古诗词

题马远十二水

王世贞

上帝两带垂,长江黄河流。shàng dì liǎng dài chuí,zhǎng jiāng huáng hé liú。
昆仑触天漏,下贮海一抔。kūn lún chù tiān lòu,xià zhù hǎi yī póu。
震泽与洞庭,汇作东南沤。zhèn zé yǔ dòng tíng,huì zuò dōng nán ōu。
风云出千变,日月浴双辀。fēng yún chū qiān biàn,rì yuè yù shuāng zhōu。
泓渟写秋星,萧瑟竞素湫。hóng tíng xiě qiū xīng,xiāo sè jìng sù jiǎo。
木落清浅出,石压琮琤抽。mù luò qīng qiǎn chū,shí yā cóng chēng chōu。
其细沫贯珠,巨者膏九州。qí xì mò guàn zhū,jù zhě gāo jiǔ zhōu。
谁能传此神,毋乃宋马侯。shuí néng chuán cǐ shén,wú nǎi sòng mǎ hóu。
解衣盘礴初,已动冯夷愁。jiě yī pán bó chū,yǐ dòng féng yí chóu。
天一臆间吐,派九笔底收。tiān yī yì jiān tǔ,pài jiǔ bǐ dǐ shōu。
生绡十二幅,幅幅穷雕锼。shēng xiāo shí èr fú,fú fú qióng diāo sōu。
惜昔进御时,陡豁神龙眸。xī xī jìn yù shí,dǒu huō shén lóng móu。
遂令大同殿,涛声撼床头。suì lìng dà tóng diàn,tāo shēng hàn chuáng tóu。
六宫摄其魄,所以不欲留。liù gōng shè qí pò,suǒ yǐ bù yù liú。
杨妹即大家,女史司校雠。yáng mèi jí dà jiā,nǚ shǐ sī xiào chóu。
朱填六玉箸,墨宛四银钩。zhū tián liù yù zhù,mò wǎn sì yín gōu。
锦缥赐两府,青缃润千秋。jǐn piāo cì liǎng fǔ,qīng xiāng rùn qiān qiū。
晴窗乍开阅,如练沾衣褠。qíng chuāng zhà kāi yuè,rú liàn zhān yī gōu。
恍作银汉翻,浸我白玉楼。huǎng zuò yín hàn fān,jìn wǒ bái yù lóu。
当其郁怒笔,楣表腾蛟虬。dāng qí yù nù bǐ,méi biǎo téng jiāo qiú。
及乎汩舒徐,遥颈延鹜鸥。jí hū gǔ shū xú,yáo jǐng yán wù ōu。
动则开智乐,渊然与心谋。dòng zé kāi zhì lè,yuān rán yǔ xīn móu。
老思鉴湖曲,兴尽剡溪舟。lǎo sī jiàn hú qū,xīng jǐn shàn xī zhōu。
左壁桑氏经,右图供卧游。zuǒ bì sāng shì jīng,yòu tú gōng wò yóu。
那能学神禹,胼胝终荒丘。nà néng xué shén yǔ,pián zhī zhōng huāng qiū。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

寄张羽王别驾

王世贞

诗穷不肯送,宦拙与谁论。shī qióng bù kěn sòng,huàn zhuō yǔ shuí lùn。
日月青衫老,风霜白发新。rì yuè qīng shān lǎo,fēng shuāng bái fā xīn。
平津无上客,楚泽有孤臣。píng jīn wú shàng kè,chǔ zé yǒu gū chén。
问我秋来计,清尊夜夜亲。wèn wǒ qiū lái jì,qīng zūn yè yè qīn。

方众甫过我山园有赠

王世贞

姓字非豪举,文章是大方。xìng zì fēi háo jǔ,wén zhāng shì dà fāng。
一尊凌岝崿,并艇狎沧浪。yī zūn líng zuò è,bìng tǐng xiá cāng làng。
宛尔祗林日,悠然得汝长。wǎn ěr zhī lín rì,yōu rán dé rǔ zhǎng。
久知名避我,只合醉为乡。jiǔ zhī míng bì wǒ,zhǐ hé zuì wèi xiāng。

孟孺同方君见枉山园

王世贞

汝挟方干至,吾欣徐稚留。rǔ xié fāng gàn zhì,wú xīn xú zhì liú。
小谈迟日过,晏坐白云幽。xiǎo tán chí rì guò,yàn zuò bái yún yōu。
进屐藤萝顶,回船杜若洲。jìn jī téng luó dǐng,huí chuán dù ruò zhōu。
沾沾自喜色,可为少年游。zhān zhān zì xǐ sè,kě wèi shǎo nián yóu。

赠彭仪宾稚修父也

王世贞

有骥今千里,乘龙是昔年。yǒu jì jīn qiān lǐ,chéng lóng shì xī nián。
国香丛桂近,庭玉一枝偏。guó xiāng cóng guì jìn,tíng yù yī zhī piān。
身是仓曹志,人传山水弦。shēn shì cāng cáo zhì,rén chuán shān shuǐ xián。
洪崖莫冲举,留作地行仙。hóng yá mò chōng jǔ,liú zuò dì xíng xiān。

范显先于鳦先二茂才贽文请序仍以扇乞诗聊赠一律

王世贞

二生饶感激,百里觅知音。èr shēng ráo gǎn jī,bǎi lǐ mì zhī yīn。
却谓蓬累足,将之瓠落心。què wèi péng lèi zú,jiāng zhī hù luò xīn。
大璞勿轻剖,良工能见寻。dà pú wù qīng pōu,liáng gōng néng jiàn xún。
问余何所作,日抚无弦琴。wèn yú hé suǒ zuò,rì fǔ wú xián qín。

罄室先生为月泉上人画一锡一钵聊成短赠

王世贞

道人杖一锡,一钵复随缘。dào rén zhàng yī xī,yī bō fù suí yuán。
钵中贮秋月,锡底飞寒泉。bō zhōng zhù qiū yuè,xī dǐ fēi hán quán。
警鹤有时响,收龙都静眠。jǐng hè yǒu shí xiǎng,shōu lóng dōu jìng mián。
但令无挂碍,不爱辟支禅。dàn lìng wú guà ài,bù ài pì zhī chán。

送沈进士病起还朝时其父鸿胪君无恙有弟同榜而谒选当得邑职

王世贞

羡尔趋庭后,枫江引画桡。xiàn ěr qū tíng hòu,fēng jiāng yǐn huà ráo。
归心缘爱日,起色为观潮。guī xīn yuán ài rì,qǐ sè wèi guān cháo。
玉树名元并,金茎渴自消。yù shù míng yuán bìng,jīn jīng kě zì xiāo。
纵令甘手板,不削沈郎腰。zòng lìng gān shǒu bǎn,bù xuē shěn láng yāo。

赠乡进士曾嘉帙乞其父志铭还楚

王世贞

而祖仍而父,先朝两静臣。ér zǔ réng ér fù,xiān cháo liǎng jìng chén。
世夸龙颔旧,家有凤毛新。shì kuā lóng hàn jiù,jiā yǒu fèng máo xīn。
细雨为江色,清尊别故人。xì yǔ wèi jiāng sè,qīng zūn bié gù rén。
龟山一片石,聊与助嶙峋。guī shān yī piàn shí,liáo yǔ zhù lín xún。

和答陈太守师

王世贞

白下多清咏,朱方岂倦游。bái xià duō qīng yǒng,zhū fāng qǐ juàn yóu。
为闲抛五马,余兴买扁舟。wèi xián pāo wǔ mǎ,yú xīng mǎi biǎn zhōu。
爱有银钩赠,惭无玉案酬。ài yǒu yín gōu zèng,cán wú yù àn chóu。
武林门外色,倘许故人求。wǔ lín mén wài sè,tǎng xǔ gù rén qiú。

寿曹茂才六十

王世贞

有子华封祝,无车下泽身。yǒu zi huá fēng zhù,wú chē xià zé shēn。
杯盘邻舍事,谈笑自家春。bēi pán lín shě shì,tán xiào zì jiā chūn。
白雪矜吾党,青云让后人。bái xuě jīn wú dǎng,qīng yún ràng hòu rén。
胸中千古在,知汝未全贫。xiōng zhōng qiān gǔ zài,zhī rǔ wèi quán pín。

赠俞老

王世贞

君真俞跗后,医术晚通神。jūn zhēn yú fū hòu,yī shù wǎn tōng shén。
身作吴楚客,从呼秦越人。shēn zuò wú chǔ kè,cóng hū qín yuè rén。
只凭黄阁老,容汝白纶巾。zhǐ píng huáng gé lǎo,róng rǔ bái lún jīn。
何限虞山色,春风纵屐新。hé xiàn yú shān sè,chūn fēng zòng jī xīn。

李子华见过偶成

王世贞

此身犹健在,归计日萧疏。cǐ shēn yóu jiàn zài,guī jì rì xiāo shū。
尔挟轩皇问,吾安汜胜书。ěr xié xuān huáng wèn,wú ān sì shèng shū。
闲真爱罗雀,懒至怯烹鱼。xián zhēn ài luó què,lǎn zhì qiè pēng yú。
垂死犹贪客,徐卿未易如。chuí sǐ yóu tān kè,xú qīng wèi yì rú。

戏赠陆兄

王世贞

见汝佳公子,俄然双鬓华。jiàn rǔ jiā gōng zi,é rán shuāng bìn huá。
有家不解问,欲问已无家。yǒu jiā bù jiě wèn,yù wèn yǐ wú jiā。
鞭巷一壶酒,弇园千树花。biān xiàng yī hú jiǔ,yǎn yuán qiān shù huā。
应门如不却,老去足生涯。yīng mén rú bù què,lǎo qù zú shēng yá。

送张仲立游南雍

王世贞

念尔芳兰秀,能令一坐清。niàn ěr fāng lán xiù,néng lìng yī zuò qīng。
毫端宁下驷,眼底误兼城。háo duān níng xià sì,yǎn dǐ wù jiān chéng。
狱剑偶然郁,台金元不轻。yù jiàn ǒu rán yù,tái jīn yuán bù qīng。
试探平子箧,应已赋南京。shì tàn píng zi qiè,yīng yǐ fù nán jīng。

汪禹乂弃家业诗携其集就质赋此为赠

王世贞

无家何必问,诗卷但相随。wú jiā hé bì wèn,shī juǎn dàn xiāng suí。
尔爱千秋业,吾惭一字师。ěr ài qiān qiū yè,wú cán yī zì shī。
才高轻自恕,身老易成窥。cái gāo qīng zì shù,shēn lǎo yì chéng kuī。
勿作虞翻恼,名山尚可期。wù zuò yú fān nǎo,míng shān shàng kě qī。