古诗词

再次韵答时旸饮后见贻

吴宽

散吏幸无事,合置荒园中。sàn lì xìng wú shì,hé zhì huāng yuán zhōng。
著书忘其词,安复论异同。zhù shū wàng qí cí,ān fù lùn yì tóng。
墙下枣垂实,飒然起秋风。qiáng xià zǎo chuí shí,sà rán qǐ qiū fēng。
感时忽搔首,五十真衰翁。gǎn shí hū sāo shǒu,wǔ shí zhēn shuāi wēng。
投牒愧一出,束带随三公。tóu dié kuì yī chū,shù dài suí sān gōng。
晨趋揖东阁,夜梦游南雍。chén qū yī dōng gé,yè mèng yóu nán yōng。
乡使来吴下,入门偶相逢。xiāng shǐ lái wú xià,rù mén ǒu xiāng féng。
中怀不能语,倚壁如颓峰。zhōng huái bù néng yǔ,yǐ bì rú tuí fēng。
南飞孰可系,仰见青天鸿。nán fēi shú kě xì,yǎng jiàn qīng tiān hóng。

吴宽

明苏州府长洲人,字原博,号匏庵。为诸生时,即有声望,遍读《左传》、《史记》、《汉书》及唐宋大家之文。成化八年会试、廷试皆第一,授修撰。侍孝宗东宫,进讲闲雅详明。孝宗即位,迁左庶子,预修《宪宗实录》,进少詹事兼侍读学士。丁忧后,入东阁,专典诰敕。进礼部尚书。卒谥文定。宽行履高洁,不为激矫,而自守以正。其诗深厚郁,自成一家。兼工书法。有《匏庵集》。 吴宽的作品>>

猜您喜欢

病目夜坐怀斋居诸公次前韵

吴宽

布衾寒拥对床屏,鹊绕南枝月过庭。bù qīn hán yōng duì chuáng píng,què rào nán zhī yuè guò tíng。
暝目谁除子瞳障,斋心自比太常醒。míng mù shuí chú zi tóng zhàng,zhāi xīn zì bǐ tài cháng xǐng。
花时渐好仍笼雾,灯节相催屡问星。huā shí jiàn hǎo réng lóng wù,dēng jié xiāng cuī lǚ wèn xīng。
便有玉堂天上意,铜垆当案冷烟青。biàn yǒu yù táng tiān shàng yì,tóng lú dāng àn lěng yān qīng。

观弈

吴宽

高楼残雪照棋枰,坐觉窗间黑白明。gāo lóu cán xuě zhào qí píng,zuò jué chuāng jiān hēi bái míng。
袖手自甘终日饱,苦心谁惜两雄争。xiù shǒu zì gān zhōng rì bǎo,kǔ xīn shuí xī liǎng xióng zhēng。
豪鹰欲击形还匿,怒蚁初交阵已成。háo yīng yù jī xíng hái nì,nù yǐ chū jiāo zhèn yǐ chéng。
却笑面前歧路满,苏张何事学纵横。què xiào miàn qián qí lù mǎn,sū zhāng hé shì xué zòng héng。

观制雨絪

吴宽

作轩未料宛丘长,檐下增修匠石良。zuò xuān wèi liào wǎn qiū zhǎng,yán xià zēng xiū jiàng shí liáng。
坐倚前楹天忽远,步当平砌午偏凉。zuò yǐ qián yíng tiān hū yuǎn,bù dāng píng qì wǔ piān liáng。
白云就宿看逾稳,急雨来催信不妨。bái yún jiù sù kàn yú wěn,jí yǔ lái cuī xìn bù fáng。
敢与苏家论择胜,半间难遣十夫将。gǎn yǔ sū jiā lùn zé shèng,bàn jiān nán qiǎn shí fū jiāng。

壬寅正旦侍班

吴宽

炉姻如雾蔼彤墀,半启金门复道危。lú yīn rú wù ǎi tóng chí,bàn qǐ jīn mén fù dào wēi。
只尺星辰华盖转,中间日月衮衣垂。zhǐ chǐ xīng chén huá gài zhuǎn,zhōng jiān rì yuè gǔn yī chuí。
普天凤历开寅岁,平旦鸡人报卯时。pǔ tiān fèng lì kāi yín suì,píng dàn jī rén bào mǎo shí。
御座不胜袍笏近,侍臣偏识汉朝仪。yù zuò bù shèng páo hù jìn,shì chén piān shí hàn cháo yí。

次韵答同年邵汝学约过园居

吴宽

触热相过敢惮烦,会呼童子扫蓬门。chù rè xiāng guò gǎn dàn fán,huì hū tóng zi sǎo péng mén。
俗流未许通车马,年契长期到子孙。sú liú wèi xǔ tōng chē mǎ,nián qì zhǎng qī dào zi sūn。
已拟置棋刓木局,旋教开酒击泥尊。yǐ nǐ zhì qí wán mù jú,xuán jiào kāi jiǔ jī ní zūn。
荒园半亩清风足,他日应消楚客魂。huāng yuán bàn mǔ qīng fēng zú,tā rì yīng xiāo chǔ kè hún。

望昌平

吴宽

脱辔能凌千丈冈,解裘还耐北风凉。tuō pèi néng líng qiān zhàng gāng,jiě qiú hái nài běi fēng liáng。
迢迢古辙余秋水,漠漠平畴又早霜。tiáo tiáo gǔ zhé yú qiū shuǐ,mò mò píng chóu yòu zǎo shuāng。
日隐峰峦天易暝,树连城郭路何长。rì yǐn fēng luán tiān yì míng,shù lián chéng guō lù hé zhǎng。
孤云飞处梁公庙,犹似当时望太行。gū yún fēi chù liáng gōng miào,yóu shì dāng shí wàng tài xíng。

入昌平学舍

吴宽

绕檐苍翠数峰齐,倦坐空堂意已跻。rào yán cāng cuì shù fēng qí,juàn zuò kōng táng yì yǐ jī。
高处川原浑历历,晡时风日稍凄凄。gāo chù chuān yuán hún lì lì,bū shí fēng rì shāo qī qī。
行来假馆先思睡,诗就还家各有赍。xíng lái jiǎ guǎn xiān sī shuì,shī jiù hái jiā gè yǒu jī。
苜蓿满盘供饭足,坡翁休爱捣香齑。mù xu mǎn pán gōng fàn zú,pō wēng xiū ài dǎo xiāng jī。

谢济之送银杏

吴宽

错落朱提数百枚,洞庭秋色满盘堆。cuò luò zhū tí shù bǎi méi,dòng tíng qiū sè mǎn pán duī。
霜余乱摘连柑子,雪里同煨有芋魁。shuāng yú luàn zhāi lián gān zi,xuě lǐ tóng wēi yǒu yù kuí。
不用盛囊书复写,料非钻核意无猜。bù yòng shèng náng shū fù xiě,liào fēi zuān hé yì wú cāi。
却愁佳惠终难继,乞与山中几树栽。què chóu jiā huì zhōng nán jì,qǐ yǔ shān zhōng jǐ shù zāi。

题刘谏议祠二首

吴宽

廪然毛发万言危,叹息名贤远莫追。lǐn rán máo fā wàn yán wēi,tàn xī míng xián yuǎn mò zhuī。
甘露翻成他日变,清流宁受北司嗤。gān lù fān chéng tā rì biàn,qīng liú níng shòu běi sī chī。
古人为鉴无如子,后辈登科又属谁。gǔ rén wèi jiàn wú rú zi,hòu bèi dēng kē yòu shǔ shuí。
深夜高眠频梦见,孤峰残月照新祠。shēn yè gāo mián pín mèng jiàn,gū fēng cán yuè zhào xīn cí。

题刘谏议祠二首

吴宽

门傍高槐向晚开,忠魂长绕故乡来。mén bàng gāo huái xiàng wǎn kāi,zhōng hún zhǎng rào gù xiāng lái。
诸生入学供蘋藻,使者停车治草莱。zhū shēng rù xué gōng píng zǎo,shǐ zhě tíng chē zhì cǎo lái。
展卷不平新史赞,赠官空系后人哀。zhǎn juǎn bù píng xīn shǐ zàn,zèng guān kōng xì hòu rén āi。
千年遗恨应难尽,谁念唐家有祸胎。qiān nián yí hèn yīng nán jǐn,shuí niàn táng jiā yǒu huò tāi。

谒陵宿昌平学舍

吴宽

闭门无事谢诸生,西舍支床睡未成。bì mén wú shì xiè zhū shēng,xī shě zhī chuáng shuì wèi chéng。
树老不禁风势急,山高空负月华明。shù lǎo bù jìn fēng shì jí,shān gāo kōng fù yuè huá míng。
连槽疲马时相啮,隔屋群鸡忽乱鸣。lián cáo pí mǎ shí xiāng niè,gé wū qún jī hū luàn míng。
安得故人来此宿,壁间持烛共题名。ān dé gù rén lái cǐ sù,bì jiān chí zhú gòng tí míng。

还宿学舍

吴宽

夜深踏月到孤城,尘土衣裳一振轻。yè shēn tà yuè dào gū chéng,chén tǔ yī shang yī zhèn qīng。
谏议祠空凡再宿,广文官冷又前迎。jiàn yì cí kōng fán zài sù,guǎng wén guān lěng yòu qián yíng。
思家不觉心旌动,纪事谁将腹稿呈。sī jiā bù jué xīn jīng dòng,jì shì shuí jiāng fù gǎo chéng。
肯信身逢长至节,三年南望是神京。kěn xìn shēn féng zhǎng zhì jié,sān nián nán wàng shì shén jīng。

对雨

吴宽

清池水长欲平桥,雨势浑如上晚潮。qīng chí shuǐ zhǎng yù píng qiáo,yǔ shì hún rú shàng wǎn cháo。
泛泛渐于亭础近,淙淙真是笕泉遥。fàn fàn jiàn yú tíng chǔ jìn,cóng cóng zhēn shì jiǎn quán yáo。
即看并浴鹅群戏,却恐新生鱼子漂。jí kàn bìng yù é qún xì,què kǒng xīn shēng yú zi piāo。
东望菱濠归去好,吴侬家有木兰桡。dōng wàng líng háo guī qù hǎo,wú nóng jiā yǒu mù lán ráo。

次韵任太常过园居四首

吴宽

暑气郁蒸知懒出,肩舆只许到寒家。shǔ qì yù zhēng zhī lǎn chū,jiān yú zhǐ xǔ dào hán jiā。
元修席上能供菜,康节车前惯看花。yuán xiū xí shàng néng gōng cài,kāng jié chē qián guàn kàn huā。
尊酒长空非北海,册书相对是南华。zūn jiǔ zhǎng kōng fēi běi hǎi,cè shū xiāng duì shì nán huá。
醉乡不识茫茫路,始信吾生亦有涯。zuì xiāng bù shí máng máng lù,shǐ xìn wú shēng yì yǒu yá。

次韵任太常过园居四首

吴宽

出土尚嫌瓜蔓短,灌畦方爱井泉深。chū tǔ shàng xián guā màn duǎn,guàn qí fāng ài jǐng quán shēn。
门前有客马长系,墙外谁家屋俯临。mén qián yǒu kè mǎ zhǎng xì,qiáng wài shuí jiā wū fǔ lín。
未必市朝生俗状,只应鱼鸟识闲心。wèi bì shì cháo shēng sú zhuàng,zhǐ yīng yú niǎo shí xián xīn。
好山移得聊相款,阶石累累总碧岑。hǎo shān yí dé liáo xiāng kuǎn,jiē shí lèi lèi zǒng bì cén。
1071234567»