古诗词

寄赠卓火传传经堂歌

陈恭尹

卓侯寄我一尺书,细行小字千言馀。zhuó hóu jì wǒ yī chǐ shū,xì xíng xiǎo zì qiān yán yú。
开缄意气溢毫楮,烟云缭绕生吾庐。kāi jiān yì qì yì háo chǔ,yān yún liáo rào shēng wú lú。
鸟翼欲搏南溟浪,剑锋直射牛斗墟。niǎo yì yù bó nán míng làng,jiàn fēng zhí shè niú dòu xū。
不平之鸣有若此,何况龙光凤彩扬天衢。bù píng zhī míng yǒu ruò cǐ,hé kuàng lóng guāng fèng cǎi yáng tiān qú。
伊昔休明代,朝野交驩虞。yī xī xiū míng dài,cháo yě jiāo huān yú。
公卿折节下韦布,草野高谈皆庙谟。gōng qīng zhé jié xià wéi bù,cǎo yě gāo tán jiē miào mó。
天南地北未相见,一字若得隋侯珠。tiān nán dì běi wèi xiāng jiàn,yī zì ruò dé suí hóu zhū。
故家文献今未坠,君门累叶名通儒。gù jiā wén xiàn jīn wèi zhuì,jūn mén lèi yè míng tōng rú。
况闻忠烈有令祖,月黑归家夜骑虎。kuàng wén zhōng liè yǒu lìng zǔ,yuè hēi guī jiā yè qí hǔ。
燕山潜邸龙未飞,一流南移真逆睹。yàn shān qián dǐ lóng wèi fēi,yī liú nán yí zhēn nì dǔ。
终知神器固天授,不惜麋躯共殉主。zhōng zhī shén qì gù tiān shòu,bù xī mí qū gòng xùn zhǔ。
文皇儿戏视方黄,独谓先生言可取。wén huáng ér xì shì fāng huáng,dú wèi xiān shēng yán kě qǔ。
时殊世易三百年,儿孙尚守高曾矩。shí shū shì yì sān bǎi nián,ér sūn shàng shǒu gāo céng jǔ。
堂开吴越号传经,四方投赠诗盈庭。táng kāi wú yuè hào chuán jīng,sì fāng tóu zèng shī yíng tíng。
吾闻六经之传有明晦,时晦则晦明而明。wú wén liù jīng zhī chuán yǒu míng huì,shí huì zé huì míng ér míng。
壁于秦火出于汉,蝌蚪尽作丝竹声,至今大义如日星。bì yú qín huǒ chū yú hàn,kē dǒu jǐn zuò sī zhú shēng,zhì jīn dà yì rú rì xīng。
善传善述必有以,请君为我侧耳听,请君为我侧耳听。shàn chuán shàn shù bì yǒu yǐ,qǐng jūn wèi wǒ cè ěr tīng,qǐng jūn wèi wǒ cè ěr tīng。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

赣儿受室承诸公赠诗赋答

陈恭尹

千秋名立举家捐,心死灰寒四十年。qiān qiū míng lì jǔ jiā juān,xīn sǐ huī hán sì shí nián。
直为诗书存此脉,重劳尘土作诸缘。zhí wèi shī shū cún cǐ mài,zhòng láo chén tǔ zuò zhū yuán。
羲爻始叶包蒙吉,韩奕多承缵祖篇。xī yáo shǐ yè bāo méng jí,hán yì duō chéng zuǎn zǔ piān。
若使析薪讥可免,钓竿吾在五湖船。ruò shǐ xī xīn jī kě miǎn,diào gān wú zài wǔ hú chuán。

送孔樵岚宰乐昌

陈恭尹

复挂征帆去此都,劳劳终日在驰驱。fù guà zhēng fān qù cǐ dōu,láo láo zhōng rì zài chí qū。
十旬三上二禺峡,百里连分五岭符。shí xún sān shàng èr yú xiá,bǎi lǐ lián fēn wǔ lǐng fú。
南楚烽烟嗟往昔,东风民物望来苏。nán chǔ fēng yān jiē wǎng xī,dōng fēng mín wù wàng lái sū。
关门锁钥须公等,骨气昂藏一丈夫。guān mén suǒ yào xū gōng děng,gǔ qì áng cáng yī zhàng fū。

送何不偕

陈恭尹

少年无远不同游,比者输君已数筹。shǎo nián wú yuǎn bù tóng yóu,bǐ zhě shū jūn yǐ shù chóu。
酒后独寻燕市筑,雪中曾买建陵舟。jiǔ hòu dú xún yàn shì zhù,xuě zhōng céng mǎi jiàn líng zhōu。
九州未必容闲客,五岳何常笑白头。jiǔ zhōu wèi bì róng xián kè,wǔ yuè hé cháng xiào bái tóu。
我亦从兹理帆席,大江明月记清秋。wǒ yì cóng zī lǐ fān xí,dà jiāng míng yuè jì qīng qiū。

初春江行有感

陈恭尹

人日吟诗坐客船,白髭临水一茫然。rén rì yín shī zuò kè chuán,bái zī lín shuǐ yī máng rán。
西来山坼云中峡,北上江明雪后天。xī lái shān chè yún zhōng xiá,běi shàng jiāng míng xuě hòu tiān。
几处小帘春市酒,谁家新月夜鸣弦。jǐ chù xiǎo lián chūn shì jiǔ,shuí jiā xīn yuè yè míng xián。
郊原颇记从军地,草草东风又十年。jiāo yuán pǒ jì cóng jūn dì,cǎo cǎo dōng fēng yòu shí nián。

过钟莘野留赠

陈恭尹

万峰东走峡门青,岩石苍苍见列星。wàn fēng dōng zǒu xiá mén qīng,yán shí cāng cāng jiàn liè xīng。
游子偶来停短棹,故人高卧有闲亭。yóu zi ǒu lái tíng duǎn zhào,gù rén gāo wò yǒu xián tíng。
花明栏槛朝长倚,月满溪桥夜不扃。huā míng lán kǎn cháo zhǎng yǐ,yuè mǎn xī qiáo yè bù jiōng。
四十年前文酒会,白头相对记趋庭。sì shí nián qián wén jiǔ huì,bái tóu xiāng duì jì qū tíng。

寄周平山

陈恭尹

介节清风最起予,此心虽迩迹常疏。jiè jié qīng fēng zuì qǐ yǔ,cǐ xīn suī ěr jì cháng shū。
青春莲府衔杯罢,明月茆斋入梦初。qīng chūn lián fǔ xián bēi bà,míng yuè máo zhāi rù mèng chū。
七国奇才多在客,六朝名士总能书。qī guó qí cái duō zài kè,liù cháo míng shì zǒng néng shū。
何因报我瑶华句,一纸寒山慰索居。hé yīn bào wǒ yáo huá jù,yī zhǐ hán shān wèi suǒ jū。

寄叶许山

陈恭尹

荔枝曾自小园分,荔子红时倍忆君。lì zhī céng zì xiǎo yuán fēn,lì zi hóng shí bèi yì jūn。
短发细梳凉夜月,虚窗高掩后山云。duǎn fā xì shū liáng yè yuè,xū chuāng gāo yǎn hòu shān yún。
狂书往事追狐史,梦寄闲身到鹤群。kuáng shū wǎng shì zhuī hú shǐ,mèng jì xián shēn dào hè qún。
十载别来今大耋,鳄湖觞酌更须勤。shí zài bié lái jīn dà dié,è hú shāng zhuó gèng xū qín。

寄叶犹龙

陈恭尹

门功先世在安边,少执金吾汉帝前。mén gōng xiān shì zài ān biān,shǎo zhí jīn wú hàn dì qián。
宝带尚存天府赐,箧书犹是异人传。bǎo dài shàng cún tiān fǔ cì,qiè shū yóu shì yì rén chuán。
闲中岁月耽山水,乱后文章托管弦。xián zhōng suì yuè dān shān shuǐ,luàn hòu wén zhāng tuō guǎn xián。
长记黄塘好风景,近来添得几湖船。zhǎng jì huáng táng hǎo fēng jǐng,jìn lái tiān dé jǐ hú chuán。

梁颙若池中莲开一花红白各半索赋三首

陈恭尹

半红半白两相加,开向城西处士家。bàn hóng bàn bái liǎng xiāng jiā,kāi xiàng chéng xī chù shì jiā。
何处更寻连理树,一枝全胜并头花。hé chù gèng xún lián lǐ shù,yī zhī quán shèng bìng tóu huā。
朗如弦月犹衔魄,清比江云欲变霞。lǎng rú xián yuè yóu xián pò,qīng bǐ jiāng yún yù biàn xiá。
知道先生真诀得,石床相伴养丹砂。zhī dào xiān shēng zhēn jué dé,shí chuáng xiāng bàn yǎng dān shā。

梁颙若池中莲开一花红白各半索赋三首

陈恭尹

金行为白火为红,大冶元多锻炼功。jīn xíng wèi bái huǒ wèi hóng,dà yě yuán duō duàn liàn gōng。
朱粉并施邻女美,色香齐现法轮空。zhū fěn bìng shī lín nǚ měi,sè xiāng qí xiàn fǎ lún kōng。
高怀濯濯居人外,巧笑盈盈立水中。gāo huái zhuó zhuó jū rén wài,qiǎo xiào yíng yíng lì shuǐ zhōng。
记得六朝王俭府,一江南北互相雄。jì dé liù cháo wáng jiǎn fǔ,yī jiāng nán běi hù xiāng xióng。

梁颙若池中莲开一花红白各半索赋三首

陈恭尹

岂曰卑栖意自殊,亭亭泥滓不曾污。qǐ yuē bēi qī yì zì shū,tíng tíng ní zǐ bù céng wū。
一茎擢出仙人掌,二气凝为太极图。yī jīng zhuó chū xiān rén zhǎng,èr qì níng wèi tài jí tú。
发为丹心常早白,玉缘泣血半成朱。fā wèi dān xīn cháng zǎo bái,yù yuán qì xuè bàn chéng zhū。
雌雄好是芙蓉剑,南斗光芒近有无。cí xióng hǎo shì fú róng jiàn,nán dòu guāng máng jìn yǒu wú。

宋嵋庵招饮南围即事赋别

陈恭尹

客里深劳命酒杯,南围腊月正梅开。kè lǐ shēn láo mìng jiǔ bēi,nán wéi là yuè zhèng méi kāi。
城根倒影夕阳落,桥下寒声潮水来。chéng gēn dào yǐng xī yáng luò,qiáo xià hán shēng cháo shuǐ lái。
千里宾朋萍迹合,百年怀抱鬓毛催。qiān lǐ bīn péng píng jì hé,bǎi nián huái bào bìn máo cuī。
沧江白社吟诗地,送尔风流宋玉才。cāng jiāng bái shè yín shī dì,sòng ěr fēng liú sòng yù cái。

答张桐君

陈恭尹

数月逡巡未报诗,十年离索更何为。shù yuè qūn xún wèi bào shī,shí nián lí suǒ gèng hé wèi。
雄心老去成灰烬,白雪吟多上鬓丝。xióng xīn lǎo qù chéng huī jìn,bái xuě yín duō shàng bìn sī。
虞苑青蝇嗟往事,陆生车马记前时。yú yuàn qīng yíng jiē wǎng shì,lù shēng chē mǎ jì qián shí。
只应共撷东篱菊,买醉南园浊酒卮。zhǐ yīng gòng xié dōng lí jú,mǎi zuì nán yuán zhuó jiǔ zhī。

至日同温茂长侄汝侯雨中入高峡

陈恭尹

寒雨从朝歇也无,酒杯相命且狂呼。hán yǔ cóng cháo xiē yě wú,jiǔ bēi xiāng mìng qiě kuáng hū。
长风直破西江浪,短日多行百里途。zhǎng fēng zhí pò xī jiāng làng,duǎn rì duō xíng bǎi lǐ tú。
峡势益奇霜既落,山容如赭草全枯。xiá shì yì qí shuāng jì luò,shān róng rú zhě cǎo quán kū。
年年此地犹为客,愧见峰头石望夫。nián nián cǐ dì yóu wèi kè,kuì jiàn fēng tóu shí wàng fū。

送周维念

陈恭尹

西江秋水正汤汤,暑气初销小阁凉。xī jiāng qiū shuǐ zhèng tāng tāng,shǔ qì chū xiāo xiǎo gé liáng。
归客过逢初泊舫,病身相送不离床。guī kè guò féng chū pō fǎng,bìng shēn xiāng sòng bù lí chuáng。
关山别路无杯酒,书札京华少报章。guān shān bié lù wú bēi jiǔ,shū zhá jīng huá shǎo bào zhāng。
卧写新诗不成字,故人休讶懒嵇康。wò xiě xīn shī bù chéng zì,gù rén xiū yà lǎn jī kāng。