古诗词

赠别史蕉饮吉士次其僧字诗二十九韵

陈恭尹

枯坐欲似参学僧,日钻故纸如窗蝇。kū zuò yù shì cān xué sēng,rì zuān gù zhǐ rú chuāng yíng。
白头兀兀尚若此,面目自照殊可憎。bái tóu wù wù shàng ruò cǐ,miàn mù zì zhào shū kě zēng。
曾上罗浮宿绝顶,中宵见日得未曾。céng shàng luó fú sù jué dǐng,zhōng xiāo jiàn rì dé wèi céng。
二曜何常一安处,以此自慰还自绳。èr yào hé cháng yī ān chù,yǐ cǐ zì wèi hái zì shéng。
因之仰首叩阊阖,■词既竭天不应。yīn zhī yǎng shǒu kòu chāng hé,cí jì jié tiān bù yīng。
星宿坠地化苍狗,下界逐肉飞鹯鹰。xīng sù zhuì dì huà cāng gǒu,xià jiè zhú ròu fēi zhān yīng。
海上三山淼难即,胸中五岳高崚嶒。hǎi shàng sān shān miǎo nán jí,xiōng zhōng wǔ yuè gāo léng céng。
鲍公遗履直欲借,列子风御如可乘。bào gōng yí lǚ zhí yù jiè,liè zi fēng yù rú kě chéng。
方思翱翔周八极,物色英俊开群瞢。fāng sī áo xiáng zhōu bā jí,wù sè yīng jùn kāi qún méng。
爱君才名早艳发,文坛拔帜时先登。ài jūn cái míng zǎo yàn fā,wén tán bá zhì shí xiān dēng。
虚中若谷每能下,大器善受惟不矜。xū zhōng ruò gǔ měi néng xià,dà qì shàn shòu wéi bù jīn。
南来往往有佳句,见者动色相嗟称。nán lái wǎng wǎng yǒu jiā jù,jiàn zhě dòng sè xiāng jiē chēng。
谁言为道贵日损,山海未厌涓埃增。shuí yán wèi dào guì rì sǔn,shān hǎi wèi yàn juān āi zēng。
过河之鱼戒鲂鱮,希有之鸟遇大鹏。guò hé zhī yú jiè fáng xù,xī yǒu zhī niǎo yù dà péng。
淹留残腊倏已尽,地气正月乃上腾。yān liú cán là shū yǐ jǐn,dì qì zhèng yuè nǎi shàng téng。
枯条冻卉各生意,争奇竞巧无不能。kū tiáo dòng huì gè shēng yì,zhēng qí jìng qiǎo wú bù néng。
当歌岂复问昼夜,纵饮不必论斗升。dāng gē qǐ fù wèn zhòu yè,zòng yǐn bù bì lùn dòu shēng。
那能老大更束缚,蛟龙反受鱼人罾。nà néng lǎo dà gèng shù fù,jiāo lóng fǎn shòu yú rén zēng。
杯阑烛跋语未息,斋厨茶灶烟不兴。bēi lán zhú bá yǔ wèi xī,zhāi chú chá zào yān bù xīng。
城角乌乌觉残梦,日光杲杲生觚棱。chéng jiǎo wū wū jué cán mèng,rì guāng gǎo gǎo shēng gū léng。
一时车马各星散,室中尚有孤吟灯。yī shí chē mǎ gè xīng sàn,shì zhōng shàng yǒu gū yín dēng。
从来沈忧发易白,我已白尽仍不惩。cóng lái shěn yōu fā yì bái,wǒ yǐ bái jǐn réng bù chéng。
鞭心入里欲近道,蕉皮剥尽空层层。biān xīn rù lǐ yù jìn dào,jiāo pí bō jǐn kōng céng céng。
春江少雨石尽见,百尺潭水犹清澄。chūn jiāng shǎo yǔ shí jǐn jiàn,bǎi chǐ tán shuǐ yóu qīng chéng。
归舟唱和昆若弟,南北都会邗与升。guī zhōu chàng hé kūn ruò dì,nán běi dōu huì hán yǔ shēng。
鱼鸟亲人自飞跃,垂杨匝水丝鬅鬙。yú niǎo qīn rén zì fēi yuè,chuí yáng zā shuǐ sī péng sēng。
长途兴会或有得,一篇示我南中朋。zhǎng tú xīng huì huò yǒu dé,yī piān shì wǒ nán zhōng péng。
等身之集未敢请,衡阳纸贵难为誊。děng shēn zhī jí wèi gǎn qǐng,héng yáng zhǐ guì nán wèi téng。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

王若木访予凤山以诗见贻兼致孙赤崖书次韵

陈恭尹

一棹花前万里心,小城烟雨五峰深。yī zhào huā qián wàn lǐ xīn,xiǎo chéng yān yǔ wǔ fēng shēn。
溪山嘉客能移棹,书札同人得断金。xī shān jiā kè néng yí zhào,shū zhá tóng rén dé duàn jīn。
只以空谈留永日,愧无清句答清吟。zhǐ yǐ kōng tán liú yǒng rì,kuì wú qīng jù dá qīng yín。
乌衣门巷风流在,别后应知有嗣音。wū yī mén xiàng fēng liú zài,bié hòu yīng zhī yǒu sì yīn。

白云庵席上次方芭宇韵

陈恭尹

当年诗句寄青原,此日逢君在故园。dāng nián shī jù jì qīng yuán,cǐ rì féng jūn zài gù yuán。
鹏翼未酬庄叟志,鸡鸣空记孟尝门。péng yì wèi chóu zhuāng sǒu zhì,jī míng kōng jì mèng cháng mén。
酒当深夜酲弥甚,灯近元宵蕊更繁。jiǔ dāng shēn yè chéng mí shén,dēng jìn yuán xiāo ruǐ gèng fán。
明月在天谁不仰,千江心印正须论。míng yuè zài tiān shuí bù yǎng,qiān jiāng xīn yìn zhèng xū lùn。

次和王础尘辛未岁除八首

陈恭尹

行止唯天所命之,不将颓暮叹斯时。xíng zhǐ wéi tiān suǒ mìng zhī,bù jiāng tuí mù tàn sī shí。
亦知春到寻常事,其奈寒深益尔思。yì zhī chūn dào xún cháng shì,qí nài hán shēn yì ěr sī。
西北回风吹地转,东南初日上楼迟。xī běi huí fēng chuī dì zhuǎn,dōng nán chū rì shàng lóu chí。
苦吟昕夕频搔首,短发星星只欲垂。kǔ yín xīn xī pín sāo shǒu,duǎn fā xīng xīng zhǐ yù chuí。

次和王础尘辛未岁除八首

陈恭尹

休论意外快遭逢,且喜安眠过暮冬。xiū lùn yì wài kuài zāo féng,qiě xǐ ān mián guò mù dōng。
边计一时皆入粟,汉书连岁尚乾封。biān jì yī shí jiē rù sù,hàn shū lián suì shàng qián fēng。
华堂决突仍栖燕,虎骨临湫未起龙。huá táng jué tū réng qī yàn,hǔ gǔ lín jiǎo wèi qǐ lóng。
岭表秫田差不恶,酒杯寒夜得从容。lǐng biǎo shú tián chà bù è,jiǔ bēi hán yè dé cóng róng。

次和王础尘辛未岁除八首

陈恭尹

无成六十总空过,往事追寻鬓自皤。wú chéng liù shí zǒng kōng guò,wǎng shì zhuī xún bìn zì pó。
蓬矢桑弧亲命重,晬盘春酒喜情多。péng shǐ sāng hú qīn mìng zhòng,zuì pán chūn jiǔ xǐ qíng duō。
骚人最爱高冠岌,卫女长思佩玉傩。sāo rén zuì ài gāo guān jí,wèi nǚ zhǎng sī pèi yù nuó。
风树有怀嗟弗及,馀年遮莫更磋跎。fēng shù yǒu huái jiē fú jí,yú nián zhē mò gèng cuō tuó。

次和王础尘辛未岁除八首

陈恭尹

来复曾闻报一阳,却疑十日出扶桑。lái fù céng wén bào yī yáng,què yí shí rì chū fú sāng。
沐猴何地非荆楚,斗虎谁人是卞庄。mù hóu hé dì fēi jīng chǔ,dòu hǔ shuí rén shì biàn zhuāng。
迫岁星辰多薄蚀,先春云气早飞扬。pò suì xīng chén duō báo shí,xiān chūn yún qì zǎo fēi yáng。
从今化国应舒暇,短晷宁为一线长。cóng jīn huà guó yīng shū xiá,duǎn guǐ níng wèi yī xiàn zhǎng。

次和王础尘辛未岁除八首

陈恭尹

狂吟终岁掩闲园,莫叹年残昼易昏。kuáng yín zhōng suì yǎn xián yuán,mò tàn nián cán zhòu yì hūn。
东海自来升日月,扬州从古产瑶琨。dōng hǎi zì lái shēng rì yuè,yáng zhōu cóng gǔ chǎn yáo kūn。
河冰可渡终当溺,萤火为光不是温。hé bīng kě dù zhōng dāng nì,yíng huǒ wèi guāng bù shì wēn。
闭户造车知合否,东风相约一开门。bì hù zào chē zhī hé fǒu,dōng fēng xiāng yuē yī kāi mén。

次和王础尘辛未岁除八首

陈恭尹

玄鬓相看已白头,梅花时节数同游。xuán bìn xiāng kàn yǐ bái tóu,méi huā shí jié shù tóng yóu。
相思辄枉山阳驾,乘兴真来雪夜舟。xiāng sī zhé wǎng shān yáng jià,chéng xīng zhēn lái xuě yè zhōu。
王命论存将必验,虞卿书著不消愁。wáng mìng lùn cún jiāng bì yàn,yú qīng shū zhù bù xiāo chóu。
天涯知识多寥落,屈指茫茫十二州。tiān yá zhī shí duō liáo luò,qū zhǐ máng máng shí èr zhōu。

次和王础尘辛未岁除八首

陈恭尹

家家爆竹送年除,尽说新年改旧符。jiā jiā bào zhú sòng nián chú,jǐn shuō xīn nián gǎi jiù fú。
唐俗未妨歌蟋蟀,渑池终见奋桑榆。táng sú wèi fáng gē xī shuài,miǎn chí zhōng jiàn fèn sāng yú。
愚公志定山堪徙,秦帝威行石可驱。yú gōng zhì dìng shān kān xǐ,qín dì wēi xíng shí kě qū。
莫笑蒙庄多怪论,南鹏端的有良图。mò xiào méng zhuāng duō guài lùn,nán péng duān de yǒu liáng tú。

次和王础尘辛未岁除八首

陈恭尹

阴阳三食此何时,一月那闻古有斯。yīn yáng sān shí cǐ hé shí,yī yuè nà wén gǔ yǒu sī。
雁羽畏炎知北向,斗杓随岁渐东欹。yàn yǔ wèi yán zhī běi xiàng,dòu biāo suí suì jiàn dōng yī。
汉兴近酉年方建,夏厄逢壬历每移。hàn xīng jìn yǒu nián fāng jiàn,xià è féng rén lì měi yí。
天道即令皆可测,重华不用更陈辞。tiān dào jí lìng jiē kě cè,zhòng huá bù yòng gèng chén cí。

雨中归凤城柬徐侯戢斋二首

陈恭尹

山多佳气翠重重,知有神君在五峰。shān duō jiā qì cuì zhòng zhòng,zhī yǒu shén jūn zài wǔ fēng。
暂泊溪桥逢骤雨,乍眠江馆听新钟。zàn pō xī qiáo féng zhòu yǔ,zhà mián jiāng guǎn tīng xīn zhōng。
数声集野初归雁,百里惊雷欲起龙。shù shēng jí yě chū guī yàn,bǎi lǐ jīng léi yù qǐ lóng。
拟待晴天花尽发,万松堤上试扶筇。nǐ dài qíng tiān huā jǐn fā,wàn sōng dī shàng shì fú qióng。

雨中归凤城柬徐侯戢斋二首

陈恭尹

昨来珠海米如珠,万石今看满石湖。zuó lái zhū hǎi mǐ rú zhū,wàn shí jīn kàn mǎn shí hú。
直道信知千载在,乐郊真觉此邦殊。zhí dào xìn zhī qiān zài zài,lè jiāo zhēn jué cǐ bāng shū。
德如风草人皆偃,令下泉源众所趋。dé rú fēng cǎo rén jiē yǎn,lìng xià quán yuán zhòng suǒ qū。
旧是龙岩山下住,白头归作老农夫。jiù shì lóng yán shān xià zhù,bái tóu guī zuò lǎo nóng fū。

祝王翼皇太翁

陈恭尹

尽卷经纶作隐纶,先生于古更谁伦。jǐn juǎn jīng lún zuò yǐn lún,xiān shēng yú gǔ gèng shuí lún。
门多佐命文中子,书作王师圮上人。mén duō zuǒ mìng wén zhōng zi,shū zuò wáng shī pǐ shàng rén。
山里薜萝饶紫气,膝前袍笏盛朱轮。shān lǐ bì luó ráo zǐ qì,xī qián páo hù shèng zhū lún。
粤民万里争翘首,共颂仁君有老亲。yuè mín wàn lǐ zhēng qiào shǒu,gòng sòng rén jūn yǒu lǎo qīn。

赠曾仪文

陈恭尹

三十年来坐尽惊,布衣长揖动公卿。sān shí nián lái zuò jǐn jīng,bù yī zhǎng yī dòng gōng qīng。
既供菽水娱亲老,还有囊金为客倾。jì gōng shū shuǐ yú qīn lǎo,hái yǒu náng jīn wèi kè qīng。
人到白头宁论相,士无青眼不成名。rén dào bái tóu níng lùn xiāng,shì wú qīng yǎn bù chéng míng。
耄期愧子相期在,漫写新诗作证明。mào qī kuì zi xiāng qī zài,màn xiě xīn shī zuò zhèng míng。

祝于清远

陈恭尹

峡山清绝古来闻,为政风流迥不群。xiá shān qīng jué gǔ lái wén,wèi zhèng fēng liú jiǒng bù qún。
琴曲欲追单父宰,凤箫遥和二禺君。qín qū yù zhuī dān fù zǎi,fèng xiāo yáo hé èr yú jūn。
星居村户宵无警,火种畬田夏尽耘。xīng jū cūn hù xiāo wú jǐng,huǒ zhǒng shē tián xià jǐn yún。
相见跻堂称兕后,紫薇垣外更瞻云。xiāng jiàn jī táng chēng sì hòu,zǐ wēi yuán wài gèng zhān yún。