古诗词

赠别史蕉饮吉士次其僧字诗二十九韵

陈恭尹

枯坐欲似参学僧,日钻故纸如窗蝇。kū zuò yù shì cān xué sēng,rì zuān gù zhǐ rú chuāng yíng。
白头兀兀尚若此,面目自照殊可憎。bái tóu wù wù shàng ruò cǐ,miàn mù zì zhào shū kě zēng。
曾上罗浮宿绝顶,中宵见日得未曾。céng shàng luó fú sù jué dǐng,zhōng xiāo jiàn rì dé wèi céng。
二曜何常一安处,以此自慰还自绳。èr yào hé cháng yī ān chù,yǐ cǐ zì wèi hái zì shéng。
因之仰首叩阊阖,■词既竭天不应。yīn zhī yǎng shǒu kòu chāng hé,cí jì jié tiān bù yīng。
星宿坠地化苍狗,下界逐肉飞鹯鹰。xīng sù zhuì dì huà cāng gǒu,xià jiè zhú ròu fēi zhān yīng。
海上三山淼难即,胸中五岳高崚嶒。hǎi shàng sān shān miǎo nán jí,xiōng zhōng wǔ yuè gāo léng céng。
鲍公遗履直欲借,列子风御如可乘。bào gōng yí lǚ zhí yù jiè,liè zi fēng yù rú kě chéng。
方思翱翔周八极,物色英俊开群瞢。fāng sī áo xiáng zhōu bā jí,wù sè yīng jùn kāi qún méng。
爱君才名早艳发,文坛拔帜时先登。ài jūn cái míng zǎo yàn fā,wén tán bá zhì shí xiān dēng。
虚中若谷每能下,大器善受惟不矜。xū zhōng ruò gǔ měi néng xià,dà qì shàn shòu wéi bù jīn。
南来往往有佳句,见者动色相嗟称。nán lái wǎng wǎng yǒu jiā jù,jiàn zhě dòng sè xiāng jiē chēng。
谁言为道贵日损,山海未厌涓埃增。shuí yán wèi dào guì rì sǔn,shān hǎi wèi yàn juān āi zēng。
过河之鱼戒鲂鱮,希有之鸟遇大鹏。guò hé zhī yú jiè fáng xù,xī yǒu zhī niǎo yù dà péng。
淹留残腊倏已尽,地气正月乃上腾。yān liú cán là shū yǐ jǐn,dì qì zhèng yuè nǎi shàng téng。
枯条冻卉各生意,争奇竞巧无不能。kū tiáo dòng huì gè shēng yì,zhēng qí jìng qiǎo wú bù néng。
当歌岂复问昼夜,纵饮不必论斗升。dāng gē qǐ fù wèn zhòu yè,zòng yǐn bù bì lùn dòu shēng。
那能老大更束缚,蛟龙反受鱼人罾。nà néng lǎo dà gèng shù fù,jiāo lóng fǎn shòu yú rén zēng。
杯阑烛跋语未息,斋厨茶灶烟不兴。bēi lán zhú bá yǔ wèi xī,zhāi chú chá zào yān bù xīng。
城角乌乌觉残梦,日光杲杲生觚棱。chéng jiǎo wū wū jué cán mèng,rì guāng gǎo gǎo shēng gū léng。
一时车马各星散,室中尚有孤吟灯。yī shí chē mǎ gè xīng sàn,shì zhōng shàng yǒu gū yín dēng。
从来沈忧发易白,我已白尽仍不惩。cóng lái shěn yōu fā yì bái,wǒ yǐ bái jǐn réng bù chéng。
鞭心入里欲近道,蕉皮剥尽空层层。biān xīn rù lǐ yù jìn dào,jiāo pí bō jǐn kōng céng céng。
春江少雨石尽见,百尺潭水犹清澄。chūn jiāng shǎo yǔ shí jǐn jiàn,bǎi chǐ tán shuǐ yóu qīng chéng。
归舟唱和昆若弟,南北都会邗与升。guī zhōu chàng hé kūn ruò dì,nán běi dōu huì hán yǔ shēng。
鱼鸟亲人自飞跃,垂杨匝水丝鬅鬙。yú niǎo qīn rén zì fēi yuè,chuí yáng zā shuǐ sī péng sēng。
长途兴会或有得,一篇示我南中朋。zhǎng tú xīng huì huò yǒu dé,yī piān shì wǒ nán zhōng péng。
等身之集未敢请,衡阳纸贵难为誊。děng shēn zhī jí wèi gǎn qǐng,héng yáng zhǐ guì nán wèi téng。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

夜潮

陈恭尹

自知消长理,岂敢恨蹉跎。zì zhī xiāo zhǎng lǐ,qǐ gǎn hèn cuō tuó。
子夜泉心正,南天海运多。zi yè quán xīn zhèng,nán tiān hǎi yùn duō。
带风鸣石岸,随月写金波。dài fēng míng shí àn,suí yuè xiě jīn bō。
晓起看新稼,为霖不是过。xiǎo qǐ kàn xīn jià,wèi lín bù shì guò。

纸屏

陈恭尹

自上孤屏纸,轻随独坐身。zì shàng gū píng zhǐ,qīng suí dú zuò shēn。
止防风及我,不使事遮人。zhǐ fáng fēng jí wǒ,bù shǐ shì zhē rén。
污损关情好,高方是德邻。wū sǔn guān qíng hǎo,gāo fāng shì dé lín。
朝来烦好手,画出武陵春。cháo lái fán hǎo shǒu,huà chū wǔ líng chūn。

湘管

陈恭尹

湘竹生湘水,当年事可伤。xiāng zhú shēng xiāng shuǐ,dāng nián shì kě shāng。
结根逢帝子,馀泪亦文章。jié gēn féng dì zi,yú lèi yì wén zhāng。
采作千竿笔,随归五岳装。cǎi zuò qiān gān bǐ,suí guī wǔ yuè zhuāng。
书成无可写,天地异陶唐。shū chéng wú kě xiě,tiān dì yì táo táng。

端研

陈恭尹

磨涅终无恙,光芒内自存。mó niè zhōng wú yàng,guāng máng nèi zì cún。
得从高峡水,曾是五云根。dé cóng gāo xiá shuǐ,céng shì wǔ yún gēn。
受性元山静,为容比玉温。shòu xìng yuán shān jìng,wèi róng bǐ yù wēn。
文章被天下,一似不能言。wén zhāng bèi tiān xià,yī shì bù néng yán。

臂阁

陈恭尹

截竹为清玩,潇湘意尚存。jié zhú wèi qīng wán,xiāo xiāng yì shàng cún。
雅形看不厌,小足立无痕。yǎ xíng kàn bù yàn,xiǎo zú lì wú hén。
妙得文心助,轻承玉臂恩。miào dé wén xīn zhù,qīng chéng yù bì ēn。
点污知可免,持此报天门。diǎn wū zhī kě miǎn,chí cǐ bào tiān mén。

玉冠

陈恭尹

白玉为冠好,轻轻称敝袍。bái yù wèi guān hǎo,qīng qīng chēng bì páo。
泪曾和氏下,形为屈生高。lèi céng hé shì xià,xíng wèi qū shēng gāo。
韫椟常忧玷,随身勿用劳。yùn dú cháng yōu diàn,suí shēn wù yòng láo。
衰年尤爱尔,相映鬓边毛。shuāi nián yóu ài ěr,xiāng yìng bìn biān máo。

石枕

陈恭尹

信是幽人枕,文章亦复工。xìn shì yōu rén zhěn,wén zhāng yì fù gōng。
老松形化石,大匠斫成风。lǎo sōng xíng huà shí,dà jiàng zhuó chéng fēng。
暑月应能试,吟时不放空。shǔ yuè yīng néng shì,yín shí bù fàng kōng。
怪来连夜梦,只在万山中。guài lái lián yè mèng,zhǐ zài wàn shān zhōng。

铜瓶

陈恭尹

铜瓶依石井,朝日辘轳声。tóng píng yī shí jǐng,cháo rì lù lú shēng。
渴酒山人卧,浇花稚子行。kě jiǔ shān rén wò,jiāo huā zhì zi xíng。
新凉苏膈窍,古碧注清盈。xīn liáng sū gé qiào,gǔ bì zhù qīng yíng。
一饮消愁疾,裁诗应口成。yī yǐn xiāo chóu jí,cái shī yīng kǒu chéng。

竹床

陈恭尹

受体止七尺,编床宜数竿。shòu tǐ zhǐ qī chǐ,biān chuáng yí shù gān。
却痰馀沥近,醒梦小声乾。què tán yú lì jìn,xǐng mèng xiǎo shēng qián。
不费加绳墨,何妨被绮纨。bù fèi jiā shéng mò,hé fáng bèi qǐ wán。
金镂与象簟,穿凿太无端。jīn lòu yǔ xiàng diàn,chuān záo tài wú duān。

茶灶

陈恭尹

白灶青铛子,潮州来者精。bái zào qīng dāng zi,cháo zhōu lái zhě jīng。
洁宜居近坐,小亦利随行。jié yí jū jìn zuò,xiǎo yì lì suí xíng。
就隙邀风势,添泉战火声。jiù xì yāo fēng shì,tiān quán zhàn huǒ shēng。
寻常饥渴外,多事养浮生。xún cháng jī kě wài,duō shì yǎng fú shēng。

螺杯

陈恭尹

汝曲世所弃,因之成巨觞。rǔ qū shì suǒ qì,yīn zhī chéng jù shāng。
纵逢千日酒,不忘九回肠。zòng féng qiān rì jiǔ,bù wàng jiǔ huí cháng。
江海归何益,朋俦兴每长。jiāng hǎi guī hé yì,péng chóu xīng měi zhǎng。
谁能赋鹦鹉,名字恐相妨。shuí néng fù yīng wǔ,míng zì kǒng xiāng fáng。

熏笼

陈恭尹

楚竹制自古,南藤新络丝。chǔ zhú zhì zì gǔ,nán téng xīn luò sī。
职宜司卧内,法有用疏时。zhí yí sī wò nèi,fǎ yǒu yòng shū shí。
佳气当衣满,馀香入梦知。jiā qì dāng yī mǎn,yú xiāng rù mèng zhī。
美人看暖后,不复画蛾眉。měi rén kàn nuǎn hòu,bù fù huà é méi。

葛帏

陈恭尹

细葛含轻雾,多年制薄帷。xì gé hán qīng wù,duō nián zhì báo wéi。
影形人共见,心事尔如知。yǐng xíng rén gòng jiàn,xīn shì ěr rú zhī。
不喜猜黄绢,无忧变素丝。bù xǐ cāi huáng juàn,wú yōu biàn sù sī。
唯闻越溪女,薪胆有遗诗。wéi wén yuè xī nǚ,xīn dǎn yǒu yí shī。

药裹

陈恭尹

事至初为备,防身未是严。shì zhì chū wèi bèi,fáng shēn wèi shì yán。
将祈苦口利,须用括囊占。jiāng qí kǔ kǒu lì,xū yòng kuò náng zhàn。
物土分南北,纤微及米盐。wù tǔ fēn nán běi,xiān wēi jí mǐ yán。
但令人不病,蛛网尔何嫌。dàn lìng rén bù bìng,zhū wǎng ěr hé xián。

瘿瓢

陈恭尹

已分瓠俱掊,宁期匠见收。yǐ fēn hù jù póu,níng qī jiàng jiàn shōu。
在人思错节,于物戒悬疣。zài rén sī cuò jié,yú wù jiè xuán yóu。
量腹为虚受,投身免贵游。liàng fù wèi xū shòu,tóu shēn miǎn guì yóu。
同根有枝叶,灰烬已千秋。tóng gēn yǒu zhī yè,huī jìn yǐ qiān qiū。