼枝。guò kè zhǐ cán yī yù shù,jiàn huā hé bì xiàn qióng zhī。
月当瘦影徘徊见,酒引浓香寂寞知。yuè dāng shòu yǐng pái huái jiàn,jiǔ yǐn nóng xiāng jì mò zhī。
落得满头君莫笑,鬓毛非久亦如斯。luò dé mǎn tóu jūn mò xiào,bìn máo fēi jiǔ yì rú sī。

移家西归留别湛克正克茂外弟兼柬同人二首

陈恭尹

西还虽得迩乡园,最是难分汝弟昆。xī hái suī dé ěr xiāng yuán,zuì shì nán fēn rǔ dì kūn。
春酒自浇离别地,东风含叹鹡鸰原。chūn jiǔ zì jiāo lí bié dì,dōng fēng hán tàn jí líng yuán。
多年瘗玉烟犹暖,当日倾巢卵幸存。duō nián yì yù yān yóu nuǎn,dāng rì qīng cháo luǎn xìng cún。
白发渐生吾老矣,幽冥将负丈人恩。bái fā jiàn shēng wú lǎo yǐ,yōu míng jiāng fù zhàng rén ēn。

移家西归留别湛克正克茂外弟兼柬同人二首

陈恭尹

四十无成客此都,将归何以答揶揄。sì shí wú chéng kè cǐ dōu,jiāng guī hé yǐ dá yé yú。
添来垒垒两坟上,携去双双众小雏。tiān lái lěi lěi liǎng fén shàng,xié qù shuāng shuāng zhòng xiǎo chú。
南岭溪山清绝地,东江舟楫坦然途。nán lǐng xī shān qīng jué dì,dōng jiāng zhōu jí tǎn rán tú。
春来省墓兼童稚,千载过从定不诬。chūn lái shěng mù jiān tóng zhì,qiān zài guò cóng dìng bù wū。

寿何克谏

陈恭尹

洞口桃花落雨馀,清溪流出引樵渔。dòng kǒu táo huā luò yǔ yú,qīng xī liú chū yǐn qiáo yú。
姓名不愧何徵士,甲子终虚宋永初。xìng míng bù kuì hé zhēng shì,jiǎ zi zhōng xū sòng yǒng chū。
七字题诗传白社,千峰采药散比闾。qī zì tí shī chuán bái shè,qiān fēng cǎi yào sàn bǐ lǘ。
知君妙得还童诀,玄鬓朝来渐满梳。zhī jūn miào dé hái tóng jué,xuán bìn cháo lái jiàn mǎn shū。

岁暮送区鱼山归香山

陈恭尹

长将笔舌代耕芸,海岛焉能绝世尘。zhǎng jiāng bǐ shé dài gēng yún,hǎi dǎo yān néng jué shì chén。
百里暂归贫有母,一年将尽老催人。bǎi lǐ zàn guī pín yǒu mǔ,yī nián jiāng jǐn lǎo cuī rén。
潮光似火船头晓,梅子如珠屋角春。cháo guāng shì huǒ chuán tóu xiǎo,méi zi rú zhū wū jiǎo chūn。
乱日相期无可祝,早占熊梦慰慈亲。luàn rì xiāng qī wú kě zhù,zǎo zhàn xióng mèng wèi cí qīn。

寿雷峰天然禅师

陈恭尹

孤高如月万方看,至道无言仰颂难。gū gāo rú yuè wàn fāng kàn,zhì dào wú yán yǎng sòng nán。
垂老尚闻勤梵行,太平先已薄儒官。chuí lǎo shàng wén qín fàn xíng,tài píng xiān yǐ báo rú guān。
身为硕果时方剥,书满名山墨未干。shēn wèi shuò guǒ shí fāng bō,shū mǎn míng shān mò wèi gàn。
曾住朱明洞天上,仙人不敢爱还丹。céng zhù zhū míng dòng tiān shàng,xiān rén bù gǎn ài hái dān。

雨后冯再来中丞招同王长文姜坤侯何涟若陈继袁诸子泛舟谒南海神祠登浴日亭望海是日晴霁诘朝复雨即事赋谢二首

陈恭尹

南人谁不颂芃苗,百里行春路未遥。nán rén shuí bù sòng péng miáo,bǎi lǐ xíng chūn lù wèi yáo。
雁翅城开云尚渍,虎头山出雨初消。yàn chì chéng kāi yún shàng zì,hǔ tóu shān chū yǔ chū xiāo。
元戎小队移轻舸,大海微风入短箫。yuán róng xiǎo duì yí qīng gě,dà hǎi wēi fēng rù duǎn xiāo。
天为吾曹晴一日,江花林月好相招。tiān wèi wú cáo qíng yī rì,jiāng huā lín yuè hǎo xiāng zhāo。

雨后冯再来中丞招同王长文姜坤侯何涟若陈继袁诸子泛舟谒南海神祠登浴日亭望海是日晴霁诘朝复雨即事赋谢二首

陈恭尹

千秋吏部文章在,三月中丞节钺来。qiān qiū lì bù wén zhāng zài,sān yuè zhōng chéng jié yuè lái。
庙压平潮诸岛没,天横峰影海门开。miào yā píng cháo zhū dǎo méi,tiān héng fēng yǐng hǎi mén kāi。
布衣未敢辞高宴,赤舄无嫌踏野苔。bù yī wèi gǎn cí gāo yàn,chì xì wú xián tà yě tái。
南国禹功元不到,安流须仗济川才。nán guó yǔ gōng yuán bù dào,ān liú xū zhàng jì chuān cái。

狱中柬黄畏斋杨巍材陈是庵

陈恭尹

埋名不免堕圜扉,枉作山中老布衣。mái míng bù miǎn duò huán fēi,wǎng zuò shān zhōng lǎo bù yī。
尚有高人能命驾,岂应吾道遂全非。shàng yǒu gāo rén néng mìng jià,qǐ yīng wú dào suì quán fēi。
夏侯未死犹传业,叔夜如生亦采薇。xià hóu wèi sǐ yóu chuán yè,shū yè rú shēng yì cǎi wēi。
岁尽乡园归得否,紫梅花落钓鱼矶。suì jǐn xiāng yuán guī dé fǒu,zǐ méi huā luò diào yú jī。

邑中同人招饮西山草堂即事

陈恭尹

名园重得聚英豪,暑月杯盘敢告劳。míng yuán zhòng dé jù yīng háo,shǔ yuè bēi pán gǎn gào láo。
匝水松阴铺地阔,出墙山色带城高。zā shuǐ sōng yīn pù dì kuò,chū qiáng shān sè dài chéng gāo。
时光老去深知惜,笔砚愁来渐懒操。shí guāng lǎo qù shēn zhī xī,bǐ yàn chóu lái jiàn lǎn cāo。
同是少年吟啸地,新霜看上鬓边毛。tóng shì shǎo nián yín xiào dì,xīn shuāng kàn shàng bìn biān máo。

过六贞女墓

陈恭尹

昆冈生玉总无瑕,列女贞魂是一家。kūn gāng shēng yù zǒng wú xiá,liè nǚ zhēn hún shì yī jiā。
一夕便成千古事,孤坟空与后人嗟。yī xī biàn chéng qiān gǔ shì,gū fén kōng yǔ hòu rén jiē。
乘鸾合上三珠树,化雪应为六出花。chéng luán hé shàng sān zhū shù,huà xuě yīng wèi liù chū huā。
处子立名青史少,曹娥江水在天涯。chù zi lì míng qīng shǐ shǎo,cáo é jiāng shuǐ zài tiān yá。

李苍水司训长乐以罗浮蝶茧数双及茧布见寄云布即蝶茧所成翼日蝶出茧中五色纷翍玩对之间因成一律寄谢其意

陈恭尹

仙遗衣化罗浮蝶,蝶化山蚕复作衣。xiān yí yī huà luó fú dié,dié huà shān cán fù zuò yī。
栩栩未离庄叟梦,丝丝还上玉人机。xǔ xǔ wèi lí zhuāng sǒu mèng,sī sī hái shàng yù rén jī。
质无绮丽宜于隐,生有文章不愧飞。zhì wú qǐ lì yí yú yǐn,shēng yǒu wén zhāng bù kuì fēi。
多谢良朋远相寄,东方蝉蜕亦依希。duō xiè liáng péng yuǎn xiāng jì,dōng fāng chán tuì yì yī xī。

夏至夜即事

陈恭尹

初晴天气便炎蒸,小阁风多最上层。chū qíng tiān qì biàn yán zhēng,xiǎo gé fēng duō zuì shàng céng。
腊酒旧藏椎髻妇,春茶新惠住山僧。là jiǔ jiù cáng chuí jì fù,chūn chá xīn huì zhù shān sēng。
频探落月移湘簟,自惜流萤掩夜灯。pín tàn luò yuè yí xiāng diàn,zì xī liú yíng yǎn yè dēng。
一岁算来今夕短,老夫犹为几回兴。yī suì suàn lái jīn xī duǎn,lǎo fū yóu wèi jǐ huí xīng。

仲冬十三日赣儿受室率成一律示之

陈恭尹

灯红月皎两相宜,且放中怀入酒卮。dēng hóng yuè jiǎo liǎng xiāng yí,qiě fàng zhōng huái rù jiǔ zhī。
万种未完为子事,百年过半作翁时。wàn zhǒng wèi wán wèi zi shì,bǎi nián guò bàn zuò wēng shí。
山寒渐入青春色,梅老偏高白雪枝。shān hán jiàn rù qīng chūn sè,méi lǎo piān gāo bái xuě zhī。
莫道传家无素业,先公犹有一经遗。mò dào chuán jiā wú sù yè,xiān gōng yóu yǒu yī jīng yí。