古诗词

闻京师诏下志喜

王世贞

闻道将军第,荆榛车马稀。wén dào jiāng jūn dì,jīng zhēn chē mǎ xī。
交游愁姓字,部曲掩光辉。jiāo yóu chóu xìng zì,bù qū yǎn guāng huī。
日月明何损,君亲计总非。rì yuè míng hé sǔn,jūn qīn jì zǒng fēi。
陇西羞李氏,敢道汉恩微。lǒng xī xiū lǐ shì,gǎn dào hàn ēn wēi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

答赠云仙老人兼伸鄙况

王世贞

君侯行年三万二千日,颊如桃花发如漆。jūn hóu xíng nián sān wàn èr qiān rì,jiá rú táo huā fā rú qī。
黄童口吐微妙音,素女手授希夷术。huáng tóng kǒu tǔ wēi miào yīn,sù nǚ shǒu shòu xī yí shù。
一岁两枉漓江鱼,问我容鬓今何如。yī suì liǎng wǎng lí jiāng yú,wèn wǒ róng bìn jīn hé rú。
毋论平子盘玉报,许授淮南鸿宝书。wú lùn píng zi pán yù bào,xǔ shòu huái nán hóng bǎo shū。
荷君未面伸契阔,少小酰鸡瓮中活。hé jūn wèi miàn shēn qì kuò,shǎo xiǎo xiān jī wèng zhōng huó。
自入维摩不二门,肯从贤圣求解脱。zì rù wéi mó bù èr mén,kěn cóng xián shèng qiú jiě tuō。

戏作

王世贞

广陵道人秃其首,参同悟真无不有。guǎng líng dào rén tū qí shǒu,cān tóng wù zhēn wú bù yǒu。
太史低眉袖金赠,问我何为閟若口。tài shǐ dī méi xiù jīn zèng,wèn wǒ hé wèi bì ruò kǒu。
一言尚堪海大鱼,再语便作黔之驴。yī yán shàng kān hǎi dà yú,zài yǔ biàn zuò qián zhī lǘ。
从它注脚从它作,只是前贤枉著书。cóng tā zhù jiǎo cóng tā zuò,zhǐ shì qián xián wǎng zhù shū。

送沈纯甫尚宝北上

王世贞

纯甫自捧金鸡赦,归奉严亲五湖社。chún fǔ zì pěng jīn jī shè,guī fèng yán qīn wǔ hú shè。
闭户初怜此身得,傍人再讶除书下。bì hù chū lián cǐ shēn dé,bàng rén zài yà chú shū xià。
毋论当路急需贤,我自凿坏犹劝驾。wú lùn dāng lù jí xū xián,wǒ zì záo huài yóu quàn jià。
繁霜臈作吴门冰,劲节与之斗崚嶒。fán shuāng là zuò wú mén bīng,jìn jié yǔ zhī dòu léng céng。
畴当鼓枻如渔父,谁不呼舟并李膺。chóu dāng gǔ yì rú yú fù,shuí bù hū zhōu bìng lǐ yīng。
此时绛灌须辟易,此际屈贾仍冯陵。cǐ shí jiàng guàn xū pì yì,cǐ jì qū jiǎ réng féng líng。
承明玺郎初儤直,万里天颜今咫尺。chéng míng xǐ láng chū bào zhí,wàn lǐ tiān yán jīn zhǐ chǐ。
臣直转彰人主仁,君肥却虑吾民瘠。chén zhí zhuǎn zhāng rén zhǔ rén,jūn féi què lǜ wú mín jí。
光禄艾卿赵宫赞,握手生还玉门色。guāng lù ài qīng zhào gōng zàn,wò shǒu shēng hái yù mén sè。
赵子夙昔同襟期,艾卿亦忝文字知。zhào zi sù xī tóng jīn qī,ài qīng yì tiǎn wén zì zhī。
但令朝着有三益,容我衡门歌四维。dàn lìng cháo zhe yǒu sān yì,róng wǒ héng mén gē sì wéi。
君不见发弩健儿纵鼷鼠,又不见埋轮使者宁狐狸。jūn bù jiàn fā nǔ jiàn ér zòng xī shǔ,yòu bù jiàn mái lún shǐ zhě níng hú lí。
丈夫有才莫小用,他日舜世肩皋夔。zhàng fū yǒu cái mò xiǎo yòng,tā rì shùn shì jiān gāo kuí。

酒间歌赠益卿先生督蓟州诸军

王世贞

虎头不以丹青闻,亦不愿策词场勋。hǔ tóu bù yǐ dān qīng wén,yì bù yuàn cè cí chǎng xūn。
飞而食肉万里相,直与禹迹穷风云。fēi ér shí ròu wàn lǐ xiāng,zhí yǔ yǔ jì qióng fēng yún。
单书立偃鲸鲵浪,尺棰能穿虎豹群。dān shū lì yǎn jīng ní làng,chǐ chuí néng chuān hǔ bào qún。
扫瘴铜标伏波塞,挥炎羽扇渡泸军。sǎo zhàng tóng biāo fú bō sāi,huī yán yǔ shàn dù lú jūn。
舌端芝草九光色,腹里龙泉七曜文。shé duān zhī cǎo jiǔ guāng sè,fù lǐ lóng quán qī yào wén。
有酒时夸北海相,无钱却爱信陵君。yǒu jiǔ shí kuā běi hǎi xiāng,wú qián què ài xìn líng jūn。
辅吴将军张子布,每推元叹参幕府。fǔ wú jiāng jūn zhāng zi bù,měi tuī yuán tàn cān mù fǔ。
钱塘健儿裂肝胆,北平飞将归肺腑。qián táng jiàn ér liè gān dǎn,běi píng fēi jiāng guī fèi fǔ。
万户侯章许谁夺,五单于颈唯吾组。wàn hù hóu zhāng xǔ shuí duó,wǔ dān yú jǐng wéi wú zǔ。
纵横巨笔抹燕然,罩历长绳贯元兔。zòng héng jù bǐ mǒ yàn rán,zhào lì zhǎng shéng guàn yuán tù。
天下英雄尽公等,老夫楚服甘龃龉。tiān xià yīng xióng jǐn gōng děng,lǎo fū chǔ fú gān jǔ yǔ。
壮心几遣唾壶缺,侠语终为蒲团阻。zhuàng xīn jǐ qiǎn tuò hú quē,xiá yǔ zhōng wèi pú tuán zǔ。
酒阑听汝歌都护,乌鹊翻呼曙星吐。jiǔ lán tīng rǔ gē dōu hù,wū què fān hū shǔ xīng tǔ。
似闻书记礼曹丘,莫令但奏渔阳鼓。shì wén shū jì lǐ cáo qiū,mò lìng dàn zòu yú yáng gǔ。

送光禄卿顾行之之留都兼简袁司空陈银台

王世贞

邵公清标冠人群,仲举抗志排天云。shào gōng qīng biāo guān rén qún,zhòng jǔ kàng zhì pái tiān yún。
龙江江水将洗眼,日夜盻尔成三君。lóng jiāng jiāng shuǐ jiāng xǐ yǎn,rì yè xì ěr chéng sān jūn。
翘材馆人爱推毂,吴会邻邻毂相续。qiào cái guǎn rén ài tuī gǔ,wú huì lín lín gǔ xiāng xù。
君不见淮南丛桂反招隐,移植钟山满郁馥。jūn bù jiàn huái nán cóng guì fǎn zhāo yǐn,yí zhí zhōng shān mǎn yù fù。
勿怜憔悴一枝兰,也要微香媚幽谷。wù lián qiáo cuì yī zhī lán,yě yào wēi xiāng mèi yōu gǔ。

送李使君旬宣金华部分赋得东海

王世贞

绣幄霓旌映娄水,父老揖余向东指。xiù wò ní jīng yìng lóu shuǐ,fù lǎo yī yú xiàng dōng zhǐ。
此公自领符节来,海不扬波三年矣。cǐ gōng zì lǐng fú jié lái,hǎi bù yáng bō sān nián yǐ。
金华仙嶂迭芙渠,叱石穿云兴有余。jīn huá xiān zhàng dié fú qú,chì shí chuān yún xīng yǒu yú。
回首扶桑日出处,可能还记鲁连居。huí shǒu fú sāng rì chū chù,kě néng hái jì lǔ lián jū。

醉歌行赠别吴明卿记与明卿别二十五年矣舟行二千里而访我作十日平原饮于其别也情见乎辞

王世贞

君如吕安忆中散,二千里外轻一面。jūn rú lǚ ān yì zhōng sàn,èr qiān lǐ wài qīng yī miàn。
我如廧女待成季,二十五年如过电。wǒ rú qiáng nǚ dài chéng jì,èr shí wǔ nián rú guò diàn。
无论心腑利断金,各讶头颅白于霰。wú lùn xīn fǔ lì duàn jīn,gè yà tóu lú bái yú xiàn。
爱弟频倾澹圃尊,三儿递设弇山宴。ài dì pín qīng dàn pǔ zūn,sān ér dì shè yǎn shān yàn。
河豚虽老乳尚新,石首非时玉初剸。hé tún suī lǎo rǔ shàng xīn,shí shǒu fēi shí yù chū tuán。
鹅津水酿鸭头碧,虎丘荈压龙芽贱。é jīn shuǐ niàng yā tóu bì,hǔ qiū chuǎn yā lóng yá jiàn。
为君鼓腹受杯斝,为君破戒呼笔研。wèi jūn gǔ fù shòu bēi jiǎ,wèi jūn pò jiè hū bǐ yán。
更有牛耳持赠君,灰心不作城濮战。gèng yǒu niú ěr chí zèng jūn,huī xīn bù zuò chéng pú zhàn。
栏边木药丛几团,溪角桃花委千片。lán biān mù yào cóng jǐ tuán,xī jiǎo táo huā wěi qiān piàn。
即令醉死亦不辞,人间此人宁再见。jí lìng zuì sǐ yì bù cí,rén jiān cǐ rén níng zài jiàn。

赠王行父行父稚钦先生犹子也而师事吴明卿为文

王世贞

王郎买舟千里来相诣,开卷珠玑光照地。wáng láng mǎi zhōu qiān lǐ lái xiāng yì,kāi juǎn zhū jī guāng zhào dì。
不见竹林狂客阮嗣宗,得见阿咸差足慰。bù jiàn zhú lín kuáng kè ruǎn sì zōng,dé jiàn ā xián chà zú wèi。
武昌以东建词坛,吴叟首歃汝捧盘。wǔ chāng yǐ dōng jiàn cí tán,wú sǒu shǒu shà rǔ pěng pán。
齐安赤壁一时快,郢里白雪千秋寒。qí ān chì bì yī shí kuài,yǐng lǐ bái xuě qiān qiū hán。
三闾沈湘九辨作,古人未解今人乐。sān lǘ shěn xiāng jiǔ biàn zuò,gǔ rén wèi jiě jīn rén lè。
病向维摩乞赠言,不二门中无此药。bìng xiàng wéi mó qǐ zèng yán,bù èr mén zhōng wú cǐ yào。

有感

王世贞

转轮圣王招不起,阎罗老子呼即去。zhuǎn lún shèng wáng zhāo bù qǐ,yán luó lǎo zi hū jí qù。
人言此去无柰何,我道死处为生处。rén yán cǐ qù wú nài hé,wǒ dào sǐ chù wèi shēng chù。
苦县仅开荣辱根,竺干始究去来趣。kǔ xiàn jǐn kāi róng rǔ gēn,zhú gàn shǐ jiū qù lái qù。
记取湛然一点圆,莫遣枯藤束枯树。jì qǔ zhàn rán yī diǎn yuán,mò qiǎn kū téng shù kū shù。

喻杭州邦相寄我长歌适李郡山人在坐倩作西湖图报之而系以一诗

王世贞

明圣湖头月如璧,写出两高三竺色。míng shèng hú tóu yuè rú bì,xiě chū liǎng gāo sān zhú sè。
词人水调学温韦,醉守风流胜苏白。cí rén shuǐ diào xué wēn wéi,zuì shǒu fēng liú shèng sū bái。
夜深探得骊龙珠,破我禅榻江门孤。yè shēn tàn dé lí lóng zhū,pò wǒ chán tà jiāng mén gū。
莫言罔象浑无用,也解从人倩作图。mò yán wǎng xiàng hún wú yòng,yě jiě cóng rén qiàn zuò tú。

歌赠大宗伯袁公抑之七十

王世贞

尚书自起东山卧,三月三台衮衣过。shàng shū zì qǐ dōng shān wò,sān yuè sān tái gǔn yī guò。
冶城独湛冰壶色,大桁不受风尘涴。yě chéng dú zhàn bīng hú sè,dà héng bù shòu fēng chén wò。
烟花二月明堂深,是时君王在左个。yān huā èr yuè míng táng shēn,shì shí jūn wáng zài zuǒ gè。
未悬大夫东郡车,且隐常伯南宫坐。wèi xuán dà fū dōng jùn chē,qiě yǐn cháng bó nán gōng zuò。
忆昔金闺并通籍,汝鸣朝阳谁敢和。yì xī jīn guī bìng tōng jí,rǔ míng cháo yáng shuí gǎn hé。
龙颜乍为尺疏回,鼠胆惊从一时破。lóng yán zhà wèi chǐ shū huí,shǔ dǎn jīng cóng yī shí pò。
青衫举国望风彩,绛帐诸生承咳唾。qīng shān jǔ guó wàng fēng cǎi,jiàng zhàng zhū shēng chéng ké tuò。
不斋偶成大常醉,没齿已分首阳饿。bù zhāi ǒu chéng dà cháng zuì,méi chǐ yǐ fēn shǒu yáng è。
相君耽耽日虎视,安能使汝终轗轲。xiāng jūn dān dān rì hǔ shì,ān néng shǐ rǔ zhōng kǎn kē。
天上征书凡几下,眼前遗直唯一个。tiān shàng zhēng shū fán jǐ xià,yǎn qián yí zhí wéi yī gè。
岂惟公望重耆硕,予亦婆娑成老大。qǐ wéi gōng wàng zhòng qí shuò,yǔ yì pó suō chéng lǎo dà。
鹏扶鴳息夸各适,蝇利蜗名爱偏挫。péng fú yàn xī kuā gè shì,yíng lì wō míng ài piān cuò。
二十四考今甫始,万八千岁谁独柰。èr shí sì kǎo jīn fǔ shǐ,wàn bā qiān suì shuí dú nài。
投分窃比松柏坚,有诗肯随燕雀贺。tóu fēn qiè bǐ sōng bǎi jiān,yǒu shī kěn suí yàn què hè。
异时真有抑之篇,为箴百岁武公惰。yì shí zhēn yǒu yì zhī piān,wèi zhēn bǎi suì wǔ gōng duò。

太宰梦山杨公谓不佞为作桃花岭歌未有以应也今年春以书来云客至吴中册有子二诗然而非子诗也能竟恝然乎哉适晨起行药小径落红狼籍忽有斐然之思因遂成一歌寄公不知其能胜二赝诗否要之落句狂语彼固不肯道也公以为何如

王世贞

寂莫探武陵,原喧莫游玄都观。jì mò tàn wǔ líng,yuán xuān mò yóu xuán dōu guān。
武陵渔翁不再入,玄都道士倏凋散。wǔ líng yú wēng bù zài rù,xuán dōu dào shì shū diāo sàn。
谁能衷此喧寂间,大隐小隐居其半。shuí néng zhōng cǐ xuān jì jiān,dà yǐn xiǎo yǐn jū qí bàn。
关西夫子卫水滨,自言避宦非避秦。guān xī fū zi wèi shuǐ bīn,zì yán bì huàn fēi bì qín。
亲从青帝借元气,要与黔黎共此春。qīn cóng qīng dì jiè yuán qì,yào yǔ qián lí gòng cǐ chūn。
生憎蔷薇好齰指,肯学河阳斗侈靡。shēng zēng qiáng wēi hǎo zé zhǐ,kěn xué hé yáng dòu chǐ mí。
开时高岭绣成幄,落处清波剪为绮。kāi shí gāo lǐng xiù chéng wò,luò chù qīng bō jiǎn wèi qǐ。
露井毋令僵李疑,渡江不用团扇辞。lù jǐng wú lìng jiāng lǐ yí,dù jiāng bù yòng tuán shàn cí。
无谷何劳神处守,有露从宽么凤栖。wú gǔ hé láo shén chù shǒu,yǒu lù cóng kuān me fèng qī。
落落条风散初燠,主人卯睡酣意足。luò luò tiáo fēng sàn chū yù,zhǔ rén mǎo shuì hān yì zú。
上树猱轻一百回,流霞鲸吸三千斛。shàng shù náo qīng yī bǎi huí,liú xiá jīng xī sān qiān hú。
君王束帛贲丘园,葵藿倾阳奉至尊。jūn wáng shù bó bēn qiū yuán,kuí huò qīng yáng fèng zhì zūn。
忍但无言向蹊路,宁容手植满私门。rěn dàn wú yán xiàng qī lù,níng róng shǒu zhí mǎn sī mén。
方朔西来踵龟坼,揖余分赠瑶池核。fāng shuò xī lái zhǒng guī chè,yī yú fēn zèng yáo chí hé。
欲识它年结子心,功成拂衣种即得。yù shí tā nián jié zi xīn,gōng chéng fú yī zhǒng jí dé。

甲申冬十二月十三日

王世贞

长安东风散木稼,德星荧荧照江社。zhǎng ān dōng fēng sàn mù jià,dé xīng yíng yíng zhào jiāng shè。
五年南阳思卧龙,一日中国相司马。wǔ nián nán yáng sī wò lóng,yī rì zhōng guó xiāng sī mǎ。
父老能追弘治日,斯人岂出三原下。fù lǎo néng zhuī hóng zhì rì,sī rén qǐ chū sān yuán xià。
即看凡羽羡葳蕤,坐使饥乌亦喑哑。jí kàn fán yǔ xiàn wēi ruí,zuò shǐ jī wū yì yīn yǎ。
笑呼诸儿煨榾柮,团栾且说升平话。xiào hū zhū ér wēi gǔ duò,tuán luán qiě shuō shēng píng huà。

甲申冬十二月十三日

王世贞

未央玺书东南驰,天下万手皆齐眉。wèi yāng xǐ shū dōng nán chí,tiān xià wàn shǒu jiē qí méi。
不将两字詈文仲,直向千秋歌子皮。bù jiāng liǎng zì lì wén zhòng,zhí xiàng qiān qiū gē zi pí。
乃知金陵朘元气,只为冻水标明医。nǎi zhī jīn líng zuī yuán qì,zhǐ wèi dòng shuǐ biāo míng yī。
圣王威庆与天合,焉用区区梦卜为。shèng wáng wēi qìng yǔ tiān hé,yān yòng qū qū mèng bo wèi。
一蛇上天一蛇蛰,即死不爱春雷知。yī shé shàng tiān yī shé zhé,jí sǐ bù ài chūn léi zhī。

孟春三日志事

王世贞

古人不逢范希文,今人却睹天水君。gǔ rén bù féng fàn xī wén,jīn rén què dǔ tiān shuǐ jūn。
白简何能避绿盭,一丝力欲回千钧。bái jiǎn hé néng bì lǜ lì,yī sī lì yù huí qiān jūn。
自从圣主赐环后,海内洗足趋龙门。zì cóng shèng zhǔ cì huán hòu,hǎi nèi xǐ zú qū lóng mén。
争嘘舌津闰月旦,旋窃眼色为风云。zhēng xū shé jīn rùn yuè dàn,xuán qiè yǎn sè wèi fēng yún。
致君尧舜在早晚,慎莫便使巢由闻。zhì jūn yáo shùn zài zǎo wǎn,shèn mò biàn shǐ cháo yóu wén。