古诗词

赠别史蕉饮吉士次其僧字诗二十九韵

陈恭尹

枯坐欲似参学僧,日钻故纸如窗蝇。kū zuò yù shì cān xué sēng,rì zuān gù zhǐ rú chuāng yíng。
白头兀兀尚若此,面目自照殊可憎。bái tóu wù wù shàng ruò cǐ,miàn mù zì zhào shū kě zēng。
曾上罗浮宿绝顶,中宵见日得未曾。céng shàng luó fú sù jué dǐng,zhōng xiāo jiàn rì dé wèi céng。
二曜何常一安处,以此自慰还自绳。èr yào hé cháng yī ān chù,yǐ cǐ zì wèi hái zì shéng。
因之仰首叩阊阖,■词既竭天不应。yīn zhī yǎng shǒu kòu chāng hé,cí jì jié tiān bù yīng。
星宿坠地化苍狗,下界逐肉飞鹯鹰。xīng sù zhuì dì huà cāng gǒu,xià jiè zhú ròu fēi zhān yīng。
海上三山淼难即,胸中五岳高崚嶒。hǎi shàng sān shān miǎo nán jí,xiōng zhōng wǔ yuè gāo léng céng。
鲍公遗履直欲借,列子风御如可乘。bào gōng yí lǚ zhí yù jiè,liè zi fēng yù rú kě chéng。
方思翱翔周八极,物色英俊开群瞢。fāng sī áo xiáng zhōu bā jí,wù sè yīng jùn kāi qún méng。
爱君才名早艳发,文坛拔帜时先登。ài jūn cái míng zǎo yàn fā,wén tán bá zhì shí xiān dēng。
虚中若谷每能下,大器善受惟不矜。xū zhōng ruò gǔ měi néng xià,dà qì shàn shòu wéi bù jīn。
南来往往有佳句,见者动色相嗟称。nán lái wǎng wǎng yǒu jiā jù,jiàn zhě dòng sè xiāng jiē chēng。
谁言为道贵日损,山海未厌涓埃增。shuí yán wèi dào guì rì sǔn,shān hǎi wèi yàn juān āi zēng。
过河之鱼戒鲂鱮,希有之鸟遇大鹏。guò hé zhī yú jiè fáng xù,xī yǒu zhī niǎo yù dà péng。
淹留残腊倏已尽,地气正月乃上腾。yān liú cán là shū yǐ jǐn,dì qì zhèng yuè nǎi shàng téng。
枯条冻卉各生意,争奇竞巧无不能。kū tiáo dòng huì gè shēng yì,zhēng qí jìng qiǎo wú bù néng。
当歌岂复问昼夜,纵饮不必论斗升。dāng gē qǐ fù wèn zhòu yè,zòng yǐn bù bì lùn dòu shēng。
那能老大更束缚,蛟龙反受鱼人罾。nà néng lǎo dà gèng shù fù,jiāo lóng fǎn shòu yú rén zēng。
杯阑烛跋语未息,斋厨茶灶烟不兴。bēi lán zhú bá yǔ wèi xī,zhāi chú chá zào yān bù xīng。
城角乌乌觉残梦,日光杲杲生觚棱。chéng jiǎo wū wū jué cán mèng,rì guāng gǎo gǎo shēng gū léng。
一时车马各星散,室中尚有孤吟灯。yī shí chē mǎ gè xīng sàn,shì zhōng shàng yǒu gū yín dēng。
从来沈忧发易白,我已白尽仍不惩。cóng lái shěn yōu fā yì bái,wǒ yǐ bái jǐn réng bù chéng。
鞭心入里欲近道,蕉皮剥尽空层层。biān xīn rù lǐ yù jìn dào,jiāo pí bō jǐn kōng céng céng。
春江少雨石尽见,百尺潭水犹清澄。chūn jiāng shǎo yǔ shí jǐn jiàn,bǎi chǐ tán shuǐ yóu qīng chéng。
归舟唱和昆若弟,南北都会邗与升。guī zhōu chàng hé kūn ruò dì,nán běi dōu huì hán yǔ shēng。
鱼鸟亲人自飞跃,垂杨匝水丝鬅鬙。yú niǎo qīn rén zì fēi yuè,chuí yáng zā shuǐ sī péng sēng。
长途兴会或有得,一篇示我南中朋。zhǎng tú xīng huì huò yǒu dé,yī piān shì wǒ nán zhōng péng。
等身之集未敢请,衡阳纸贵难为誊。děng shēn zhī jí wèi gǎn qǐng,héng yáng zhǐ guì nán wèi téng。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

哭王础尘十首

陈恭尹

高行唯与古为徒,戆直常师汲大夫。gāo xíng wéi yǔ gǔ wèi tú,gàng zhí cháng shī jí dà fū。
身后有人思苦口,当时来毁更来谀。shēn hòu yǒu rén sī kǔ kǒu,dāng shí lái huǐ gèng lái yú。

哭王础尘十首

陈恭尹

天才敏妙不烦思,斗酒青莲信有之。tiān cái mǐn miào bù fán sī,dòu jiǔ qīng lián xìn yǒu zhī。
犹记小斋新柳发,三更和尽百篇诗。yóu jì xiǎo zhāi xīn liǔ fā,sān gèng hé jǐn bǎi piān shī。

哭王础尘十首

陈恭尹

十行一目古谁如,强记宁惟七箧书。shí xíng yī mù gǔ shuí rú,qiáng jì níng wéi qī qiè shū。
一盏青灯人白发,病中犹不负居诸。yī zhǎn qīng dēng rén bái fā,bìng zhōng yóu bù fù jū zhū。

哭王础尘十首

陈恭尹

眉须如画发高吟,至理清言尽德音。méi xū rú huà fā gāo yín,zhì lǐ qīng yán jǐn dé yīn。
忆雪楼前风雨后,广陵一曲绝于今。yì xuě lóu qián fēng yǔ hòu,guǎng líng yī qū jué yú jīn。

哭王础尘十首

陈恭尹

才了先人土一抔,便思终老向炎洲。cái le xiān rén tǔ yī póu,biàn sī zhōng lǎo xiàng yán zhōu。
骨肉即今还父母,衣冠长此葬罗浮。gǔ ròu jí jīn hái fù mǔ,yī guān zhǎng cǐ zàng luó fú。

送蔡汉长入都

陈恭尹

君去须登郭隗台,凭将杯酒酹荒苔。jūn qù xū dēng guō kuí tái,píng jiāng bēi jiǔ lèi huāng tái。
黄金骏骨招何日,赤汗龙驹只自来。huáng jīn jùn gǔ zhāo hé rì,chì hàn lóng jū zhǐ zì lái。

送怡然上人汀州省母次梁药亭韵

陈恭尹

不惜芒鞋踏路尘,九龙滩上独行身。bù xī máng xié tà lù chén,jiǔ lóng tān shàng dú xíng shēn。
吾生早作无依子,世外偏怜有母人。wú shēng zǎo zuò wú yī zi,shì wài piān lián yǒu mǔ rén。

题王蒲衣琵琶图二首

陈恭尹

抱月怀风倍可怜,更劳芳袖拂清弦。bào yuè huái fēng bèi kě lián,gèng láo fāng xiù fú qīng xián。
谢郎自足真人想,为尔移情北牖前。xiè láng zì zú zhēn rén xiǎng,wèi ěr yí qíng běi yǒu qián。

题王蒲衣琵琶图二首

陈恭尹

一曲乌孙马上音,高弹促节且娱心。yī qū wū sūn mǎ shàng yīn,gāo dàn cù jié qiě yú xīn。
琵琶妙手王摩诘,不买鸾胶续断琴。pí pá miào shǒu wáng mó jí,bù mǎi luán jiāo xù duàn qín。

病足经时郑迈公以桑寄生见贻渐有起色赋此戏柬

陈恭尹

寓形宇内已无多,寓木深承起积疴。yù xíng yǔ nèi yǐ wú duō,yù mù shēn chéng qǐ jī kē。
吾道不行非一日,妙方端的更如何。wú dào bù xíng fēi yī rì,miào fāng duān de gèng rú hé。

为大严禅人母比丘尼六十寿

陈恭尹

四十年前识若翁,闻歌桃叶比花红。sì shí nián qián shí ruò wēng,wén gē táo yè bǐ huā hóng。
而今老作城东母,亲见如来十指中。ér jīn lǎo zuò chéng dōng mǔ,qīn jiàn rú lái shí zhǐ zhōng。

过梁殿一殿章山园三首

陈恭尹

百寻藤蔓老龙形,千岁松根下有苓。bǎi xún téng màn lǎo lóng xíng,qiān suì sōng gēn xià yǒu líng。
峭壁尚粘霜叶赤,一峰分入几楼青。qiào bì shàng zhān shuāng yè chì,yī fēng fēn rù jǐ lóu qīng。

过梁殿一殿章山园三首

陈恭尹

怪石参差筑作台,冰纹疏密上阶苔。guài shí cān chà zhù zuò tái,bīng wén shū mì shàng jiē tái。
请君亭畔时删竹,城外山光要入来。qǐng jūn tíng pàn shí shān zhú,chéng wài shān guāng yào rù lái。

过梁殿一殿章山园三首

陈恭尹

五峰相望水回环,翠色林香杳霭间。wǔ fēng xiāng wàng shuǐ huí huán,cuì sè lín xiāng yǎo ǎi jiān。
怪得过君皆大醉,主人家住是中山。guài dé guò jūn jiē dà zuì,zhǔ rén jiā zhù shì zhōng shān。

赠山农二首

陈恭尹

旅舍濠西曲巷偏,扁舟来往爱君贤。lǚ shě háo xī qū xiàng piān,biǎn zhōu lái wǎng ài jūn xián。
亲尝百草归游橐,自写青山不卖钱。qīn cháng bǎi cǎo guī yóu tuó,zì xiě qīng shān bù mài qián。