古诗词

闻彰德寇起志感

王世贞

此际潢池警,横行自豫方。cǐ jì huáng chí jǐng,héng xíng zì yù fāng。
孤城压晕黑,千骑宿霾黄。gū chéng yā yūn hēi,qiān qí sù mái huáng。
衷甲谋非拙,横行势可当。zhōng jiǎ móu fēi zhuō,héng xíng shì kě dāng。
如闻天下险,或恐向敖仓。rú wén tiān xià xiǎn,huò kǒng xiàng áo cāng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

挽洞庭渔人孙仲可

王世贞

孙郎气压任公子,欲截长虹作钩使。sūn láng qì yā rèn gōng zi,yù jié zhǎng hóng zuò gōu shǐ。
帝忧三岛逐浪翻,不遣神鳌受其饵。dì yōu sān dǎo zhú làng fān,bù qiǎn shén áo shòu qí ěr。
归来却作王弘之,无鱼可卖称渔师。guī lái què zuò wáng hóng zhī,wú yú kě mài chēng yú shī。
洞庭黏天八百里,处处轻舠系酒旗。dòng tíng nián tiān bā bǎi lǐ,chù chù qīng dāo xì jiǔ qí。
人间限满不肯住,忽逐琴高上天去。rén jiān xiàn mǎn bù kěn zhù,hū zhú qín gāo shàng tiān qù。
骊珠颗颗犹自圆,鲸背茫茫竟何处。lí zhū kē kē yóu zì yuán,jīng bèi máng máng jìng hé chù。
蹇余欲探桃花津,水远山长愁与论。jiǎn yú yù tàn táo huā jīn,shuǐ yuǎn shān zhǎng chóu yǔ lùn。
椒浆但熟且须酹,有子解唤芦中人。jiāo jiāng dàn shú qiě xū lèi,yǒu zi jiě huàn lú zhōng rén。

孙兆孺华阳巾歌

王世贞

通明玉京堕来身,秀眉长额飘须鬒。tōng míng yù jīng duò lái shēn,xiù méi zhǎng é piāo xū zhěn。
皎如野鹤翘鸡群,有冠却挂神虎门。jiǎo rú yě hè qiào jī qún,yǒu guān què guà shén hǔ mén。
归来自制华阳巾,皂角出没中茅云。guī lái zì zhì huá yáng jīn,zào jiǎo chū méi zhōng máo yún。
手抄隐诀名登真,松风不厌旦夕闻。shǒu chāo yǐn jué míng dēng zhēn,sōng fēng bù yàn dàn xī wén。
后千馀年有孙君,自言曾受十赉文。hòu qiān yú nián yǒu sūn jūn,zì yán céng shòu shí lài wén。
巾陶所巾鹿皮裙,访我海上霏烟昏。jīn táo suǒ jīn lù pí qún,fǎng wǒ hǎi shàng fēi yān hūn。
父老巷视儿童奔,俱言神仙来试人。fù lǎo xiàng shì ér tóng bēn,jù yán shén xiān lái shì rén。
愿孺宝此贻诸昆,后有优孟能称孙。yuàn rú bǎo cǐ yí zhū kūn,hòu yǒu yōu mèng néng chēng sūn。

文皇御枪歌

王世贞

天欲大统归文皇,健儿插羽起冀方。tiān yù dà tǒng guī wén huáng,jiàn ér chā yǔ qǐ jì fāng。
隆准重瞳美髯秀,如云黑帜绿沈枪。lóng zhǔn zhòng tóng měi rán xiù,rú yún hēi zhì lǜ shěn qiāng。
帜尾绒排七曜色,枪尖铁浴九秋霜。zhì wěi róng pái qī yào sè,qiāng jiān tiě yù jiǔ qiū shuāng。
毋论此枪丈二尺,尺刃能为万人敌。wú lùn cǐ qiāng zhàng èr chǐ,chǐ rèn néng wèi wàn rén dí。
㸌如掣电长绕身,袅若修蛇四生翼。huò rú chè diàn zhǎng rào shēn,niǎo ruò xiū shé sì shēng yì。
衔枚直透深阵后,立表时悬伏兵色。xián méi zhí tòu shēn zhèn hòu,lì biǎo shí xuán fú bīng sè。
白沟河溃呼吸中,金陵铁瓮无坚墉。bái gōu hé kuì hū xī zhōng,jīn líng tiě wèng wú jiān yōng。
保儿身手岂不健,凡介岂敢追真龙。bǎo ér shēn shǒu qǐ bù jiàn,fán jiè qǐ gǎn zhuī zhēn lóng。
紫茸甲雕赤骠死,若论元勋此枪耳。zǐ rōng jiǎ diāo chì biāo sǐ,ruò lùn yuán xūn cǐ qiāng ěr。
贯镞中穿悬昧白,捍刃痕多断鳞紫。guàn zú zhōng chuān xuán mèi bái,hàn rèn hén duō duàn lín zǐ。
星斗长依黼座边,虹霓不吐太平年。xīng dòu zhǎng yī fǔ zuò biān,hóng ní bù tǔ tài píng nián。
宁如汉祖斩蛇剑,武库风多遽上天。níng rú hàn zǔ zhǎn shé jiàn,wǔ kù fēng duō jù shàng tiān。

友人毛仲章文学弃诸生隐居自适铜梁张使君有真逸之目须予诗阐之因成短歌一首

王世贞

中丞积金倾五侯,有孙了不挂双眸。zhōng chéng jī jīn qīng wǔ hóu,yǒu sūn le bù guà shuāng móu。
手携束书废箸出,日与西京数子游。shǒu xié shù shū fèi zhù chū,rì yǔ xī jīng shù zi yóu。
自言生命无贵格,半幅青衫消不得。zì yán shēng mìng wú guì gé,bàn fú qīng shān xiāo bù dé。
但可人传毛氏诗,何须色喜庐江檄。dàn kě rén chuán máo shì shī,hé xū sè xǐ lú jiāng xí。
张卿采访过吴门,与生意气时相闻。zhāng qīng cǎi fǎng guò wú mén,yǔ shēng yì qì shí xiāng wén。
手题真逸榜茅屋,又见华阳陶隐君。shǒu tí zhēn yì bǎng máo wū,yòu jiàn huá yáng táo yǐn jūn。
老夫月旦落人口,那用区区寻敝帚。lǎo fū yuè dàn luò rén kǒu,nà yòng qū qū xún bì zhǒu。
纵汝于名未尽忘,不在身前在身后。zòng rǔ yú míng wèi jǐn wàng,bù zài shēn qián zài shēn hòu。

九友斋十歌

王世贞

老悖忽爱愚公策,大艑移来洞庭色。lǎo bèi hū ài yú gōng cè,dà biàn yí lái dòng tíng sè。
玉峰英岭苦无价,锦川武康差亦敌。yù fēng yīng lǐng kǔ wú jià,jǐn chuān wǔ kāng chà yì dí。
神鳌忽捧三巨簪,灵鹫俄衔一拳石。shén áo hū pěng sān jù zān,líng jiù é xián yī quán shí。
夜深沧海珠蚌开,秋净虞山佛头碧。yè shēn cāng hǎi zhū bàng kāi,qiū jìng yú shān fú tóu bì。
阴森古洞若无际,窈窕穿中误游客。yīn sēn gǔ dòng ruò wú jì,yǎo tiǎo chuān zhōng wù yóu kè。
昔称九宜堂,雨晴雪月宜四时,人云百事百尽宜。xī chēng jiǔ yí táng,yǔ qíng xuě yuè yí sì shí,rén yún bǎi shì bǎi jǐn yí。
纵令百宜百不知,主人自逐襄阳儿。zòng lìng bǎi yí bǎi bù zhī,zhǔ rén zì zhú xiāng yáng ér。
一城斗大不纳节,桃花笑折东风枝。yī chéng dòu dà bù nà jié,táo huā xiào zhé dōng fēng zhī。
有歌且拟归去兮。yǒu gē qiě nǐ guī qù xī。

九友斋十歌

王世贞

醉乡懒侯治生涯,青山十亩水倍之。zuì xiāng lǎn hóu zhì shēng yá,qīng shān shí mǔ shuǐ bèi zhī。
弇州堂背一片绮,不减卫府芙蓉池。yǎn zhōu táng bèi yī piàn qǐ,bù jiǎn wèi fǔ fú róng chí。
稍西九曲面山出,恍若螺髻堆琉璃。shāo xī jiǔ qū miàn shān chū,huǎng ruò luó jì duī liú lí。
刺篙中流月破碎,回棹小港花追随。cì gāo zhōng liú yuè pò suì,huí zhào xiǎo gǎng huā zhuī suí。
银鳞泼剌跳波响,朱顶嘹唳从风移。yín lín pō lá tiào bō xiǎng,zhū dǐng liáo lì cóng fēng yí。
主人醉眠客行乐,客眠主醒鸡喔喔。zhǔ rén zuì mián kè xíng lè,kè mián zhǔ xǐng jī ō ō。
早闻青鸟唤葫芦,除却白衣无剥啄。zǎo wén qīng niǎo huàn hú lú,chú què bái yī wú bō zhuó。
壶中天地不长情,画里江山难着脚。hú zhōng tiān dì bù zhǎng qíng,huà lǐ jiāng shān nán zhe jiǎo。
以兹母若归去来,虎头为汝开丘壑。yǐ zī mǔ ruò guī qù lái,hǔ tóu wèi rǔ kāi qiū hè。

九友斋十歌

王世贞

老妻不需卖文钱,稚子不索故衣穿。lǎo qī bù xū mài wén qián,zhì zi bù suǒ gù yī chuān。
跌宕豪翰凡几年,狂搜酷赏贪夤缘。diē dàng háo hàn fán jǐ nián,kuáng sōu kù shǎng tān yín yuán。
成侯遗墨朝霞鲜,右军惨淡如春烟。chéng hóu yí mò cháo xiá xiān,yòu jūn cǎn dàn rú chūn yān。
永兴生色出指间,河南精铁含纯绵。yǒng xīng shēng sè chū zhǐ jiān,hé nán jīng tiě hán chún mián。
白云秘授藏真诠,锥沙印泥颜法全。bái yún mì shòu cáng zhēn quán,zhuī shā yìn ní yán fǎ quán。
河东劲细铁线缠,眉山而下可十贤。hé dōng jìn xì tiě xiàn chán,méi shān ér xià kě shí xián。
鸾鶱猊抉龙蛇颠,从汝晋楚复梁燕。luán xiān ní jué lóng shé diān,cóng rǔ jìn chǔ fù liáng yàn。
墨池笔冢芜欲田,胡不归展彦远编,饱汝眼青腹便便。mò chí bǐ zhǒng wú yù tián,hú bù guī zhǎn yàn yuǎn biān,bǎo rǔ yǎn qīng fù biàn biàn。

九友斋十歌

王世贞

玉匣昭陵閟真迹,梦寐中山一片石。yù xiá zhāo líng bì zhēn jì,mèng mèi zhōng shān yī piàn shí。
颇从庶息见隆准,三米兰亭亦其匹。pǒ cóng shù xī jiàn lóng zhǔn,sān mǐ lán tíng yì qí pǐ。
太清楼头六卷馀,恍若清庙朝霞舒。tài qīng lóu tóu liù juǎn yú,huǎng ruò qīng miào cháo xiá shū。
潘家古绛复入手,色丝幼妇谁当如。pān jiā gǔ jiàng fù rù shǒu,sè sī yòu fù shuí dāng rú。
钟梁禅进美于玉,虞欧李颜看不足。zhōng liáng chán jìn měi yú yù,yú ōu lǐ yán kàn bù zú。
饶输六一画舫斋,更让二千金石录。ráo shū liù yī huà fǎng zhāi,gèng ràng èr qiān jīn shí lù。
山长路远难相依,即汝思之胡不归,莫言林下日会迟。shān zhǎng lù yuǎn nán xiāng yī,jí rǔ sī zhī hú bù guī,mò yán lín xià rì huì chí。
君不见幼安死贵信本痴,一眠三日仅一碑。jūn bù jiàn yòu ān sǐ guì xìn běn chī,yī mián sān rì jǐn yī bēi。

九友斋十歌

王世贞

虽有吴钩名龙泉,匣之不试泣清铅。suī yǒu wú gōu míng lóng quán,xiá zhī bù shì qì qīng qiān。
虽有蜀琴字松雪,五指不惯同无弦。suī yǒu shǔ qín zì sōng xuě,wǔ zhǐ bù guàn tóng wú xián。
何如万卷邺侯架,天与双眼长周旋。hé rú wàn juǎn yè hóu jià,tiān yǔ shuāng yǎn zhǎng zhōu xuán。
咸淳初刻班范史,往往八法开欧颜。xián chún chū kè bān fàn shǐ,wǎng wǎng bā fǎ kāi ōu yán。
其他七部可指数,浮提漆沈苔文笺。qí tā qī bù kě zhǐ shù,fú tí qī shěn tái wén jiān。
湘縢袭帙牙作签,清香古色时郁然。xiāng téng xí zhì yá zuò qiān,qīng xiāng gǔ sè shí yù rán。
老夫不愿乘赤鲤,愿作白鱼游其间。lǎo fū bù yuàn chéng chì lǐ,yuàn zuò bái yú yóu qí jiān。
归去来,饱吃三字成神仙。guī qù lái,bǎo chī sān zì chéng shén xiān。

九友斋十歌

王世贞

我闻瞿昙四十九年,说法无一法,其如阿难总持成百夹。wǒ wén qú tán sì shí jiǔ nián,shuō fǎ wú yī fǎ,qí rú ā nán zǒng chí chéng bǎi jiā。
鸠摩莲花舌本生,玄奘舍利毫尖发。jiū mó lián huā shé běn shēng,xuán zàng shě lì háo jiān fā。
白马东来象教崇,青牛西去微言空。bái mǎ dōng lái xiàng jiào chóng,qīng niú xī qù wēi yán kōng。
成都玉局授书后,渐与金仙相对雄。chéng dōu yù jú shòu shū hòu,jiàn yǔ jīn xiān xiāng duì xióng。
光庭灵素不须病,雅有片言为破诤。guāng tíng líng sù bù xū bìng,yǎ yǒu piàn yán wèi pò zhèng。
但令世幻一切捐,法宝玄珠炯双映。dàn lìng shì huàn yī qiè juān,fǎ bǎo xuán zhū jiǒng shuāng yìng。
归去来,何快哉,两藏恰面湖山开。guī qù lái,hé kuài zāi,liǎng cáng qià miàn hú shān kāi。
我不能一麻一米骨作柴,亦不能啖硫黄钟乳十二钗。wǒ bù néng yī má yī mǐ gǔ zuò chái,yì bù néng dàn liú huáng zhōng rǔ shí èr chāi。
顾家阿瑛竖子尔,亦解僧帽道人鞋。gù jiā ā yīng shù zi ěr,yì jiě sēng mào dào rén xié。
光明藏中大自在,有骨不借青山埋。guāng míng cáng zhōng dà zì zài,yǒu gǔ bù jiè qīng shān mái。

九友斋十歌

王世贞

苦吟颇受天地疑,晚节却爱无声诗。kǔ yín pǒ shòu tiān dì yí,wǎn jié què ài wú shēng shī。
丹青不知老将至,何况区区富贵为。dān qīng bù zhī lǎo jiāng zhì,hé kuàng qū qū fù guì wèi。
周郎写情兼写姿,右丞妙理尤吾师。zhōu láng xiě qíng jiān xiě zī,yòu chéng miào lǐ yóu wú shī。
烟江春嶂有都尉,平远秋山输郭熙。yān jiāng chūn zhàng yǒu dōu wèi,píng yuǎn qiū shān shū guō xī。
莫将剩水恼马远,十二幅吐胸中奇。mò jiāng shèng shuǐ nǎo mǎ yuǎn,shí èr fú tǔ xiōng zhōng qí。
吴兴心法归大痴,蒙繁瓒简各有宜。wú xīng xīn fǎ guī dà chī,méng fán zàn jiǎn gè yǒu yí。
二百年来仅沈戴,直取悟境遗筌蹄。èr bǎi nián lái jǐn shěn dài,zhí qǔ wù jìng yí quán tí。
此曹十指解缩地,能令四壁分四时。cǐ cáo shí zhǐ jiě suō dì,néng lìng sì bì fēn sì shí。
归去来,未有期,箧中百轴争色飞。guī qù lái,wèi yǒu qī,qiè zhōng bǎi zhóu zhēng sè fēi。
汝车生耳手生棘,曷不舍卧南山陲,宗家故事知不知。rǔ chē shēng ěr shǒu shēng jí,hé bù shě wò nán shān chuí,zōng jiā gù shì zhī bù zhī。

九友斋十歌

王世贞

男儿有兴须有适,生不愿十二金钗恒密席。nán ér yǒu xīng xū yǒu shì,shēng bù yuàn shí èr jīn chāi héng mì xí。
床头琥珀如欲诉,夜半篝灯压春滴。chuáng tóu hǔ pò rú yù sù,yè bàn gōu dēng yā chūn dī。
梁园宝尊蟠雷文,叔夜遗鎗斗天色。liáng yuán bǎo zūn pán léi wén,shū yè yí qiāng dòu tiān sè。
碧筒泻出仍啾啾,青眼传观争啧啧。bì tǒng xiè chū réng jiū jiū,qīng yǎn chuán guān zhēng zé zé。
君不见舒州杓,鹦鹉铛,李白与尔同死生。jūn bù jiàn shū zhōu biāo,yīng wǔ dāng,lǐ bái yǔ ěr tóng sǐ shēng。
旧交零落渐已尽,何可一日无二卿。jiù jiāo líng luò jiàn yǐ jǐn,hé kě yī rì wú èr qīng。
归去来,万事平,曲生叩门卿即应。guī qù lái,wàn shì píng,qū shēng kòu mén qīng jí yīng。

九友斋十歌

王世贞

西京以还十九首,东周而上三百篇。xī jīng yǐ hái shí jiǔ shǒu,dōng zhōu ér shàng sān bǎi piān。
檀弓鲁论诸国策,其言虽贵人茫然。tán gōng lǔ lùn zhū guó cè,qí yán suī guì rén máng rán。
岂无五车载惠子,尺炬并付骊山烟。qǐ wú wǔ chē zài huì zi,chǐ jù bìng fù lí shān yān。
我生何幸雪未颠,著成百二十万言。wǒ shēng hé xìng xuě wèi diān,zhù chéng bǎi èr shí wàn yán。
毋论爱者似鸡肋,在我亦足成蜗涎。wú lùn ài zhě shì jī lē,zài wǒ yì zú chéng wō xián。
何必要什袭藏名山,何必要咸阳市上千金悬。hé bì yào shén xí cáng míng shān,hé bì yào xián yáng shì shàng qiān jīn xuán。
归去来,一壶美酒抽一编,读罢一枕床头眠。guī qù lái,yī hú měi jiǔ chōu yī biān,dú bà yī zhěn chuáng tóu mián。
天公未唤债未满,自吟自写终残年。tiān gōng wèi huàn zhài wèi mǎn,zì yín zì xiě zhōng cán nián。

九友斋十歌

王世贞

汝今行年已半百,红颜欲皴鬓强白。rǔ jīn xíng nián yǐ bàn bǎi,hóng yán yù cūn bìn qiáng bái。
人间治否岂系汝,胡不归来长局蹐。rén jiān zhì fǒu qǐ xì rǔ,hú bù guī lái zhǎng jú jí。
祗园山水天与开,酉馆图书世希识。zhī yuán shān shuǐ tiān yǔ kāi,yǒu guǎn tú shū shì xī shí。
苍松翠竹月何限,酒美茶香春斗碧。cāng sōng cuì zhú yuè hé xiàn,jiǔ měi chá xiāng chūn dòu bì。
行间字字挟风霜,句里声声戛金石。xíng jiān zì zì xié fēng shuāng,jù lǐ shēng shēng jiá jīn shí。
莫言七尺世长物,借汝暂作千秋宅。mò yán qī chǐ shì zhǎng wù,jiè rǔ zàn zuò qiān qiū zhái。
岂惟千秋借七尺,九友凭谁吐颜色。qǐ wéi qiān qiū jiè qī chǐ,jiǔ yǒu píng shuí tǔ yán sè。
只今为汝进一言,微吟浅斟缩脚眠,归兮且夺天公权。zhǐ jīn wèi rǔ jìn yī yán,wēi yín qiǎn zhēn suō jiǎo mián,guī xī qiě duó tiān gōng quán。

寄赠陆丈叔平时年八十城居矣

王世贞

支硎旧居花似锦,日日青山对高枕。zhī xíng jiù jū huā shì jǐn,rì rì qīng shān duì gāo zhěn。
栏中养鸭自呼名,笼里焙茶仍第品。lán zhōng yǎng yā zì hū míng,lóng lǐ bèi chá réng dì pǐn。
纵令丹青妙入神,懒与探微作后身。zòng lìng dān qīng miào rù shén,lǎn yǔ tàn wēi zuò hòu shēn。
但倾凿落天地老,偶染侧理云霞新。dàn qīng záo luò tiān dì lǎo,ǒu rǎn cè lǐ yún xiá xīn。
丈人畏俗不畏客,丈人逃名名转迫。zhàng rén wèi sú bù wèi kè,zhàng rén táo míng míng zhuǎn pò。
骠骑门前聘难致,鸡林市中购即得。biāo qí mén qián pìn nán zhì,jī lín shì zhōng gòu jí dé。
近闻颇倦襄阳耕,共惊庞公初入城。jìn wén pǒ juàn xiāng yáng gēng,gòng jīng páng gōng chū rù chéng。
间从弘正语旧事,雅嗣文沈称先生。jiān cóng hóng zhèng yǔ jiù shì,yǎ sì wén shěn chēng xiān shēng。
众中论交余最后,每得余言夸不朽。zhòng zhōng lùn jiāo yú zuì hòu,měi dé yú yán kuā bù xiǔ。
肯向芙蓉池上游,巾箱杂物皆翁有。kěn xiàng fú róng chí shàng yóu,jīn xiāng zá wù jiē wēng yǒu。