古诗词

观制雨絪

吴宽

作轩未料宛丘长,檐下增修匠石良。zuò xuān wèi liào wǎn qiū zhǎng,yán xià zēng xiū jiàng shí liáng。
坐倚前楹天忽远,步当平砌午偏凉。zuò yǐ qián yíng tiān hū yuǎn,bù dāng píng qì wǔ piān liáng。
白云就宿看逾稳,急雨来催信不妨。bái yún jiù sù kàn yú wěn,jí yǔ lái cuī xìn bù fáng。
敢与苏家论择胜,半间难遣十夫将。gǎn yǔ sū jiā lùn zé shèng,bàn jiān nán qiǎn shí fū jiāng。

吴宽

明苏州府长洲人,字原博,号匏庵。为诸生时,即有声望,遍读《左传》、《史记》、《汉书》及唐宋大家之文。成化八年会试、廷试皆第一,授修撰。侍孝宗东宫,进讲闲雅详明。孝宗即位,迁左庶子,预修《宪宗实录》,进少詹事兼侍读学士。丁忧后,入东阁,专典诰敕。进礼部尚书。卒谥文定。宽行履高洁,不为激矫,而自守以正。其诗深厚郁,自成一家。兼工书法。有《匏庵集》。 吴宽的作品>>

猜您喜欢

题院画二首

吴宽

琼楼金屋映丹霞,只把仙家比内家。qióng lóu jīn wū yìng dān xiá,zhǐ bǎ xiān jiā bǐ nèi jiā。
落日美人秋水上,红妆一面乱荷花。luò rì měi rén qiū shuǐ shàng,hóng zhuāng yī miàn luàn hé huā。

园中即景

吴宽

萍藻多从雨后生,绿波常共小池平。píng zǎo duō cóng yǔ hòu shēng,lǜ bō cháng gòng xiǎo chí píng。
朱藤覆满休轻剪,待看繁花映水明。zhū téng fù mǎn xiū qīng jiǎn,dài kàn fán huā yìng shuǐ míng。

题王澹游岁寒三友图卷

吴宽

修竹风回玉佩清,松声相和紫鸾笙。xiū zhú fēng huí yù pèi qīng,sōng shēng xiāng hé zǐ luán shēng。
北人不识梅兄面,难免王蒙说手生。běi rén bù shí méi xiōng miàn,nán miǎn wáng méng shuō shǒu shēng。

谒韩蕲王墓

吴宽

家国何多难,推寻为蔡童。jiā guó hé duō nán,tuī xún wèi cài tóng。
嬴秦方逐北,周室竟迁东。yíng qín fāng zhú běi,zhōu shì jìng qiān dōng。
江左朝廷在,淮南驿骑通。jiāng zuǒ cháo tíng zài,huái nán yì qí tōng。
天终怜宋土,时则有韩公。tiān zhōng lián sòng tǔ,shí zé yǒu hán gōng。
一剑横天外,诸酋在目中。yī jiàn héng tiān wài,zhū qiú zài mù zhōng。
南云当箭镞,黄盖走艨艟。nán yún dāng jiàn zú,huáng gài zǒu méng chōng。
伐越期成霸,於潜耻会戎。fá yuè qī chéng bà,yú qián chǐ huì róng。
萧墙狼跋尽,野穴鼠群空。xiāo qiáng láng bá jǐn,yě xué shǔ qún kōng。
聚米筹三镇,开门待两宫。jù mǐ chóu sān zhèn,kāi mén dài liǎng gōng。
齐王真济美,鄂国与争雄。qí wáng zhēn jì měi,è guó yǔ zhēng xióng。
有诏从中制,惟诗咏内讧。yǒu zhào cóng zhōng zhì,wéi shī yǒng nèi hòng。
闲游嗟我独,和议约谁同。xián yóu jiē wǒ dú,hé yì yuē shuí tóng。
殉葬长弓劲,题铭片石穹。xùn zàng zhǎng gōng jìn,tí míng piàn shí qióng。
龟趺呈细刻,龙额表孤忠。guī fū chéng xì kè,lóng é biǎo gū zhōng。
草树樵苏断,粢盛享祀丰。cǎo shù qiáo sū duàn,zī shèng xiǎng sì fēng。
神灵悬皎日,生气亘长虹。shén líng xuán jiǎo rì,shēng qì gèn zhǎng hóng。
异代今全盛,当论保障功。yì dài jīn quán shèng,dāng lùn bǎo zhàng gōng。

与启南游虞山二首其二

吴宽

斜日下岭西,落霞满川上。xié rì xià lǐng xī,luò xiá mǎn chuān shàng。
晚色催人还,轻舟复摇漾。wǎn sè cuī rén hái,qīng zhōu fù yáo yàng。
佳山难为别,持酒忽惆怅。jiā shān nán wèi bié,chí jiǔ hū chóu chàng。
悠然一回首,舟尾叠青浪。yōu rán yī huí shǒu,zhōu wěi dié qīng làng。
故人知我怀,捉笔写其状。gù rén zhī wǒ huái,zhuō bǐ xiě qí zhuàng。
怀土心未除,移山力何壮。huái tǔ xīn wèi chú,yí shān lì hé zhuàng。
便如王维诗,终南亦堪望。biàn rú wáng wéi shī,zhōng nán yì kān wàng。
流观入中夜,鼓枻起高唱。liú guān rù zhōng yè,gǔ yì qǐ gāo chàng。

刘文安公挽章

吴宽

裕陵初策士,高步入词林。yù líng chū cè shì,gāo bù rù cí lín。
科第前无几,声华直至今。kē dì qián wú jǐ,shēng huá zhí zhì jīn。
唐人当陆贽,汉代失刘歆。táng rén dāng lù zhì,hàn dài shī liú xīn。
碧海瀛州远,青藜夜阁深。bì hǎi yíng zhōu yuǎn,qīng lí yè gé shēn。
羲经千古学,宋论一生心。xī jīng qiān gǔ xué,sòng lùn yī shēng xīn。
制虏无三表,匡君有六箴。zhì lǔ wú sān biǎo,kuāng jūn yǒu liù zhēn。
紫垣初秉笔,白发未盈簪。zǐ yuán chū bǐng bǐ,bái fā wèi yíng zān。
自负心如水,曾期汝作霖。zì fù xīn rú shuǐ,céng qī rǔ zuò lín。
瘁躬方几几,盛世已骎骎。cuì gōng fāng jǐ jǐ,shèng shì yǐ qīn qīn。
俄作前楹梦,难将恶石针。é zuò qián yíng mèng,nán jiāng è shí zhēn。
礼官公谥议,士类杂哀吟。lǐ guān gōng shì yì,shì lèi zá āi yín。
墓有新题石,家余旧赐金。mù yǒu xīn tí shí,jiā yú jiù cì jīn。
斯文成落莫,吾道付浮沉。sī wén chéng luò mò,wú dào fù fú chén。
后辈夫何恃,先民最所钦。hòu bèi fū hé shì,xiān mín zuì suǒ qīn。
《玉堂嘉话》在,谈者欲沾襟。yù táng jiā huà zài,tán zhě yù zhān jīn。

记园中草木二十首其七榴

吴宽

团团复亭亭,园子巧相竞。tuán tuán fù tíng tíng,yuán zi qiǎo xiāng jìng。
都下朝千盆,花市此为盛。dōu xià cháo qiān pén,huā shì cǐ wèi shèng。
我独解其缚,高枝遂其性。wǒ dú jiě qí fù,gāo zhī suì qí xìng。
参差花更繁,绯绿错相映。cān chà huā gèng fán,fēi lǜ cuò xiāng yìng。
安石名已蒙,休从谢公姓。ān shí míng yǐ méng,xiū cóng xiè gōng xìng。

怀修竹书隐

吴宽

春寒漠漠雨溟溟,假寐书床午梦醒。chūn hán mò mò yǔ míng míng,jiǎ mèi shū chuáng wǔ mèng xǐng。
十载客居便巷陌,一时乡思绕园亭。shí zài kè jū biàn xiàng mò,yī shí xiāng sī rào yuán tíng。
繁花照槛知堪赏,乱石钩衣忆所经。fán huā zhào kǎn zhī kān shǎng,luàn shí gōu yī yì suǒ jīng。
恰有古苔三亩绿,都来修竹万竿青。qià yǒu gǔ tái sān mǔ lǜ,dōu lái xiū zhú wàn gān qīng。
当窗好鸟通人语,挂树危藤学字形。dāng chuāng hǎo niǎo tōng rén yǔ,guà shù wēi téng xué zì xíng。
日射韭畦朝可剪,香凝棕室昼常扃。rì shè jiǔ qí cháo kě jiǎn,xiāng níng zōng shì zhòu cháng jiōng。
鹿场旧筑犹存号,鹤冢新封未刻铭。lù chǎng jiù zhù yóu cún hào,hè zhǒng xīn fēng wèi kè míng。
架上残编归拟读,移文不待北山灵。jià shàng cán biān guī nǐ dú,yí wén bù dài běi shān líng。

次韵鼎仪世贤问予病目

吴宽

药裹长随老杜居,全凭坐客诵方书。yào guǒ zhǎng suí lǎo dù jū,quán píng zuò kè sòng fāng shū。
岩前激电空闻烂,屋上繁星顿觉疏。yán qián jī diàn kōng wén làn,wū shàng fán xīng dùn jué shū。
遥望未能知匹马,不祥幸免见渊鱼。yáo wàng wèi néng zhī pǐ mǎ,bù xiáng xìng miǎn jiàn yuān yú。
诗家善谑坡应尔,旅馆清斋泽也如。shī jiā shàn xuè pō yīng ěr,lǚ guǎn qīng zhāi zé yě rú。
似说北门春色近,试分东壁夜光余。shì shuō běi mén chūn sè jìn,shì fēn dōng bì yè guāng yú。
烦君漫举卢仝事,此事非予却是渠。fán jūn màn jǔ lú tóng shì,cǐ shì fēi yǔ què shì qú。

次韵启南淫雨

吴宽

阳气涣不收,淫雨夜复昼。yáng qì huàn bù shōu,yín yǔ yè fù zhòu。
倒倾怪盆翻,并集疑辐凑。dào qīng guài pén fān,bìng jí yí fú còu。
鸠妇频见离,蛇医颇遭诟。jiū fù pín jiàn lí,shé yī pǒ zāo gòu。
日月何道行,雷霆半空斗。rì yuè hé dào xíng,léi tíng bàn kōng dòu。
顾无大药资,己彼太虚罝。gù wú dà yào zī,jǐ bǐ tài xū jū。
下堂褰裳齐,出户缩颈脰。xià táng qiān shang qí,chū hù suō jǐng dòu。
相忘鱼圉洋,并坐鸟栖宿。xiāng wàng yú yǔ yáng,bìng zuò niǎo qī sù。
不辨过河牛,时看挂树蜼。bù biàn guò hé niú,shí kàn guà shù wèi。
乞浆岁在酉,祭社日惟戊。qǐ jiāng suì zài yǒu,jì shè rì wéi wù。
民谣适厚诬,神赐诚大缪。mín yáo shì hòu wū,shén cì chéng dà móu。
攸除荆室完,既潴白渠溜。yōu chú jīng shì wán,jì zhū bái qú liū。
叵将瓿帟盛,强把桔槔救。pǒ jiāng bù yì shèng,qiáng bǎ jú gāo jiù。
具棹防陆沉,移书缘屋漏。jù zhào fáng lù chén,yí shū yuán wū lòu。
因之悯大田,岂暇念灵囿。yīn zhī mǐn dà tián,qǐ xiá niàn líng yòu。
荷蓑徒水耕,痔矰休火耨。hé suō tú shuǐ gēng,zhì zēng xiū huǒ nòu。
溪毛绕宅生,田稚几家茂。xī máo rào zhái shēng,tián zhì jǐ jiā mào。
灶沉或浮釜,墙覆乃失溜。zào chén huò fú fǔ,qiáng fù nǎi shī liū。
汤汤咸其咨,荡荡孰能救。tāng tāng xián qí zī,dàng dàng shú néng jiù。
斯仓不成千,厥赋难至冓。sī cāng bù chéng qiān,jué fù nán zhì gòu。
空闻田畯喜,亦笑楯郎怐。kōng wén tián jùn xǐ,yì xiào dùn láng jù。
积恶等贯盈,饮酒比多又。jī è děng guàn yíng,yǐn jiǔ bǐ duō yòu。
极备固有由,太甚不可复。jí bèi gù yǒu yóu,tài shén bù kě fù。
往日害未消,今岁势仍骤。wǎng rì hài wèi xiāo,jīn suì shì réng zhòu。
槁项八口饥,疾首两眉皱。gǎo xiàng bā kǒu jī,jí shǒu liǎng méi zhòu。
神禹合胼胝,蒙庄念昏瞀。shén yǔ hé pián zhī,méng zhuāng niàn hūn mào。
地志费推寻,水经慵句读。dì zhì fèi tuī xún,shuǐ jīng yōng jù dú。
出门一壶随,俯井尺繘收。chū mén yī hú suí,fǔ jǐng chǐ yù shōu。
花姬首夜膏,石丈齿朝漱。huā jī shǒu yè gāo,shí zhàng chǐ cháo shù。
彼苍有闻知,下土敢陈奏。bǐ cāng yǒu wén zhī,xià tǔ gǎn chén zòu。
朝廷阙四门,刑罚谨三就。cháo tíng quē sì mén,xíng fá jǐn sān jiù。
听政厌衡石,祈年饰笾豆。tīng zhèng yàn héng shí,qí nián shì biān dòu。
谁召淮吴灾,复致川广寇。shuí zhào huái wú zāi,fù zhì chuān guǎng kòu。
居人废锄犁,行者耀甲胄。jū rén fèi chú lí,xíng zhě yào jiǎ zhòu。
赤子困泥涂,苍生脱衣袖。chì zi kùn ní tú,cāng shēng tuō yī xiù。
米价市上腾,钱神橐中走。mǐ jià shì shàng téng,qián shén tuó zhōng zǒu。
写帖颜腹空,题诗沈腰瘦。xiě tiē yán fù kōng,tí shī shěn yāo shòu。
况兹雨再零,绝类人多疚。kuàng zī yǔ zài líng,jué lèi rén duō jiù。
否塞求疏通,崎岖戒颠踣。fǒu sāi qiú shū tōng,qí qū jiè diān bó。
幸有客露冕,岂乏人衣绣。xìng yǒu kè lù miǎn,qǐ fá rén yī xiù。
发廪在斯今,为府合仍旧。fā lǐn zài sī jīn,wèi fǔ hé réng jiù。
首从刍荛询,急向膏肓灸。shǒu cóng chú ráo xún,jí xiàng gāo huāng jiǔ。
莫厚庶以宁,不佣遂全覆。mò hòu shù yǐ níng,bù yōng suì quán fù。
滂沱免月离,霢霂应春候。pāng tuó miǎn yuè lí,mài mù yīng chūn hòu。
因地修厥利,自天获多祐。yīn dì xiū jué lì,zì tiān huò duō yòu。
渐垦千亩连,卒致万家富。jiàn kěn qiān mǔ lián,zú zhì wàn jiā fù。
吴沼尚无虞,蜀天底须諲。wú zhǎo shàng wú yú,shǔ tiān dǐ xū yīn。
顿如元丰间,不落贞观后。dùn rú yuán fēng jiān,bù luò zhēn guān hòu。
永图幸勿忘,肤见奚足狃。yǒng tú xìng wù wàng,fū jiàn xī zú niǔ。
一挽康年回,吾邦即非陋。yī wǎn kāng nián huí,wú bāng jí fēi lòu。

题何刻工卷

吴宽

女娲补天天不漏,卷石犹穿太山溜。nǚ wā bǔ tiān tiān bù lòu,juǎn shí yóu chuān tài shān liū。
郢工运斤风欲生,斫出难供孙楚漱。yǐng gōng yùn jīn fēng yù shēng,zhuó chū nán gōng sūn chǔ shù。
云根可断亦可转,磨砻几日方成就。yún gēn kě duàn yì kě zhuǎn,mó lóng jǐ rì fāng chéng jiù。
梁州之贡天下无,忽然跃出东山袖。liáng zhōu zhī gòng tiān xià wú,hū rán yuè chū dōng shān xiù。
颂功载德绝妙辞,两手不停烦刻镂。sòng gōng zài dé jué miào cí,liǎng shǒu bù tíng fán kè lòu。
丞相中郎字奇古,右军率更笔深秀。chéng xiāng zhōng láng zì qí gǔ,yòu jūn lǜ gèng bǐ shēn xiù。
东山虽老眼犹明,一一犹能论结构。dōng shān suī lǎo yǎn yóu míng,yī yī yóu néng lùn jié gòu。
空堂考击声丁丁,丝连镂缀如絺绣。kōng táng kǎo jī shēng dīng dīng,sī lián lòu zhuì rú chī xiù。
小或蝇头大或丈,深必因肥浅必瘦。xiǎo huò yíng tóu dà huò zhàng,shēn bì yīn féi qiǎn bì shòu。
东山择业何其贤,古人石刻今流传。dōng shān zé yè hé qí xián,gǔ rén shí kè jīn liú chuán。
周宣中兴文石鼓,李唐九成铭醴泉。zhōu xuān zhōng xīng wén shí gǔ,lǐ táng jiǔ chéng míng lǐ quán。
延陵墓上止十字,荐福寺里须千钱。yán líng mù shàng zhǐ shí zì,jiàn fú sì lǐ xū qiān qián。
行人泪堕岘山下,过客手摹江水边。xíng rén lèi duò xiàn shān xià,guò kè shǒu mó jiāng shuǐ biān。
其余诸刻难尽述,东山直视如无前。qí yú zhū kè nán jǐn shù,dōng shān zhí shì rú wú qián。
百年独守三寸铁,姓名与石同贞坚。bǎi nián dú shǒu sān cùn tiě,xìng míng yǔ shí tóng zhēn jiān。
回看巧技未旋踵,肆中野草浮荒烟。huí kàn qiǎo jì wèi xuán zhǒng,sì zhōng yě cǎo fú huāng yān。
昌黎河东如可作,梓人圬者堪同编。chāng lí hé dōng rú kě zuò,zǐ rén wū zhě kān tóng biān。
只今东山既颓矣,子孙守之上慎旃。zhǐ jīn dōng shān jì tuí yǐ,zi sūn shǒu zhī shàng shèn zhān。
闭门一日白石烂,党人之碑慎勿镌。bì mén yī rì bái shí làn,dǎng rén zhī bēi shèn wù juān。
呜呼!党人之碑慎勿镌,千载之美,无使安民专。wū hū!dǎng rén zhī bēi shèn wù juān,qiān zài zhī měi,wú shǐ ān mín zhuān。

病项

吴宽

人生自召百一病,伤彼六欲兼七情。rén shēng zì zhào bǎi yī bìng,shāng bǐ liù yù jiān qī qíng。
我今有病出偶尔,开口欲说难为名。wǒ jīn yǒu bìng chū ǒu ěr,kāi kǒu yù shuō nán wèi míng。
幸非寒战与潮热,一痛却使心怦怦。xìng fēi hán zhàn yǔ cháo rè,yī tòng què shǐ xīn pēng pēng。
籧篨戚施古人疾,二者一旦来相婴。qú chú qī shī gǔ rén jí,èr zhě yī dàn lái xiāng yīng。
执书未暇矻矻坐,伏枕顿作咿咿声。zhí shū wèi xiá kū kū zuò,fú zhěn dùn zuò yī yī shēng。
千钧重负未容释,更觉肩背遭笞榜。qiān jūn zhòng fù wèi róng shì,gèng jué jiān bèi zāo chī bǎng。
董宣不屈汉公主,徐积已见胡先生。dǒng xuān bù qū hàn gōng zhǔ,xú jī yǐ jiàn hú xiān shēng。
昨朝向人忽作别,即欲回顾仍前行。zuó cháo xiàng rén hū zuò bié,jí yù huí gù réng qián xíng。
昂头莫肯少轻诺,侧目欲就多欢迎。áng tóu mò kěn shǎo qīng nuò,cè mù yù jiù duō huān yíng。
我生由来泛掘强,只今见者尤加惊。wǒ shēng yóu lái fàn jué qiáng,zhǐ jīn jiàn zhě yóu jiā jīng。
独鹤引吭频饮啄,大鸡盛气相喧争。dú hè yǐn kēng pín yǐn zhuó,dà jī shèng qì xiāng xuān zhēng。
嗟吁元首本无恙,股肱何不思扶倾。jiē xū yuán shǒu běn wú yàng,gǔ gōng hé bù sī fú qīng。
端愁蔓延入骨髓,此病始知为匪轻。duān chóu màn yán rù gǔ suǐ,cǐ bìng shǐ zhī wèi fěi qīng。
轩岐医经动盈卷,不识何药堪煎烹。xuān qí yī jīng dòng yíng juǎn,bù shí hé yào kān jiān pēng。
莫如闭户学导引,动荡血脉方和平。mò rú bì hù xué dǎo yǐn,dòng dàng xuè mài fāng hé píng。
未能痛定得思痛,把笔遣闷诗先成。wèi néng tòng dìng dé sī tòng,bǎ bǐ qiǎn mèn shī xiān chéng。

题朱泽民小景并诗后

吴宽

睢阳画癖不可医,睢阳作画真画师。suī yáng huà pǐ bù kě yī,suī yáng zuò huà zhēn huà shī。
岂惟长绢善挥洒,只此短纸谁能为。qǐ wéi zhǎng juàn shàn huī sǎ,zhǐ cǐ duǎn zhǐ shuí néng wèi。
野旷天寒气萧爽,人坐茅亭绝尘想。yě kuàng tiān hán qì xiāo shuǎng,rén zuò máo tíng jué chén xiǎng。
阶前旧雨客不来,天末晴云心独往。jiē qián jiù yǔ kè bù lái,tiān mò qíng yún xīn dú wǎng。
青山滴滴青于苔,平地忽见芙蓉开。qīng shān dī dī qīng yú tái,píng dì hū jiàn fú róng kāi。
秋声似向耳边起,石上乔松若个栽。qiū shēng shì xiàng ěr biān qǐ,shí shàng qiáo sōng ruò gè zāi。
意长要在无多笔,余墨淋漓缀唐律。yì zhǎng yào zài wú duō bǐ,yú mò lín lí zhuì táng lǜ。
诗中有画画中诗,百年再见王摩诘。shī zhōng yǒu huà huà zhōng shī,bǎi nián zài jiàn wáng mó jí。

吴节妇

吴宽

十八来涩滩,双鱼水中居。shí bā lái sè tān,shuāng yú shuǐ zhōng jū。
七年一弹指,水中有枯鱼。qī nián yī dàn zhǐ,shuǐ zhōng yǒu kū yú。
妾身既无夫,妾心惟有死。qiè shēn jì wú fū,qiè xīn wéi yǒu sǐ。
婉婉锦绷中,奈此两女子。wǎn wǎn jǐn bēng zhōng,nài cǐ liǎng nǚ zi。
白月照空闺,哑哑乌夜啼。bái yuè zhào kōng guī,yǎ yǎ wū yè tí。
天明不飞去,肯向西林栖。tiān míng bù fēi qù,kěn xiàng xī lín qī。
九泉望不极,莫化江边石。jiǔ quán wàng bù jí,mò huà jiāng biān shí。
化石石虽坚,可转亦可泐。huà shí shí suī jiān,kě zhuǎn yì kě lè。
年年过蚕月,是妾纺织时。nián nián guò cán yuè,shì qiè fǎng zhī shí。
只将两行泪,抽作千丈丝。zhǐ jiāng liǎng xíng lèi,chōu zuò qiān zhàng sī。
生为吴氏妇,死为吴氏鬼。shēng wèi wú shì fù,sǐ wèi wú shì guǐ。
子不如我信,有如涩滩水。zi bù rú wǒ xìn,yǒu rú sè tān shuǐ。

钟馗元夜出游图

吴宽

终南老馗状酕醄,虎靴乌弁鸭色袍。zhōng nán lǎo kuí zhuàng máo táo,hǔ xuē wū biàn yā sè páo。
青天白日不肯出,上元之夜始出为游遨。qīng tiān bái rì bù kěn chū,shàng yuán zhī yè shǐ chū wèi yóu áo。
鬼门关头月轮高,乌犍背稳如駼駣。guǐ mén guān tóu yuè lún gāo,wū jiān bèi wěn rú tú táo。
鬼妇涂两颊,鬼子垂一髦,徒御杂沓声嗷嘈。guǐ fù tú liǎng jiá,guǐ zi chuí yī máo,tú yù zá dá shēng áo cáo。
导以灵姑旗,翼以大食刀。dǎo yǐ líng gū qí,yì yǐ dà shí dāo。
荼垒左执鞭,质矫右属櫜。tú lěi zuǒ zhí biān,zhì jiǎo yòu shǔ gāo。
方明前持漆灯,张若后拥牦旄。fāng míng qián chí qī dēng,zhāng ruò hòu yōng máo máo。
离未罔两不可一二数,肩担背负手且操。lí wèi wǎng liǎng bù kě yī èr shù,jiān dān bèi fù shǒu qiě cāo。
奇形狞色使人怕,一似貙驳枭獍兼猿猱。qí xíng níng sè shǐ rén pà,yī shì chū bó xiāo jìng jiān yuán náo。
战伤人血化磷火,各出照地点点如焚膏。zhàn shāng rén xuè huà lín huǒ,gè chū zhào dì diǎn diǎn rú fén gāo。
阴风飒飒吹荒皋,百怪屏气不敢号。yīn fēng sà sà chuī huāng gāo,bǎi guài píng qì bù gǎn hào。
汝辈远遁莫我遭,我欲饮汝血,甘如饮醇醪。rǔ bèi yuǎn dùn mò wǒ zāo,wǒ yù yǐn rǔ xuè,gān rú yǐn chún láo。
我欲啖汝肉,美如啖羊羔,肯容汝辈在世长贪饕。wǒ yù dàn rǔ ròu,měi rú dàn yáng gāo,kěn róng rǔ bèi zài shì zhǎng tān tāo。
吁嗟乎老馗,真为百鬼中一豪。xū jiē hū lǎo kuí,zhēn wèi bǎi guǐ zhōng yī háo。
所以唐皇想其像,诏令道子写以五色毫。suǒ yǐ táng huáng xiǎng qí xiàng,zhào lìng dào zi xiě yǐ wǔ sè háo。
吾尝疑其事,展图不觉再把短发临风搔。wú cháng yí qí shì,zhǎn tú bù jué zài bǎ duǎn fā lín fēng sāo。
忆当天宝年,左右皆鬼曹。yì dāng tiān bǎo nián,zuǒ yòu jiē guǐ cáo。
林甫朝中逞狐媚,禄山殿上作虎嗥。lín fǔ cháo zhōng chěng hú mèi,lù shān diàn shàng zuò hǔ háo。
当时设有老馗者,安得纵彼二鬼逃。dāng shí shè yǒu lǎo kuí zhě,ān dé zòng bǐ èr guǐ táo。
便须缚以苍水使者所扪之赤绦,献于天阍,尸诸兽牢,寝其皮,拔其毛。biàn xū fù yǐ cāng shuǐ shǐ zhě suǒ mén zhī chì tāo,xiàn yú tiān hūn,shī zhū shòu láo,qǐn qí pí,bá qí máo。
效尔一日驱驰劳,坐令温泉生污泥,骊山长蓬蒿?xiào ěr yī rì qū chí láo,zuò lìng wēn quán shēng wū ní,lí shān zhǎng péng hāo?
上除唐家百年害,下受唐史千年褒。shàng chú táng jiā bǎi nián hài,xià shòu táng shǐ qiān nián bāo。
却来上元夜,任尔烧灯并伐鼛。què lái shàng yuán yè,rèn ěr shāo dēng bìng fá gāo。
107«2345678