古诗词

闻彰德寇起志感

王世贞

此际潢池警,横行自豫方。cǐ jì huáng chí jǐng,héng xíng zì yù fāng。
孤城压晕黑,千骑宿霾黄。gū chéng yā yūn hēi,qiān qí sù mái huáng。
衷甲谋非拙,横行势可当。zhōng jiǎ móu fēi zhuō,héng xíng shì kě dāng。
如闻天下险,或恐向敖仓。rú wén tiān xià xiǎn,huò kǒng xiàng áo cāng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

颜尚书送裴将军北伐真迹歌

王世贞

天宝剑舞称裴旻,盘马一决分千身。tiān bǎo jiàn wǔ chēng péi mín,pán mǎ yī jué fēn qiān shēn。
熻如雷电缭四足,圆若日月抟双轮。xī rú léi diàn liáo sì zú,yuán ruò rì yuè tuán shuāng lún。
颜尚书受颠史诀,书笔暗与裴通神。yán shàng shū shòu diān shǐ jué,shū bǐ àn yǔ péi tōng shén。
武功不竞国之耻,五字欲扫祁连尘。wǔ gōng bù jìng guó zhī chǐ,wǔ zì yù sǎo qí lián chén。
锥沙印泥纷并出,大篆古隶藏其真。zhuī shā yìn ní fēn bìng chū,dà zhuàn gǔ lì cáng qí zhēn。
悬崖吐溜忽百丈,坠石小转回千钧。xuán yá tǔ liū hū bǎi zhàng,zhuì shí xiǎo zhuǎn huí qiān jūn。
渔阳揭地动鼙鼓,尚书犹新裴已陈。yú yáng jiē dì dòng pí gǔ,shàng shū yóu xīn péi yǐ chén。
二十四郡委陴走,扼腕浩叹秦无人。èr shí sì jùn wěi pí zǒu,è wàn hào tàn qín wú rén。
不看李郭万人敌,扶汝健笔刊嶙峋,呜呼小技何足论。bù kàn lǐ guō wàn rén dí,fú rǔ jiàn bǐ kān lín xún,wū hū xiǎo jì hé zú lùn。

领郧阳命出朝口号

王世贞

五花小龙团墨敕,生新宝钞鸦翎黑。wǔ huā xiǎo lóng tuán mò chì,shēng xīn bǎo chāo yā líng hēi。
黄封饵合纷后随,法酒三杯壮行色。huáng fēng ěr hé fēn hòu suí,fǎ jiǔ sān bēi zhuàng xíng sè。
纵然才劣忝军镇,稍喜时清偃兵革。zòng rán cái liè tiǎn jūn zhèn,shāo xǐ shí qīng yǎn bīng gé。
节度从他学襄样,征南自古多书癖。jié dù cóng tā xué xiāng yàng,zhēng nán zì gǔ duō shū pǐ。
碧油幢底见故人,唤作粗官粗亦得。bì yóu chuáng dǐ jiàn gù rén,huàn zuò cū guān cū yì dé。

瞻美弟授太医院幕职时余有郧襄之命同归至江口而别占一歌为赠

王世贞

少不欲作赀,郎若黄次公。shǎo bù yù zuò zī,láng ruò huáng cì gōng。
晚不能举明,经若菑川翁。wǎn bù néng jǔ míng,jīng ruò zāi chuān wēng。
公车旦请暮召试,唯挟轩岐书一通。gōng chē dàn qǐng mù zhào shì,wéi xié xuān qí shū yī tōng。
乌纱角带绣练雀,小驷许踏长安红。wū shā jiǎo dài xiù liàn què,xiǎo sì xǔ tà zhǎng ān hóng。
无且药囊日提寇,何似角里采秀商颜中。wú qiě yào náng rì tí kòu,hé shì jiǎo lǐ cǎi xiù shāng yán zhōng。
东方小遗建章殿,何似陶令醉卧北窗风。dōng fāng xiǎo yí jiàn zhāng diàn,hé shì táo lìng zuì wò běi chuāng fēng。
耳边三妇但歌艳,眼底五陵谁解雄。ěr biān sān fù dàn gē yàn,yǎn dǐ wǔ líng shuí jiě xióng。
有冠不必挂神武,留作漉酒归江东。yǒu guān bù bì guà shén wǔ,liú zuò lù jiǔ guī jiāng dōng。
汝兄开府谩言贵,挟影萧然下渚宫。rǔ xiōng kāi fǔ mán yán guì,xié yǐng xiāo rán xià zhǔ gōng。

途次赠莫山人公远歌一章

王世贞

山人到家仅四壁,山人出门无一钱。shān rén dào jiā jǐn sì bì,shān rén chū mén wú yī qián。
岑参我兄常建弟,安能改弦媚少年。cén cān wǒ xiōng cháng jiàn dì,ān néng gǎi xián mèi shǎo nián。
长安笔耕何限子,时清不夺朱门权。zhǎng ān bǐ gēng hé xiàn zi,shí qīng bù duó zhū mén quán。
山人失意掉头去,幞被凄凉下广川。shān rén shī yì diào tóu qù,fú bèi qī liáng xià guǎng chuān。
那能比肩郭泰舫,乍可寄鲙张翰船。nà néng bǐ jiān guō tài fǎng,zhà kě jì kuài zhāng hàn chuán。
吾伊新句不离口,有似枯木号饥蝉。wú yī xīn jù bù lí kǒu,yǒu shì kū mù hào jī chán。
少年齿舌利于戟,展转千秋复可怜。shǎo nián chǐ shé lì yú jǐ,zhǎn zhuǎn qiān qiū fù kě lián。
古来好竽非所论,吾意亦欲琴无弦。gǔ lái hǎo yú fēi suǒ lùn,wú yì yì yù qín wú xián。

过八公山作

王世贞

八公昔事淮南王,丹成不救淮南亡。bā gōng xī shì huái nán wáng,dān chéng bù jiù huái nán wáng。
人言淮王上天去,八公骖乘同翱翔。rén yán huái wáng shàng tiān qù,bā gōng cān chéng tóng áo xiáng。
不然五百馀年后,能使氐眼成苍茫。bù rán wǔ bǎi yú nián hòu,néng shǐ dī yǎn chéng cāng máng。
白石依然白鼻马,绿杨俱作绿沈枪。bái shí yī rán bái bí mǎ,lǜ yáng jù zuò lǜ shěn qiāng。
晋祚灵长岂在汝,呜呼女辈诚荒唐。jìn zuò líng zhǎng qǐ zài rǔ,wū hū nǚ bèi chéng huāng táng。
君不见淮南城外兵百匝,淮南令公朝玉皇。jūn bù jiàn huái nán chéng wài bīng bǎi zā,huái nán lìng gōng cháo yù huáng。

雪后寿阳道中

王世贞

寿阳城头雪千尺,寿阳城外天一色。shòu yáng chéng tóu xuě qiān chǐ,shòu yáng chéng wài tiān yī sè。
双驱候骑玉初破,一点饥鸦青不得。shuāng qū hòu qí yù chū pò,yī diǎn jī yā qīng bù dé。
当时车骑飞渡淝,八公草木皆旌旗。dāng shí chē qí fēi dù féi,bā gōng cǎo mù jiē jīng qí。
若令睹此璚瑶树,却忆侬家儿女诗。ruò lìng dǔ cǐ qióng yáo shù,què yì nóng jiā ér nǚ shī。

过固始许忠节公祠

王世贞

朱邸殽烝伏兵发,少年使者眦独裂。zhū dǐ xiáo zhēng fú bīng fā,shǎo nián shǐ zhě zì dú liè。
建礼门前一腔血,飞作彭湖斗间铁。jiàn lǐ mén qián yī qiāng xuè,fēi zuò péng hú dòu jiān tiě。
义旗十万横江起,忽有长虹穿贼垒。yì qí shí wàn héng jiāng qǐ,hū yǒu zhǎng hóng chuān zéi lěi。
一时缚累如缚豕,逝者人耶生者鬼。yī shí fù lèi rú fù shǐ,shì zhě rén yé shēng zhě guǐ。
龙章再锡帝宠稠,犹闻曲突心未酬。lóng zhāng zài xī dì chǒng chóu,yóu wén qū tū xīn wèi chóu。
不令长孺寝逆谋,汉阙要挂吴王头。bù lìng zhǎng rú qǐn nì móu,hàn quē yào guà wú wáng tóu。
固始祠中柏色古,父老椎牲考钟鼓。gù shǐ cí zhōng bǎi sè gǔ,fù lǎo chuí shēng kǎo zhōng gǔ。
南有孙侯北有许,令人扼腕悲壬午。nán yǒu sūn hóu běi yǒu xǔ,lìng rén è wàn bēi rén wǔ。

癸酉冬余迁岭右阻大风江上武陵梦玄子于信夫轻舟过访剧谈三宿而别甲戌冬余领襄汉节甫之镇而信夫书至矣余且将有太和之登信夫能修江上故事蹑屩从我乎歌以招之且纪旧事

王世贞

北风吹江浪黏天,岭南方伯夜不眠。běi fēng chuī jiāng làng nián tiān,lǐng nán fāng bó yè bù mián。
床头啾啾泣龙渊,忽睹一叶凌苍烟。chuáng tóu jiū jiū qì lóng yuān,hū dǔ yī yè líng cāng yān。
中有虬髯赪颐鲜,鹖冠鹿裘当风翩。zhōng yǒu qiú rán chēng yí xiān,hé guān lù qiú dāng fēng piān。
人乎鬼欤非耶仙,武陵居士于梦玄。rén hū guǐ yú fēi yé xiān,wǔ líng jū shì yú mèng xuán。
两为循吏嘉隆年,眼中不挂石二千。liǎng wèi xún lì jiā lóng nián,yǎn zhōng bù guà shí èr qiān。
归来拍手桃花颠,自云百愿早已捐。guī lái pāi shǒu táo huā diān,zì yún bǎi yuàn zǎo yǐ juān。
唯不忍割龙门缘,剧谈三昼舌本穿。wéi bù rěn gē lóng mén yuán,jù tán sān zhòu shé běn chuān。
骊龙颔珠乱唾船,缓颊坐夺冯夷权。lí lóng hàn zhū luàn tuò chuán,huǎn jiá zuò duó féng yí quán。
我自鼓柁吴淞边,君亦西归渡沅川。wǒ zì gǔ duò wú sōng biān,jūn yì xī guī dù yuán chuān。
三方鹊印书生悬,此事岂足秦人传。sān fāng què yìn shū shēng xuán,cǐ shì qǐ zú qín rén chuán。
芳洲兰芷若可搴,青鸟衔送麋台巅。fāng zhōu lán zhǐ ruò kě qiān,qīng niǎo xián sòng mí tái diān。
今我太岳寻真诠,倘有乘蹻飞我前。jīn wǒ tài yuè xún zhēn quán,tǎng yǒu chéng juē fēi wǒ qián。
虬髯赪颐人依然,把臂并驾双虹軿。qiú rán chēng yí rén yī rán,bǎ bì bìng jià shuāng hóng píng。
毒龙脱衔饱老拳,叩阍且上天公笺,乞汝十顷耕芝田。dú lóng tuō xián bǎo lǎo quán,kòu hūn qiě shàng tiān gōng jiān,qǐ rǔ shí qǐng gēng zhī tián。

陈丈子兼自蜀右辖谢事归数辞徵召养性自适唯词翰流传人间耳今年七十而神明愈茂时余方填郧襄未能趋贺赋此寄怀

王世贞

陈翁自解西川事,里社浮沉十馀岁。chén wēng zì jiě xī chuān shì,lǐ shè fú chén shí yú suì。
家中丈室呼已宽,门外扁舟多不系。jiā zhōng zhàng shì hū yǐ kuān,mén wài biǎn zhōu duō bù xì。
春花秋月长有馀,石湖虎丘恣所如。chūn huā qiū yuè zhǎng yǒu yú,shí hú hǔ qiū zì suǒ rú。
凭将尺牍名惊坐,留得元方客下车。píng jiāng chǐ dú míng jīng zuò,liú dé yuán fāng kè xià chē。
昨者亲闻相君说,正始风流元自别。zuó zhě qīn wén xiāng jūn shuō,zhèng shǐ fēng liú yuán zì bié。
羊裘欲访恐不知,羔雁虽饶或虚设。yáng qiú yù fǎng kǒng bù zhī,gāo yàn suī ráo huò xū shè。
红颜细腻苍髯虬,健脚翻使方邛愁。hóng yán xì nì cāng rán qiú,jiàn jiǎo fān shǐ fāng qióng chóu。
足下今年政七十,可作栖栖周益州。zú xià jīn nián zhèng qī shí,kě zuò qī qī zhōu yì zhōu。

思归吟

王世贞

庭前众枯得春发,不病胡为但忽忽。tíng qián zhòng kū dé chūn fā,bù bìng hú wèi dàn hū hū。
久成清世齿外人,可作时贤眼中物。jiǔ chéng qīng shì chǐ wài rén,kě zuò shí xián yǎn zhōng wù。
千言辨讳讳柰何,六州铁铸错更多。qiān yán biàn huì huì nài hé,liù zhōu tiě zhù cuò gèng duō。
今朝中酒昨朝醉,西邻哭死东邻歌。jīn cháo zhōng jiǔ zuó cháo zuì,xī lín kū sǐ dōng lín gē。
男儿扪腹一太息,安能低眉望颜色。nán ér mén fù yī tài xī,ān néng dī méi wàng yán sè。
仕宦宁堪生耳车,归来亦岂无瑕石。shì huàn níng kān shēng ěr chē,guī lái yì qǐ wú xiá shí。
不烦公家费俸钱,亦不愿使篇章传。bù fán gōng jiā fèi fèng qián,yì bù yuàn shǐ piān zhāng chuán。
支颐抱膝看山色,更有一计销残年。zhī yí bào xī kàn shān sè,gèng yǒu yī jì xiāo cán nián。

武当五龙歌

王世贞

昔时五龙化五公,口授睡法希夷翁。xī shí wǔ lóng huà wǔ gōng,kǒu shòu shuì fǎ xī yí wēng。
恬然一境天地外,晋汉周宋皆为空。tián rán yī jìng tiān dì wài,jìn hàn zhōu sòng jiē wèi kōng。
君不见南阳卧龙卧隆中,鱼水万古君臣同。jūn bù jiàn nán yáng wò lóng wò lóng zhōng,yú shuǐ wàn gǔ jūn chén tóng。
定军山头葬龙蜕,赤帝烬息龙何功。dìng jūn shān tóu zàng lóng tuì,chì dì jìn xī lóng hé gōng。
呜呼五龙之睡睡亦浓,左耳忽割不可踪。wū hū wǔ lóng zhī shuì shuì yì nóng,zuǒ ěr hū gē bù kě zōng。
龙潜龙跃各有会,即使终卧谁知龙。lóng qián lóng yuè gè yǒu huì,jí shǐ zhōng wò shuí zhī lóng。

武当道上所见戏成短歌

王世贞

南阳少妇道人装,皂纱蒙紒白帢方。nán yáng shǎo fù dào rén zhuāng,zào shā méng jì bái qià fāng。
口诵弥陀数声佛,手赍玄帝一瓣香。kǒu sòng mí tuó shù shēng fú,shǒu jī xuán dì yī bàn xiāng。
有女求如南海相,生儿早作绣衣郎。yǒu nǚ qiú rú nán hǎi xiāng,shēng ér zǎo zuò xiù yī láng。
堆箱越织重重锦,拄栋吴粳粒粒霜。duī xiāng yuè zhī zhòng zhòng jǐn,zhǔ dòng wú jīng lì lì shuāng。
孔雀缠枝双到老,芝兰长砌玉成行。kǒng què chán zhī shuāng dào lǎo,zhī lán zhǎng qì yù chéng xíng。
是时玄帝征魔返,十万黑帜摩空翔。shì shí xuán dì zhēng mó fǎn,shí wàn hēi zhì mó kōng xiáng。
覆额难晞九阳发,徒跣长瘃修罗霜。fù é nán xī jiǔ yáng fā,tú xiǎn zhǎng zhú xiū luó shuāng。
人间福地有如此,明日幡然辞上苍。rén jiān fú dì yǒu rú cǐ,míng rì fān rán cí shàng cāng。
即劝弥陀亦还俗,毋烦接引向西方。jí quàn mí tuó yì hái sú,wú fán jiē yǐn xiàng xī fāng。

武当歌

王世贞

黑帝不卧玄冥宫,再佐真人燕蓟中。hēi dì bù wò xuán míng gōng,zài zuǒ zhēn rén yàn jì zhōng。
乾坤道尽出壬午,日月重朗开屯蒙。qián kūn dào jǐn chū rén wǔ,rì yuè zhòng lǎng kāi tún méng。
人间大小七十战,一胜业已归神功。rén jiān dà xiǎo qī shí zhàn,yī shèng yè yǐ guī shén gōng。
久从北极受尊号,却向西方称寓公。jiǔ cóng běi jí shòu zūn hào,què xiàng xī fāng chēng yù gōng。
武当万古郁未吐,得吐居然压华嵩。wǔ dāng wàn gǔ yù wèi tǔ,dé tǔ jū rán yā huá sōng。
是时岂独疲荆襄,雍豫梁益皆为忙。shì shí qǐ dú pí jīng xiāng,yōng yù liáng yì jiē wèi máng。
少府如流下白撰,蜀江截云排豫章。shǎo fǔ rú liú xià bái zhuàn,shǔ jiāng jié yún pái yù zhāng。
太和绝顶化城似,玉虚仿佛秦阿房。tài hé jué dǐng huà chéng shì,yù xū fǎng fú qín ā fáng。
南岩宏奇紫霞丽,甘泉九成差可当。nán yán hóng qí zǐ xiá lì,gān quán jiǔ chéng chà kě dāng。
十年二百万人力,一一舍置空山傍。shí nián èr bǎi wàn rén lì,yī yī shě zhì kōng shān bàng。
呜呼英雄御世故多术,卜鬼探符皆恍忽。wū hū yīng xióng yù shì gù duō shù,bo guǐ tàn fú jiē huǎng hū。
不闻成祖帝王须,曾借玄天师相发。bù wén chéng zǔ dì wáng xū,céng jiè xuán tiān shī xiāng fā。
汉武空邀王母过,高真不显宋宣和。hàn wǔ kōng yāo wáng mǔ guò,gāo zhēn bù xiǎn sòng xuān hé。
功名虽盛毋乃晚,混沌时来当柰何。gōng míng suī shèng wú nǎi wǎn,hùn dùn shí lái dāng nài hé。

苦热篇

王世贞

常年游燕复游楚,今年坐啸郧山阿。cháng nián yóu yàn fù yóu chǔ,jīn nián zuò xiào yún shān ā。
常年六月犹褦襶,今年五月头仍科。cháng nián liù yuè yóu nài dài,jīn nián wǔ yuè tóu réng kē。
六月褦襶不道苦,翻道科头未易过。liù yuè nài dài bù dào kǔ,fān dào kē tóu wèi yì guò。
赤龙频顿羲叔辔,金翅欲扫尼连河。chì lóng pín dùn xī shū pèi,jīn chì yù sǎo ní lián hé。
未必襄王行暮雨,由来汉渚有蒸波。wèi bì xiāng wáng xíng mù yǔ,yóu lái hàn zhǔ yǒu zhēng bō。
老夫弄水聊自解,忽照霜鬓胡其多。lǎo fū nòng shuǐ liáo zì jiě,hū zhào shuāng bìn hú qí duō。
炎凉世态日千变,燄灭欲火时成魔。yán liáng shì tài rì qiān biàn,yàn miè yù huǒ shí chéng mó。
兰台大风吹汗漫,峨眉积雪寒嵯峨。lán tái dà fēng chuī hàn màn,é méi jī xuě hán cuó é。
纵令有梦不解到,据梧斗室时婆娑。zòng lìng yǒu mèng bù jiě dào,jù wú dòu shì shí pó suō。
天大洪垆销玉液,柰此清凉一点何。tiān dà hóng lú xiāo yù yè,nài cǐ qīng liáng yī diǎn hé。

赠李使君本宁之陕西分省歌

王世贞

去年嗣宗客蓟门,腰下宝玦贻王孙。qù nián sì zōng kè jì mén,yāo xià bǎo jué yí wáng sūn。
不知私语何所道,但道阿戎胜阿浑。bù zhī sī yǔ hé suǒ dào,dàn dào ā róng shèng ā hún。
汝忘少年我忘老,吾弟翩翩诗亦好。rǔ wàng shǎo nián wǒ wàng lǎo,wú dì piān piān shī yì hǎo。
罢酒行趋长乐钟,更衣醉藉津阳草。bà jiǔ xíng qū zhǎng lè zhōng,gèng yī zuì jí jīn yáng cǎo。
忽传春色厌承明,骢马骖驔下玉京。hū chuán chūn sè yàn chéng míng,cōng mǎ cān diàn xià yù jīng。
是时吾仗渚宫节,秦山汉水遥相萦。shì shí wú zhàng zhǔ gōng jié,qín shān hàn shuǐ yáo xiāng yíng。
紫微花开紫微舍,笑撚金鱼紫微下。zǐ wēi huā kāi zǐ wēi shě,xiào niǎn jīn yú zǐ wēi xià。
年同北府荀中郎,官岂江州白司马。nián tóng běi fǔ xún zhōng láng,guān qǐ jiāng zhōu bái sī mǎ。
健儿投笔不足奇,翻手覆手在一时。jiàn ér tóu bǐ bù zú qí,fān shǒu fù shǒu zài yī shí。
第栽梧竹棠阴后,应须还汝凤皇池。dì zāi wú zhú táng yīn hòu,yīng xū hái rǔ fèng huáng chí。