古诗词

闻京师诏下志喜

王世贞

闻道将军第,荆榛车马稀。wén dào jiāng jūn dì,jīng zhēn chē mǎ xī。
交游愁姓字,部曲掩光辉。jiāo yóu chóu xìng zì,bù qū yǎn guāng huī。
日月明何损,君亲计总非。rì yuè míng hé sǔn,jūn qīn jì zǒng fēi。
陇西羞李氏,敢道汉恩微。lǒng xī xiū lǐ shì,gǎn dào hàn ēn wēi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

寿封给事蠡湖顾翁八十

王世贞

江左宗盟陆凯前,中兴风雅贺循联。jiāng zuǒ zōng méng lù kǎi qián,zhōng xīng fēng yǎ hè xún lián。
生儿誉贵同元叹,取妇篇多似彦先。shēng ér yù guì tóng yuán tàn,qǔ fù piān duō shì yàn xiān。
省觐主恩深爱日,赐租封事上回天。shěng jìn zhǔ ēn shēn ài rì,cì zū fēng shì shàng huí tiān。
俱夸小凤衔书地,才是非熊入梦年。jù kuā xiǎo fèng xián shū dì,cái shì fēi xióng rù mèng nián。
银瓮法传中禁美,彩衣春夺五时鲜。yín wèng fǎ chuán zhōng jìn měi,cǎi yī chūn duó wǔ shí xiān。
彭湖斗野分雄剑,亚字城陂泛酒船。péng hú dòu yě fēn xióng jiàn,yà zì chéng bēi fàn jiǔ chuán。
间出膏车新郭里,有时耕耒太湖田。jiān chū gāo chē xīn guō lǐ,yǒu shí gēng lěi tài hú tián。
浮名不爱真天隐,乐事长宽即地仙。fú míng bù ài zhēn tiān yǐn,lè shì zhǎng kuān jí dì xiān。

观察顾公六十寿言

王世贞

三朝旧德剡方腾,四姓高门代并称。sān cháo jiù dé shàn fāng téng,sì xìng gāo mén dài bìng chēng。
人向隐君夸晚节,我于循吏表中兴。rén xiàng yǐn jūn kuā wǎn jié,wǒ yú xún lì biǎo zhōng xīng。
无书新沓交从在,有子蓝田价转增。wú shū xīn dá jiāo cóng zài,yǒu zi lán tián jià zhuǎn zēng。
赐觐宫花分露掌,传家谏草挹风棱。cì jìn gōng huā fēn lù zhǎng,chuán jiā jiàn cǎo yì fēng léng。
庭间鲤对诗能续,海近筹添事可凭。tíng jiān lǐ duì shī néng xù,hǎi jìn chóu tiān shì kě píng。
兴到玉峰舒蜡屐,思幽金泽傍渔灯。xīng dào yù fēng shū là jī,sī yōu jīn zé bàng yú dēng。
征车断不惊元叹,推毂虚曾忝茂弘。zhēng chē duàn bù jīng yuán tàn,tuī gǔ xū céng tiǎn mào hóng。
更祝朋尊须尽量,莫教春酒但如渑。gèng zhù péng zūn xū jǐn liàng,mò jiào chūn jiǔ dàn rú miǎn。

寄题吴明卿参政北园

王世贞

使君天许卧林丘,背郭园成事事幽。shǐ jūn tiān xǔ wò lín qiū,bèi guō yuán chéng shì shì yōu。
槛外星辰依北极,坐中冰玉尽南州。kǎn wài xīng chén yī běi jí,zuò zhōng bīng yù jǐn nán zhōu。
族云䁆蔼三舂变,平楚苍茫一鉴收。zú yún yè ǎi sān chōng biàn,píng chǔ cāng máng yī jiàn shōu。
乞得邻花添烂漫,偶来山鸟献钩辀。qǐ dé lín huā tiān làn màn,ǒu lái shān niǎo xiàn gōu zhōu。
怪他妨醉平泉石,便我寻芳杜若洲。guài tā fáng zuì píng quán shí,biàn wǒ xún fāng dù ruò zhōu。
机事总忘难抱瓮,生涯虽小学垂钩。jī shì zǒng wàng nán bào wèng,shēng yá suī xiǎo xué chuí gōu。
邙山地贵夸编埒,玄武陂宽好竞舟。máng shān dì guì kuā biān liè,xuán wǔ bēi kuān hǎo jìng zhōu。
争以侬家五亩墅,白公池馆让风流。zhēng yǐ nóng jiā wǔ mǔ shù,bái gōng chí guǎn ràng fēng liú。

送吴晋陵赵常熟二太史赐环入朝俱取北意

王世贞

词林矫矫并人伦,抗疏那妨丞相嗔。cí lín jiǎo jiǎo bìng rén lún,kàng shū nà fáng chéng xiāng chēn。
坼地黄河双砥柱,回天白日一金轮。chè dì huáng hé shuāng dǐ zhù,huí tiān bái rì yī jīn lún。
片言色借宸枫重,万姓声传谏草新。piàn yán sè jiè chén fēng zhòng,wàn xìng shēng chuán jiàn cǎo xīn。
拟夺惠文冠太史,却将巾帼赠何人。nǐ duó huì wén guān tài shǐ,què jiāng jīn guó zèng hé rén。
耦耕沮溺身堪老,三径求羊迹共沦。ǒu gēng jǔ nì shēn kān lǎo,sān jìng qiú yáng jì gòng lún。
主圣亲题罪已诏,时清须爱致君身。zhǔ shèng qīn tí zuì yǐ zhào,shí qīng xū ài zhì jūn shēn。
银鱼法锦联翩复,白虎名经次第陈。yín yú fǎ jǐn lián piān fù,bái hǔ míng jīng cì dì chén。
岂以豋仙夸去艗,母从遁叟问知津。qǐ yǐ dēng xiān kuā qù yì,mǔ cóng dùn sǒu wèn zhī jīn。
折余虞仲祠前柳,采自延陵宅畔蘋。zhé yú yú zhòng cí qián liǔ,cǎi zì yán líng zhái pàn píng。
两地由来有廉让,可应徒作引裾臣。liǎng dì yóu lái yǒu lián ràng,kě yīng tú zuò yǐn jū chén。

阅史偶有所感

王世贞

掩卷柴门数落晖,古来俱羡圣之威。yǎn juǎn chái mén shù luò huī,gǔ lái jù xiàn shèng zhī wēi。
那知天地长多事,总为英雄未息机。nà zhī tiān dì zhǎng duō shì,zǒng wèi yīng xióng wèi xī jī。
衣赭讵容人彘在,簪银还见女鼋归。yī zhě jù róng rén zhì zài,zān yín hái jiàn nǚ yuán guī。
鲍鱼不救祖龙臭,蝼蚁翻因齐霸肥。bào yú bù jiù zǔ lóng chòu,lóu yǐ fān yīn qí bà féi。
黄屋事移输白屋,衮衣缘尽着青衣。huáng wū shì yí shū bái wū,gǔn yī yuán jǐn zhe qīng yī。
王孙子姓时时改,寒食园陵个个饥。wáng sūn zi xìng shí shí gǎi,hán shí yuán líng gè gè jī。
尘世隙驹俄自了,竖儒毫兔易成非。chén shì xì jū é zì le,shù rú háo tù yì chéng fēi。
江南鹿豕同游处,乔木连云尽百围。jiāng nán lù shǐ tóng yóu chù,qiáo mù lián yún jǐn bǎi wéi。

挽故赠太子少保潘恭定公时年八十有七

王世贞

甲子前头对大廷,耗磨同辈尽凋零。jiǎ zi qián tóu duì dà tíng,hào mó tóng bèi jǐn diāo líng。
官从密印加三少,帝与祯符靳九龄。guān cóng mì yìn jiā sān shǎo,dì yǔ zhēn fú jìn jiǔ líng。
谁并五朝论出处,时因八座怆仪刑。shuí bìng wǔ cháo lùn chū chù,shí yīn bā zuò chuàng yí xíng。
生骄尚父犹宣发,炼得婴儿任解形。shēng jiāo shàng fù yóu xuān fā,liàn dé yīng ér rèn jiě xíng。
丹灶乍闲龙虎卫,赤霄疑驾凤凰軿。dān zào zhà xián lóng hǔ wèi,chì xiāo yí jià fèng huáng píng。
耆英会里无春雪,箕尾行边有岁星。qí yīng huì lǐ wú chūn xuě,jī wěi xíng biān yǒu suì xīng。
两字易名华胜衮,千秋遗草汗长青。liǎng zì yì míng huá shèng gǔn,qiān qiū yí cǎo hàn zhǎng qīng。
即看赑屃嫖姚冢,况复芝兰谢傅庭。jí kàn bì xì piáo yáo zhǒng,kuàng fù zhī lán xiè fù tíng。

三月三日屋后桃花下与儿子小酌红酒因忆昨岁从吴明卿诸楚人于弇园褉饮遂成一排律

王世贞

去岁三月复三日,忽逢楚狂为楚歌。qù suì sān yuè fù sān rì,hū féng chǔ kuáng wèi chǔ gē。
即无草圣愧逸少,雅有兰亭如永和。jí wú cǎo shèng kuì yì shǎo,yǎ yǒu lán tíng rú yǒng hé。
故知故事不可再,避人避地将谁过。gù zhī gù shì bù kě zài,bì rén bì dì jiāng shuí guò。
家西一湾小曲水,屋后半榻贫维摩。jiā xī yī wān xiǎo qū shuǐ,wū hòu bàn tà pín wéi mó。
偶然儿子致红友,聊为桃花飞白波。ǒu rán ér zi zhì hóng yǒu,liáo wèi táo huā fēi bái bō。
盘餐第输狗杞美,鼓吹其奈鸢筝多。pán cān dì shū gǒu qǐ měi,gǔ chuī qí nài yuān zhēng duō。
挚虞小儒不解事,无可韨除如我何。zhì yú xiǎo rú bù jiě shì,wú kě fú chú rú wǒ hé。

缇帅左都督麻城刘公贻书慰存且有名香佳扇之贶七言排律二十四句志谢

王世贞

春明祖道近黄昏,怅别殷勤款款言。chūn míng zǔ dào jìn huáng hūn,chàng bié yīn qín kuǎn kuǎn yán。
十载鹿门余偃息,九霄羊角尔腾鶱。shí zài lù mén yú yǎn xī,jiǔ xiāo yáng jiǎo ěr téng xiān。
藉令东第通侯贵,谁似南衙太尉尊。jí lìng dōng dì tōng hóu guì,shuí shì nán yá tài wèi zūn。
直有诗书绳祖武,长将肝胆答君恩。zhí yǒu shī shū shéng zǔ wǔ,zhǎng jiāng gān dǎn dá jūn ēn。
朝霞剪赐宫袍丽,冬日聆传圣语温。cháo xiá jiǎn cì gōng páo lì,dōng rì líng chuán shèng yǔ wēn。
竞病句夸曹左卫,衣冠祸解窦城门。jìng bìng jù kuā cáo zuǒ wèi,yī guān huò jiě dòu chéng mén。
三台不隔江湖梦,一壑翻劳霄汉论。sān tái bù gé jiāng hú mèng,yī hè fān láo xiāo hàn lùn。
地远菰芦难物色,天空鸿雁有音存。dì yuǎn gū lú nán wù sè,tiān kōng hóng yàn yǒu yīn cún。
扇从巴蜀能蠲暑,香自西戎解返魂。shàn cóng bā shǔ néng juān shǔ,xiāng zì xī róng jiě fǎn hún。
稍觉枯鱼贪涸辙,居然病鹤怕乘轩。shāo jué kū yú tān hé zhé,jū rán bìng hè pà chéng xuān。
为圭为鼠同称璞,如蚁如山总字鲲。wèi guī wèi shǔ tóng chēng pú,rú yǐ rú shān zǒng zì kūn。
公辈长年扶日月,老夫余息任乾坤。gōng bèi zhǎng nián fú rì yuè,lǎo fū yú xī rèn qián kūn。

贺族孙都运汝康八十

王世贞

椹紫衫围腰带黄,茜朱颜夺鬓毛苍。shèn zǐ shān wéi yāo dài huáng,qiàn zhū yán duó bìn máo cāng。
庚桑垒置通三纪,甲子轮周又廿霜。gēng sāng lěi zhì tōng sān jì,jiǎ zi lún zhōu yòu niàn shuāng。
四海宦游垂欲尽,五湖襟度雅相当。sì hǎi huàn yóu chuí yù jǐn,wǔ hú jīn dù yǎ xiāng dāng。
人夸渭水非熊卜,家有缑山驭鹤方。rén kuā wèi shuǐ fēi xióng bo,jiā yǒu gōu shān yù hè fāng。
庭树似从峰玉徙,节蓂真共海筹长。tíng shù shì cóng fēng yù xǐ,jié míng zhēn gòng hǎi chóu zhǎng。
竹林醉阮年犹少,对尔惭称大父行。zhú lín zuì ruǎn nián yóu shǎo,duì ěr cán chēng dà fù xíng。

余与竹溪王大中丞为郢中之别余十二年矣公抚关右值旱魃为虐公竭力祛之民渐回菜色辱遣使问存怃然有怀遂成一律时闰六月之望也

王世贞

十年郢里追陪后,百二秦关保障中。shí nián yǐng lǐ zhuī péi hòu,bǎi èr qín guān bǎo zhàng zhōng。
分陜古时惟召伯,三城今旦有张公。fēn xiá gǔ shí wéi zhào bó,sān chéng jīn dàn yǒu zhāng gōng。
云霓疏自忧天切,鸿雁诗偏悯旱工。yún ní shū zì yōu tiān qiè,hóng yàn shī piān mǐn hàn gōng。
岂为土龙方致雨,将无铜雀解鸣风。qǐ wèi tǔ lóng fāng zhì yǔ,jiāng wú tóng què jiě míng fēng。
即丘东海俱名族,建业长安总旧宫。jí qiū dōng hǎi jù míng zú,jiàn yè zhǎng ān zǒng jiù gōng。
无那新秋圆月色,一尊西笑向谁同。wú nà xīn qiū yuán yuè sè,yī zūn xī xiào xiàng shuí tóng。

承左虞兄过访赠余长歌感激用壮聊尔志答

王世贞

张侯若乳虎,少负食牛气。zhāng hóu ruò rǔ hǔ,shǎo fù shí niú qì。
生平所不平,舍儿比国士。shēng píng suǒ bù píng,shě ér bǐ guó shì。
懒为大将长揖人,何况州司折腰吏。lǎn wèi dà jiāng zhǎng yī rén,hé kuàng zhōu sī zhé yāo lì。
腰间累累金符黄,再悬再掷还君王。yāo jiān lèi lèi jīn fú huáng,zài xuán zài zhì hái jūn wáng。
桃叶渡头解兔鹘,柳花店中脱鹔鹴。táo yè dù tóu jiě tù gǔ,liǔ huā diàn zhōng tuō sù shuāng。
宁容醉尉呵止宿,甘与侏儒共一囊。níng róng zuì wèi hē zhǐ sù,gān yǔ zhū rú gòng yī náng。
虽然落魄高阳里,毕竟难呼纨裤子。suī rán luò pò gāo yáng lǐ,bì jìng nán hū wán kù zi。
当怀明月将报恩,入匣清霜少知己。dāng huái míng yuè jiāng bào ēn,rù xiá qīng shuāng shǎo zhī jǐ。
以兹宿草荒蒋径,时复扁舟下娄水。yǐ zī sù cǎo huāng jiǎng jìng,shí fù biǎn zhōu xià lóu shuǐ。
兴来赠我长歌行,伯氏复与施丹青。xīng lái zèng wǒ zhǎng gē xíng,bó shì fù yǔ shī dān qīng。
恍如辋川入我案,又似易水溅溅鸣。huǎng rú wǎng chuān rù wǒ àn,yòu shì yì shuǐ jiàn jiàn míng。
虹云缭绕气郁勃,珠玑错落光纵横。hóng yún liáo rào qì yù bó,zhū jī cuò luò guāng zòng héng。
丈夫有才终有用,为汝感慨神俱竦。zhàng fū yǒu cái zhōng yǒu yòng,wèi rǔ gǎn kǎi shén jù sǒng。
生欲椎周子南床,死欲掘顾元公冢。shēng yù chuí zhōu zi nán chuáng,sǐ yù jué gù yuán gōng zhǒng。
嗣宗见忌双眼色,宣明可憎一面孔。sì zōng jiàn jì shuāng yǎn sè,xuān míng kě zēng yī miàn kǒng。
汝慎勿学灌将军,我非窦家老秃翁。rǔ shèn wù xué guàn jiāng jūn,wǒ fēi dòu jiā lǎo tū wēng。
偶然小醉漏消息,前身自是汝南公。ǒu rán xiǎo zuì lòu xiāo xī,qián shēn zì shì rǔ nán gōng。
但遇人间失意事,相将跳入玉壶中。dàn yù rén jiān shī yì shì,xiāng jiāng tiào rù yù hú zhōng。

秋日于鳞邢州郡斋分韵赋十二体

王世贞

白日来,凄以阴。bái rì lái,qī yǐ yīn。
柅余车,将余衾。nǐ yú chē,jiāng yú qīn。
觏倾国,申同心。gòu qīng guó,shēn tóng xīn。
目流■,意荡淫。mù liú,yì dàng yín。
酿高霞,弋遥岑。niàng gāo xiá,yì yáo cén。
鲙沧海,脯穷林。kuài cāng hǎi,pú qióng lín。
饔者何,字兰金。yōng zhě hé,zì lán jīn。
削峥嵘,缓萧森。xuē zhēng róng,huǎn xiāo sēn。
觞前跃,无停斟。shāng qián yuè,wú tíng zhēn。
万木飞,变徵音。wàn mù fēi,biàn zhēng yīn。
洪涛走,北陆沈。hóng tāo zǒu,běi lù shěn。
衷愲结,竟沾襟。zhōng gǔ jié,jìng zhān jīn。

卮语二首

王世贞

贵为掾,三语荐。guì wèi yuàn,sān yǔ jiàn。
贫为客,万言策。pín wèi kè,wàn yán cè。
饱欲死,长三尺。bǎo yù sǐ,zhǎng sān chǐ。
饥欲死,东方朔。jī yù sǐ,dōng fāng shuò。
厕中鼠,空仓雀。cè zhōng shǔ,kōng cāng què。
卵有毛,马生角。luǎn yǒu máo,mǎ shēng jiǎo。
巧抱瓮,愚炙毂。qiǎo bào wèng,yú zhì gǔ。
真渐离,假孙叔。zhēn jiàn lí,jiǎ sūn shū。
叶公龙,淳于鹄。yè gōng lóng,chún yú gǔ。
矢欲直,钩欲曲。shǐ yù zhí,gōu yù qū。
归去来,卧空谷。guī qù lái,wò kōng gǔ。

卮语二首

王世贞

世间事,那有此。shì jiān shì,nà yǒu cǐ。
齐国王,卒饿死。qí guó wáng,zú è sǐ。
沛亭长,作天子。pèi tíng zhǎng,zuò tiān zi。
岁百战,垂千祀。suì bǎi zhàn,chuí qiān sì。
并六合,传二世。bìng liù hé,chuán èr shì。
厕中人,断君头。cè zhōng rén,duàn jūn tóu。
堂下客,代君侯。táng xià kè,dài jūn hóu。
魏冉走,刚成入。wèi rǎn zǒu,gāng chéng rù。
白起逝,安平出。bái qǐ shì,ān píng chū。
吕易嬴,政僇韦。lǚ yì yíng,zhèng lù wéi。
歇在楚,亦如之。xiē zài chǔ,yì rú zhī。
臣相君,窃其母。chén xiāng jūn,qiè qí mǔ。
君僇臣,弑其父。jūn lù chén,shì qí fù。
人既工,天亦巧。rén jì gōng,tiān yì qiǎo。
唶何为,日胶扰。zé hé wèi,rì jiāo rǎo。

偶成

王世贞

白日未易归,悄步庭中间。bái rì wèi yì guī,qiāo bù tíng zhōng jiān。
蝉鸣高树枝,鸣声一何闲。chán míng gāo shù zhī,míng shēng yī hé xián。
何知金飔袭,微质坐来捐。hé zhī jīn sī xí,wēi zhì zuò lái juān。
世末竟难期,焉在夸少年。shì mò jìng nán qī,yān zài kuā shǎo nián。
亮无根株固,误使百忧煎。liàng wú gēn zhū gù,wù shǐ bǎi yōu jiān。