古诗词

闻京师诏下志喜

王世贞

闻道将军第,荆榛车马稀。wén dào jiāng jūn dì,jīng zhēn chē mǎ xī。
交游愁姓字,部曲掩光辉。jiāo yóu chóu xìng zì,bù qū yǎn guāng huī。
日月明何损,君亲计总非。rì yuè míng hé sǔn,jūn qīn jì zǒng fēi。
陇西羞李氏,敢道汉恩微。lǒng xī xiū lǐ shì,gǎn dào hàn ēn wēi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

为汀州王别驾大颐赠徐守一忠

王世贞

长安苞苴色动地,汀州太守无一字。zhǎng ān bāo jū sè dòng dì,tīng zhōu tài shǒu wú yī zì。
江东斋舫橐压舷,汀州太守无一钱。jiāng dōng zhāi fǎng tuó yā xián,tīng zhōu tài shǒu wú yī qián。
太守到郡凡二年,诸吏捧手日高眠。tài shǒu dào jùn fán èr nián,zhū lì pěng shǒu rì gāo mián。
期对何须更刻木,催科不假施蒲鞭。qī duì hé xū gèng kè mù,cuī kē bù jiǎ shī pú biān。
丁字溪头映天碧,笔架峰峰如泼墨。dīng zì xī tóu yìng tiān bì,bǐ jià fēng fēng rú pō mò。
意适聊为始平咏,兴来且着临川屐。yì shì liáo wèi shǐ píng yǒng,xīng lái qiě zhe lín chuān jī。
吾宗别驾安丰俦,为言太守饶风流。wú zōng bié jià ān fēng chóu,wèi yán tài shǒu ráo fēng liú。
君不见嘉万之间两循吏,老友亦号徐汀州。jūn bù jiàn jiā wàn zhī jiān liǎng xún lì,lǎo yǒu yì hào xú tīng zhōu。

寿周山人妇七十

王世贞

江东伯仁日日醉,夜半犹传酒徒至。jiāng dōng bó rén rì rì zuì,yè bàn yóu chuán jiǔ tú zhì。
中厨寂寂无语声,堆案累累有佳味。zhōng chú jì jì wú yǔ shēng,duī àn lèi lèi yǒu jiā wèi。
何人不诵德曜贤,愿姥百岁长开筵。hé rén bù sòng dé yào xián,yuàn lǎo bǎi suì zhǎng kāi yán。
莫言贫老少生计,黄花无数黄金钱。mò yán pín lǎo shǎo shēng jì,huáng huā wú shù huáng jīn qián。

屠青浦朝天歌

王世贞

少慕谪仙人,好为谪仙语。shǎo mù zhé xiān rén,hǎo wèi zhé xiān yǔ。
扼揽安期生,杨眉阆风圃。è lǎn ān qī shēng,yáng méi láng fēng pǔ。
自从伛偻朝群真,使我结舌安敢论。zì cóng yǔ lóu cháo qún zhēn,shǐ wǒ jié shé ān gǎn lùn。
读罢琅函无一字,几曾丹灶有长春。dú bà láng hán wú yī zì,jǐ céng dān zào yǒu zhǎng chūn。
屠君自是神明宰,滚滚词源注东海。tú jūn zì shì shén míng zǎi,gǔn gǔn cí yuán zhù dōng hǎi。
夙世冰壶寸心旧,肯逐红尘万缘改。sù shì bīng hú cùn xīn jiù,kěn zhú hóng chén wàn yuán gǎi。
讼庭无事薰风吹,劝耕课织春迟迟。sòng tíng wú shì xūn fēng chuī,quàn gēng kè zhī chūn chí chí。
每逢藜饭欣然饱,便是蒲鞭肯浪施。měi féng lí fàn xīn rán bǎo,biàn shì pú biān kěn làng shī。
迩者阳侯肆其毒,走决天潢翻地轴。ěr zhě yáng hóu sì qí dú,zǒu jué tiān huáng fān dì zhóu。
祇输青浦不为灾,但睹苍生堪痛哭。qí shū qīng pǔ bù wèi zāi,dàn dǔ cāng shēng kān tòng kū。
沙头祖席花斓斑,君今此去瞻龙颜。shā tóu zǔ xí huā lán bān,jūn jīn cǐ qù zhān lóng yán。
我不道王乔飞舄叶县事,君莫及许由弃瓢颍水间。wǒ bù dào wáng qiáo fēi xì yè xiàn shì,jūn mò jí xǔ yóu qì piáo yǐng shuǐ jiān。
但可亹亹民生艰,它时阴德称帝意,然后相从草大还。dàn kě wěi wěi mín shēng jiān,tā shí yīn dé chēng dì yì,rán hòu xiāng cóng cǎo dà hái。

读了缘居士礼补陀记

王世贞

普光道场在何处,补陀落伽深且广。pǔ guāng dào chǎng zài hé chù,bǔ tuó luò gā shēn qiě guǎng。
沈生自捧圆通偈,一叶飘然破泱漭。shěn shēng zì pěng yuán tōng jì,yī yè piāo rán pò yāng mǎng。
天风不断海潮音,春山尽耸莲花掌。tiān fēng bù duàn hǎi cháo yīn,chūn shān jǐn sǒng lián huā zhǎng。
夜分清呗犹未歇,忽涌波间火齐盎。yè fēn qīng bei yóu wèi xiē,hū yǒng bō jiān huǒ qí àng。
归与冯郎诧奇胜,便拟青钱买单舫。guī yǔ féng láng chà qí shèng,biàn nǐ qīng qián mǎi dān fǎng。
大士端然鼻孔间,可怜两面空相向。dà shì duān rán bí kǒng jiān,kě lián liǎng miàn kōng xiāng xiàng。

幼于欲渡钱塘取山阴道抵四明观日出归谒肖甫司马谓余作一歌壮其行拈笔得数语盖余入静来不复措意于工拙矣

王世贞

张公一生江海客,别余欲渡钱塘东。zhāng gōng yī shēng jiāng hǎi kè,bié yú yù dù qián táng dōng。
镜湖湖头采春色,山阴道上梅花风。jìng hú hú tóu cǎi chūn sè,shān yīn dào shàng méi huā fēng。
直从明海探出日,别炼赤堇为长虹。zhí cóng míng hǎi tàn chū rì,bié liàn chì jǐn wèi zhǎng hóng。
钱塘幕府高刺天,其帅司马公宗工。qián táng mù fǔ gāo cì tiān,qí shuài sī mǎ gōng zōng gōng。
相留十日布衣饮,知尔不哭回车穷。xiāng liú shí rì bù yī yǐn,zhī ěr bù kū huí chē qióng。
此时定笑玉生癖,土室僵卧如袁公。cǐ shí dìng xiào yù shēng pǐ,tǔ shì jiāng wò rú yuán gōng。
有足却依兀者坐,得句总让钉铰工。yǒu zú què yī wù zhě zuò,dé jù zǒng ràng dīng jiǎo gōng。
大鹏九万鴳一尺,若语逍遥无不同。dà péng jiǔ wàn yàn yī chǐ,ruò yǔ xiāo yáo wú bù tóng。

书癸未二月十九日事

王世贞

正月二十雷击人,却脱岑牟汗如雨。zhèng yuè èr shí léi jī rén,què tuō cén móu hàn rú yǔ。
后先大地皆冻裂,白日阴森一百五。hòu xiān dà dì jiē dòng liè,bái rì yīn sēn yī bǎi wǔ。
二月十九雷转急,忽漫同云雪花吐。èr yuè shí jiǔ léi zhuǎn jí,hū màn tóng yún xuě huā tǔ。
似应黑帝宴白帝,祝融击鼓玄冥舞。shì yīng hēi dì yàn bái dì,zhù róng jī gǔ xuán míng wǔ。
辛五醉插琼瑶花,滕六怒肩霹雳斧。xīn wǔ zuì chā qióng yáo huā,téng liù nù jiān pī lì fǔ。
桃李抽萌不敢发,龙蛇误出仍遭侮。táo lǐ chōu méng bù gǎn fā,lóng shé wù chū réng zāo wǔ。
昨者七月十月风,修罗两掌翻天宫。zuó zhě qī yuè shí yuè fēng,xiū luó liǎng zhǎng fān tiān gōng。
千艘立没万室尽,鱼腹饱人人腹空。qiān sōu lì méi wàn shì jǐn,yú fù bǎo rén rén fù kōng。
遗黎宛转荆棘底,吟饥忍冻如酰虫。yí lí wǎn zhuǎn jīng jí dǐ,yín jī rěn dòng rú xiān chóng。
催征不顾闾井赤,鞭挞但诧公庭红。cuī zhēng bù gù lǘ jǐng chì,biān tà dàn chà gōng tíng hóng。
吏民日望黄纸诏,一字不济闾阎穷。lì mín rì wàng huáng zhǐ zhào,yī zì bù jì lǘ yán qióng。
蔽亏星曜已往事,调燮寒暑将来功。bì kuī xīng yào yǐ wǎng shì,diào xiè hán shǔ jiāng lái gōng。
中天一轮方炯照,尔曹勿令尘再蒙。zhōng tiān yī lún fāng jiǒng zhào,ěr cáo wù lìng chén zài méng。
呜呼,尔曹勿令尘再蒙。wū hū,ěr cáo wù lìng chén zài méng。

自松江返孟孺印上人同载将登泖塔而为陆伯达所误迂道迫暝始抵泖口垂渡大风骤作维梢久之兴尽而去赋此解嘲书付寺僧

王世贞

陆郎妒我游泖塔,孤棹立作襄城辙。lù láng dù wǒ yóu mǎo tǎ,gū zhào lì zuò xiāng chéng zhé。
虽然暝色欲尼人,犹可穿波觅初月。suī rán míng sè yù ní rén,yóu kě chuān bō mì chū yuè。
亭亭乍耸青莲花,黯黯如探黑龙穴。tíng tíng zhà sǒng qīng lián huā,àn àn rú tàn hēi lóng xué。
风轮鼓浪浪拍天,地轴欲裂天无权。fēng lún gǔ làng làng pāi tiān,dì zhóu yù liè tiān wú quán。
雅无神足到彼岸,可有凡身超四禅。yǎ wú shén zú dào bǐ àn,kě yǒu fán shēn chāo sì chán。
长年夜分报风止,谢叟兴尽呼回船。zhǎng nián yè fēn bào fēng zhǐ,xiè sǒu xīng jǐn hū huí chuán。
小孤亲揽玉笋白,老足数踏金鳌颠。xiǎo gū qīn lǎn yù sǔn bái,lǎo zú shù tà jīn áo diān。
归来但诵十六观,耨池窣堵俱眼前。guī lái dàn sòng shí liù guān,nòu chí sū dǔ jù yǎn qián。
曼殊室利为余语,多宝塔傍觐龙女。màn shū shì lì wèi yú yǔ,duō bǎo tǎ bàng jìn lóng nǚ。
袖得摩尼无价珠,他日湖心密相与。xiù dé mó ní wú jià zhū,tā rì hú xīn mì xiāng yǔ。

故令尹关中王翁修西方业而滇南王太学持即心之说胜之颇成龃龉寻太学入谒博士选将行余呼酒与息诤而别

王世贞

关中王翁慕乐邦,焚香礼诵朝暮忙。guān zhōng wáng wēng mù lè bāng,fén xiāng lǐ sòng cháo mù máng。
两儿计偕从放落,一媪牵衣任夜长。liǎng ér jì xié cóng fàng luò,yī ǎo qiān yī rèn yè zhǎng。
滇南王生拍手笑,翁岂欲产莲花房。diān nán wáng shēng pāi shǒu xiào,wēng qǐ yù chǎn lián huā fáng。
野人心净佛土净,有口不复挂西方。yě rén xīn jìng fú tǔ jìng,yǒu kǒu bù fù guà xī fāng。
问余谁者得衣钵,余亦左袒滇南王。wèn yú shuí zhě dé yī bō,yú yì zuǒ tǎn diān nán wáng。
忽然别我向京辇,谒选且赴中书堂。hū rán bié wǒ xiàng jīng niǎn,yè xuǎn qiě fù zhōng shū táng。
蹇驴席帽辞江乡,此时关中意气强。jiǎn lǘ xí mào cí jiāng xiāng,cǐ shí guān zhōng yì qì qiáng。
远公破例沽米汁,留与彭泽同一觞。yuǎn gōng pò lì gū mǐ zhī,liú yǔ péng zé tóng yī shāng。
天宫人世俱茫茫,它年但坐青毡破,不妨归去无津梁。tiān gōng rén shì jù máng máng,tā nián dàn zuò qīng zhān pò,bù fáng guī qù wú jīn liáng。

康生时万将归云间出此纸求识别援笔数语不复能论工拙也

王世贞

康郎白晰美少年,卧病憔悴春花前。kāng láng bái xī měi shǎo nián,wò bìng qiáo cuì chūn huā qián。
生门灭户了然识,纸帐筠床长独眠。shēng mén miè hù le rán shí,zhǐ zhàng yún chuáng zhǎng dú mián。
人间万事尽灰冷,惟有一死当胸悬。rén jiān wàn shì jǐn huī lěng,wéi yǒu yī sǐ dāng xiōng xuán。
有书不读产不问,药垆茶鼎恒周旋。yǒu shū bù dú chǎn bù wèn,yào lú chá dǐng héng zhōu xuán。
老夫见之为?然,辘轳劫尽天地坏。lǎo fū jiàn zhī wèi chǎn rán,lù lú jié jǐn tiān dì huài。
学得长生翻可怜,近闻衲子时留连。xué dé zhǎng shēng fān kě lián,jìn wén nà zi shí liú lián。
东方阿閦西极乐,举头慈氏兜率天。dōng fāng ā chù xī jí lè,jǔ tóu cí shì dōu lǜ tiān。
我佛诱汝生攀援,莫作有为莫坐禅。wǒ fú yòu rǔ shēng pān yuán,mò zuò yǒu wèi mò zuò chán。
两粥一饭顺世缘,无镜即已休磨砖。liǎng zhōu yī fàn shùn shì yuán,wú jìng jí yǐ xiū mó zhuān。

初传有麓阳陈山人道易非常者忽见访小饮且谈卜筑汝宁之乐歌此赠之

王世贞

六年不睹陈季方,数有消息传非常。liù nián bù dǔ chén jì fāng,shù yǒu xiāo xī chuán fēi cháng。
总未骑鲸吸江汉,岂能乘月照屋梁。zǒng wèi qí jīng xī jiāng hàn,qǐ néng chéng yuè zhào wū liáng。
天水尚书数行至,似云买田栖汝阳。tiān shuǐ shàng shū shù xíng zhì,shì yún mǎi tián qī rǔ yáng。
使余忧结顿已解,毋那巷语仍蜩螗。shǐ yú yōu jié dùn yǐ jiě,wú nà xiàng yǔ réng tiáo táng。
今年六月大剧热,支头白石弇山堂。jīn nián liù yuè dà jù rè,zhī tóu bái shí yǎn shān táng。
松阴漏日时到地,忽有剥啄惊羲皇。sōng yīn lòu rì shí dào dì,hū yǒu bō zhuó jīng xī huáng。
长须孟浪挟刺入,一老褦襶随踉跄。zhǎng xū mèng làng xié cì rù,yī lǎo nài dài suí liáng qiāng。
宛然河北病伧父,渐看渐识喜欲狂。wǎn rán hé běi bìng cāng fù,jiàn kàn jiàn shí xǐ yù kuáng。
中厨已办暖竹叶,稚子尚欲施桃汤。zhōng chú yǐ bàn nuǎn zhú yè,zhì zi shàng yù shī táo tāng。
寒暄咄咄仅数语,但道身在百不妨。hán xuān duō duō jǐn shù yǔ,dàn dào shēn zài bǎi bù fáng。
嗫嚅盘躄态如故,啮决卷波差更强。niè rú pán bì tài rú gù,niè jué juǎn bō chà gèng qiáng。
阿奴生计夸较可,低畴种秫陂鱼防。ā nú shēng jì kuā jiào kě,dī chóu zhǒng shú bēi yú fáng。
深秋枳道梨枣柿,薄暮喧食鸡猪羊。shēn qiū zhǐ dào lí zǎo shì,báo mù xuān shí jī zhū yáng。
方朔怕饥汝怕饱,何必揶揄燕市傍。fāng shuò pà jī rǔ pà bǎo,hé bì yé yú yàn shì bàng。
为汝屈指仍商量,无家莫问樊寿张。wèi rǔ qū zhǐ réng shāng liàng,wú jiā mò wèn fán shòu zhāng。
有社莫傍许子将,尚书大树足荫汝,岁寒秀色能青苍。yǒu shè mò bàng xǔ zi jiāng,shàng shū dà shù zú yīn rǔ,suì hán xiù sè néng qīng cāng。
吴门处士多失职,鹢首如蚁趋钱唐。wú mén chù shì duō shī zhí,yì shǒu rú yǐ qū qián táng。
安能局蹐守一方,壶中酒尽长揖去,男儿得意即故乡。ān néng jú jí shǒu yī fāng,hú zhōng jiǔ jǐn zhǎng yī qù,nán ér dé yì jí gù xiāng。
呜呼,男儿得意即故乡。wū hū,nán ér dé yì jí gù xiāng。

长歌送赵良弼太宰归汝

王世贞

汝南夫子赵荆州,赐金进秩何优优。rǔ nán fū zi zhào jīng zhōu,cì jīn jìn zhì hé yōu yōu。
绣衣入领中执法,符玺再帅东诸侯。xiù yī rù lǐng zhōng zhí fǎ,fú xǐ zài shuài dōng zhū hóu。
俄闻特拜参衡轴,时与山公计除目。é wén tè bài cān héng zhóu,shí yǔ shān gōng jì chú mù。
雅操都无暮夜金,清标总是丰年玉。yǎ cāo dōu wú mù yè jīn,qīng biāo zǒng shì fēng nián yù。
五十鬓边无一丝,尚书八座表留畿。wǔ shí bìn biān wú yī sī,shàng shū bā zuò biǎo liú jī。
上章解绶苦欲去,再屈温纶始放归。shàng zhāng jiě shòu kǔ yù qù,zài qū wēn lún shǐ fàng guī。
谢客时称饵芝术,别与天公乞私日。xiè kè shí chēng ěr zhī shù,bié yǔ tiān gōng qǐ sī rì。
子将任作月旦评,叔宝故少膏肓疾。zi jiāng rèn zuò yuè dàn píng,shū bǎo gù shǎo gāo huāng jí。
映门榆柳绕秫田,农耕社酒春绵绵。yìng mén yú liǔ rào shú tián,nóng gēng shè jiǔ chūn mián mián。
仙行桥上好策蹇,鸿隙陂头宽放船。xiān xíng qiáo shàng hǎo cè jiǎn,hóng xì bēi tóu kuān fàng chuán。
蒲轮轧轧当公前,欲断不断功名缘。pú lún yà yà dāng gōng qián,yù duàn bù duàn gōng míng yuán。
封侯拜相晚来事,何足道哉黄颍川。fēng hóu bài xiāng wǎn lái shì,hé zú dào zāi huáng yǐng chuān。

白龙叹

王世贞

白龙直上一千尺,返照鲜云照如射。bái lóng zhí shàng yī qiān chǐ,fǎn zhào xiān yún zhào rú shè。
九衢万口同一欢,塍底禾头黯回色。jiǔ qú wàn kǒu tóng yī huān,chéng dǐ hé tóu àn huí sè。
夜眠可闻声打荷,晓起未见江增波。yè mián kě wén shēng dǎ hé,xiǎo qǐ wèi jiàn jiāng zēng bō。
眼中无晴望汝出,不能行雨可奈何。yǎn zhōng wú qíng wàng rǔ chū,bù néng xíng yǔ kě nài hé。
呜呼,不能行雨将奈何。wū hū,bù néng xíng yǔ jiāng nài hé。

后白龙叹

王世贞

去年黑龙挟黑风,万室中夜随波空。qù nián hēi lóng xié hēi fēng,wàn shì zhōng yè suí bō kōng。
今年白龙戏白云,禾头不救赤日焚。jīn nián bái lóng xì bái yún,hé tóu bù jiù chì rì fén。
彼何暴暴此何懦,有水不洗天公眼。bǐ hé bào bào cǐ hé nuò,yǒu shuǐ bù xǐ tiān gōng yǎn。
汝龙沾沾犹自多,江东流殍将奈何。rǔ lóng zhān zhān yóu zì duō,jiāng dōng liú piǎo jiāng nài hé。
呜呼江东流殍可奈何。wū hū jiāng dōng liú piǎo kě nài hé。

题襄邸万花深处

王世贞

片片红云拥朱毂,宫花万树看不足。piàn piàn hóng yún yōng zhū gǔ,gōng huā wàn shù kàn bù zú。
笑杀淮南一丛桂,肯输梁苑千茎竹。xiào shā huái nán yī cóng guì,kěn shū liáng yuàn qiān jīng zhú。
当年设醴雪宫西,醉来欲作花下迷。dāng nián shè lǐ xuě gōng xī,zuì lái yù zuò huā xià mí。
内园小儿金裹帻,犹记山公白接䍦。nèi yuán xiǎo ér jīn guǒ zé,yóu jì shān gōng bái jiē lí。

王上津季问生好佛以九日礼昙师化靖出沈嘉则长歌见示求赠言走笔应之

王世贞

不睹孝廉面,唯闻孝廉贤。bù dǔ xiào lián miàn,wéi wén xiào lián xián。
为母两弃官,月俸不请钱。wèi mǔ liǎng qì guān,yuè fèng bù qǐng qián。
中年厌家贪佛日,听讲楞严终十帙。zhōng nián yàn jiā tān fú rì,tīng jiǎng léng yán zhōng shí zhì。
饭僧或下宾头卢,礼诵未究波罗蜜。fàn sēng huò xià bīn tóu lú,lǐ sòng wèi jiū bō luó mì。
九月渡江叩净居,问我请示昙师期。jiǔ yuè dù jiāng kòu jìng jū,wèn wǒ qǐng shì tán shī qī。
汝心在汝觅不得,天宫茫那可知。rǔ xīn zài rǔ mì bù dé,tiān gōng máng nà kě zhī。
毋听沈郎梦中语,嵩少峰峰碧堪数。wú tīng shěn láng mèng zhōng yǔ,sōng shǎo fēng fēng bì kān shù。
但令面壁三两年,自有懒融来证汝。dàn lìng miàn bì sān liǎng nián,zì yǒu lǎn róng lái zhèng rǔ。