古诗词

送胡彦超

吴宽

年过四十不作官,还将短发笼儒冠。nián guò sì shí bù zuò guān,hái jiāng duǎn fā lóng rú guān。
平生一经已烂熟,胡为挟入桥门观。píng shēng yī jīng yǐ làn shú,hú wèi xié rù qiáo mén guān。
前年乡书名始刊,曲江又避春风寒。qián nián xiāng shū míng shǐ kān,qū jiāng yòu bì chūn fēng hán。
重来桥门住三载,打头矮屋聊盘桓。zhòng lái qiáo mén zhù sān zài,dǎ tóu ǎi wū liáo pán huán。
朝齑暮盐不满盘,何须故人劝加餐。cháo jī mù yán bù mǎn pán,hé xū gù rén quàn jiā cān。
日高对案笑扪腹,自有五色之琅玕。rì gāo duì àn xiào mén fù,zì yǒu wǔ sè zhī láng gān。
侧身西北望长安,眼中一朵红云团。cè shēn xī běi wàng zhǎng ān,yǎn zhōng yī duǒ hóng yún tuán。
天门欲往涩如棘,若比蜀道尤云难。tiān mén yù wǎng sè rú jí,ruò bǐ shǔ dào yóu yún nán。
嗟哉出处谁得似,颇似吴下吴生宽。jiē zāi chū chù shuí dé shì,pǒ shì wú xià wú shēng kuān。
吴生作诗忽盈纸,送君还到春闱里。wú shēng zuò shī hū yíng zhǐ,sòng jūn hái dào chūn wéi lǐ。
春闱多士多如蚁,勿将老少分忧喜。chūn wéi duō shì duō rú yǐ,wù jiāng lǎo shǎo fēn yōu xǐ。
君不见韩昌黎、张童子,同是陆公门下士。jūn bù jiàn hán chāng lí zhāng tóng zi,tóng shì lù gōng mén xià shì。
昌黎文章如皦日,童子声名逐流水。chāng lí wén zhāng rú jiǎo rì,tóng zi shēng míng zhú liú shuǐ。
人生传世有如此,区区科第何难耳。rén shēng chuán shì yǒu rú cǐ,qū qū kē dì hé nán ěr。

吴宽

明苏州府长洲人,字原博,号匏庵。为诸生时,即有声望,遍读《左传》、《史记》、《汉书》及唐宋大家之文。成化八年会试、廷试皆第一,授修撰。侍孝宗东宫,进讲闲雅详明。孝宗即位,迁左庶子,预修《宪宗实录》,进少詹事兼侍读学士。丁忧后,入东阁,专典诰敕。进礼部尚书。卒谥文定。宽行履高洁,不为激矫,而自守以正。其诗深厚郁,自成一家。兼工书法。有《匏庵集》。 吴宽的作品>>

猜您喜欢

次韵任太常过园居四首

吴宽

卓午风来特地清,槐花落处入檐轻。zhuó wǔ fēng lái tè dì qīng,huái huā luò chù rù yán qīng。
高荷久待莲生子,香草不甘梅是兄。gāo hé jiǔ dài lián shēng zi,xiāng cǎo bù gān méi shì xiōng。
倒屣出迎翻失礼,解衣留坐更忘情。dào xǐ chū yíng fān shī lǐ,jiě yī liú zuò gèng wàng qíng。
玉延自是吾家物,欲学卢公也烂烹。yù yán zì shì wú jiā wù,yù xué lú gōng yě làn pēng。

次韵任太常过园居四首

吴宽

休笑吴侬故态狂,小园日涉步能量。xiū xiào wú nóng gù tài kuáng,xiǎo yuán rì shè bù néng liàng。
闲凭却爱琴徽冷,连饮惟夸茗碗香。xián píng què ài qín huī lěng,lián yǐn wéi kuā míng wǎn xiāng。
何日归田成老懒,终年学圃觉清忙。hé rì guī tián chéng lǎo lǎn,zhōng nián xué pǔ jué qīng máng。
乘凉莫惜重相过,只待篱边雨一场。chéng liáng mò xī zhòng xiāng guò,zhǐ dài lí biān yǔ yī chǎng。

清明日园中见杏花初开

吴宽

疏花寂历似残红,病眼摩挲望欲空。shū huā jì lì shì cán hóng,bìng yǎn mó sā wàng yù kōng。
已恨浥开无细雨,却愁吹落有狂风。yǐ hèn yì kāi wú xì yǔ,què chóu chuī luò yǒu kuáng fēng。
物华又报清明节,人世真成白发翁。wù huá yòu bào qīng míng jié,rén shì zhēn chéng bái fā wēng。
为语天工须索性,剩将春色慰人浓。wèi yǔ tiān gōng xū suǒ xìng,shèng jiāng chūn sè wèi rén nóng。

次韵任太常致仕留别五首

吴宽

归去如公未当贫,清溪碧嶂自为邻。guī qù rú gōng wèi dāng pín,qīng xī bì zhàng zì wèi lín。
地偏易觉柴门晚,室暖先知布被春。dì piān yì jué chái mén wǎn,shì nuǎn xiān zhī bù bèi chūn。
书为长观成故纸,衣从新浴少浮尘。shū wèi zhǎng guān chéng gù zhǐ,yī cóng xīn yù shǎo fú chén。
集云山下吾庐在,得向今朝置此身。jí yún shān xià wú lú zài,dé xiàng jīn cháo zhì cǐ shēn。

次韵任太常致仕留别五首

吴宽

此身真喜置吾庐,尚有床头一束书。cǐ shēn zhēn xǐ zhì wú lú,shàng yǒu chuáng tóu yī shù shū。
海口潮生知进退,天心月到识盈虚。hǎi kǒu cháo shēng zhī jìn tuì,tiān xīn yuè dào shí yíng xū。
已辞朝士还通讯,欲就渔翁更卜居。yǐ cí cháo shì hái tōng xùn,yù jiù yú wēng gèng bo jū。
百里好山俱在眼,只教童子导篮舆。bǎi lǐ hǎo shān jù zài yǎn,zhǐ jiào tóng zi dǎo lán yú。

次韵任太常致仕留别五首

吴宽

篮舆朝出看山初,懒学陶潜去荷锄。lán yú cháo chū kàn shān chū,lǎn xué táo qián qù hé chú。
新法不行谁执拗,旧书无用是潜虚。xīn fǎ bù xíng shuí zhí ǎo,jiù shū wú yòng shì qián xū。
俗人自诧才名盛,老态终嫌礼法疏。sú rén zì chà cái míng shèng,lǎo tài zhōng xián lǐ fǎ shū。
三月柴门无客到,日高闲把白头梳。sān yuè chái mén wú kè dào,rì gāo xián bǎ bái tóu shū。

次韵任太常致仕留别五首

吴宽

濯足梳头旧有缘,更教午睡学坡仙。zhuó zú shū tóu jiù yǒu yuán,gèng jiào wǔ shuì xué pō xiān。
一身自足三间屋,百岁谁增半亩田。yī shēn zì zú sān jiān wū,bǎi suì shuí zēng bàn mǔ tián。
遇壑便回忧险地,看云高坐爱晴天。yù hè biàn huí yōu xiǎn dì,kàn yún gāo zuò ài qíng tiān。
朝鸡官马俱无用,嬴得工夫是晏眠。cháo jī guān mǎ jù wú yòng,yíng dé gōng fū shì yàn mián。

次韵任太常致仕留别五首

吴宽

晏眠不觉过残冬,枕上哦诗仿鲍溶。yàn mián bù jué guò cán dōng,zhěn shàng ó shī fǎng bào róng。
犹喜形骸从小隐,肯将名姓入斜封。yóu xǐ xíng hái cóng xiǎo yǐn,kěn jiāng míng xìng rù xié fēng。
日中尘满争为市,树底阴多独课农。rì zhōng chén mǎn zhēng wèi shì,shù dǐ yīn duō dú kè nóng。
应笑丁公偏差异,夜深腹上梦生松。yīng xiào dīng gōng piān chà yì,yè shēn fù shàng mèng shēng sōng。

怀林亨大谢鸣治谒陵遇风

吴宽

天外狂风尽日吹,朝陵有客正驱驰。tiān wài kuáng fēng jǐn rì chuī,cháo líng yǒu kè zhèng qū chí。
冥冥花树春难见,飒飒尘沙晚更随。míng míng huā shù chūn nán jiàn,sà sà chén shā wǎn gèng suí。
官马不愁迷古辙,奚奴应恨挈新诗。guān mǎ bù chóu mí gǔ zhé,xī nú yīng hèn qiè xīn shī。
归来尚可夸寮友,沾湿犹胜冒雨时。guī lái shàng kě kuā liáo yǒu,zhān shī yóu shèng mào yǔ shí。

午朝次韵鸣治

吴宽

卫士成行总面东,朱门传跸静如空。wèi shì chéng xíng zǒng miàn dōng,zhū mén chuán bì jìng rú kōng。
高飞海燕红云近,暖入宫花白日中。gāo fēi hǎi yàn hóng yún jìn,nuǎn rù gōng huā bái rì zhōng。
华盖逼时瞻北极,袗衣垂处咏南风。huá gài bī shí zhān běi jí,zhěn yī chuí chù yǒng nán fēng。
银台奏罢诸司事,旰食多劳念圣躬。yín tái zòu bà zhū sī shì,gàn shí duō láo niàn shèng gōng。

和陆廉伯昼寝次老杜韵

吴宽

杜老当时句宛然,况逢四月称高眠。dù lǎo dāng shí jù wǎn rán,kuàng féng sì yuè chēng gāo mián。
绿池芳草纷纷积,白日游丝冉冉牵。lǜ chí fāng cǎo fēn fēn jī,bái rì yóu sī rǎn rǎn qiān。
史馆何人仍儤直,睡乡无事莫开边。shǐ guǎn hé rén réng bào zhí,shuì xiāng wú shì mò kāi biān。
炉熏已冷茶烟起,自笑闲官可质钱。lú xūn yǐ lěng chá yān qǐ,zì xiào xián guān kě zhì qián。

早起次前韵寄廉伯

吴宽

月黑频将蜡炬然,翻因夜短不成眠。yuè hēi pín jiāng là jù rán,fān yīn yè duǎn bù chéng mián。
趋朝何补君恩渥,出舍聊将吏役牵。qū cháo hé bǔ jūn ēn wò,chū shě liáo jiāng lì yì qiān。
马秣未看腾枥上,鸡栖谁听语埘边。mǎ mò wèi kàn téng lì shàng,jī qī shuí tīng yǔ shí biān。
江南一枕无残梦,欲向司农谢俸钱。jiāng nán yī zhěn wú cán mèng,yù xiàng sī nóng xiè fèng qián。

和廉伯复次前韵断夜坐

吴宽

衰年视物更茫然,日落寻常索枕眠。shuāi nián shì wù gèng máng rán,rì luò xún cháng suǒ zhěn mián。
久坐谁言才断绝,细吟翻喜忽联牵。jiǔ zuò shuí yán cái duàn jué,xì yín fān xǐ hū lián qiān。
薰风作暑如初伏,海月生明又半边。xūn fēng zuò shǔ rú chū fú,hǎi yuè shēng míng yòu bàn biān。
却恨连墙稀宴集,挑灯那送酒家钱。què hèn lián qiáng xī yàn jí,tiāo dēng nà sòng jiǔ jiā qián。

过西苑

吴宽

松偃琼台不受尘,虹桥绰楔记通津。sōng yǎn qióng tái bù shòu chén,hóng qiáo chuò xiē jì tōng jīn。
瀛洲水满分裨海,灵囿垣长接禁宸。yíng zhōu shuǐ mǎn fēn bì hǎi,líng yòu yuán zhǎng jiē jìn chén。
虎圈久关空兽簿,龙舟稀泛静鱼纶。hǔ quān jiǔ guān kōng shòu bù,lóng zhōu xī fàn jìng yú lún。
赏花未许陪游幸,谁羡赓歌作宋臣。shǎng huā wèi xǔ péi yóu xìng,shuí xiàn gēng gē zuò sòng chén。

送李贞伯致仕

吴宽

引去谁谋及故人,买田阳羡遂成真。yǐn qù shuí móu jí gù rén,mǎi tián yáng xiàn suì chéng zhēn。
张公洞口终期我,金母桥边早置身。zhāng gōng dòng kǒu zhōng qī wǒ,jīn mǔ qiáo biān zǎo zhì shēn。
郡志续修知旧事,乡筵初会得佳宾。jùn zhì xù xiū zhī jiù shì,xiāng yán chū huì dé jiā bīn。
百年风节人争仰,笑对秋波白发新。bǎi nián fēng jié rén zhēng yǎng,xiào duì qiū bō bái fā xīn。
1071234567»